Trường Sinh Bất Tử

Chương 62: Doanh và đại năng




Ads Thần Nha Đạo Quân nhìn các cường giả Trường Sinh Giới.
- Diệp Khuynh Thành, an nguy Trường Sinh Giới, toàn bộ liền giao cho ngươi!
Thần Nha Đạo Quân trầm giọng nói.
- Giới chủ yên tâm, Khuynh Thành tuyệt không sẽ không tiếp tục phạm sai lầm!
Diệp Khuynh Thành cung kính nói.
- Ừ!
Thần Nha Đạo Quân gật gật đầu.
Quay đầu, Thần Nha Đạo Quân lưng đeo Trảm Tiên Hồ Lô đạp bước ra khỏi Trường Sinh Giới, phía sau còn có một gã nam nhân áo tím, nam nhân lưng đeo Tru Tiên Kiếm, theo Thần Nha Đạo Quân đạp bước ra ngoài.
Nam nhân mặt cứng đờ, hai mắt vô thần, rồi lại quỷ dị vô cùng, nếu như nhìn kỹ sẽ phát hiện, người này đúng là Chí Tôn Cáp Mô, Cáp Mô Lại, chỉ là, khí chất thay đổi, dường như biến thành một người khác vậy, một người khác khí tức nội liễm, lại có vô tận sát khí.
- - - -
Trên đường Chung Sơn và Đế Huyền Sát bay tới Đại Tần.
- Ngươi khẳng định như vậy, Khổng Tuyên sẽ tới thẳng Lăng Tiêu Thiên Đình?
Đế Huyền Sát nhíu mày nói.
- Ta dám khẳng định.
Chung Sơn nói.
- Vì sao?
- Thứ nhất, nếu Trường Sinh Giới muốn 1 lần hai cái thân thể của ta, Khổng Tuyên khẳng định đối phó độ khó mạnh hơn, Lăng Tiêu Thiên Đình có thể mượn thế của thiên hạ Đại Tranh, cho nên, Khổng Tuyên nhất định đi Lăng Tiêu Thiên Đình.”
- Thứ hai, Khổng Tuyên hiện tại không muốn cùng Doanh chạm mặt, cho nên hắn sẽ không lựa chọn đi Đại Tần!
- Thứ ba, tuy rằng Khổng Tuyên có thể suy tính, nhưng mà suy tính dù sao cũng có hạn chế, hắn còn chưa hoàn toàn hiểu biết ta.
Nghe hai điểm trước, Đế Huyền Sát gật gật đầu, nhưng mà khi nghe được điểm thứ ba, Đế Huyền Sát lại cổ quái nhìn lại Chung Sơn, Khổng Tuyên không hiểu hết ngươi? Ngay cả ta nhìn ngươi trưởng thành đều không hiểu hết ngươi, những người khác làm sao có thể hiểu hết chứ?
- Chỉ cần không phải Khổng Tuyên, chuyến này chúng ta cũng không có vấn đề gì.
Đế Huyền Sát nói.
- Ừ!
- - - -
Đại Tần, Hàm Dương thánh đô.
Một tòa thành trì khổng lồ, xung quanh lại hơi lồi lên, đại lượng quân đội tiến vào trong thành, đều là đại quân tinh nhuệ Doanh thiên chọn vạn tuyển. Vô số đóa hoa sen bay đầy trời.
Hoa sen vô cùng kỳ lạ, hình như từ năng lượng tinh khiết tạo thành, lại hình như là hoa sen thật, bay múa bốn phương tám hướng trên vùng trời Hàm Dương, khiến cho Hàm Dương thánh đô vốn đã xinh đẹp huy hoàng lại trở nên mộng ảo, xinh đẹp vô hạn.
Bầu trời có rất nhiều Long tộc bay múa, có một ít Long tộc bay trên thành, có một ít long tộc lại bị loại ra ở ngoài thành.
Ngao Tứ Hải đứng ở phương nam Hàm Dương thánh đô.
- Ngao Tứ Hải, ngươi xác định ngươi không đi theo chúng ta?
Lý Tư nhíu mày nhìn về phía Ngao Tứ Hải.
- Ha ha ha! Doanh khinh người quá đáng, theo các ngươi đi? Đại Uy, Long tộc làm phản trở thành Thiên Long Bồ Tát của Cực Lạc Tịnh Thổ Đại Uy. Tu vi không bằng ta, ngươi lại bảo ta đi làm thuộc hạ của hắn?
Ngao Tứ Hải trợn tròn mắt nói.
- Đây là ta quyết định, không có liên quan tới Thánh thượng, Đại Tần ta, nhất định thiên thu vạn năm, thọ mệnh vô tận, quyền chức không chỉ liên quan tới tu vi, Đại Uy Thiên Long, tu vi của hắn không bằng ngươi, nhưng mà tiềm lực của hắn vượt qua ngươi, hơn nữa ánh mắt hơn xa ngươi. Ta chưa bao giờ nhìn lầm người!
Lý Tư trầm giọng nói.
- Hừ!
Ngao Tứ Hải hừ lạnh một tiếng.
- Ngao Tứ Hải, ta hỏi lại một câu, ngươi có đi cùng chúng ta hay không?
Lý Tư lại lần nữa hỏi.
- Khinh người quá đáng, khinh người quá đáng!
Ngao Tứ Hải vung tay áo, quay đầu bay đi.
Rất nhiều Long tộc nhìn thấy Chí Tôn rời đi, cũng vẫy đuôi bay lên trời đi theo. Đương nhiên, cũng có rất nhiều Long tộc ở lại, những Long tộc này đã bị Đại Tần thuyết phục.
Nhìn Ngao Tứ Hải rời đi, Lý Tư không có một chút lưu luyến, vung tay áo, bay trở về thành.
Hàm Dương thánh đô, Quỷ Cốc phủ vốn tựa vào thành bắc, quý phủ Quỷ Cốc, giờ phút này tràn ngập ánh sáng màu tím mãnh liệt, một cái trận pháp khổng lồ không ngừng tụ tập năng lượng khủng bố.
Càng tụ càng nhiều, ba tháng trước, đại trận này đã bắt đầu tụ tập năng lượng, năng lượng bốn phía thiên địa bị đại trận này hút tới, đồng thời ở trên vùng trời Hàm Dương xoay quanh theo quy tắc đặc thù mới bị hút vào trong trận.
Hoa sen màu vàng bốn phía thiên địa xuất hiện trong ngày thứ ba đại trận này mở ra.
Chung Sơn mang theo Đế Huyền Sát, trước ba ngày đến Hàm Dương thánh đô, nhìn thắng cảnh có một không hai trước mắt, thậm chí, Chung Sơn còn trên không trung ngửi được mùi thơm nồng đậm.
Hai người không có vào trong Hàm Dương thánh đô, chỉ ở bên ngoài tìm một cái đỉnh núi đáp xuống.
Xa xa, trên một đỉnh núi khác, Thần Nha Đạo Quân sau một ngày cũng tới.
Tổng cộng ba người, Thần Nha Đạo Quân, Khổng Liệt Thiên còn có Cáp Mô Lại.
Khổng Liệt Thiên từ xa xa nhìn chăm chú Chung Sơn, lần thứ năm gặp mặt.
Ba lượt đầu tiên, mỗi lần đều có thể bóp chết tên này, hiện tại trưởng thành càng lúc càng nhanh, sớm biết như thế đã nên giết hắn rồi. Tuy nhiên không quan hệ, lần này, Chung Sơn chết chắc rồi!
Thần Nha Đạo Quân nhìn thoáng qua Chung Sơn, đảo mắt nhìn về phía Đế Huyền Sát, nhìn Đế Huyền Sát, Thần Nha Đạo Quân mày hơi hơi nhăn lại, bởi vì sau khi Thần Nha Đạo Quân đột phá tu vi, xem nhìn càng thêm thấu triệt, lúc này lại nhìn Đế Huyền Sát, phát hiện Đế Huyền Sát cũng càng ngày càng cường đại rồi. Chẳng lẽ trước kia nhìn lầm rồi?
Hình như thay đổi một người khác, giờ phút này Cáp Mô Lại vẫn không nhúc nhích, lưng đeo Tru Tiên Kiếm, toàn thân phát ra kiếm khí nhè nhẹ.
Xa xa, Chung Sơn và Khổng Liệt Thiên liếc nhau 1 cái, trong mắt hiện lên một cỗ sát ý sắc bén. Tiếp đó nhìn lại hai người khác.
Thần Nha Đạo Quân lưng đeo trảm tiên hồ lô đã có một ta biến hóa, nhiêu thêm một vệt màu, nhìn qua yêu mị vô cùng, về phần Cáp Mô Lại, lại khiến Chung Sơn bỗng nhiên có cảm giác tim đập nhanh.
Cáp Mô Lại nhìn chung trước giờ, nhiều lần gặp qua đều nếm đau khổ, lần này vì sao khiến người ta nhìn qua lợi hại như vậy?
- Cáp Mô Lại bị người sống nhờ!
Đế Huyền Sát nhíu mày nói.
- Sống nhờ?
Chung Sơn trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc.
- Bị Tru Tiên Kiếm sống nhờ, kiếm hồn Tru Tiên Kiếm đã khống chế Cáp Mô Lại, nói Cáp Mô Lại nắm Tru Tiên Kiếm, không bằng nói Tru Tiên Kiếm nắm Cáp Mô Lại, hắn đã trở thành con rối, đồng thời, Tru Tiên Kiếm cũng thể hiện ra sự cường thế của nó!
Đế Huyền Sát trầm giọng nói.
- Ừ!
Chung Sơn gật gật đầu, trong mắt hiện ra vẻ ngưng trọng.
Người hai bên đối mặt nhau, Hồng Loan Phấn Liên tại mi tâm Chung Sơn cũng không bởi vậy mà khôi phục, vẫn là tướng số đại hung.
Trong Hàm Dương thánh đô, không ai đi ra nghênh đón, cũng không cần phải..., bởi vì đây và chuyện Cổ Thần Thông khai thiên lập địa giống nhau, cũng là một chuyện trọng đại từ trước tới nay chưa từng có.
Phi thăng? Phi thăng không mang được phàm nhân, bởi vì hàng rào đại thế giới và tiểu thế giới, căn bản không phải phàm nhân có thể chịu đựng, khả Doanh lại muốn dẫn người cả một thành trì rời đi? Đây là công trình đồ sộ cỡ nào, không khác gì ở hàng rào hai giới mở ra một cái động lớn, mặc dù không giống khai thiên lập địa, nhưng mà khó độ cũng không khác gì nhiều.
Sắp rời đi, phương hướng triều đình trong hoàng cung, quan viên sừng sững đứng chờ, đại điện triều đình ầm ầm mở ra.
- Oanh..........!
Doanh một thân hắc long bào, đầu đội Hắc Ngọc Bình Thiên Quan đi ra.
Đạp bước đi ra, Doanh trực tiếp nhìn về phía hai ngọn núi xa xa, nhìn Chung Sơn, nhìn Khổng Liệt Thiên, Doanh lộ ra nụ cười tà, phảng phất hết thảy đều nằm trong khống chế vậy.
Nhìn Doanh tươi cười, Chung Sơn và Khổng Liệt Thiên đều nhướng mày. Nhưng ai cũng không nói gì.
Doanh vung tay áo lên, triều đình phía sau lập tức bị hút vào trong tay áo, chỗ triều đình ban đầu, nhìn qua giống như một cái Thiên Đàn thật lơn.
- Tiên sinh, có thể bắt đầu rồi!
Doanh quay sang phương bắc nói.
Tiên sinh, ở Đại Tần có thể để Doanh xưng là tiên sinh, chỉ có một người, Quỷ Cốc Tử.
Quỷ Cốc quý phủ, ánh sáng màu tím đã tụ tập đến cực hạn, nồng đậm tới mức hình thành mây tím.
- Oanh...............!
Bầu trời vang lên một tiếng nổ, cuồng phong gào thét, vô số mây đen lập tức từ bốn phương tám hướng hội tụ, lôi điện cuồng bạo ở trong mây đen phun ra nuốt vào, phảng phất như phía dưới có một nhân vật phạm phải tội ác không thể dung thứ.
Cuồng phong, là từ bốn phương tám hướng Hàm Dương thánh đô thổi tới, đứng ở trên ngọn núi xa xa, trong lòng Chung Sơn lập tức cảm thấy áp lực vô cùng, áp lực khủng bố đến cực điểm, không phải đến từ bầu trời, mà là từ Quỷ Cốc phủ, Quỷ Cốc Tử phóng thích uy áp của hắn?
Dưới uy áp cuồng bạo, bầu trời sen vàng bay múa, lập tức biến thành màu đen, nhìn qua tà ác đến cực điểm.
- Oanh...................!
Phương bắc vang lên một tiếng nổ siêu cấp, Quỷ Cốc phủ ầm ầm bùng nổ, một tấm màn đen khổng lồ từ trong Quỷ Cốc bắn ra bốn phương tám hướng, tấm màn đen khủng bố, khổng lồ đến cực điểm.
Đó cũng không phải hắc động, vô cùng quỷ dị, không gian vỡ nát, nhưng mà chấn động cường thế, lại khiến cho chỗ gần Chung Sơn sinh ra vô tận hắc động. Vẻn vẹn chỉ có dư ba đã như thế?
Tấm màn đen càng lúc càng lớn, trong nháy mắt, liền kéo dài đến chỗ biên giới Hàm Dương thánh đô thì đột nhiên dừng lại.
Trong tấm màn đen kia, thường thường hiện lên lưu quang, hình như một cái thông đạo sâu thẳm vậy.
Chung Sơn đồng tử mạnh mẽ co rụt lại, thông đạo tấm màn đen kia Chung Sơn biết, chuẩn xác mà nói, Chung Sơn chính là thông qua thông đạo tấm màn đen kia tiến vào tiểu thế giới này.
Khi ở địa cầu, khi Hồng Châu Tử mang theo chính mình đi, chính là xuyên qua thông đạo này tới đây.
Đại Tần không ngờ có năng lực mạnh mẽ như vậy để mở ra? Đó rốt cuộc là thông đạo gì? Thông đến đâu? Đại thế giới? Hay là một tiểu thế giới khác?
Trong lúc Chung Sơn kinh dị, đỉnh chóp thông đạo màu đen, bỗng nhiên xuất hiện một cái khe.
- Rắc...................!
Cái khe lan tới tận trời, hình như không gian rạn nứt vậy, ầm ầm vọt thẳng tới cửu tiêu (9 tầng trời).
- Thánh thượng, xảy ra một chút tình huống, tuy nhiên không ảnh hưởng toàn cục, tất cả tiếp tục!
Cửa thông đạo màu đen truyền đến thanh âm Quỷ Cốc Tử.
Doanh quay sang phương hướng thông đạo màu đen gật gật đầu, tiếp đó ngẩng đầu nhìn lên trời.
- Ầm ầm...................
Bầu trời nổ vang một tiếng, đột nhiên, trong trời cao bỗng nhiên xuất hiện một cái động tròn thật lớn, hình như một cái cửa sổ trên mái nhà thông lên trời.
- Thời không chí bảo? Thời không chí bảo?
Trong cửa sổ lớn trên nhà lên trời bỗng nhiên truyền đến một thanh âm vô cùng ngạc nhiên, vô cùng ngạc nhiên, trong thanh âm hiện ra vẻ tham lam.
Người đại thế giới? Một gã cường giả tuyệt thế trong đám người vây quanh tiểu thế giới?
Doanh ánh mắt lạnh lùng nhìn trời.
Theo thanh âm tham lam kia, một bàn tay khổng lồ từ ngay cửa sổ đó tiến vào.
Một bàn tay này, trong nháy mắt tiến vào tiểu thế giới, lại phóng lớn tới ức vạn lần, giống như một vị đại năng của đại thế giới Chung Sơn ở âm phủ nhìn thấy ngày trước, một chưởng phủ xuống, che phủ bầu trời, đầy trời đều là bàn tay khổng lồ kia. Cự chưởng che phủ bầu trời một chưởng chụp vào Quỷ Cốc Tử.
- Làm càn...............!
Doanh quát lạnh một tiếng, lật tay một chưởng, đánh thẳng lên trời cao.
1 chưởng của Doanh là một chưởng tinh quang lóng lánh, đánh thẳng lên trời cao, lập tức phá vỡ vô số không gian trong trời, mạnh mẽ đánh lên trời.
- Ầm ầm..........
Trong trời cao, hình như có một tiếng nổ khủng bố vậy, hắc động, vô tận hắc động trực tiếp vọt tới phương hướng Chung Sơn, trừ Hàm Dương thánh đô phía dưới ra, mọi người đều bị bao phủ.
- Ầm!
Hai chưởng va chạm vào nhau, nhưng vì thanh âm quá lớn cho nên mọi người đều mất đi thính giác.
Chung Sơn nhìn hai cự chưởng va chạm vào nhau kia. Hai chưởng cùng có 5 tức ép vào nhau.
- Oành, két.................!
Hình như có một tiếng gãy xương truyền đến, một chưởng của đại năng đại thế giới bị ầm ầm đánh lùi trở về.
- - - - - oOo- - - - -

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.