Trường Cấp Ba Sơn Hải

Chương 73: [ mỉm cười ][ mỉm cười ][ mỉm cười ]




Cuối tuần này Đường Diệu Huân cũng phải tăng ca. Quý Tinh Lăng chiếm một góc bàn làm việc của ông, xem địa lý xong thì làm toán học, giữa lúc đó có nằm sấp ngủ hơn mười phút, sau đó lại viết viết tính tính trên giấy nháp, thoạt nhìn tương đối nghiêm túc. Nghiêm túc đến mức Đường hiệu trưởng thậm chí bắt đầu hoài nghi, có phải hắn lại chơi trò gì mới hay không, vì thế làm bộ đi rót nước vòng sang phía sau đại thiếu gia nhìn thoáng qua, kết quả thật đúng là đang làm bài, chỉnh tề còn có không ít công thức.
Liền rất vui mừng, trước khi tan tầm liền gửi WeChat cho Lão Quý, nói một chút về chuyện này.
Quý Minh Lãng: [ mỉm cười ][ mỉm cười ][ mỉm cười ]
Đường Diệu Huân: [ cường ][ cường ][ cường ]
—— Phương thức trung niên nam tính dùng emoji khen nhãi con.
Hơn 5 giờ, thầy giáo Tiểu Lâm đúng giờ tới văn phòng hiệu trưởng rước bạn học Tiểu Quý đang khắc khổ học bài, hai người không về Giang Ngạn Thư Uyển, cũng không để Lão Phùng đến đón, tùy tiện đi cửa hàng tiện lợi ăn sandwich, rồi gọi xe thẳng đến trung tâm thành phố, nơi đó có một lớp học DIY điểm tâm ngọt rất nổi tiếng.
Bánh kem lần trước chỉ mới làm được một nửa, đại thiếu gia lại lộ ra đuôi Kỳ Lân, hai người chỉ có hốt hoảng kết thúc chật vật trốn đi. Hôm nay vừa lúc còn nhiều thời gian, vì thế Lâm Cạnh đặt ở trên mạng trước, tính đền bù món quà tặng mẹ nhân ngày Quốc tế phụ nữ—— vừa lúc Hồ Mị Mị cùng Thương Vi đều ở đây.
Trong lớp học DIY điểm tâm ngọt, Quý Tinh Lăng dựa vào trước quầy lễ tân để chọn thông tin:“Này, tôi muốn làm con thiên nga trắng, mẹ tôi rất thích những thứ mà nhìn vào vừa lộng lẫy vừa xinh đẹp, cô thích cái gì? Tôi cảm thấy cái màu xanh của biển này đáng yêu, không bằng cậu làm cái này đi.”
Lâm Cạnh mặc tạp dề, liếc nhìn hắn một cái, đột nhiên hỏi: “Kì thi tháng lần sau cậu có thể thi được 750 không?”
Tinh ca:?
“Không phải, sau cậu lại đột nhiên nhắc tới đề tài trầm trọng như vậy, tôi không thể.”
“Vậy cậu là một con người cả trà sữa cũng không biết pha, thì từ đâu có tự tin đam mê như vậy, vừa tới đã muốn khiêu chiến ——” Lâm Cạnh nhìn thông tin, đọc to, “Thiên nga kim cương ưu nhã dưới dãy núi Alps?” Thành thật nướng môt cái bánh bông lan chiffon thì chẳng lẽ không thơm?
Quý Tinh Lăng biết sai liền sửa, vẻ mặt đứng đắnL “Tôi còn không phải là cảm thấy cậu vạn năng sao, được rồi, chúng ta liền làm bánh Chiffon!”
Cũng không cần phân mẹ người nào, chỉ với trình độ của hai người, có thể làm ra một cái bánh kem hoàn chỉnh đã là vận khí tốt. Quý Tinh Lăng phụ trách đánh lòng trắng trứng, nhớ tới những chuyện trải qua trong phòng dạy nấu ăn, nhịn không được đến gần:”Lúc ấy cậu đã nghĩ gì vậy?”
Lời này có chút không đầu không đuôi, Lâm Cạnh nghe lại có thể hiểu, cậu một bên khuấy lòng đỏ trứng, một bên nói: “Còn nghĩ được gì, chỉ cảm thấy nhất định không thể bại lộ cậu.”
“Vì sao chỉ nghĩ không được để tôi bại lộ, chẳng lẽ ngươi cậu không sợ sao?”
“Không sợ được.” Lâm Cạnh dừng động tác, quay đầu cùng hắn đối diện, “Cậu muốn tôi sơh sao?”
Quý Tinh Lăng cảnh giác “Vừa thấy ánh mắt này, liền biết cậu có đến tám phần muốn dựng kịch bản tôi, không, tôi không muốn.”
Lâm Cạnh cười đưa tô cho hắn:“Vậy câm miệng làm việc.”
Đại thiếu gia một bên bận làn việc, một bên cười ngọt nhìn thầy giáo Tiểu Lâm đứng bên cạnh bận rộn, đơn phương tự lên kế hoạch sau khi thi đại học…… Hoặc là sinh hoạt sau khi vào đại học, cuối tuần có thể nằm ở nhà xem phim chơi game, đói bụng liền cùng nhau làm cơm, lại thuận tiện làm việc khác, việc mà chưa thành niên không nên biết.
Hất đuôi, siêu khoe khoang!
Giáo viên dạy làm bánh rất thích hai nam sinh này, có lúc đi tới giảng rất nhiều thứ, qua khá nhiều sự giúp đỡ, cuối cùng cũng vất vả làm ra được một cái bánh ken, trang trí bằng kem và dâu tây, trông cũng khá đẹp mắt.
……
Hồ Mị Mị cùng Thương Vi đang ở 1302 nói chuyện phiếm, thuận tiện thảo luận chuyện của học kỳ sau. Khi khai giảng vào lớp 12, vì có thể để con mình có nhiều thời gian học bài, có không ít phụ huynh đi thuê nhà bên cạnh Sơn Hải, chỉ cần đi bộ năm sáu phút là đến trường. Hồ Mị Mị thử hỏi: “Tiểu Cạnh có phải dọn qua hay không?”
“Bọn tôi không dọn.” Thương Vi lắc đầu, “Cho dù đi tốn đến bốn mươi phút, nhưng trên đường còn có thể hít thở không khí.”
Hồ Mị Mị nghe vậy mặt mày hớn hở, bà đương nhiên cũng không dọn, bởi vì công hiệu kỳ diệu của Bạch Trạch trấn thủ đang hiện lên trên người con trai bà vô cùng tốt, còn có thể khi thi vào lớp 12 tiến bộ một chút. Một số phụ huynh của lớp 11-1 có gửi một số thông tin tuyển sinh, trong đó có mấy trường đại học khá tốt, Thương Vi cố ý lưu lại:“ Trường này, là trường có dự án 985, Tiểu Tinh đến lúc đó có thể nộp đơn xin vào, các yêu cầu đều phù hợp.”
“Dự án 985” hay còn gọi là “Đề án các trường đại học hàng đầu thế giới” là dự án xây dựng các trường Đại học trọng điểm trong những trường trọng điểm của Trung Quốc và mang tầm cỡ quốc tế. Bạn có thể hiểu nôm na, các trường được lựa chọn nằm trong “Dự án 985” là các trường có chất lượng hàng đầu ]
“Đại học này ở Hoa Thành.” Hồ Mị Mị tiếc hận, “Thằng bé khả năng không muốn, nói là muốn cùng Tiểu Cạnh thì đến Bắc Kinh.”
Thương Vi kinh ngạc: “Phải không, vậy càng tốt mà, hai thằng bé ở gần nhau tôi cũng yên tâm.”
Hồ Mị Mị lại thở dài: “Tôi cũng không trông cậy thằng bé thi được Bắc đại.”
Kỳ thật Quý Minh Lãng đã tìm một vài trường đại học tốt ở Bắc Kinh, nhưng đại thiếu gia tương đối tự tin, nói muốn tự mình thi. Chỉ nói một yêu cầu, nếu thật sự thi đậu trường trọng điểm, muốn ở gần trường mua một căn hộ.
Quý Minh Lãng thực sảng khoái: “Được chứ, 80 mét vuông có đủ hay không? Ba nghe chú Chu nói bên cạnh hình như mới có căn hộ mới.”
Quý Tinh Lăng vừa nghe đã từ chối: “Không cần lớn như vậy đâu ạ, hai phòng ngủ một phòng khách là được.”
Hoặc là dứt khoát một phòng ngủ một phòng khách, phòng bếp nhỏ chen chúc, phòng khachs nhỏ cũng chen chúc, làm gì cũng đều phải dính ở bên nhau, quả thực ấm áp vô địch!
Đương nhiên, chủ đề chính vẫn phải học cho giỏi.
Thang máy “Đinh” một tiếng ngừng ở tầng mười ba.
Hồ Mị Mị cùng Thương Vi đã nói đến đề tài “Nếu hai đứa cùng thi ở Bắc Kinh, chúng ta lái xe đưa mấy đứa nó qua hay ngồi máy bay”, phi thường hòa thuận vui vẻ. Thương Vi cười nói: “Hai đưa nó dính như như anh em ruột ấy, quan hệ cũng thật tốt, mấy ngày hôm trước tôi thấy trên cổ Tiểu Cạnh có đeo bùa hộ mệnh, hản là Tiểu Tinh đưa, giữ như bảo bối, còn luyến tiếc không cho tôi chạm vào một chút.”
“Ai biết hai đứa nó nói hay làm những gì.” Hồ Mị Mị không nói đến phúc túi trừ tà, mà nói sang chuyện khác, “Bây giờ đã hơn 9 giờ, sao còn không thấy trở về.”
Thương Vi rót ly nước, còn muốn hỏi cái gì, khoá cửa đã “Tích” một tiếng mở ra.
Lâm Cạnh trước tiên thăm dò vào trước, thấy hai người mẹ đều ở đây, vui vẻ: “Vừa lúc rồi, chuẩn bị nhận quà a.”
Hồ Mị Mị hỏi: “Thần bí như vậy sao, quà gì vậy?”
Quý Tinh Lăng người còn chưa vào, hai tay cầm bánh kem đứng ở ngoài cửa: “Mẹ, mẹ muốn quà gì?”
Hồ Mị Mị không cần nghĩ ngợi: “Muốn kỳ thi tháng lần sau con thi được 600 điểm.”
Quý Tinh Lăng: “…… Sao mẹ lại nói vậy trước mặ cô Thương, mẹ có thể đừng đề cập đến vấn đề này hay không.”
Thương Vi cười nói: “Mau tiến vào đi, đừng cứ đứng ở cửa.”
Lâm Cạnh muốn làm cho tương đối long trọng, cho nên cậu thêm 18 ngọn nến điện tử, vốn dự đoán là sẽ thật dịu dàng thắm thiết, kiểu ánh sáng nhạt nhòa trong bóng đen rọi lên đôi mắt đẫm nước mắt của hai người mẹ. Kết quả không nghĩ tới ngọn nến quá xinh đẹp, không chỉ có hiệu ứng lấp lánh, còn có thêm một vòng đèn, âm thanh như những chiếc loa ra bán ngoài chợ hát happy birthday, bảy mày sặc sỡ đỉnh điểm của rock and roll. Quý Tinh Lăng đầu tiên là sửng sốt vài giây, sau đó cầm bánh kem cười đến đau dạ dày, dựa vào cửa bả vai run run, căn bản không dừng được. Lâm Cạnh cũng khá quẫn bách, luống cuống tay chân nghiên cứu tắt thế nào nửa ngày, kết quả phát hiện những ngọn nến có năm đồng tiền căn bản không có lựa chọn để tắt, phải cưỡng chế nghe cho hết.
Hồ Mị Mị cùng Thương Vi đứng trong phòng khách tối om, cũng hơi mờ mịt, đều tưởng là hai đứa nhóc ăn sinh nhật, nhanh tay phát lì xì trên WeChat. Lâm Cạnh nhanh chóng quyết định lấy những ngọn nến xuống, rồi giơ tay mở toàn bộ đèn lại, làm bộ như chưa có chuyện gì xảy ra:“Mẹ, cô, đây là bánh kem bọn con tự tay làm.”
Thương Vi không hiểu: “Hai đứa đi đâu làm bánh kem, trong nhà bạn sao?”
“Không ạ, lần trước là ngày Quốc tế phụ nữ, bọn cháu có đi làm bánh kem.” Quý Tinh Lăng giải thích, “Nhưng cô lúc ấy không ở Cẩm Thành, cho nên hôm nay bổ sung cái mới, quà tằng ngày 8/3.”
Hai người đi xe trở về, kem đã chảy ra một chút, siro trên dâu tây cũng chảy ra một ít, thoạt nhìn đã mất đi vẻ đẹp ban đầu.
Nhưng Hồ Mị Mị cùng Thương Vi vẫn ấm không chịu được, lấy điện thoại ra chụp cả chục tấm, vẫn không nỡ ăn, cuối cùng Quý Tinh Lăng chịu không được mạnh mẽ cắt mấy miếng, một tay ôm lấy mẹ mình: “Mỗi tháng con làm cho mẹ một cái không thành vấn đề, cái này không cần tiếc.”
“Đừng, con vẫn nên dành thời gian để học đi.” Hồ Mị Mị cảm động thì cảm động, nhưng yêu cầu cứng nhắc vẫn không giảm được, “Mẹ vừa nói với cô Thương, nếu con cùng Tiểu Cạnh thật sự thi cùng một nơi, hai nhà chúng ta liền cùng nhau đi du lịch, gần đây không hải chú Chu có một biệt thự suối nước nóng tư nhân sau, nghe nói cảnh ở nơi đó cũng không tệ lắm.”
Cho nên phúc lợi cho việc học tập chăm chỉ là “Cùng thầy giáo Tiểu Lâm đi ngâm mình dưới suối nước nóng tình nhân”?
Ngâm mình lười biếng ở suối nước nóng với thầy giáo Tiểu Lâm?
Đây là hành trình gì mà tràn ngập hy vọng vui vẻ?
Rất ok!
Lâm Cạnh cầm đĩa, buồn bực hỏi: “Cậu không ăn sao?”
“Tôi đi về tắm đã, sau đó tới tìm cậu ôn tập.” Quý Tinh Lăng bước đi khá hấp tấp.
Ai cũng không thể ngăn cản được bước chân học tập của thiếu niên yêu sớm!
Tôi mẹ nó đêm nay nhất định phải hiểu được phương trình tương quan và hồi quy!
Mà trong lúc đại thiếu gia dâng trào ý chí chiến đấu, kì thi tháng lần thứ hai cũng gần đến.
Phòng thi 520 điểm ở lầu hai, khoảng cách so với thầy giáo Tiểu Lâm là năm tầng…… Cũng không phải rất xa, dù sao khẳng định vẫn gần hơn lầu Ngô Đồng.
Lâm Cạnh theo bạn trai đến cửa phòng thi: “Tôi lên rồi, cậu cố lên.”
Quý Tinh Lăng nhìn băng cá nhân che dấu hôn trên cổ cậu, cười siêu lưu manh.
Lâm Cạnh kéo cổ áo đồng phục: “Đã để cậu điên cuồng hôn hôn rồi, lần này nếu không bảo trì được 500, có phải có chút không thể nào nói nổi hay không?”
“Yên tâm.” Quý Tinh Lăng dõng dạc, “Tôi không chừng có thể thi được 600 cho cậu!”
Có câu nói như thế này, trời đãi kẻ cần cù, Tinh ca cùng đã cần cù như vậy, cần cù đến mức cả Sơn Hải cũng cảm động, thế nào cũng nên bị “Thiên Đạo thù cần” một chút. Hắn ngồi vào phòng thi, gấp không chờ nhận bài thi từ trong tay giám thị, mới làm nửa giờ liền phát hiện, mẹ nó hình như lần này có chút khó.
[Thiên Đạo thù cần – cần cù có thể xoay chuyển cuộc đời. ]
Mà ba môn kiểm tra tiếp theo cũng tương tự như môn ngữ văn, đặc biệt là toán, cả thầy giáo Tiểu Lâm cũng cảm thấy giáo viên ra đề tám phần là bị Tiền cha bám vào người. Cậu không lo lắng mình thi rớt, dù sao học bá Lâm ca chỉ cần không phát huy thất thường, cũng thật sự không có khả năng rớt, chủ yếu là lo lắng cho bạn trai, thật vất vả mới bồi dưỡng cho hắn một chút ý chí chiến đấu, nếu lại bị 300 điểm làm cho về ban đầu thì thôi, cho nên sau khi nộp bài thi liền vội vàng chạy xuống lầu
Quý Tinh Lăng trong miệng ngậm cây kẹo mút, đang dựa vào tường chờ: “Đêm nay không cần tự học, tôi mang cậu ra ngoài ăn nhé?”
Lâm Cạnh cẩn thận quan sát hắn một chút: “Cậu thi thế nào?”
“Còn ổn.” Quý Tinh Lăng cân nhắc, “Toán khá khó khăn một chút, nhưng tiếng Anh thì khá ổn, cậu lần trước đã nói, bài thi khó thì sẽ cho tôi thi được 450.”
Lâm Cạnh chần chờ: “…… Cậu xác định lần này có thể thi được 450?”
“Tôi không xác định, nhưng không phải thuận miệng nói phỏng chừng sao, điểm thì thứ hai tuần sau mới có đúng không.”
“Ừ.” Lâm Cạnh cùng hắn đi xuống lầu, cũng bị sự tự tin dào dạt của nam sinh cấp ba này làm cho sốc.
Quý Tinh Lăng ôm vai cậu: “Thế nào, mang cậu đến cửa hàng Thao Thiết?”
Lâm Cạnh!
Quý Tinh Lăng cười: “Chính là chỗ lần trước chúng ta đánh nhau, bất quá chỉ cần cậu đừng chạy loạn, khẳng định sẽ không xảy ra chuyện gì, kỳ thật tôi thường xuyên đến chỗ đó ăn.”
Lâm Cạnh nhỏ giọng mà lại chờ mong hỏi: “Cửa hàng Thao Thiết có thể nhìn thấy yêu quái không?”
“Nếu cậu muốn nhìn thì nói, không thành vấn đề.” Quý Tinh Lăng nói xong lại dặn dò, “Nhưng không cho phép nói cho phụ huynh, lần trước mẹ đã mắng tôi đó.”
Lâm Cạnh lập tức điên cuồng gật đầu.
Mà ở trong tiệm Thao Thiết, lão Đào cùng Tiểu Đào cũng đang nghiên cứu rượu Cocktail mới.
Một ly màu đen siêu ngầu, siêu mạnh vị siêu nặng.
Tiểu Đào nhón chân viết tên rượu mới của tiệm trên bảng đen.
Kỳ Lân.
Giá bán 88 một ly.
Nghiêng đầu suy nghĩ trong chốc lát, lại phía trước con số 88 viết thêm số 1.
Yêu quái định giá, chính là tùy ý như vậy.
Lảm nhảm: Sao tôi lại cảm thấy anh tiểu Đào này lại dễ thương thế nhờ =.=

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.