Tôi Trúng Số Rồi!

Chương 119: Đóng Giả Bạn Trai





Mọi người nghe thấy thế thì thi nhau quay đầu nhìn về phía Trương Phong, vẻ mặt không thể hiểu nổi.
Bọn họ cảm thấy hôm nay người không được bình thường không chỉ có mình Tiết Vũ Nhu, mà ngay cả Trương Phong cũng rất không bình thường.
Tô Hiểu Huyên thấy Trương Phong lại để mình tùy tiện gọi món, trong lòng cô ta vô cùng giật mình.
Thật ra cô ta gọi nhiều như vậy không phải bởi vì muốn ăn, cô ta thuần túy chỉ muốn làm khó Trương Phong mà thôi.
Nhưng lúc này cô ta lại phát hiện Trương Phong vậy mà không có chút phản ứng nào, trong lòng có chút thất vọng nhưng vẫn hếch miệng nói: "Anh bảo tôi gọi thì tôi phải gọi sao? Tôi cứ không gọi đấy!"
Nói xong lời này, Tô Hiểu Huyên trực tiếp đưa thực đơn cho nhân viên phục vụ, nhẹ giọng nói: "Tạm thời chỉ muốn những món này thôi!"
"Được, tôi lập tức bảo phòng bếp chuẩn bị!"
Người phục vụ cung kính đáp lại một câu, sau đó cầm thực đơn rời đi.
"Tôi đến toilet một chuyến!"
Tiết Vũ Nhu đứng dậy nhẹ giọng nhìn Trương Phong nói.
"Được!"
Trương Phong gật đầu.
Mà Tô Hiểu Huyên thấy Tiết Vũ Nhu rời đi, cô ta cũng vội vàng đi theo Tiết Vũ Nhu tiến về phía toilet.

Nhìn thấy Tô Hiểu Huyên đi rồi, Vương Hùng trực tiếp hỏi Trương Phong: "Trương Phong, chuyện giữa cậu với Tiết Vũ Nhu là sao? Sao tôi cứ có cảm giác hôm nay hai người đếu rất bất thường vậy?"
"Đúng vậy, ngày đó ở quán bar không phải cô ta trực tiếp đi mất sao? Sao hôm nay cô ta lại qua lại thân thiết với cậu như vậy?"
Nhãn Kính tò mò hỏi theo.
"Ngày đó sau khi rời khỏi quán bar, tôi lén thêm wechat của Tiết Vũ Nhu, giải thích đầu đuôi mọi chuyện với cô ta, cho nên cô ta tha thứ cho tôi rồi!"
Trương Phong đương nhiên sẽ không nói Tiết Vũ Nhu là vì biết thân phận con ông cháu cha của mình cho nên mới đối xử với mình như vậy, anh chỉ đành tùy tiện viện cớ ứng phó cho qua.
"Không nghĩ tới thằng nhóc cậu còn rất được đó!"
Vương Hùng nhìn Trương Phong cười nói, sau đó trên mặt lại hiện ra vẻ bất đắc dĩ, thấp giọng nói: "Trương Phong, hiện tại trong tay cậu có tiền không? Có đủ để trả bữa cơm hôm nay không? Hiện tại đang là cuối tháng, hơn nữa hôm nay mới vừa nộp phí giao ban, trong tay tôi cũng không nhiều tiền đâu!"
"Các cậu không cần lo lắng, trước đó cô Tần có giới thiệu một quán bar cho tớ làm thêm, hiện tại trong tay tớ có tiền, chuyện thanh toán bữa cơm này thì không thành vấn đề!" Trương Phong nhìn Vương Hùng cười hề hề nói.
"Ồ...!ồ..., vậy thì được!"
Vương Hùng nhìn Trương Phong gật đầu, không nói gì thêm.
...
Bên kia.
Sau khi Tô Hiểu Huyên và Tiết Vũ Nhu đi tới toilet.

"Vũ Nhu, hôm nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vừa rồi không phải chúng ta đến để nhục nhã Trương Phong à? Tại sao cậu lại đột nhiên như thay đổi thành người khác, không chỉ không giúp mình sỉ nhục Trương Phong, ngược lại còn bắt mình xin lỗi anh ta!"
Tô Hiểu Huyên nhìn Tiết Vũ Nhu đang soi gương trang điểm lại, chu miệng hỏi.
"Mình bảo đến đây làm nhục nhã Trương Phong khi nào?"
Tiết Vũ Nhu lạnh nhạt đáp lại một câu.
"Cậu...!hôm nay cậu đến không phải là vì nhục nhã Trương Phong sao?"
Tô Hiểu Huyên sửng sốt một hồi mới nói.
"Mình đến không phải vì làm nhục Trương Phong!"
"Vậy cậu đến để làm gì?"
Tô Hiểu Huyên nhìn Tiết Vũ Nhu trước mặt mình, vẻ mặt khó hiểu hỏi.
"Hôm nay mình đến là muốn Trương Phong làm bạn trai mình!"
Tiết Vũ Nhu vừa dặm lại phấn lót, vừa nói đâu ra đấy.
"Để cho...!Để cho Trương Phong...!làm bạn trai của cậu?"
Tô Hiểu Huyên nghe được những lời này của Tiết Vũ Nhu, cả người ngây ra như phỗng.
"Vũ Nhu, có phải cậu điên rồi không? Làm sao cậu có thể muốn Trương Phong làm bạn trai của cậu được? Anh ta chỉ là một kẻ nghèo kiết xác chuyên đi giao đồ ăn ngoài thôi!"
Tô Hiểu Huyên nghe thấy Tiết Vũ Nhu nói xong, không nhịn được thầm hít sâu một hơi, giọng điệu kích động nói với Tiết Vũ Nhu.
"Đúng vậy, mình biết anh ấy chỉ là một shipper giao đồ ăn nghèo hèn, nhưng hiện tại mình lại muốn một kẻ nghèo hèn như vậy làm bạn trai!"
Tiết Vũ Nhu dặm phấn xong, giọng điệu bình tĩnh nói.
"Vì sao? Trong trường chúng ta có rất nhiều con ông cháu cha đang theo đuổi cậu đó! Vì sao cậu phải đi tìm một kẻ nghèo hèn như vậy làm bạn trai cậu?" Tô Hiểu Huyên như kẻ tâm thần hô lớn.
Tiết Vũ Nhu nghe được những lời này của Tô Hiểu Huyên, không nhịn được lén cười trộm trong lòng.
Những kẻ con ông cháu cha đó mang ra so sánh với Trương Phong hoàn toàn không cùng một cấp bậc!
Đương nhiên, hiện tại Tiết Vũ Nhu không muốn bại lộ thân phận của Trương Phong, chỉ có thể tùy ý ứng phó qua loa nói: "Bởi vì...!mình cũng không phải thật sự muốn Trương Phong làm bạn trai mình, mà là muốn để anh ấy tạm thời thay thế làm bạn trai mình..."
"Tạm thời thay thế, cậu có ý gì?"
Tô Hiểu Huyên vẫn không hiểu hỏi.
"Còn có thể co ý gì? Cái tên Lương Lập trong trường chúng ta vẫn luôn đến quấy rầy mình, tuy gia đình Lương Lập có điều kiện không tồi, nhưng vẻ ngoài quá xấu, vì không muốn anh ta tiếp tục quấn lấy mình, mình quyết định để cho Trương Phong làm bạn trai mình, làm như vậy chắc Lương Lập có thể biết khó mà lui, cậu hiểu ý mình không?" Tiết Vũ Nhu bất đắc dĩ nói.
"Thì ra là như vậy!"
Tô Hiểu Huyên cái hiểu cái không gật đầu, sau đó tiếp tục nói: "Nhưng mà Vũ Nhu à, cho dù cậu có muốn tìm người giả làm bạn trai cậu cũng không cần tìm Trương Phong chứ, Trương Phong chỉ là một kẻ ship đồ ăn ngoài thôi, nói ra mất thể diện cỡ nào hả?"
"Mình vốn là muốn dọa người ta cho nên mới chọn Trương Phong, mình muốn cho Lương Lập hiểu, Tiết Vũ Nhu mình không phải nữ sinh hám giàu, cho dù trong nhà anh ta có tiền, mình không thích anh ta chính là không thích anh ta, mỗi ngày đều bị anh ta tặng hoa hồng, mình sắp bị anh ta phiền chết rồi !"
Thật ra Tiết Vũ Nhu đã suy nghĩ rất lâu mới tìm được cái cớ này, vừa rồi cô ta có cảm giác mình quá nhiệt tình với Trương Phong, chắc chắn sẽ khiến cho Tô Hiểu Huyên hoài nghi.

Nếu để cho Tô Hiểu Huyên biết rõ thân phận của Trương Phong, trên cơ bản cả học viện nghệ thuật đều biết chuyện, cho nên cô ta mới có thể bịa ra một cái lấy cớ như vậy.
"Ồ...!ồ..., mình hiểu ý của cậu rồi."
Tô Hiểu Huyên gật đầu nhìn Tiết Vũ Nhu, sau đó có chút tiếc hận nói: "Thật ra mình cảm thấy Lương Lập cũng không tệ mà, không phải chỉ hơi xấu thôi sao? Nhưng người ta thành thật đó, ít nhất anh ta sẽ không lén đi tìm người phụ nữ khác sau lưng cậu, hơn nữa trong nhà anh ta cũng có tiền!"
"Tuy Trương Phong không có tiền, nhưng Trương Phong đẹp trai, cho nên mình mới có thể chọn Trương Phong làm bạn trai mình, đợi đến khi Lương Lập hoàn toàn hết hy vọng với mình, mình sẽ đá Trương Phong không được sao?"
Tiết Vũ Nhu đứng ở trước mặt kính, sau khi xác định khuôn mặt mình đã hoàn mỹ không tỳ vết mới cảm thấy mỹ mãn xoay người nhìn về phía Tô Hiểu Huyên.
Tô Hiểu Huyên vẫn rất không hiểu cách làm này của Tiết Vũ Nhu, dù sao ở trong mắt cô ta, có đẹp trai hay không không quan trọng, có tiền mới điều quan trọng nhất.
Nếu loại con ông cháu cha như Lương Lập có thể chủ động theo đuổi mình mà nói, Tô Hiểu Huyên chắc chắn không cần suy nghĩ sẽ trực tiếp đồng ý.
"Đúng rồi, chuyện này cậu tuyệt đối không được nói cho Trương Phong biết, hiện tại mình đang lợi dụng anh ta, nếu anh ta biết rõ chân tướng, chắc chắn sẽ không đồng ý ở bên mình!"
Tiết Vũ Nhu nhẹ giọng dặn dò Tô Hiểu Huyên.
"Vũ Nhu, cậu yên tâm đi, chút chuyện này mình vẫn biết làm! Hơn nữa cho dù Trương Phong biết thì anh ta có thể làm gì? Anh ta chỉ là kẻ nghèo kiết xác, có thể tìm được cô bạn gái như cậu, anh ta có nằm mơ cũng có thể cười tỉnh!"
Tô Hiểu Huyên bĩu môi, giọng điệu khinh khỉnh.
Tiết Vũ Nhu nghe được những lời này của Tô Hiểu Huyên, không nhịn được cười thầm trong lòng.
Nếu Trương Phong thật sự có thể trở thành bạn trai cô ta, có lẽ người nằm mơ cũng phải cười tỉnh không phải là Trương Phong, mà là Tiết Vũ Nhu cô ta rồi.
Mà Tô Hiểu Huyên khờ dại còn tưởng rằng cách làm hiện tại của Tiết Vũ Nhu, chẳng qua chỉ là lợi dụng Trương Phong, cho nên cũng không nghĩ nhiều làm gì.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.