Trường Sinh Bất Tử

Chương 42: Khai Thiên VS Cự Linh




Ads Thiên Điều, 1400 Trọng Lãng!
Cự Linh Phủ uy!
- Oanh.................!
Một tiếng va chạm mạnh mẽ, Chung Sơn bị đánh bật lại nghìn trượng, nam nhân cường tráng râu quai nón lại chỉ lui nửa bước!
- Phàm đao, một thanh phàm đao không ngờ được một tên Thiên Cực Cảnh tầng thứ năm bổ ra uy lực như thế, ngươi đủ để tự hào, đáng tiếc, phàm đao vẫn là phàm đao, vĩnh viễn không địch lại Cự Linh Phủ ta, Cự Linh Phủ ta của ta chính là đỉnh cấp Địa Tiên khí, hừ, một thanh phàm đao cũng muốn đối địch?
Đại hán râu quai nón cười lạnh nói.
- Địa Tiên khí?
Chung Sơn mày nhướng lên.
- Là đỉnh cấp Địa Tiên khí!
Đại hán râu quai nón trợn trùng mắt, trong mắt hiện lên vẻ tự hào.
- Ha ha ha ha, Địa Tiên khí mà thôi, ngươi là một Thiên Tiên, mà lại chỉ vẻn vẹn dùng Địa Tiên khí, còn đắc chí? Không biết cái gọi là!
Chung Sơn cuồng tiếu nói.
Trong chiến trường, Chung Sơn trào phúng thường có dụng ý, bằng vào một phen trào phúng hy vọng có thể tìm được nhược điểm của đối phương.
- Ngươi thì biết cái gì, chỉ là hung nhân của tiểu thế giới mà thôi, ngươi cho là Tiên khí giống như phàm khí các ngươi sao? Muốn luyện chế thì luyện chế? Hừ, Tiên khí không chỉ có cần tài liệu tốt nhất, càng phải có lĩnh ngộ pháp tắc, ngươi chỉ là một tên hung nhân của tiểu thế giớ thì biết cái gì, Cự Linh Phủ này của ta, là dung nhập một nửa phù văn Khai Thiên Phủ. Có thiên đạo chi dẫn, trong Địa Tiên khí tuyệt đối là tồn tại đỉnh cao nhất, chết ở dưới phủ này, cũng là vinh hạnh lớn nhất của ngươi!
Đại hán râu quai nón cười lạnh nói.
- Bao nhiêu? Bao nhiêu phù văn Khai Thiên Phủ?
Chung Sơn nghe có chút phát mộng.
- Sợ rồi sao? Ha ha ha! Tiểu thế giới chắc là nghe nói qua Khai Thiên Phủ, đó là thiên đạo chi dẫn, trong Cự Linh Phủ này của ta, đã có được 1 nửa phù văn, hôm nay, ngươi khó có thể thoát chết!
Đại hán râu quai nón vô cùng tự hào nói.
Chung Sơn hơi hơi kinh ngạc, tiếp đó ngưng trọng nhìn về phía đại hán râu quai nón, lật tay thu hồi đại đao.
Nhìn thấy Chung Sơn thu hồi đại đao, đại hán râu quai nón nhướng mày, tiểu tử này chẳng lẽ muốn giơ tay đầu hàng?
- Chỉ cần ngươi thúc thủ chịu trói, theo ta đi gặp thiếu chủ, ta tha cho ngươi không chết!
Đại hán râu quai nón lạnh lùng nói.
- Thúc thủ chịu trói? Ngươi còn chưa đủ tư cách!
Chung Sơn lắc đầu cười lạnh nói.
- Muốn chết!
Đại hán râu quai nón lại lần nữa giơ búa lên bổ tới.
Chung Sơn duỗi hai tay ra, trên hai tay quỷ dị bắn ra ngân quang, một màn sương trắng mờ nhạt bao phủ, cũng có vô số phù văn phù phiếm trong sương trắng.
Nhìn thấy bàn tay Chung Sơn, đại hán râu quai nón nhướng mày lên, cảm giác có chút quỷ dị.
Tiếp đó, Cự Linh Phủ trong tay đại hán râu quai nón run rẩy một trận, phảng phất như sợ hãi vậy.
- Ngươi dùng công pháp gì?
Đại hán râu quai nón trong lòng cả kinh quát lên.
- Thử xem chẳng phải sẽ biết sao?
Chung Sơn cười lạnh nói.
Chung Sơn đánh ra một chưởng, trong hư không lập tức hiện lên một cái cự chưởng khổng lồ, cự chưởng chụp tới đại hán râu quai nón, tiếp đó phát ra cỗ chấn nhiếp mênh mông.
Đại hán râu quai nón nhìn bàn tay kia, không biết vì sao bỗng nhiên cảm giác được ánh sáng một lưỡi dao sắc bén bắn thẳng tới. Lưỡi dao sắc bén đó rất quen thuộc, đúng là cự phủ mình tế luyện này, lưới búa?
Rõ ràng là một bàn tay, vì sao lại cảm giác như có lưỡi búa?
Đại hán râu quai nón không dám chậm trễ, Cự Linh Phủ trong tay hung hăng bổ tới, một đạo phủ cương khổng lồ nghênh đón tới.
- Oanh.................!
Trong hư không, cự chưởng ầm ầm tóm lấy phủ cương của Cự Linh Phủ, cứ như vậy mạnh mẽ tóm được.
- Ba!
Lại một hư ảnh bàn tay chụp tới, tay kia của Chung Sơn cũng đánh ra một cái hư ảnh hình bàn tay, cũng đồng dạng nắm được Cự Linh Phủ.
Đại hán râu quai nón kinh hãi phát hiện, búa của mình hình như bị kẹp chặt, căn bản không thể động đậy, làm sao có thể, đôi bàn tay này lợi hại như vậy? Đây là chưởng pháp gì? Vì sao một tên Thiên Cực Cảnh tầng thứ năm có thể kẹp chặt được vũ khí của mình?
Không có khả năng, không có khả năng!
- Công pháp gì? Thiên Điều! Tê Phong!
Chung Sơn lạnh giọng nói.
Thiên Điều, Tê Phong!
Đây là một loại công pháp Chung Sơn sáng tạo trước đó rất lâu, xé rách quy tắc, hiện tại Chung Sơn là xé rách pháp tắc, cũng là Tê Phong, lấy tay xé, tự nhiên còn dễ dàng hơn so với dùng dao bổ ra.
- Rống.................!
Chung Sơn rống to một tiếng, hai tay đan chéo, thuận thế dùng văn lộ pháp tắc xé toạc ra.
- Roẹt.................!
Phủ cương Cự Linh Phủ khổng lồ tới cực điểm không ngờ bị xé ra làm hai nửa, đồng thời còn vọt tới đại hán râu quai nón.
- Roẹt........
Cùng với một đạo không gian bị xé rách xuất hiện, bản thể Cự Linh Phủ không ngờ từ giữa lưỡi búa bị xé mở ra.
- Không.................!
Nam nhân cường tráng râu quai nón hình như đang nằm mơ vậy. Pháp bảo mạnh nhất của mình không ngờ bị phàm nhân dùng hai tay mạnh mẽ xé mở. Hắn làm sao có thể chấp nhận chuyện này là thật, không có khả năng, không có khả năng, đây chính là Địa Tiên khí, đỉnh cấp Địa Tiên khí, dung nhập 1 nửa phù văn Khai Thiên Phủ, Địa Tiên khí cường đại vô cùng, không ngờ mạnh mẽ bị một phàm nhân xé mở.
Mẹ nó, đây là tiểu thế giới gì? Hay là ta nằm mơ chưa tỉnh?
Sự thật chính là như thế, lực đạo khổng lồ khiến cho đại hán râu quai nón muốn thu hồi Cự Linh Phủ cũng không có khả năng, lực xé mở này quá lợi hại. Chỉ một chốc lát kia mà không ngờ Cự Linh Phủ đã bị xé thành hai cái răng cưa, đồng thời vẫn còn tăng lên.
- Không có khả năng, chỉ là lưỡi búa, thân Cự Linh Phủ là chắc chắn nhất!
Trong thâm tâm đại hán râu quai nón không ngừng an ủi chính mình.
Mà đúng lúc này, trong Cự Linh Phủ, bỗng nhiên có một cỗ năng lượng ào ào đi vào hai tay Chung Sơn, hai tay Chung Sơn, càng ngày càng phát sáng, mà hư ảnh song chưởng trong hư không càng ngày càng ngưng thực, lực đạo càng ngày càng cường đại.
- Phù văn Khai Thiên Phủ? Ngươi đoạt phù văn Khai Thiên Phủ của ta? Không có khả năng, không có khả năng, không ai có thể đoạt được nha!
Đại hán râu quai nón sợ hãi rống lên.
- Oanh.................!
Xé mở, Cự Linh Phủ khổng lồ, giờ phút này chỉ còn lại 1 nửa, lưỡi búa bị xé thành hai nửa, một nửa còn đang ở trong tay nam nhân cường tráng, nửa còn lại là bị Chung Sơn xé xuống, tiện tay ném đi.
1 nửa phù văn trong Cự Linh Phủ đã bị Chung Sơn hút vào hai tay, Cự Linh Phủ mất đi nửa phù văn, cũng chỉ là một cái phế bảo.
Đại hán râu quai hoảng sợ nhìn về phía Chung Sơn, lại nhìn lại Cự Linh Phủ thành phế bảo trong tay, giờ phút này nào có một chút hình dáng Cự Linh Phủ? Một cái Địa Tiên khí cường đại, không ngờ bị xé sắp thành Phương Thiên Họa Kích.
Cự Linh Phủ và tâm thần tương liên, tinh thần đại hán râu quai nón bị trọng thương, nhưng mà tinh thần bị thương nặng hơn cũng không bằng đau xót trong lòng.
Địa Tiên khí a!
Đại hán râu quai nón ngẩng đầu nhìn tên biến thái trước mặt, đây là quái vật tiểu thế giới gì? Sao lại khủng bố như vậy?
Giờ phút này hai tay Chung Sơn đã khôi phục như lúc ban đầu, tay cầm đại đao lại lần nữa vung lên.
Thiên Ma Thối Thể Đại Pháp tầng thứ sáu!
Thiên Điều, 1800 Trọng Lãng!
Lại một đao nữa, một đao vô cùng cường thế, khí thế cường đại phong tỏa tất cả mọi thứ xung quanh. Đại hán râu quai nón hoảng sợ phát hiện, với cảnh giới Thiên Tiên giới của hắn, không ngờ không thể trốn chạy, vì sao lại như vậy?
Cự Linh Phủ đã bị hủy, đại hán râu quai nón chỉ có thể lật tay lấy ra một cái Tiên Khí hình thuẫn.
Chỉ là Tiên khí này so với Cự Linh Phủ thì kém hơn rất nhiều.
- Phàm khí? Phàm khí vẫn có thể chém Thiên Tiên!
Theo Chung Sơn quát lạnh một tiếng, Thiên Điều, 1800 Trọng Lãng ầm ầm chém lên Tiên Thuẫn.
- Oanh.................!
Tiên khí ầm ầm vỡ nát, mà lực đạo Chung Sơn không giảm, ầm ầm chém xuống.
- A.................!
Đại hán râu quai nón phát ra một tiếng hét thảm, lại bị Chung Sơn một đao chém thành hai nửa.
Thiên Tiên? Thiên Tiên thì thế nào?
Thu đao, Chung Sơn thở phào một hơi.
Bên kia, nam nhân cường tráng phát ra ánh sáng vàng rực rỡ cũng gặp tập kích khủng bố trước nay chưa từng có.
Tốc độ Bát Cực Thiên Vĩ không chút dừng lại, một đuôi giống như Lục Tiên, một đuôi giống như Tuyệt Tiên, hai cái đuôi lớn sắc bén đến cực điểm, cường thế vô cùng. Ở âm phủ, Thần thú Côn Bằng cũng không làm gì được Bát Cực Thiên Vĩ, mà một tên đần đồn chỉ luyện thể này mà là đối thủ của Bát Cực Thiên Vĩ?
Thân thể chắc chắn? Có thể đón đỡ đại đao của Chung Sơn?
Chắc chắn thì thế nào? Mạnh hơn so với Lục Tiên Kiếm sao? Bá đạo hơn so với Tuyệt Tiên Kiếm sao?
Dưới sự cường thế của Bát Cực Thiên Vĩ, toàn thân nam nhân cường tráng lập tức vỡ nát, máu tươi dũng mãnh phun ra.
Trong lúc nhìn thấy nam nhân cường tráng râu quai nón bị Chung Sơn một đao chém thành hai nửa, trong lòng lại sợ hãi muốn chạy trốn.
Đáng tiếc, cái đuôi của Bát Cực Thiên Vĩ đã cuốn lấy hắn.
Đầu cái đuôi hình Lục Tiên Kiếm, Tuyệt Tiên Kiếm đâm tới Tử Phủ (giống như đan điền).
- Oanh.................!
Chém thần diệt phách!
Lại một tên Thiên Tiên ngã xuống.
- Ầm ầm.................!
Thế Giới của Thiên Tiên biến mất, lại lần nữa hóa thành hắc động khổng lồ, Bát Cực Thiên Vĩ cũng biến mất.
Nhìn hai Thiên Tiên, Chung Sơn lộ ra vẻ khinh thường nói:
- Thiên Tiên kiếp Đại thế giới mạnh hơn tiểu thế giới, thật đám người bọc mủ các ngươi làm cách nào vượt qua Thiên Tiên kiếp!
Chung Sơn khinh thường thì khinh thường, nhưng trong lòng cũng làm ra phán đoán, người tiểu thế giới độ Thiên Tiên kiếp, tuy rằng Thiên Tiên kiếp yếu hơn rất nhiều, nhưng mà người tiểu thế giới đều dùng phàm thân độ thiên kiếp, tuyệt đối là tự lực cánh sinh. Mà đại thế giới, bình thường đám người bọc mủ này không độ được thiên kiếp mà đám người bọc mủ này vượt qua được, khẳng định là bọn họ có chỗ dựa vững chắc, chắc là mượn Tiên khí cường đại trợ giúp bọn họ vượt qua.
Khinh thường lại nhìn hai cỗ tiên thi, Chung Sơn lật tay thu hồi, thi thể đối với Chung Sơn vô dụng, có lẽ Thi tiên sinh dùng được.
Hắc động chậm rãi tán đi. Bầu trời lại lần nữa khôi phục nguyên dạng.
Mà khiến Chung Sơn ngoài ý muốn chính là, khi hắc động chỗ Chung Sơn tán đi, bên ngoài, Lý Tư đã giải quyết tất cả đối thủ rồi.
Còn lại bốn mươi mấy cường giả à, trong đó lại có ba tên Thiên Tiên? Một mình Lý Tư lại giải quyết nhanh như vậy?
- Chung Sơn Đại đế hảo bổn sự!
Lý Tư cười nói.
- Lý Thừa tướng quá khen!
Chung Sơn hít sâu một hơi nói.
Lý Tư? Càng nhìn Lý Tư, người này càng thần bí, mà Đại Tần, lại càng thêm thần bí, Đại Tần rốt cuộc có nội tình sâu bao nhiêu? Doanh mạnh như thế nào?
Xa xa vô số cường giả vây xem vẫn chưa rời đi toàn bộ, nhìn thấy Chung Sơn và Lý Tư thi thố tài năng, từng người cũng tràn ngập kinh hãi.
- Đáng tiếc a, mấy tên quỷ dị nhất kia, không ngờ chạy thoát, về sau Chung Sơn Đại đế phải tự mình cẩn thận!
Lý Tư nhắc nhở nói.
- Ồ? Ta phải cẩn thận?
Chung Sơn mày nhướng lên.
- Đế triều sắp thăng cấp, có lẽ bọn họ sẽ tìm tới ngươi nha!
Lý Tư cười nói.
Nói xong, Lý Tư cũng không chào hỏi, chân đạp một cái, bắn mạnh về phía xa.
Nhìn bóng dáng Lý Tư, Chung Sơn hơi hơi trầm mặc.
Lúc này, Kiếm Hồng và Liễu Vô Song cũng bay lại đây.
- Hồi triều!
Chung Sơn trầm giọng nói.
- - - - - oOo- - - - -

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.