Trường Sinh Bất Tử

Chương 61: Dưỡng lão chuột




Chung Sơn ngẩng đầu nhìn trời!
Các cường giả đã bao quanh bên ngoài tiểu thế giới, đang chờ khai thiên?
- Ngày mai, các ngươi đi tới âm phủ, lại cảm giác một chút, đến âm phủ còn có cảm giác bị nhìn chằm chằm này hay không?
Chung Sơn nhíu mày nói.
- Ừ!
Tứ nữ gật gật đầu.
Đột nhiên, Chung Sơn đồng tử co rụt lại.
Chung Sơn cảm giác có người đang tính mình? Suy tính mình?
Từ sau khi từ chỗ Doanh chiếm được Thiên Cơ Đồ, Chung Sơn liền nghĩ biện pháp phiên dịch, đồng thời tu luyện.
Trong Thiên Cơ Đồ cất giấu công pháp Thiên Cơ Đại Pháp.
Thiên Cơ Đại Pháp tổng cộng có 5 tầng, tuy rằng rất ít, nhưng mà hiệu quả lại cực kỳ cường đại.
Tầng thứ nhất, có thể cảm ứng cường giả dưới Thiên Tiên suy tính.
Tầng thứ năm, có thể cảm ứng Thánh nhân suy tính.
Trong ngày Chung Sơn hiểu được công pháp này, cũng học công pháp bên trong.
Tầng thứ nhất, tuy rằng chỉ biết tầng thứ nhất, nhưng có thể cam đoan cường giả dưới Thiên Tiên suy tính đều có thể cảm nhận được.
Hay nói cách khác, người ở tiểu thế giới suy tính Chung Sơn, Chung Sơn đều có thể cảm nhận được, mặc kệ là Doanh, Quỷ Cốc Tử, hay là Khổng Tuyên của Trường Sinh Giới. Tuy rằng thực lực bọn họ vượt xa Thiên Tiên, nhưng mà ở tiểu thế giới, bọn họ lại mạnh mẽ đem mệnh cách ép tới trong vòng Thiên Tiên.
Đồng thời, còn có thể đảo loạn thiên cơ chung quanh, khiến cho bọn họ không thể tiếp tục suy tính.
Nhưng Chung Sơn lại khác, Chung Sơn đem cổ cảm ứng này thêm vào Hồng Loan Phấn Liên.
Hồng Loan Phấn Liên biến lam!
Đại hung?
Tướng số đại hung? Ai đang tính kế ta? Thiên hạ này ai có thể tính kế ta?
- Ngày mai, ta theo các ngươi cùng vào âm phủ!
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Ừ!
Ngày thứ hai, bản thể Chung Sơn cùng tứ nữ đi đến âm phủ, mà ảnh thân âm phủ lại tiến vào dương gian.
- Ta vẫn còn cảm giác!
Bi Thanh Ti nhíu mày nói.
- Ta cũng vậy!
Thiên Linh Nhi lập tức nói.
Cổ Thiên U và Cam Bảo Nhi liếc nhau.
- Đều có, không thay đổi? Cho dù ở âm phủ, những cường giả tuyệt thế kia vẫn nhìn chằm chằm được chúng ta?
Cổ Thiên U nhíu mày nói.
- Cường giả ngoài tiểu thế giới, quá mạnh mẽ!
Bảo Nhi gật gật đầu.
Chung Sơn giờ phút này, trong lòng lại trở nên cực kỳ ngưng trọng.
Bởi vì mi tâm Chung Sơn, Hồng Loan Phấn Liên vẫn là màu lam.
Không chỉ như thế, ảnh thân cũng cảm nhận được có người suy tính, nói cách khác, có người đang cùng suy tính bản thể và ảnh thân Chung Sơn? Căn bản suy tính không phụ thuộc vào vị trí?
Bản thể Chung Sơn mang theo chúng nữ trở lại Lăng Tiêu Thiên Đình.
Trấn an chúng nữ, Chung Sơn một mình đi đến thư phòng, suy tư chuyện bất an trước mặt.
Không ổn, cực độ không ổn, dưới tình huống ở Lăng Tiêu Thiên Đình, Chung Sơn có thể mượn dùng thế của thiên hạ Đại Tranh, không ngờ Hồng Loan Phấn Liên vẫn còn có tướng số đại hung?
Ai có thể tạo thành hiệu quả khoa trương như thế?
Khổng Tuyên? Người thứ nhất Chung Sơn nghĩ tới là Khổng Tuyên. Khổng Tuyên muốn đối phó mình? Khổng Tuyên sửa đổi nguyên tắc lúc trước, chuẩn bị đối phó mình?
Làm sao bây giờ?
Chung Sơn ở thư phòng ngồi xuống 1 lần ba ngày, ba ngày này, cũng không vào triều, chỉ ngồi ở thư phòng, chúng thần đều vô cùng nghi hoặc. Đây không giống phong cách của Thánh thượng à. Nếu như có chuyện, Thánh thượng đều trước thời hạn tiếp đón.
Cho tới tận sáng sớm ngày thứ tư, Chung Sơn rốt cục cũng nghĩ tới phương pháp khả thi.
Ở ngoài thư phòng, mấy tên trọng thần đang đứng.
- Dịch Diễn, Vương Khô, Nê Bồ Tát, Thi tiên sinh, các ngươi vào đi!
Chung Sơn kêu lên.
Rất nhanh, bốn đại trọng thần đi vào đại điện.
- Thánh thượng?
Bốn người kỳ quái nhìn về phía Chung Sơn.
- Vương Khô, Nê Bồ Tát, Thi tiên sinh, các ngươi có thể chế tạo Mệnh bài không?
Chung Sơn hỏi.
Mệnh bài, đám thuộc hạ của Thiên Tiên Tư Mã Sách đều có mệnh bài này, chỉ cần có một người chết thì khối mệnh bài đó sẽ nổ!
Mệnh bài không thể ảnh hưởng tới mệnh bài của người chủ, nhưng mệnh bài người chủ vừa nổ thì chúng đều nổ theo, vô cùng kỳ lạ.
- Thần biết!
Vương Khô bỗng nhiên nói.
- Thần cũng biết!
Thi tiên sinh và Nê Bồ Tát đều nói.
- Ồ?
- Chỉ là tài liệu vô cùng đắt đỏ.
Vương Khô nhíu mày nói.
- Đắt đỏ? Có đắt đỏ hơn nữa, Đại Tranh ta cũng lấy ra được!
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Vâng!
Mọi người kỳ quái nhìn về phía Chung Sơn.
- Tuy nhiên, ta muốn làm mệnh bài cho con chuột, các ngươi có thể làm được không?
Chung Sơn nhìn về hướng mọi người.
- Làm mệnh bài cho chuột?
Mọi người sửng sốt.
- Chỉ là một con chuột nhỏ bình thường, có thể chứ?
Chung Sơn nhìn về phía mọi người.
- Có thể thì có thể, chỉ là đó có phải là rất đáng tiếc hay không?
Vương Khô cổ quái hỏi.
- Không đáng tiếc, chỉ cần có thể là tốt rồi!
Chung Sơn tự tin nói.
- Thánh thượng, chúng ta phải làm gì?
Dịch Diễn mặt nhăn mày nhíu.
- Dưỡng lão chuột!
Chung Sơn cười nói.
- Dưỡng lão chuột?
Mọi người cổ quái nhìn về phía Chung Sơn.
- Ta muốn cho Đại Tranh ta, gia tăng một loại trang bị truyền tin cự ly xa, cho dù là cách xa nhau thiên sơn vạn thủy, cho dù là phải qua một năm rưỡi mới tới, ta cũng muốn ở trong nháy mắt truyền tin tức đi.
Chung Sơn nói.
- Làm sao có loại vật này?
Vương Khô không tin hỏi.
- Chỉ cần lại có một quyền sách nhỏ là đủ rồi!
Chung Sơn cười nói.
Dịch Diễn ánh mắt bỗng nhiên sáng ngời, phảng phất như hiểu ra.
- Thánh thượng đại tài, thần bội phục!
Dịch Diễn mang theo vẻ kinh hãi nói.
Những người khác còn chưa hiểu ra.
- Dịch Diễn, ngươi cũng biết? Ngươi nói xem?
Chung Sơn nhìn về phía Dịch Diễn.
- Vâng, chỉ cần mỗi người chúng ta chuẩn bị một quyển sách nhỏ, bên trong tràn viết những ký tự khác nhau, đồng thời, mang theo một đám mệnh bài ra ngoài, nếu có tin tức truyền đi, từng chữ chỉ cần phân ba đợt giết chuột là được.
Dịch Diễn nói.
- Giết chuột?
- Không sai, giết chuột, giết từng phần chuột, mỗi một nhóm số lượng khác nhau, chẳng hạn như, nhóm đầu tiên là ba con chuột, nhóm thứ hai 4 con chuột, nhóm thứ ba 5 con chuột, đối ứng với quyển sách nhỏ, là trang thứ ba, bốn và năm.
Dịch Diễn mang theo một cỗ kích động nói.
Bộ xương khô Vương Khô xoa xoa cằm, còn có thể truyền tin như vậy?
Thi tiên sinh và Nê Bồ Tát ánh mắt sáng lên.
- Thần bội phục!
Mọi người cung kính nói.
- Không sai! Chính là như thế. Trẫm vừa vặn có nhất kế hoạch lớn cần các ngươi hợp tác hoàn thành. Tuy nhiên, đầu tiên phải thông tin này chuẩn bị cho tốt, bố trí sách nhỏ, còn có luyện chế mệnh bài, liền giao cho Dịch Diễn và Vương Khô!
Chung Sơn nói.
- Vâng!
Dịch Diễn và Vương Khô lập tức đáp.
- Kế hoạch lớn? Thánh thượng lại có kế hoạch lớn gì?
Dịch Diễn nhíu mày hỏi.
- Trước hoàn thành bước đầu tiên đi, phải thật nhanh, hơn nữa phải thí nghiệm nhiều lần, cam đoan vạn vô nhất thất. Còn có, nhớ rõ giữ bí mật, việc này không làn truyền ra ngoài!
Chung Sơn trịnh trọng nói.
- Vâng!
- Lục Kiến Bằng, vào đi!
Chung Sơn lại lần nữa quát.
Ở ngoài thư phòng, có rất nhiều đại thần đang đứng, trong đó giám sát xây dựng Lăng Tiêu Thiên Đình, Lục Kiến Bằng lập tức bước ra khỏi hàng, mang theo vẻ nghi hoặc tiêu sái tiến vào thư phòng.
- Thần Lục Kiến Bằng, bái kiến Thánh thượng, Thánh thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
- Ừ, Lục Kiến Bằng!
- Có thần!
- Trẫm bây giờ lệnh cho ngươi, trong vòng năm tháng, đem Lăng Tiêu Thiên Đình, chuyển qua phụ cận Nam Hải!
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Dời đô?
Đám người Dịch Diễn lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Thần tuân chỉ!
Lục Kiến Bằng lập tức lĩnh mệnh nói.
Dời đô Nam Hải? Thánh thượng muốn làm gì?
Còn có kế hoạch lớn theo như lời Thánh thượng, là kế hoạch lớn gì? Cái đó và hệ thống thông tin chuột có liên quan gì?
Chúng thần không hỏi nhiều, nhưng đều có thể nhìn ra sự trịnh trọng của Chung Sơn, vô cùng trịnh trọng. Khẳng định có thiên đại đại sự, mới khiến cho Thánh thượng trịnh trọng như thế.
Thiên đại đại sự, đúng là thiên đại đại sự.
Vốn còn tưởng rằng còn lâu mới phải đối mặt với Khổng Tuyên, không thể tưởng được, Khổng Tuyên bây giờ cũng đã bắt đầu suy tính mình rồi, hơn nữa căn cứ theo phản ứng của Hồng Loan Phấn Liên, còn là tướng số đại hung.
Chung Sơn không có đảo loạn thiên cơ bốn phía, bởi vì Chung Sơn biết, chính mình hòa thượng chạy thì còn miếu, tự tiện đảo loạn thiên cơ, chẳng những không có bất kỳ trợ giúp gì, ngược lại sẽ làm cho mình tổn thất nặng hơn.
Hiện tại, để vị trí bản thể và ảnh thân mình bại lộ dưới “tầm mắt” Khổng Tuyên, lại có thể mê hoặc Khổng Tuyên.
Khổng Tuyên khẳng định cũng biết, bây giờ không phải thời điểm đối phó mình, bởi vì, Doanh vẫn còn ở giới này, mục đích của Doanh, mọi người đều rõ ràng. Doanh còn ở giới này, sẽ không giúp ai, cũng sẽ không ngồi xem Khổng Tuyên diệt mình.
Khổng Tuyên không phải sợ Doanh, nhưng mà Khổng Tuyên tạm thời còn không muốn cùng Doanh va chạm, một khi chiến đấu với Doanh, va chạm quá lớn sẽ khiến cho hai người bị buộc phải ra giới này, tựa như Doanh và Thiên Thần Tử vậy, ai cũng không muốn toàn lực ra tay. Khổng Tuyên còn muốn dưỡng thương, hoặc là ở đại thế giới còn có cừu gia, mà quan trọng hơn là Khổng Tuyên còn muốn thủ hộ một cái chí bảo.
Cho nên, Khổng Tuyên muốn giết mình, chỉ có chờ sau khi Doanh rời khỏi.
Còn một thời gian, Chung Sơn phải trong thời gian này phải bố trí phương pháp đối phó Khổng Tuyên.
Khổng Tuyên a! Đó cũng không phải là đối phủ mình lúc này có khả năng động vào được.
Về tướng số đại hung, Chung Sơn cũng không nói cho ai, Chung Sơn chôn sâu nó ở trong lòng, tất cả đều như cũ, Lăng Tiêu Thiên Đình hướng về Nam Hải bay đi. Đám người Dịch Diễn, Vương Khô cũng nghiên cứu ra phương pháp dùng chuột truyền tin.
Mệnh bài tiêu hao rất lớn, nhưng Chung Sơn không quan tâm, tiêu hao thì thế nào? Chờ sau này, thiên hạ đều là của mình, còn có cái gì mà cần luyến tiếc?
Nửa năm này, Bát Cực Thiên Vĩ cắn nuốt Thiên Mạch Kiếm mới vừa nhận được, Thiên Mạch Kiếm của Thiên gia âm phủ, đó lại chính là Thiên Tiên khí, một cái Tiên khí tuyệt thế.
Nhưng mà dù là như thế, tu vi Chung Sơn cũng chỉ vẻn vẹn tăng lên tầng một mà thôi.
Thiên Cực Cảnh tầng thứ sáu! Tốc độ thăng cấp thu lại.
Chung Sơn cổ quái nhìn Bát Cực Thiên Vĩ, một cái Thiên Tiên khí chỉ tăng lên một tầng, tu luyện về sau thì phải làm sao bây giờ?
Những ngày Doanh rời đi càng ngày càng gần. Giờ phút này, Lăng Tiêu Thiên Đình cũng đã đứng ở trên vùng trời Nam Hải. Không ai biết có ý gì, chỉ có Chung Sơn biết là vì sao.
Bản thể Chung Sơn, ảnh thân Chung Sơn, đều đi tới Lăng Tiêu Thiên Đình.
Bởi vì giờ phút này, mặc dù không cần Thiên Cơ Đại Pháp cảm ứng, Hồng Loan Phấn Liên đều hiện ra tướng số đại hung.
Ảnh thân đi Đại Tần xem lễ, bản thể tọa trấn Lăng Tiêu Thiên Đình, đại hung, bản thể đi Đại Tần xem lễ, ảnh thân tọa trấn Lăng Tiêu Thiên Đình, đại hung.
Dù sao tất cả đều là đại hung!
Cảm ứng một màn này, áp lực trong lòng Chung Sơn rất nặng, hít vào một hơi thật sâu, Chung Sơn dứt khoát làm 1 quyết định.
Bản thể đi tới Đại Tần, ảnh thân tọa trấn Lăng Tiêu Thiên Đình!
- Chung Sơn, một cái thân thể khác của ngươi vì sao cũng đến dương gian? Lăng Tiêu Thiên Đình vì sao dừng ở trên vùng trời Nam Hải?
Bên cạnh Chung Sơn, Đế Huyền Sát nhíu mày nói.
- Việc này một lời khó nói hết, chúng ta vẫn đi Đại Tần trước đi, vừa đi vừa nói.
Chung Sơn hít sâu một hơi nói.
- Ừ!
Đế Huyền Sát gật gật đầu.
Từ khi thấy Chung Sơn nhíu chặt mày, Đế Huyền Sát thấy được vẻ ngưng trọng. Ai cũng không cảm thụ được áp lực của Chung Sơn.
Khổng Tuyên, nghênh chiến Khổng Tuyên? Chung Sơn không thể tưởng được nhanh như vậy lại phải đối mặt với tên biến thái này.
- - - - - oOo- - - - -

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.