Tôi Trúng Số Rồi!

Chương 146: Tối Nay Hãy Về Nhà Với Tôi





“Cậu chủ Thẩm, anh hơi đột ngột rồi!”
Lâm Phỉ Nhi không nói nên lời.
“Anh biết, hai chúng ta mới quen nhau chưa được một tuần, nhưng anh đã yêu em ngay từ cái nhìn đầu tiên, giờ mỗi tối anh đều không ngủ được, hễ nhắm mắt là hình bóng của em lại tràn ngập trong tâm trí anh.
Anh cầu xin em cho anh một cơ hội được không? Hãy để anh là vòng tay vững chắc của em, bảo vệ cho em, che chở cho em…”
Không biết cậu Thẩm học ở đâu những lời tỏ tình không chính thống này, ai nghe xong cũng nổi hết cả da gà.
Nghe cậu Thẩm nói vậy, Trương Phong cũng không nói nên lời.
Bởi vì anh cảm thấy những gì cậu Thẩm nói chẳng khác nào quảng cáo cho khăn tắm của bà dì, che chở tốt cho cô ta, hiện tại chỉ còn thiếu không bị rỉ nước nữa mà thôi.
“Cậu Thẩm, xin lỗi, tôi không thể đồng ý với anh được.”
Lâm Phỉ Nhi nhìn cậu Thẩm và khẽ lắc đầu.
“Tại sao? Anh rất thật lòng với em, sao lại không thể đồng ý với anh được?” Cậu Thẩm kích động hét lên.
“Bởi vì tôi nghĩ hai chúng ta vẫn chưa hiểu rõ về nhau!” Lâm Phỉ Nhi nhẹ nhàng nói.
“Anh hiểu rất rõ về em, anh biết em thích gì, sở thích của em là gì? Anh biết tất cả những điều đó!” Cậu Thẩm nhìn Lâm Phỉ Nhi và hét lên.
“Nếu anh đã hiểu rõ tôi, vậy anh có biết tôi đã có chồng chưa cưới không? Hơn nữa ngày mai tôi và anh ấy sẽ đi đăng ký kết hôn đấy.”
Lâm Phỉ Nhi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc sử dụng Trương Phong làm lá chắn.
Mà Trương Phong không khỏi cau mày sau khi nghe những lời của Lâm Phỉ Nhi, nhưng trong lòng anh vẫn có vài phần đắc ý.
Bởi vì dù thế nào đi nữa, Lâm Phỉ Nhi không đồng ý để cậu Thẩm theo đuổi cô ta, hơn nữa lại còn nói với anh ta là cô ta đã có chồng chưa cưới.

“Em… em đã có chồng chưa cưới rồi ư?” Nghe xong lời của Lâm Phỉ Nhi, cậu Thẩm sững sờ tại chỗ, trên mặt lộ rõ vẻ kinh ngạc.
“Đúng vậy, tôi đã có chồng chưa cưới rồi, cho nên tôi không thể ở bên anh được.”
Lâm Phỉ Nhi khẽ gật đầu.
“…”
Cậu Thẩm sửng sốt nhìn Lâm Phỉ Nhi, sau đó nói: “Cho dù em có chồng chưa cưới cũng không sao, em có thể huỷ bỏ hôn ước, sau đó ở bên cạnh anh.”
“Cậu Thẩm, tôi với người chồng chưa cưới có quan hệ rất tốt.
Tôi sẽ không chia tay với anh ấy.
Cảm ơn anh đã thích tôi, nhưng tôi không có cảm giác gì với anh cả!”
Lâm Phỉ Nhi nhẫn tâm đáp lại, sau đó cầm điện thoại di động lên kiểm tra giờ rồi nhẹ nhàng nói: “Cậu Thẩm, đã muộn rồi, tôi xin phép về trước đây!”
Nói xong, Lâm Phỉ Nhi cầm túi và bước ra khỏi phòng.
“Lâm Phỉ Nhi, anh khuyên em đừng tuyệt tình như vậy, em làm vậy sẽ hối hận đấy!”
Khi cậu Thẩm thấy Lâm Phỉ Nhi rời đi, anh ta nhanh chóng đứng dậy và hét vào mặt cô ta.
Sau khi Lâm Phỉ Nhi nghe thấy, cô ta quay lại liếc cậu Thẩm, không nói lời nào mà đi thẳng ra ngoài.
Khi Lâm Phỉ Nhi đi tới cửa, cô ta đột nhiên thấy Trương Phong đang đứng ở một bên, Lâm Phỉ Nhi lạnh lùng liếc nhìn Trương Phong rồi không nói tiếng nào mà bước ra khỏi đó.
“Chết tiệt, tại sao Lâm Phỉ Nhi này lại có chồng chưa cưới chứ? Không phải anh nói Lâm Phỉ Nhi vẫn luôn độc thân sao?”
Khi cậu Thẩm nhìn thấy Lâm Phỉ Nhi bước ra khỏi phòng, anh ta mắng người đàn ông bên cạnh với vẻ mặt vô cùng tức giận.
“Tôi cũng không biết nữa, tất cả bạn bè xung quanh Lâm Phỉ Nhi đều nói cô ta độc thân, ai ngờ cô ta lại đột ngột có chồng chưa cưới chứ?” Người đàn ông ở bên bất lực đáp.
“Điều tra cho tôi, điều tra xem người chồng chưa cưới của Lâm Phỉ Nhi là ai trước sáng mai cho tôi.
Tôi muốn anh ta chia tay với Lâm Phỉ Nhi ngay!”
Cậu Thẩm trợn mắt hét lên.
Trương Phong nghe cậu Thẩm nói xong, không khỏi nhếch miệng, sau đó rời khỏi căn phòng.
Họ không hề biết rằng người chồng chưa cưới mà Lâm Phỉ Nhi nhắc đến vẫn đang đứng trước mặt họ.

Nhìn thấy Lâm Phỉ Nhi từ chối cậu Thẩm, hơn nữa ngày mai sẽ đi đăng ký kết hôn với mình, tâm trạng của Trương Phong cũng khá lên, anh tiếp tục mang trà và rượu vào các phòng khác.
Trong nháy mắt, đã ba tiếng trôi qua.
Một giờ sáng.

Khách trong quán cũng lần lượt rời đi, nhân viên bắt đầu dọn dẹp, sau đó chuẩn bị tan làm.
Trương Phong vốn làm bán thời gian nên không cần ở đây dọn dẹp.
Trương Phong thay đồng phục làm việc, sau đó quay sang Cao Lộ Lộ nói: “Chị Lộ, nếu không có chuyện gì nữa, em về trước nhé?”
“Đừng vội, ăn khuya với chị được không?”
Cao Lộ Lộ lẳng lơ nói với Trương Phong.
“Hả… lần sau đi, lát nữa em còn có việc.”
Trương Phong đành phải trả lời cho có lệ, sau đó bước ra khỏi quán bar.
Nhưng ngay khi Trương Phong chuẩn bị bước ra khỏi quán bar, một giọng nói gợi cảm và quyến rũ vang lên sau lưng anh.
“Trương Phong, chờ một chút!”
Trương Phong quay lại nhìn, phát hiện Hàn Tuyết Nghiên đang gọi mình, anh nghi ngờ hỏi: “Chị Tuyết Nghiên, có chuyện gì à?”
“Tối nay về nhà tôi đi!”
Hàn Tuyết Nghiên nhẹ nhàng nói với Trương Phong.
Nhân viên đang dọn dẹp nghe những lời của Hàn Tuyết Nghiên thì trợn mắt, trên mặt lộ rõ vẻ sợ hãi.
Hàn Tuyết Nghiên lại muốn đưa Trương Phong về nhà?
“Chị Tuyết Nghiên, chị… chị nói vậy là có ý gì?”
Trương Phong cũng khó hiểu sau khi nghe những lời của Hàn Tuyết Nghiên.
Bởi vì anh không hiểu tại sao nửa đêm rồi mà Hàn Tuyết Nghiên lại đưa mình về nhà, chẳng lẽ cô ta lại có mưu đồ gây rối với mình sao?
“Này, đừng suy nghĩ nhiều, hôm nay tôi mua một cái máy tạo ẩm, nặng quá nên không khiêng nổi, cho nên tôi mới kêu cậu về nhà giúp tôi khiêng đồ lên lầu thôi mà.
Xong rồi cậu bắt taxi về, tôi sẽ trả phí cho.” Hàn Tuyết Nghiên khẽ nói với Trương Phong.
Sau khi mọi người nghe Hàn Tuyết Nghiên nói xong, sắc mặt bắt đầu giãn ra, hóa ra Hàn Tuyết Nghiên đưa Trương Phong về nhà là nhờ anh khiêng đồ giúp!
Lúc này vẻ mặt của Trương Phong đầy nghi hoặc, bởi vì theo hoàn cảnh bình thường, đồ điện lớn như máy tạo ẩm đều được giao tới tận nơi, có người chịu trách nhiệm lắp đặt, lúc này Hàn Tuyết Nghiên lại nhờ anh khiêng đồ giúp, Trương Phong cảm thấy có gì đó không đúng lắm.

“Đừng thất thần ra đó nữa, mau đi theo tôi!”
Nói xong Hàn Tuyết Nghiên lắc eo bước ra khỏi quán bar.
Mặc dù Trương Phong nghi ngờ, nhưng anh không từ chối Hàn Tuyết Nghiên.
Dù gì Hàn Tuyết Nghiên cũng là bà chủ của mình, còn là một đại mỹ nữ, cho dù bị cô ta lợi dụng, Trương Phong cũng rất vui vẻ.
Năm phút sau, Trương Phong đi theo Hàn Tuyết Nghiên đến bãi đậu xe lộ thiên trước quán bar.
Hàn Tuyết Nghiên lấy chìa khóa xe ra bấm, một chiếc BMW mini màu đỏ lập tức sáng đèn.
“Lên xe đi!”
Hàn Tuyết Nghiên gọi Trương Phong, sau đó xoay người bước vào trong xe.
Trương Phong do dự một lúc, sau đó cũng bước vào ngồi bên ghế lái phụ.
Sau khi ngồi vững vàng, Trương Phong nhìn thoáng qua đồ trang trí trong xe, phát hiện phần lớn đều là đồ trang trí hoạt hình, rất nữ tính.
“Không ngờ một người phụ nữ mạnh mẽ như Hàn Tuyết Nghiên cũng có một trái tim thiếu nữ!”
Trương Phong không khỏi thầm cảm thán.
Trong xe tràn ngập mùi thơm rất sảng khoái, giống hệt mùi trên người của Hàn Tuyết Nghiên.
Còn Hàn Tuyết Nghiên thì hơi nhíu mày khi nhìn thấy Trương Phong ngồi trên ghế phụ nhưng cũng không nói gì, chậm rãi khởi động xe.
Hàn Tuyết Nghiên là một người phụ nữ có thói quen sạch sẽ, vốn dĩ cô ta không thể chấp nhận ở một mình với con trai chứ đừng nói là chấp nhận một người con trai ngồi trên ghế lái phụ.
Cho dù là phụ nữ, cũng chỉ có bạn thân như Tần Lan mới có thể ngồi ở chỗ này, cho nên Trương Phong là người đàn ông đầu tiên ngồi vào vị trí ghế lái phụ của Hàn Tuyết Nghiên!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.