Trò Chơi Khuy Quang [Vô Hạn Lưu]

Chương 16: Con Trai Của Tôi Trốn Ở Đâu Rồi 4





"Tai sao anh lại không mang theo tôi đi cùng chứ?" Quý Hoài oán giận.
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Đây có phải là đi dạo sau bữa ăn đâu? Không cẩn thận một chút là có thể mất mạng bất cứ lúc nào, hắn ta đây là muốn cũng mang mạng mình thêm vào sao?
Giang Húc thật muốn chửi bới hắn vài câu, lại sợ chậm trễ chuyện quan trọng, mắt thấy người càng đi càng xa, cậu bất chấp vội vàng đuổi theo như vậy.
Ban đêm yên tĩnh, gió cũng tĩnh lặng, bóng cây ném xuống đất có vẻ quỷ dị, giống như quỷ quái.
Hai người một đường đi theo, vòng qua cầu thang cẩn thận đi xuống lầu một.

Char mang theo Phương Hào vào một cửa hàng, cửa hàng này ai cũng có thể tùy ý ra vào? Ông chủ cũng không khóa cửa.
Giang Húc trong lòng sinh ra kỳ quái, Char không phải ở trên tầng bảy cao nhất sao, sao lại chạy lên lầu một.
Rất nhanh, Char liền đóng cửa lại, cũng không mở đèn lên.
"Có muốn đi qua không?" Quý Hoài lo sợ bất an.

Đến rồi, còn có đạo lý không đi sao?
Giang Húc gật đầu ý bảo anh hạ thấp thanh âm, hết thảy trao đổi lấy thủ thế khoa tay múa chân làm chủ, rạp rạp đi tới trước cửa kia, nửa ngồi xổm người, giống như hai tiểu tặc.
Hắn ngẩng đầu, lúc này mới chú ý tới mấy chữ trên bóc cửa, cửa hàng văn phòng phẩm lão Trần.
Giang Húc thầm nghĩ nơi này sao lại quen mắt như vậy, sau khi nhìn thấy mấy chữ này trong lòng hiểu rõ, đây không phải là cửa hàng văn phòng phẩm ban ngày cùng Phương Hào đi sao?
Quý Hoài chỉ vào một cái kính trên cửa, nơi đó ban đầu là dán báo, thời gian dài rụng da, có thể nhìn thấy cảnh tượng trong thủy tinh trong suốt.
Hai người đứng trước một mảnh đất nhỏ, bả vai nhìn vào trong.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.