Trường Sinh Bất Tử

Chương 50: Bạch khởi




Bên ngoài, ba gã cường giả tuyệt thế vây công Thiên Quỷ, tiếp đó Thiên Quỷ hét thảm một tiếng, ầm ầm nổ tung hóa thành ức quỷ vật, rơi vào trong phế tích.
Ba gã cường giả tuyệt thế áo trắng, tất cả đều tóc dài phiêu tán, từng người liếc nhau, chiến đoàn trên cơ bản đã bình ổn, mười đại cường giả từ trong Tĩnh Ba Trì đi ra, Thiên gia vốn đang rơi vào tình thế nguy ngập lập tức chiếm trợ lực lớn.
Trong đó Diệp Khuynh Thành mẫn cảm nhất, Bất Lão Giới chủ Diệp Khuynh Thành khi đối chiến với Thiên Cơ Tử, bỗng nhiên, đồng tử Diệp Khuynh Thành co rụt lại, Diệp Khuynh Thành lại cảm nhận được 3 cổ khí tức cường đại, Dần Lạc Nhật? Diệp Khuynh Thành lập tức nhận ra Dần Lạc Nhật ở trong đó, quả nhiên, Chung Sơn còn động tác khác.
Nhưng mà kế tiếp, Diệp Khuynh Thành không còn lòng ham chiến. Bỗng nhiên, lại mười cổ khí tức cường thế đến cực điểm xông lên tận trời.
Không chút do dự, thân hình Diệp Khuynh Thành nhoáng lên một cái, vội vã tới chỗ một nam nhân áo đỏ khác của Bất Lão Giới, nói mộ tiếng, hai người quay đầu bỏ chạy.
Mười? Thiên gia tùy tùy tiện tiện đã có thể lấy ra mười cường giả? Dệp Khuynh Thành liền quay đầu bỏ chạy.
Mười đại cường giả vừa ra, liền phân tán ra khắp nơi. Mạnh mẽ ra sức giết hai người của đại thế giới tới.
Tinh Thái Đấu thân tử, Thần Tú thân tử, Thiên Quỷ nổ tan xác, lão thái giám thân tử, hai tên Địa Tiên bị tru sát tại đương trường, còn có ba Địa Tiên trốn chạy được, bị cường giả Thiên gia cực lực đuổi theo.
Thế cục đột nhiên chuyển biến, Thiên gia cường thế, nội tình hùng hậu. Không ra tay thì thôi, một khi ra tay nhất định là lôi đình vạn quân.
Mười cường giả, mỗi người cường thế ngập trời, hung hãn không thôi. Đây mới là cao thủ chân chính của Thiên gia.
Bốn phía bị bình định, chỉ còn lại có Huyền Nguyên và Dần Lạc Nhật ở bên ngoài Tĩnh Ba Trì!
Ba gã trưởng lão bao vây hai người, cộng thêm lão nhân trông coi Tĩnh Ba Trì, bốn người bao vây Huyền Nguyên.
Huyền Nguyên tay kết ấn quyết, cũng không cùng những người này quyết đấu. Bởi vì Huyền Nguyên biết, cho dù mình có mạnh mấy đi nữa, cũng không có khả năng cùng lúc đối mặt được với mười đại cường giả này, Thiên gia, không hổ là thế lực đứng đầu âm phủ.
Huyền Nguyên tay nặn ấn quyết, một quang cầu lớn xuất hiện bao bọc Huyền Nguyên và Dần Lạc Nhật lại, đây là phòng ngự mạnh nhất của Sáng Thế Thần Cung, cho dù ba cường giả tấn công mạnh mẽ, cũng không thể phá vỡ.
Dần Lạc Nhật kinh hãi nhìn một màn đột biến này. Con bà nó, đây là Thiên gia sao? Mười? Lại ra đây mười Thiên Cực Cảnh?
Trên trán Dần Lạc Nhật đổ mồ hôi lạnh, nhìn càng ngày càng nhiều cường giả Thiên gia vây lại, trong lòng cũng càng ngày càng sợ hãi. Nhìn Huyền Nguyên nhắm mắt, không biết nên làm gì bây giờ.
Ba đại cường giả tấn công phòng ngự quang cầu, nhưng mà uổng công trở lại, bốn đại cường giả tấn công, quang cầu dần dần có một chút gợn sóng.
Khi ba cường giả tiêu diệt Thiên Quỷ trở về, tổng cộng là 7 đại cường giả.
- Giết!
Một người trong đó cao giọng quát.
Bảy? Huyền Nguyên hai mắt mở ra, biết là không tốt, ánh mắt chợt ngưng lại, đồng tử màu bạc đang muốn phát uy thì.
- Dừng tay!
Một tiếng hô vang lên.
Mọi người nhìn lại, nhìn thấy Chung Sơn theo một trưởng lão Thiên gia từ Tĩnh Ba Trì đi ra! Đồng thời, mọi người đều cổ quái nhìn về phía Chung Sơn, Chung Sơn sao lại không bị gì?
- Đại trưởng lão ra lệnh, để cho bọn họ rời đi!
Tên trưởng lão kia lên tiếng.
1 đám người Thiên gia cau mày, nhưng cũng chỉ có thể tuân lệnh!
- Vâng!
Đám cường giả thu kiếm mà đứng.
Huyền Nguyên thở phào một hơi, nhìn lại phía Chung Sơn.
Chung Sơn gật gật đầu, ý bảo rời đi trước.
Huyền Nguyên không nhiều lời, thu hồi phòng ngự, cùng Dần Lạc Nhật đi tới chỗ Chung Sơn.
Ba người đạp chân một cái, rời khỏi Thiên gia, vọt về phía xa mà đi.
Nhìn đoàn người Chung Sơn rời đi, người Thiên gia cảm thấy khó chịu, nhưng lệnh của đại trưởng lão, ai cũng không dám không tuân.
Thấy đoàn người Chung Sơn rời đi, người kia nhìn thoáng qua mọi người, lại lần nữa lên tiếng nói:
- Đại trưởng lão có lệnh, Thiên Cực Cảnh Thiên gia đều theo ta tiến vào Tĩnh Ba Trì!
- Vâng!
1 đám cường giả chỉ có thể gật đầu đáp.
Đoàn người Chung Sơn rất nhanh rời xa Thiên gia, nội tình Thiên gia quá khủng bố, trong một cái Tĩnh Ba Trì ẩn dấu nhiều lão quái vật như vậy, tốt nhất là nhanh sớm rời đi.
Tìm một nơi yên lặng, ba người cùng Thi tiên sinh, Ngụy Thái Trung hội hợp!
- Bệ hạ, Anh Lan đâu?
Ngụy Thái Trung lập tức kêu lên.
- Ôi!
Chung Sơn thở dài một tiếng, lấy ra quả thủy tinh ký ức kia. Tiếp đó kể lại chuyện này một lần cho Ngụy Thái Trung.
Nhìn thủy tinh ký ức, Ngụy Thái Trung trầm mặc một hồi lâu:
- Bệ hạ, lúc trước Huyết Tu La rời khỏi Thiên gia, nhưng mà Thiên gia cũng không xác hắn đã rời khỏi tiểu thế giới này, lão nô muốn tự đi nhìn xem.
- Ngươi hẳn là biết, Thiên Tiên đỉnh phong, hắn không có khả năng ở giới này trong thời gian dài, bởi vì thực lực Thiên Tiên trở lên tiến vào tiểu thế giới, không chỉ bị tiểu thế giới ước chế mà đại thế giới cũng sẽ trừng phạt hắn!
Chung Sơn lắc đầu thở dài nói.
- Bệ hạ, xin cho lão nô đi làm chuyện này đi!
Ngụy Thái Trung bỗng nhiên quỳ gối xuống mặt đất.
- Đi thôi, đi thôi, hãy tự cẩn thận, nếu gặp chuyện khó khăn, trực tiếp trở lại Đại Tranh!
Chung Sơn thở dài nói.
- Tạ ơn bệ hạ!
Ngụy Thái Trung cảm kích nói.
Tiếp đó, Ngụy Thái Trung quay đầu tìm một phương hướng bay đi.
Nhìn Ngụy Thái Trung rời đi, Chung Sơn khẽ thở dài một hơi.
- Ngươi tìm được rồi?
Huyền Nguyên rốt cục không kìm nổi hỏi.
Nhìn Huyền Nguyên, Chung Sơn khe khẽ thở dài, đưa tay lấy ra một khối ngọc bội hình vòng tay!
- Đây là?
Huyền Nguyên nheo mắt.
- Lúc trước nàng đi qua Hoàng Tuyền Lộ, hắc ám thuộc tính được Hoàng Tuyền Lộ bổ sung, đáng tiếc, vừa vào âm phủ liền phát ra vô tận khí tức hắc ám, hấp dẫn vô số quỷ vật công kích, cướp đoạt khí tức hắc ám trong cơ thể nàng, nếu không phải lúc ấy có con cháu Thiên gia đi qua thu nàng lại, thì bây giờ đã hồn phi phách tán rồi, tuy nhiên, ngay lúc đó hồn phách cũng đã vỡ tan, người Thiên gia dùng ngọc này gom hồn phách phân tán của nàng lại, hy vọng một ngày nào đó, nàng có thể tự mình khôi phục!
Chung Sơn thở dài nói.
Huyền Nguyên nhẹ nhàng tiếp nhận, trong mắt lộ ra vẻ nhu tình.
- Người Thiên gia cũng không biết nàng khi nào có thể khôi phục, có lẽ là trăm năm, có lẽ là trăm vạn năm!
Chung Sơn lắc đầu nói.
Nỗi lòng Huyền Nguyên lúc này rất phức tạp, nhưng vẫn quay sang Chung Sơn nói:
- Ừ, đa tạ!
Nhìn ra Huyền Nguyên trong lòng trĩu nặng, Chung Sơn biết Huyền Nguyên muốn yên lặng một mình một chút. Cũng không nói thêm nữa!
- Cáo từ!
Chung Sơn nói.
- Ừ!
Huyền Nguyên gật gật đầu. Mang theo vòng ngọc thân hình nhoáng lên một biến mất trước mặt Chung Sơn.
- Thiên gia thu thập nhiều quỷ hồn như vậy là để làm gì?
Dần Lạc Nhật nhíu mày nói.
- Làm gì? Đương nhiên là vì Thiên gia!
Chung Sơn hít sâu một hơi nói.
- Ách?
Dần Lạc Nhật không rõ.
- Những quỷ hồn này, đều được Hoàng Tuyền Lộ thanh tẩy, đều là quỷ hồn tối ưu nhất, vạn cái không ra được một, sau khi được trưởng lão Thiên gia tự mình dạy dỗ, tiếp đó cho bọn họ đầu thai vào con cháu Thiên gia, vậy Thiên gia có thể không mạnh sao?
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Này? Điều này sao có thể? Sau khi người đó chuyển thế sẽ nhận Thiên gia sao?
Dần Lạc Nhật khó tin nói.
- Có ít quỷ hồn bị hủy diệt trí nhớ, mà có ít lại không cách nào hủy diệt, loại sự tình này, không chỉ có tiểu thế giới này có, ở tiểu thế giới khác cũng có qua!
Thi tiên sinh lên tiếng nói.
- Bồi dưỡng con cháu, để chuyển thế lớn lên!
Chung Sơn lộ ra nụ cười cổ quái.
- Bệ hạ, chúng ta kế tiếp làm gì?
Thi tiên sinh hỏi.
- Về triều trước đi!
Chung Sơn thở dài nói.
- Vâng!
Trong Tĩnh Ba Trì!
1 đám cường giả Thiên gia kể lại sự tình qua một lần, mọi người đều tĩnh lặng lại, cùng nhau nhìn về phía đại trưởng lão Thiên Thần Tử. Thiên Thần Tử nhắm mắt, phảng phất như đang suy nghĩ.
- Đại trưởng lão, nếu Thiên Lệnh đã xuất hiện, Thiên gia dương gian khẳng định không bảo vệ Thiên Lệnh, Vận Phong Phong chủ, lần này là vì Chung Sơn mà chết, chúng ta muốn hay không...!
Thiên Cơ Tử có chút chờ đợi nói.
Thiên Thần Tử hai mắt mở ra, ánh mắt lạnh lùng.
Một ánh mắt lạnh lẽo này, khiến cho toàn thân Thiên Cơ Tử phát lạnh!
Mọi người không ai dám lắm lời.
Thiên Thần Tử nhìn chằm chằm Thiên Cơ Tử, trầm mặc một hồi lâu, mới mờ nhạt lên tiếng:
- Thiên Cơ Tử!
- Có!
Thiên Cơ Tử lập tức đáp.
- Ngươi đã không thích hợp tiếp tục làm gia chủ, bắt đầu từ hôm nay, liền từ nhậm đi!
Thiên Thần Tử thản nhiên nói.
Nghe Thiên Thần Tử nói vậy, mọi người đều kinh ngạc nhìn lại Thiên Thần Tử, từ nhậm? Đây là cướp đoạt địa vị gia chủ a!
- Đại trưởng lão, chuyện này, ta...!
Thiên Cơ Tử sắc mặt đại biến nói.
- Ngươi tới chỗ cửa Hoàng Tuyền Lộ dựng một căn nhà tranh, ở trong đó bế quan, khi nào nghĩ thông suốt, thì hãy trở về gặp ta!
Thiên Thần Tử thản nhiên nói.
- Này, này, phải..........!
Thiên Cơ Tử lòng chua xót gật gật đầu.
- Thiên Hiểu!
Thiên Thần Tử bỗng nhiên kêu lên.
- Có!
Thiên Hiểu lập tức tiến lên.
- Từ ngày hôm nay, ngươi là tân nhậm gia chủ, ban thưởng chữ 'Tử', Thiên Hiểu Tử!
Thiên Thần Tử nói.
- Vâng!
Thiên Hiểu nhìn thoáng qua Thiên Thần Tử gật gật đầu.
- Đi ra ngoài đi!
Thiên Thần Tử nói.
Đám Thiên Cực Cảnh ở bên ngoài cũng cúc cung lui ra.
Thiên Cơ Tử có chút thất hồn lạc phách, trên nét mặt tân nhậm gia chủ Thiên Hiểu Tử cũng không có hưng phấn.
Ra khỏi Tĩnh Ba Trì, mọi người rời đi, trong Thiên Mạch Điện, Thiên Cơ Tử đem mấy vật kế thừa cho Thiên Hiểu Tử.
Thấy vẻ mặt phụ thân uể oải, Thiên Hiểu Tử khe khẽ thở dài, khuyên can:
- Phụ thân! Người có biết vì sao đại trưởng lão bảo người ở cửa Hoàng Tuyền Lộ không?
Thấy Thiên Hiểu Tử hỏi vậy, Thiên Cơ Tử ngẩng đầu nhìn hắn, trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc.
- Đại trưởng lão là một người đại trí tuệ, bảo phụ thân ở cửa Hoàng Tuyền Lộ bế quan là có dụng ý, con không tiện nhiều lời, hy vọng phụ thân tự mình tìm hiểu.
Thiên Hiểu Tử thở dài nói.
Nửa năm sau, dương gian, chỗ Lăng Tiêu Thiên Đình.
Trong thư phòng Chung Sơn, trong Thiên Duyến Các.
Chung Sơn nhìn nhất một đống tình báo, vài quân đoàn trưởng đứng cũng ở đây, cùng xem tình báo.
- Bệ hạ, trinh sát vừa mới báo lại, Võ An Công phủ ở Đại Tần đã xảy ra chút chuyện cổ quái!
Thủy Kính phe phẩy quạt lông nhíu mày nói.
- Ồ!
- Theo một gã trinh sát báo lại, bốn tháng trước, Võ An Công phủ, ngày hôm đó sát khí xông lên tận trời, vẻn vẹn chỉ là sát khí đã khiến bầu trời trở nên u ám, cả bầu trời đều là tàn ảnh giết chóc, trong vòng trăm dặm, tất cả súc vật đều khiếp sợ mà chết, vô số dân chúng lại hết hồn, phủ phục dưới đất. Bốn phía linh khí hỗn loạn, khủng bố dị thường, chỉ nghe nghe thấy bên trong truyền ra một thanh âm!
Thủy Kính ngẫm nghĩ một lát rồi nói.
- Ồ? Cái gì thanh âm?
Thủy Vô Ngân hiếu kỳ nói.
- Hẳn là Đại Tần Từ Phúc, Từ Phúc cao giọng nói một tiếng hồn hề trở về, vô tận sát khí mới chậm rãi yếu đi!
Thủy Kính nhíu mày nói.
- Vậy cái tên Võ An Công có phải đổi lại hay không?
Chung Sơn ngưng mi nói.
- Bệ hạ người cũng biết?
Thủy Kính kinh ngạc nói.
- Ngươi tiếp tục nói!
- Vâng, giống như bệ hạ đoán, sau ngày đó, Võ An Công Bạch Nghiệp, đổi tên thành Bạch Khởi!
Thủy Kính kinh ngạc nhìn về phía Chung Sơn.
Nên biết rằng, việc này vừa mới sinh ra liền lập tức báo về đây, còn chưa kịp bẩm báo, bệ hạ sao lại đoán được?
- - - - - oOo- - - - -

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.