Tôi Tưởng Đó Chỉ Là Tiểu Thuyết Trọng Sinh Bình Thường

Chương 6:




Đây là Bản Convert không phải bản dịch chuẩn, Bản Dịch sẽ được TruyenMoi cập nhật sau.

"Tôi hoàn toàn hiểu. Killian bị ép buộc vào một cuộc hôn nhân mà anh ấy không hề muốn, và tôi chắc chắn rằng anh ấy không hài lòng về điều đó, nhưng điều đó không có nghĩa là tôi ghét anh ấy dù sao thì anh ấy cũng là chồng tôi".Tôi cố tỏ ra vô hại với Lize, người sẽ sớm gặp Killian và kể cho anh nghe câu chuyện của tôi. Nó thành công và mặt Lize sáng bừng lên." Cô thật trưởng thành và ngọt ngào, cô Edith!"
"Ôi trời ơi, cô Lize, cô thật tốt bụng và bộ váy hôm nay của cô trông rất đẹp- không, tôi nghĩ nó đẹp là nhờ có cô."Ý tôi là vậy.
Lize, bỏ Cliff và đến sống với tôi. Tôi sẽ chăm sóc cô!"À, chắc cô mệt lắm, nhưng tôi đã làm phiền cô lâu quá rồi. Tôi xin lỗi, cô có thể nghỉ ngơi và Killian sẽ đến đây sau..."Đôi má ửng hồng của cô ấy thật dễ thương.
Tôi chắc rằng thật xấu hổ khi nghĩ về đêm đầu tiên của Killian sau khi coi nhau như anh chị em suốt 5 năm.
Nhưng đừng lo Lize, chuyện đó sẽ không xảy ra đâu.Tôi vẫy tay chào Lize khi cô ấy bước đi, và cuối cùng tôi chỉ còn lại một mình trong im lặng."Ồ, tập phim về đám cưới cuối cùng cũng đã kết thúc rồi à?"Thả mình xuống giường, tôi thở dài, cởi chiếc váy ngủ mà người giúp việc đã mặc cho tôi rồi ngâm mình trong bồn tắm ở phía xa căn phòng, sau tấm rèm."Ha... trời đẹp và nóng quá ."Bồn tắm được dành riêng để cặp đôi tắm rửa sau khi ân ái xong. Nước hơi nóng một chút, nhưng nhiệt độ phù hợp với tôi, người rất thích đi tắm hơi ở kiếp trước.
Khi tôi ngâm mình trong nước nóng, những cơn đau nhức trên cơ thể tôi dường như tan biến."Là con dâu của gia đình công tước có nghĩa là bạn có thể nhờ một hầu gái giúp bạn đổ đầy bồn tắm, điều đó thật tuyệt vời."Dù khó chịu như Bá tước Riegelhoff và lạnh lùng như Killian, việc chiếm hữu này là một điều may mắn trá hình.Đó là một thế giới bất tiện vì không có điện thoại thông minh hay internet, nhưng tôi có những thứ xa xỉ mà khi còn là Choi Soo-na, tôi chưa bao giờ tưởng tượng được.
Trong thế giới này, có sách, vở kịch, vở opera, giải đấu săn bắn, dã ngoại, tiệc tùng và vũ hội. Tôi không phải đi làm, không phải làm việc nhà, không phải lo số dư trong tài khoản ngân hàng, không phải lo anh trai đứng tên tôi đe doạ vay tiền."Bây giờ, giá như tôi có thể cắt đứt quan hệ với gia đình mình.."Tôi tự tin sống lặng lẽ và tận hưởng cuộc sống trong gia đình Ludwig mà không làm phiền nam chính, nữ chính hay thậm chí là nam chính thứ hai, chồng tôi. Nhưng Bá tước Riegelhoff lại là chuyện khác.
Cho dù tôi có sống lặng lẽ, nếu Bá tước Riegelhoff cư xử theo nguyên tác, tôi sẽ bị buộc tội làm gián điệp cho gia đình và sẽ bị chặt đầu.
' Đó thực sự là một cuộc hôn nhân đáng ngờ, một âm mưu.'Công tước Ludwig nghi ngờ Bá tước Riegelhoff liên minh với Archduke Langston, người thèm muốn ngai vàng của Hoàng đế, sau đó Bá tước Riegelhoff đề nghị kết hôn để chứng minh mình vô tội.
Người ta đồn rằng Bá tước Riegelhoff sủng ái con gái Edith nên đây là tình huống bắt giữ con tin. Killian tỏ ra miễn cưỡng một cách dễ hiểu, nhưng Công tước Ludwig, người phải giữ dây xích của Bá tước Riegelhoff vào lúc này, đã thuyết phục anh ta.
Đây là nơi bắt đầu câu chuyện đau lòng của Killian về tình yêu với Lize."Anh yêu em, Lize. Anh có thể là chồng của người phụ nữ khác trên một tờ giấy, nhưng tâm hồn anh sẽ luôn dành cho em."Tôi nhớ đoạn Killian, bị nhốt trong phòng tối, nói câu đó với một giọt nước mắt nóng hổi lăn dài trên má.
Tôi không muốn để con tàu này ra khơi, người viết muốn đùa giỡn với độc giả. Lize muốn lập hậu cung, và đủ loại bình luận ngớ ngẩn khác tràn ngập phần bình luận.Cuối cùng, Killian không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tuân theo quyết định của cha mình, Công tước. Lợi ích của gia đình quan trọng hơn.
'Đó là nỗi buồn của nam thứ.'
Trên đường đi, âm mưu của Cliff, nam chính, có thể đã bị can thiệp.Nhìn bề ngoài, có vẻ như Killian bị ám ảnh bởi Lize nhiều hơn, nhưng trên thực tế, Cliff có vẻ hiền lành lại điên rồ hơn nhiều.
Có lẽ đó là lý do Killian bị loại sớm trong câu chuyện trước khi mọi chuyện trở nên quá nghiêm trọng.'Ồ, tôi không biết, tôi không biết. Tối nay tôi chỉ định nghĩ ngơi thôi. Tôi mệt.'
Gạt những suy nghĩ phức tạp sang một bên để dành cho ngày mai, tôi thư giãn. Tôi đã căng thẳng cả tuần từ khi chiếm hưu Edith và giờ tôi mệt mỏi.
Cơn buồn ngủ ập đến khi tôi thư giãn, nên tôi gục đầu vào bồn tắm và ngủ gật.
Kết quả là tôi không nghe thấy tiếng ai đó mở cửa và bước vào."Cô là một cô dâu tồi, đang tắm rửa trước khi chú rể đến."
"Ahhhhh!"Tôi giật mình trước giọng nói bất ngờ của người đàn ông, vội ôm ngực lại."Ai đấy...!"
"Có ai khác trong phòng cô dâu ngoài chú rể không, hay cô đang đợi ai khác?"
"Huh..? Ki- Killian?"Killian nhíu mày, không chắc liệu anh có bị xúc phạm khi bị gọi tên riêng hay anh chỉ ghét mọi thứ về Edith.
Nhưng sự có mặt của anh ở đây là điều bất ngờ với Edith."... tôi tưởng anh sẽ không đến."Trong câu chuyện gốc, có cảnh Killian và Lize trò chuyện vào khoảng thời gian này. Khi cô bảo anh hãy đối xử tốt với Edith, Killian nắm lấy cổ tay cô và hỏi cô có thật lòng không. Nhìn cô với ánh mắt tuyệt vọng và định hôn cô trước khi Cliff đến và ngắt lời. Cuối cùng Killian trở về phòng để đắm chìm nỗi buồn trong rượi.
Nếu anh ấy làm vậy trong câu chuyện gốc, chẳng phải điều đó có nghĩa là anh ấy không vào phòng cô dâu sao?
Killian khịt mũi trước câu trả lời của tôi."Chà, ít nhất thì cô cũng có chút ý thức." Anh ấy trả lời.
"Tất nhiên là tôi biết, anh thậm chí còn tránh tiếp xúc về việc đeo nhẫn cưới và tôi sẽ thật ngu ngốc nếu không nhận ra điều đó."
Killian cứng người, không nghĩ mình sẽ bị tấn công. Nhưng anh ấy không thấy tiếc cho tôi chút nào. Đối với anh, Edith Riegelhoff không gì khác hơn là con gái của Bá tước xảo quyệt và là nguyên nhân khiến tình yêu của anh thất vọng."Cô có mong đợi một cuộc tán tỉnh nồng nàn không?"Đúng như dự đoán anh ta đáp lại với vẻ mặt khinh thường.
Theo lý trí thì tôi nên tức giận. Nhưng lúc này, tôi chỉ đang bọ mọi thứ làm phiền. Buồn ngủ và nhận ra rằng mạng sống của mình phụ thuộc vào việc không bị Killan ghét bỏ.
Ngoài ra, về mặt sinh lý thì không thể tức giận với khuôn mặt đó của anh ấy."Tôi chỉ đang kể cho anh nghe chuyện đã xảy ra và tôi đang nói chuyện với anh rằng tôi nghĩ hôm nay anh sẽ không đến đây vì tôi thấy anh miễn cưỡng tiếp xúc với tôi đến mức nào, nên tôi nghĩ... anh sắp đi ngủ rồi à? Ở đây, tối nay?"Tôi nói điều đó bằng giọng nhẹ nhàng nhất mà tôi có thể tập hợp được, nhưng tôi không biết nó nghe như thế nào đối với anh ấy.
Anh ta trừng mắt nhìn tôi vẻ không hài lòng, rồi quay người bỏ đi mà không trả lời."...tại sao anh ở đây?"
Truyện gốc có thay đổi gì không hay vẫn như cũ? Nhưng tôi không đủ sức lực để nghỉ về chuyện đó lúc này.
Tôi ra khỏi bồn tắm nguội một nửa và lau khô người. Tối nay tôi sẽ ngủ ngon lành trên chiếc giường êm ái đó, đừng lo lắng nữa!.***"Killian, lẽ ra em không nên vào phòng cô dâu sao?"Lize đứng trên ban công tầng hai ngập ánh trăng, trông cô vẫn giống như lúc họ chia tay trước đó. Chiếc váy màu ngà cô đang mặc giống váy cô dâu quá, Killian muốn nắm lấy tay cô và dẫn cô vào phòng ngủ của anh.
Nhưng dù muốn thế nào thì cô vẫn đẩy anh ấy ra, giục anh vào phòng tân hôn."Tôi đã từng ở đó."
"Vậy tại sao anh lại ở đây?"
"Tôi không kỳ vọng vào tối nay và cô ấy cũng vậy. Mặc dù có chút bất ngờ."Mắt Lize mở to bất ngờ trước câu trả lời của Killian. "Ý anh là gì? Rõ ràng cách đây không lâu..."
"Cô ấy đã ở trong bồn tắm và ngủ gật rồi."
"... vâng?"Killian cười khúc khích trước sự bối rối của Lize. "Lize, vấn đề là em nghĩ mọi người đều tốt."
"Nhưng cô Edith là một người tốt, và cô ấy đã rất tử tế với em trong bữa tối cách đây một tuần."
"Đó là vì cô ấy nhận thấy ánh mắt của cha tôi, khoé miệng cô ấy nhếch lên một nụ cười gượng gạo."
"Không đời nào! Hôm nay cô ấy thực sự rất tử tế với em."
"Em sẽ phải suy nghĩ xem cô ấy thực sự tử tế hay mỉm cười trong khi mỉa mai."Killian không thể đồng ý với Lize, cho dù cô ấy nói về Edith một cách trìu mến đến đâu. Bá tước Riegelhoff là một người bề ngoài tốt bụng có văn hoá nhưng thực chất bên trong lại là con rắn độc. Lớn lên dưới một người đàn ông như vậy, con gái ông không thể nào bình thường được.
Bây giờ cô ta giả vờ mù quáng không biết gì trước sự đạo đức giả của tất cả những điều đó. Nhưng rõ ràng là Edith đã đến công quốc để giúp đỡ cha của cô trong công việc của ông.
Anh cưới cô vì sự cần thiết để ngăn cản Bá tước Riegelhoff tự do di chuyển, nhưng Killian không có ý định làm cho cuộc hôn nhân thành công hay lâu dài.
'Bá tước Riegelhoff tham lam đó sẽ sớm tự đào hố chôn mình, và sau đó tôi cũng có thể ném người phụ nữ đó ra ngoài.'Killian nghiến răng khi nghĩ đến điều này, và Lize nhíu đôi  mày thanh tú của mình và nhìn anh đầy lo lắng."Có chuyện gì thế, Lize?"
"Không, à... sau khi nghe những lời đó của anh, em tự hỏi liệu cô Edith có giận em không..."
"Cái gì, cô ta giận em à?"
"Ồ không, ý em không phải vậy, em nghĩ mình đã phạm sai lầm."
"Kể cho tôi biết đã có chuyện gì xảy ra, Lize."Đôi mắt của Killian nhanh chóng trở nên dữ tợn. Lize cắn môi rồi nặng nề thở dài.(Còn tiếp)


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.