Trực Tiếp Hàng Ngày Của Manh Sủng Đế Quốc

Chương 90: Chương 90






“Không được,” bị Kỳ Thần kéo sang một bên, bên kia chưa kịp nói xong, Vu Ninh đã trực tiếp ngắt lời, “Tôi nhớ rõ vấn đề này chúng ta từng nói qua, hiện tại lại là tình huống đặc biệt, chúng ta không thể tùy tiện đem hai người ngoài về tộc được.
"
Nhìn mấy người nơi xa, Kỳ Thần bất đắc dĩ hạ giọng: "Nhưng tộc trưởng thì sao? Độc tố do Trùng Vương gây ra không tầm thường, chỉ sợ tộc trưởng không thể kiên trì bao lâu, hơn nữa vừa nãy cậu ta có nói trong tay có thảo dược.
"
"Như vậy cũng không được," Vu Ninh nghiến răng, cuối cùng lắc đầu.
"Chắc chắn có cách khác, dị năng của đại trưởng lão có thể giải độc, nói không chừng..."
"Cậu biết rõ không có khả năng.
Nếu dị năng của đại trưởng lão hữu dựng, thì tộc trưởng không hôn mê đến giờ chưa tỉnh," Kỳ Thần nhìn chằm chằm người đối diện, "Dị năng không phải toàn năng, bao gồm cả dị năng chữa khỏi trên người tôi cũng vậy."
"Quan trọng hơn, bây giờ các hoạt động của Trùng Tộc trở nên thường xuyên hơn, bên phía Á Trùng Tộc cũng vẫn luôn chiến đấu kịch liệt, loạn trong giặc ngoài, nếu bây giờ tộc trưởng có mệnh hệ gì, ai cũng không biết được sẽ có kết quả ra sao."
Vu Ninh cúi đầu không nói nữa, y biết Kỳ Thần nói là đúng, cho dù là để tạm thời ổn định tộc nhân, cha y cũng không thể xảy ra vấn đề vào lúc này.
“Được rồi, nếu cậu đã nghĩ kỹ thì tôi đi nói với hai người kia,” Kỳ Thần vỗ vỗ vai hắn, “Đừng lo lắng, bọn họ có thể cứu cậu, thì chắc chắn có thể cứu tộc trưởng, tôi tin tưởng tộc trường đại nhân sẽ qua khỏi.
"
Đột nhiên nghe được yêu cầu của Kỳ Thần, bản thân Khương Khả cũng cảm thấy rất kinh ngạc.
Vốn dĩ cậu cho rằng với sự cảnh giác của những người này sẽ không đưa mình trở về tộc, cậu cũng đã cân nhắc phải làm sao thuyết phục những người này đồng ý đưa tộc trưởng ra bên ngoài để giải độc, dù sao nhiệm vụ hệ thống cũng chỉ là cứu người, không nói phải cứu ở đâu.
Nhưng dù sao có thể cùng bên kia trở về tộc sẽ tốt hơn, nếu như độc dược quá nặng, quả thực không tiện di chuyển.
Hiểu lầm lý do Khương Khả im lặng, Kỳ Thần không khỏi có chút áy náy: "Xin lỗi, tôi biết yêu cầu của chúng tôi có chút quá đáng, nhưng quả thực không còn cách nào khác.
Vừa rồi tôi với Vu Ninh cũng đã thương lượng qua, trong tộc có rất nhiều linh thảo quý giá, nếu các cậu không chê chờ đến khi tộc trưởng qua khỏi, chúng tôi liền có thể dẫn cậu đi lựa chọn."
Linh dược quý hiếm?
Khương Khả rốt cuộc cũng có chút hứng thú, nhịn không được tò mò linh thảo của tộc Taling có gì khác với linh thảo của hệ thống đưa không.

Người Taling mặc dù thận trọng nhưng họ cũng rất hào phóng, bao gồm cả chuyện trước đó Vu Ninh giúp cậu nâng cấp vũ khí, chỉ xét về chuyện đó, vẫn đáng để kết giao.
“Được rồi, các cậu nghĩ kỹ là được, bất quá tôi nhớ tộc các cậu rất bài xích người ngoài, đưa tôi về tộc thực sự ổn sao, không cần báo với người trong tộc một tiếng hả?” Khương Khả hỏi.
"Đừng lo lắng về vấn đề này.
Vu Ninh là con trai duy nhất của tộc trưởng.
Hiện tại tộc trưởng đã bất tỉnh.
Cậu ấy sẽ tạm thời thay thế tộc trưởng, cho nên chỉ cần cậu ấy đồng ý là được," Thấy Khương Khả đã đồng ý, Kỳ Thần thở phào nhẹ nhõm, "Hơn nữa, trước kia đại trưởng lão dự đoán có nói nên đưa cậu trở về..."
Khương Khả cau mày, lúc nãy khi đối phương nói chuyện, máy nói dối rung lên dữ dội, sau đó toàn bộ quả cầu biến thành màu đỏ tươi.
Anh ta nói dối.
Khương Khả vẫn tỏ ra bình tĩnh, cố gắng nhớ lại những gì anh ta nói.
Thật kỳ lạ.
Bởi vì thời gian chỉ trôi qua không bao lâu, thanh niên đối diện không có tiết lộ nhiều thông tin, cùng lắm chỉ đề cập ba chuyện.
Đầu tiên là do tộc trưởng đột nhiên bị trúng độc và bất tỉnh, sau vài lần thảo luận, bọn họ quyết định đưa mình trở về tộc, thứ hai, chỉ cần có thể cứu sống tộc trưởng Tarling, bọn họ sẵn sàng lấy ra linh thảo trong cấm địa, cho cậu tùy ý lựa chọn, cuối cùng Kỳ Thần đề cập đến lời tiên tri của Đại trưởng lão, nói rằng lời tiên tri đó đề nghị đưa cậu trở về.
Tiên tri...!Khương Khả nheo mắt, để khẳng định suy đoán trong lòng, tranh thủ lúc dừng lại, giả vờ thản nhiên nói: "Dị năng của đại trưởng lão là tiên tri sao? Tôi từng gặp một lão nhân của Á Trùng Tộc, hình như dị năng cũng là tiên đoán tương lai."
“Không hẳn,” Kỳ Thần không hiểu tại sao đối phươnh đột nhiên lại đưa ra câu hỏi này, Kỳ Thần chỉ có thể nói thật, “Dị năng của Đại trưởng lão không phải dự đoán tất cả tương lai, mà chỉ có thể nêu ra một số khả năng trong tương lai.
Một gợi ý đơn giản, gợi ý này rốt cuộc sẽ tạo ra kết quả gì, ngay cả bản thân đại trưởng lão cũng không dám chắc.
"
"Vậy có nghĩa ông ấy kiến nghị đưa anh đưa chúng tôi về, còn phần kết quả ra sao, chính ông ấy cũng không biết được đúng không?"
“Ừ.” Kỳ Thần mơ hồ gật đầu.
Dụng cụ trong túi lại sáng lên.
Vẫn là một lời nói dối.
Khương Khả nhíu mày, thì ra bên kia thật sự nói dối về lời tiên tri.
Cậu thực sự không biết tại sao anh ta phải nói dối về vấn đề này, Khương Khả chỉ có thể tìm cơ hội nói sơ qua cho Trạch Duy Á biết sự việc.
Trạch Duy Á cau mày suy nghĩ một chút: "Đừng lo lắng, đừng khẩn trương, sau này xem hắn muốn làm cái gì."
Khương Khả gật đầu, chỉ hy vọng người này không có bất kỳ toan tính nào khác.

Kỳ Thần nói đúng, là con một của tộc trưởng Taling, địa vị của Vu Ninh trong tộc quả thực rất cao, có y dẫn đường, Khương Khả và Trạch Duy Á không hề bị cản trở, thuận lợi tiến vào tộc Taling.
Toàn bộ lãnh thổ của bộ tộc Taling đều được xây dựng dưới lòng đất, lối vào là làng Ellu, có một lối đi dài dưới lòng đất, có rất nhiều cơ quan và cạm bẫy mà Khương Khả không thể thấy rõ.
Toàn bộ thành phố dưới lòng đất đều đơn giản và hoành tráng, nhưng tiếc là không có thời gian để ngắm cảnh, vừa ra khỏi lối đi trong lòng đất, Vu Ninh đã trực tiếp dẫn họ đến chỗ tộc trưởng đang tĩnh dưỡng.
Tộc trưởng của tộc Taling vẫn chưa có tỉnh lại, sắc mặt ông hồng một cách quỷ dị.
Khương Khả cau mày: "Giúp tôi kiểm tra xem hiện tại ông ấy còn lại bao nhiêu sinh mệnh lực, nhân tiện kiểm tra xem ông ấy bị nhiễm độc tố nào, cần dùng thuốc giải độc nào."
[Kiểm tra bắt đầu … Kiểm tra kết thúc.
Sinh mệnh lực còn lại của tộc trưởng tộc Taring là 24%, và độc tố lây nhiễm là một loại độc tố sinh học đặc biệt, có thể giải độc bằng thuốc giải đặc biệt.


[Lưu ý rằng do đặc tính của độc tố sinh học, tỷ lệ thành công của thuốc giải độc chỉ có 40%, một khi thất bại, sinh mệnh lực sẽ hoàn toàn trở về con số 0.
Mong ký chủ sử dụng một cách thận trọng.

Khương Khả cau mày, cơ hội thành công còn chưa tới một nửa.
Sau khi nói kết quả này với Vu Ninh, sắc mặt Vu Ninh càng thêm tái nhợt.
"Không còn cách nào khác sao? Chúng tôi có linh thảo có thể bổ sung sinh mệnh lực.
Nếu dùng, chúng ta có thể tăng thêm cơ hội thành công không?"
"Xem ra không có tác dụng," Khương Khả lắc đầu, "Không phải sinh mệnh khí, mà độc tố đã ăn sâu vào trong người cha cậu, nếu không thể tiêu trừ hoàn toàn trong cùng một lúc, sẽ khiến các chất độc trong cơ thể phản công một lần nữa.
"
Và nếu bị phản công một lần nữa, thì cha của Vu Ninh có thể sẽ không may mắn như lần trúng độc đầu tiên.
Vu Ninh hiển nhiên cũng hiểu được sự thật này, nhìn chằm chằm phụ thân trên giường bệnh, suýt nữa không nói được lời nào.
"Đúng rồi" Khương Khả đột nhiên nghĩ ra một cách, "Trong tộc của cậu có ai có dị năng tăng thêm vận may không."
“Có, chúng tôi có.” Vu Ninh sửng sốt một chút mới có thể nghe rõ lời của cậu.
Thay vào đó, Trạch Duy Á phản ứng trước: "Em muốn tăng cơ hội thành công của thuốc giải độc bằng cách tăng giá trị may mắn đúng không?"
“Đúng vậy.” Khương Khả gật đầu.
Cậu vừa mới hỏi hệ thống, chỉ cần dị năng sử dụng lên người tộc trưởng, chứ không phải lên thuốc, thì phương pháp này có thể hữu hiệu.
"Tôi biết rằng có hai người có dị năng gia tăng vận may," Kỳ Thần đứng lên nói trước khi Vu Ninh kịp nói, "Hiện tại bọn họ vẫn ở trong tộc, tôi sẽ đưa bọn họ tới đây."
“Em đi với anh.” Chu Nam cũng đứng dậy.
Trong vòng chưa đầy 10 phút, Kỳ Thần và Chu Nam rất nhanh đã đưa hai người trong tộc tới.
Hai tộc nhân có dị năng tăng may mắn là chị em sinh đôi, sau khi hiểu sơ qua tình hình, họ không do dự mà gật đầu đồng ý.

“Thật sự có thể sao?” Nhìn Khương Khả cách đó không xa đang giúp tộc trưởng giải độc, Chu Nam bất an kéo Kỳ Thần ở bên cạnh mình, “40% cơ hội là quá thấp, Mặc dù dị năng của Chi Đào và Chi Thụy có thể tăng giá trị may mắn, nhưng bởi vì cấp bậc không cao, cho nên giá trị may mắn có thể tăng lên là có hạn, nếu cuối cùng...!"
Nếu cuối cùng vẫn không cứu sống được tộc trưởng thì chúng ta phải mà sao? Chu Nam muốn nói, nhưng không nói được gì.
"Bây giờ không còn cách nào khác, chúng ta chỉ có thể tin tưởng bọn họ."
Vẻ mặt Kỳ Thần trịnh trọng, vừa định nói, đột nhiên nhìn thấy Khương Khả lấy từ trong hư không ra một vật giống như đồng hồ cát, sau đó không khí trong toàn bộ căn phòng khẽ rung lên.
"Đó là..." Chu Nam trợn tròn mắt.
Đồng hồ cát biến ước mơ thành hiện thực, đạo cụ cao cấp, có giá trị trong ba giờ, trong quá trình sử dụng giá trị may mắn có thể tăng lên 300%, có cơ hội biến giấc mơ thành hiện thực.
Khương Khả không giải thích nhiều, cậu lật ngược chiếc đồng hồ cát trong tay, để cát trong đồng hồ chảy xuống, sau đó đổ cả một lọ thuốc giải lên vết thương của tộc trưởng Tarling.
Vết thương vốn dĩ biến thành màu đen trong chốc lát liền từ từ trở lại hình dạng ban đầu.
Tộc trưởng nằm trên giường bệnh khẽ lay động, sau đó mới hoàn toàn khôi phục bình tĩnh.
[Thuốc giải độc đặc biệt đã phát huy tác dụng, tiến độ 95%, độc tố cơ bản đã được tẩy sạch, hiện tại tộc trưởng của tộc Tarling đã thoát khỏi nguy hiểm.

“Được rồi.” Khương Khả nghe thấy nhắc nhở của hệ thống liền cất đồng hồ cát trong tay đi.
Kỳ Thần là người đầu tiên chạy tới, dùng dị năng giúp Vu Ninh kiểm tra kỹ càng, sau đó gật đầu với Vu Ninh: "Không sao, phần lớn độc tố đã được tẩy rửa sạch sẽ, về sau chỉ cần cẩn thận tĩnh dưỡng sẽ không có chuyện gì xảy ra.
"
Vu Ninh cảm thấy nhẹ nhõm, gần như trực tiếp ngồi trên mặt đất.
"Cám ơn," Vu Ninh vội vàng cảm tạ Khương Khả, "Cám ơn cậu đã cứu cha tôi.
Đúng rồi, cha tôi đã không sao, vừa lúc tôi cũng cần đến cấm địa lựa chọn linh thảo, không bằng các cậu cũng đi cùng tôi đi, đế lúc đó thích cái gì cứ lấy, coi như để cảm tạ chuyện lần này.
"
Khương Khả: "..." Chỉ đợi câu này..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.