Tôi Sống Trong Giàu Sang Nuôi Con Dựa Big Boss

Chương 29: Phong Sát Mạnh Hân Nhiễm






Tác giả: Diêm Cục Đại Long Hà
Editor: Gái già thích ngôn tình
Lúc này Mạnh Hân Nhiễm mới ý thức được bản thân xuất hiện sai lầm nghiêm trọng.
Mọi người ở hiện trường nhìn Mạnh Hân Nhiễm bằng ánh mắt thật vi diệu.
Lật khăn trải giường, lục thùng rác...!Thủ đoạn bắt gian thuần thục...!Tại sao một thiếu nữ thuần khiết lại biết chiêu số giường chiếu này...!Hình tượng ngây thơ trong sáng là giả như vậy Mạnh hoa nhỏ này đã sớm không còn nguyên vẹn, thành thạo già đời như vậy mà.
Mạnh Hân Nhiễm oán niệm trừng Dư Dao Dao.
Nói đã nói rồi, không thể rút về!
Hình tượng sụp đổ!
Hôm nay cô nhất định phải kéo Dư Dao Dao làm đệm lưng!
Dư Dao Dao nhìn thấy ánh mắt cô ta như muốn ăn thịt người, môi đỏ cong cong, vỗ vỗ tay, ngón tay nhỏ dài từ trên bàn lấy một tờ khăn giấy, vẻ mặt ghét bỏ cầm vành thùng rác nhắc lên.
"Nè." Cô giơ thùng rác, nhìn Mạnh Hân Nhiễm cười lộ tám cái răng.
"Cô tìm đi."
Thùng rác vừa xuất hiện trước mặt mọi người, tất cả con mắt đều nhìn rất rõ ràng.
Dư Dao Dao không thích dùng khăn giấy, cho nên bên trong chỉ có hai cái vỏ pudding rỗng, còn có một hộp lẩu tự sôi cô vừa mới vứt vào.
"Còn trong phòng tắm nữa, cô có muốn tìm luôn không?" Dư Dao Dao nói xong, bưng kín mũi, có chút ghét bỏ mà nhíu mày: "Nơi đó tôi thì không thể giúp cô, muốn tìm thì tự cô đi đi ha, bẩn lắm, tôi chịu không được, ấy dà, chỉ nghĩ đến thôi mà tôi choáng quá ~"
Mạnh Hân Nhiễm quả thực muốn điên rồi nhưng đã đi đến nước này, cô còn có thể lùi bước sao?
Mắt thấy sắp vạch trần gương mặt thật của Dư Dao Dao, cô không thể lui! Hoặc là không làm, đã làm thì phải làm đến cùng, cô ta chạy vào phòng tắm: "Tôi không phải vì bản thân mình, tôi là vì toàn bộ trong sạch của thí sinh!"
Mạnh Hân Nhiễm đỏ mắt, nói với mọi người nhưng tất cả đều im lặng.
Mạnh Hân Nhiễm có phải tích cực quá rồi không?
Tích cực đến mức làm họ không thể không hiểu sai ý của cô ta!!!
Sau khi Mạnh Hân Nhiễm vào phòng tắm, thật sự là chú tâm tìm kiếm, nhẫn nhục làm việc lớn, moi hết tất cả thứ trong thùng rác ra tới, tìm được rồi...!Bên dưới đống giấy tẩy trang là...!Vỏ pudding rỗng?!!!
Lại là pudding!
Mạnh Hân Nhiễm đứng ngồi không yên, trước mắt tối sầm, trời đất quay cuồng.
"Í, xin lỗi nha, tôi quên nói với cô...!Trừ bỏ bông tẩy trang, tôi chỉ ném pudding vào thùng rác thôi, ha hả.
nhưng thấy cô thích mò tìm rác như vậy...!Hừm ~ hẹn ngày mai lại đến tìm tiếp nha, thuận tiện giúp tôi đổ rác luôn ~" Dư Dao Dao cười lên cười xuống, ôm cả bụng.
Ánh mắt Mạnh Hân Nhiễm dữ tợn nhìn cô.
Không đúng, chắc chắn không phải như vậy!
Không có khả năng cô ta xử lý nhanh như vậy!
"Chị...!Đừng cãi! Đừng có nói là chị thật lòng thích chủ tịch Thẩm với tôi? Toàn Quang Hâm đều biết tình cảm của chị và ông chủ không tốt."
Khi mọi người dùng ánh mắt phức tạp nhìn hành vi, ngôn ngữ đều cực kỳ không bình thường của Mạnh Hân Nhiễm, một giọng nam lạnh lùng cứng ngắt vang lên.
"Hửm? Tại sao tôi lại không biết?" Toàn bộ người có mặt tại đây đều giật mình.
Giọng nam...!Hình như là phát ra từ...!Ipad Dư Dao Dao đặt trên bàn.
"Chồng yêu dấu ~" Dư Dao Dao cầm ipad lên, giọng nũng nịu.
Còn chuyển màn hình cho Mạnh Hân Nhiễm nhìn rõ.
"Anh coi, nhân viên của anh lại ức hiếp em nữa nè, ô ô ô huhuhu ~" Cô vừa chuyển màn hình, tất cả mọi người nhìn thấy gương mặt của một người đàn ông đẹp trai, biểu tình lạnh băng.
Tất cả mọi người chấn động!
Cô ấy đang video call...!Cùng với chồng của mình, vậy mà họ còn kéo bầy xông vào, còn hiểu lầm lục xoát phòng của cô ấy?!
Họ bị ma nhập sao mà làm vậy?!
Không đúng, họ là bị Mạnh Hân Nhiễm kéo theo!
Họ làm trò trước mắt ông chủ Quang Hâm, một công ty giải trí đứng đầu trong nước, lục soát phòng của bà chủ ông trùm truyền thông?!!!
Sắc mặt của đám nữ thi sinh đều trắng bệch.
Quang Hâm là công ty nổi tiếng đào tạo diễn viên, ca sĩ, cách ba năm sẽ cho ra một đợt siêu sao, là giấc mơ của những ai có mộng làm ngôi sao.
Vả lại, Quang Hâm chỉ là tài sản lập nghiệp riêng của Thẩm Nghị Sùng khi còn đang trên ghế nhà trường, phía sau anh ta là dòng họ Thẩm, một trong những gia tộc thượng lưu có tiếng tại thành phố này.
Mọi người chỉ biết đến Thẩm Nghị Sùng là ông chủ công ty giải trí Quang Hâm lại quên mất anh ta còn là ông chủ của tập đoàn Thẩm thị.
Nếu không thì một người mới đầu 30 sau có thể trở thành ông trùm truyền thông được.
Thậm chí thị trưởng cũng phải nể mặt, vậy mà họ lại...
Phó đạo diễn trong lòng hoảng hốt, đen mặt, rùng mình, tại sao anh lại ngầm đồng ý Mạnh Hân Nhiễm lục soát phòng, làm cách nào giải thích với chủ tịch Thẩm đây?
Mọi người đều tức giận, dùng ánh mắt giết người nhìn Mạnh Hân Nhiễm, đồng thời cũng sôi nổi bỏ trốn.
Giọng lạnh băng kia lại tiếp tục vang lên nhưng là phát ra từ phía sau lưng họ: "Ai cho phép em trốn ở trong phòng ăn nhiều pudding như vậy?"
Tất cả mọi người run lên...
Dư Dao Dao cũng bị âm thanh này dập tắt niềm vui xem diễn, toàn thân lạnh lạnh.

Cô lập tức cúi đầu, cầm bịch que cay trong tay, sau đó a ô a ô huhu mà lấy từng sợi nhét vào miệng.
Thậm chí, còn mở một lon coke ra uống một hớp lớn, ừng ực ừng ực vang vọng khắp phòng.
Mọi người đều bị dáng vẻ này của cô ấy làm sợ ngây người mà khi họ quay đầu lại thì nhìn thấy Thẩm Nghị Sùng sừng sững như Tùng như Bách, đứng thẳng ở hành lang.
Gương mặt đẹp trai lạnh băng của anh có hơn phân nửa giấu ở trong bóng ma, cộng thêm một thân áo khoác dài màu đen, vest bên trong phẳng phiu, khí thế bức người.
Giữa khoảnh khắc đó, Dư Dao Dao nhanh chóng nuốt hơn phân nửa gói que cay, quai hàm đã phồng lên như một chú nai con bị sợ hãi, kinh hoảng thất thố trực tiếp từ trong phòng bổ nhào vào trong lòng anh.
Thẩm Nghị Sùng bị cơ thể mềm mại của cô đâm cho cứng đờ nhưng khi cúi đầu nhìn người đang vùi trong lòng ngực mình, cái miệng nhỏ bóng loáng dính dầu mỡ cũng chưa lau khô, gương mặt nhỏ mềm mềm còn trái phải cọ xát vài cái, mặt anh đen ngay lập tức.
Cô ấy lấy áo sơmi của anh làm khăn giấy?!
"Buông ra." Huyệt Thái Dương của Thẩm Nghị Sùng nhảy phát đau.
Một khi rắn đã siết thì còn lâu mới thả, Dư Dao Dao gắt gao ôm chặt eo anh, gương mặt nhỏ dán ở ngực anh, chết cũng không buông ra.
Liều mạng nhai nuốt, mới thật vất vả nuốt một miệng que cay xuống.
Cô lại lau miệng, mới ngẩng đầu nhìn anh cười hì hì.
"Chồng ơi ~..." Nói đến một nửa, cô bỗng nhớ tới chuyện vừa rồi, ý cười trên mặt nháy mắt biến mất.
Hình như nữ chính rơi vào hoàn cảnh này đều sợ hãi đến phát run, sau đó khóc thút thít cầu nam chủ ôm mình!!
Khơi dậy ý muốn bảo vệ vật yếu ớt bé nhỏ của nam chủ.
Dư Dao Dao nghĩ, cơ thể mảnh mai của cô nháy mắt run lên, nhập diễn.
"Ô ô ô, chồng ơi ~ hồi nãy có người mới ức hiếp em, em sợ wá chồng ơi ~ Còn có nhiều người như vậy xông vào nhìn em ăn, em thiếu chút nữa bị sặc chết rồi, chồng ơi ~ Sợ wá à!"
Mọi người: "..."
Đây là trọng điểm sao?
Dư Dao Dao nâng sườn mặt lên, duỗi tay làm bộ lau lau nước mắt.
Ăn quá no, cô không thể dễ dàng nhập diễn như ngày thường, khóc không ra một giọt nước.
Haizz, bó tay!
Cô nhanh chóng nghĩ nghĩ, lập tức lại nghĩ ra nội dung mới.
Lập tức quay đầu lại, duỗi một ngón tay chỉ thẳng vào Mạnh Hân Nhiễm: "Cô ta còn quăng túi xách có giới hạn anh mua cho em xuống đất...!Sinh nhật hằng năm anh đều tặng cho em một cái.
Ô ô ô, em thật là đáng thương, người ta có bao nhiêu lần sinh nhật đâu kia chứ..."
Nói đến đây, cô nức nở, một đôi mắt ngập nước đều đỏ.
Gấu trúc có sinh nhật, hổ Đông Bắc cũng có sinh nhật, chỉ có một con rắn như cô là không có sinh nhật.
Tuy cô cũng không nhớ mình sinh vào ngày nào, mấy trăm năm rồi ai mà nhớ nhưng xem ngày cô vào sở thú thành ngày sinh nhật cũng được.
Vậy mà nhân viên vườn thú cũng không quan tâm!!!
Thảm! Thảm quá thảm!!!
Chỉ cần nhớ đến thì hạt đậu vàng, hạt đậu xanh lộp bộp mà rơi xuống.
Mọi người đều xem choáng váng.
Nửa ngày phó đạo diễn mới ho nhẹ: "Đều tại tôi, Tiểu Mạnh, cô ở lại."
Mạnh Hân Nhiễm nắm chặt ngón tay, toàn thân run rẩy, thực mau, cô nghe thấy được một giọng lạnh băng vang lên.
"Đừng làm nũng, anh mua mới cho em." Thẩm Nghị Sùng đè lại đầu Dư Dao Dao, ngăn cản cô lau nước mũi nước mắt vào áo sơ mi của anh: "Mẫu giới hạn năm nay đang bay trên trời, trễ nhất chiều mai sẽ đến, Thẩm Lâm sẽ đưa về nhà cho em."
Mạnh Hân Nhiễm nháy mắt ghen ghét, gương mặt xinh xắn vặn vẹo đến biến hình!
Dựa vào cái gì, dựa vào cái gì?!
Cái gì cô ta cũng đều có, cái gì cũng không thiếu?!!!
Có một ông chồng giàu có, mua túi xách có giới hạn cho cô ta, đầu tư tài nguyên cho cô, mua nhà, mua xe...!Mà cô lại phải liều mạng nỗ lực, một bước cũng không dám đạp sai, còn muốn chiều mấy ông già kia vui vẻ, phải uống rượu, phục vụ giường chiếu...
Tại sao kế hoạch cô tỉ mỉ thiết kế lại thất bại được?
Rốt cuộc sai lầm ở nơi nào?!
Mạnh Hân Nhiễm cúi đầu, không dám nâng lên, bởi vì cô hoàn toàn không có cách nào che dấu phẫn nộ và ghen ghét!
Dư Dao Dao cười, lau nước mắt, ợ một cái, toàn là mủi que cay, làm Thẩm Nghị Sùng càng nhíu chặt mày.
"Chồng ơi, sao anh lại tới đây? Nhớ em hả? Hứm, chán ghét, có một đêm thôi cũng không muốn rời em là sao ~ sao anh lại dính người như vậy chứ~"
Thẩm Nghị Sùng suýt nữa bóp chết cô.
Đạo diễn xấu hổ, cũng không dám đi lên nói chuyện, chỉ có thể đứng ở một bên.
"Thẩm tiên sinh!"
Thẩm Nghị Sùng mặt không cảm xúc liếc mắt nhìn anh ta, lạnh lùng nói: "Danh dự bà chủ nhà tôi không cho phép mấy người làm bẩn.
Có người ra tay hại cô ấy, tôi tuyệt đối không dễ dàng buông tha.
Mời tổ ê-kíp mở camera trong phòng."
Dư Dao Dao chớp mắt, hai mắt sáng lấp lánh nhìn anh.
Nhìn xem, không có ly hôn, hậu trường của cô mạnh biết bao nhiêu!
Những người khác không thể không hâm mộ mà nhìn cô.
Chỉ có Mạnh Hân Nhiễm đứng cúi mặt, run lên, sau đó lộ ra một nụ cười vặn vẹo.
Camera?
Đúng vậy, nhìn sẽ biết.
Vừa rồi nóng nảy cho nên quên!
Chẳng lẽ Dư Dao Dao còn có kháng được cả thuốc kích dục?
Ha, không có khả năng!
Nói không chừng cuộc gọi video call với chủ tịch Thẩm là giả...
Phó đạo diễn mau chóng nghe theo nửa kiến nghị, nửa đe dọa của Thẩm Nghị Sùng.
Tự mình dẫn theo vợ chồng hai người đến phòng điều khiển, thậm chí bởi vì Thẩm Nghị Sùng báo công an trước khi đến nơi, cho nên công an cũng chạy tới hiện trường.
Mạnh Hân Nhiễm vẫn luôn điệu thấp mà đi theo ở đằng sau cùng, cúi đầu che dấu biểu tình khẩn trương của mình, rất nhanh, nhân viên đã tìm được đoạn Dư Dao Dao rời khỏi bữa tiệc.
Khi thấy Dư Dao Dao trở lại phòng, tắm rửa thay áo ngủ, sau đó video call với con trai và Thẩm Nghị Sùng, tất cả mọi người đều giật mình.
Mọi người nhìn lẫn nhau.
Đúng thật là gọi video call cho chồng và con.
Toàn con ngươi của Mạnh Hân Nhiễm đều hiện ra kinh hoảng nhưng vẫn an ủi chính mình, tiếp tục xem.
Không bao lâu, trong video vang lên giọng nam.
Phó đạo diễn không khỏi giật mình, thật sự là người giao hàng, Dư Dao Dao không có nói dối.
Tiếp theo đó, họ thấy Dư Dao Dao ra mở cửa, một người đàn ông xông vào, đầu đội nón lưỡi trai màu đen che khuất hơn phân nửa gương mặt.
nhưng hai tay anh ta trống trơn, không có hàng hóa.
"Đó, người đàn ông đó không phải nhân viên giao hàng!" Mạnh Hân Nhiễm kích động nhảy dựng lên, ngón tay chọc tới trên màn hình.
Gương mặt của cô ta đều tràn ngập đắc ý của kẻ thắng.
Dư Dao Dao ôm cánh tay Thẩm Nghị Sùng, trộm lấy bánh quy của đạo diễn trong phòng điều khiển bỏ vào miệng ăn nhưng giây tiếp theo, tay của cô đã bị Thẩm Nghị Sùng lạnh mặt đánh nhẹ.
Ú hụ một tiếng, Dư Dao Dao ủy khuất rụt tay trở về, vô cùng đáng thương nhìn anh.
Mọi người vốn dĩ đều bởi vì phát hiện tin tức mấu chốt, nhìn Dư Dao Dao muốn hỏi cho ra lẽ, kết quả lại nhìn tới hình ảnh hai vợ chồng đánh yêu.
Phó đạo diễn lập tức xấu hổ quay đầu, mắt nhìn thẳng.
Ha hả, chủ tịch Thẩm còn rất hung dữ.
Tuy nhiên, trông có vẻ rất ân ái, không khác gì người đang rơi vào tình yêu cuồng nhiệt.
Phó đạo diễn trong lòng nghĩ như vậy, người đàn ông xa lạ trên màn hình đi thẳng vào trong phòng.
Người này cảnh giác mà nhìn trái phải xung quanh một phòng, phát hiện không có ai, hành động đáng khinh xoay người dùng chân đóng cửa.
Thức ăn khuya? Em có order hay không, bản thân còn không biết sao?
Người đó nhìn Dư Dao Dao, liếm môi, trong ánh mắt đáng khinh dưới vành nón thình lình hiện lên một ánh sáng kinh ngạc đến mất hồn.
Em gái à, em cũng rất đẹp đó, đừng giả ngu, bây giờ không phải em rất muốn sao?
Em muốn đàn ông đều muốn đến điên rồi phải không, haha, nữ ngôi sao có loại đam mê cosplay như em là hàng hiếm đó, thật đúng là kinh hỉ ngoài ý muốn...
Anh ta hưng phấn chà xát tay, ép Dư Dao Dao tới góc tường.
Tất cả mọi người đều trừng to mắt nhìn.
Quả nhiên có vấn đề?
Tất cả đều là dối trá, ngay từ đầu không có order thức ăn khuya gì hết!
Họ nhìn Dư Dao Dao, tầm mắt trần trụi tràn ngập nghi ngờ.
Thẩm Nghị Sùng nhíu mày, bước lên phía trước, chặn ánh mắt của mọi người, người đàn ông giọng đáng khinh trên màn hình không bao lâu lại vang lên.
Yên tâm, tiền đã thanh toán xong, sau khi ra khỏi cửa phòng này, anh đây bảo đảm ai cũng không biết chuyện này.

Trên màn hình, giọng mềm mại của Dư Dao Dao nhanh chóng vang lên.
Tiền? Còn có người trả tiền cho ngươi?
Mọi người lại giật mình.
Còn là giao dịch có chứa tiền tài?
Mạnh Hân Nhiễm khóe miệng đều cong lên, lộ ra tươi cười thắng lợi.

Có điều, ngay sau đó nụ cười của cô ta đã cứng đơ ở trên mặt.
Người trả tiền cho ngươi chắc là mắt có vấn đề.

Thứ đầu heo, xấu như mọi giống ngươi, cũng muốn nhúng chàm bà?
Giọng Dư Dao Dao, từ màn hình truyền ra tới, hung dữ vô cùng.
Cho ngươi hai lựa chọn, hiện cút ngay, để lại tên họ con khốn nào cho ngươi tiền làm việc này; hai, bây giờ cút ngay, sau đó mua một phần thức ăn khuya tới.

Người đàn ông kia lập tức dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn cô.
em không phải trúng thuốc kích dục sao?
em...
Giây tiếp theo, màn hình theo dõi truyền ra tiếng người đàn ông kêu thảm thiết kèm theo âm thanh mắng chửi của Dư Dao Dao.
thuốc kích dục?
bà trúng thuốc ông nội nhà ngươi!
Chỉ thấy, Dư Dao Dao cầm ipad điên cuồng đập vào người đàn ông.
đáng đời, ai bảo ngươi gạt bà! Còn dám chuốc thuốc!
nói, bữa ăn khuya đâu?
lãng phí thời gian giấc ngủ đẹp da của bà!
bà muốn ăn khuya, bà muốn lẩu tự sôi! Bà cho ngươi mười phút, ngươi lập tức mua lại đây, nếu không đêm nay ngươi toi đời chắc rồi!
Người đàn ông bị cô đá văng vào cánh cửa phòng, trượt rồi nằm bẹp dưới đất, bất ngờ bị đá bay khiến người đó bị dọa đến choáng váng!
Người đó ôm đầu, kêu hét um sùm, cuối cùng hoảng hốt muốn tông cửa chạy ra ngoài nhưng không được.
tôi mua, tôi mua ăn khuya cho cô, mua lẩu tự sôi cho cô! Thả tôi đi! Mở cửa thả tôi đi! A! Kêu chúng nó tránh xa tôi ra!
Người đàn ông sợ tới mức mặt trắng bệch, cô rốt cuộc đại phát từ bi mở cửa ra.
Chờ đối phương đã bò ra ngoài, trên màn hình, Dư Dao Dao mới hứ một tiếng xoay người vào trong.
Cô sửa sang lại tóc mái, vuốt ngay ngắn mấy sợi tóc ra sau vành tai, ánh mắt ướt át, nhìn ipad trong tay dịu dàng cười.
Chồng ơi ~
không có việc gì, chỉ là nhân viên giao hàng thôi ~
em ăn khuya xong lập tức ngủ ngay mà ~
Dư Dao Dao trực tiếp kề môi đỏ mọng nước sát vào cameras.
Mọi người trong phòng điều khiển nhìn thấy cảnh này, tất cả đều nuốt nước miếng.
Hai vợ chồng thật sự rất ân ái.
Thẩm Nghị Sùng nắm tay, đặt bên miệng ho nhẹ: "Cho qua đi."
Có điều, anh nói quá chậm.
Giọng Dư Dao Dao trên màn hình đã vang lên, nũng nụi sến rịm.
chồng ơi, anh ngủ sớm đi, em không có ở nhà, nếu nhớ thì mơ thấy em nha ~ chụt chụt ~
Miệng mọi người ngập thức ăn chó, còn Thẩm Nghị Sùng thì lỗ tai đã đỏ rực.
Chỉ có Mạnh Hân Nhiễm là nhìn màn hình theo dõi, không thể tin tưởng trừng to mắt.
Sao người đàn ông kia lại yếu đến như vậy, không phải phải là nên đè Dư Dao Dao lên giường sao, tại sao lại bị đánh chẳng khác nào chó hoang như vậy?!
Vả lại, tại sao cô ta lại không có trúng thuốc kịch dục?
Và rất nhanh, trên màn ảnh, không đến mười phút sau, người đàn ông kia lại lăn trở về, vô cùng sợ hãi hai tay dâng lên một đống thức ăn vặt, lại lần nữa bò chạy ra khỏi phòng.
Hai người chưa làm gì hết.
Phó đạo diễn và đám nhân viên đã hoàn toàn lau mắt mà nhìn Dư Dao Dao.
Thậm chí, hai công an nam có mặt tại đây đều tràn đầy tán thưởng.
"Thuật phòng thân của cô thật lợi hại, không ngờ nữ ngôi sao cũng là nữ anh hùng!"
"Đúng rồi, sau này phía công an chúng tôi muốn tuyên truyền thuật phòng thân dành cho nữ giới, xin hỏi có thể tìm cô làm người phát ngôn được không vậy?!"
Dư Dao Dao vừa nghe tuyên truyền và đại ngôn, đã liên tưởng đến số fans của cô lại muốn tăng lên, vội vàng vui vẻ gật đầu: "Không thành vấn đề, tuyên truyền chính năng lượng, mỗi người đều có trách nhiệm!"
May là ngày kia cô ở vườn thú đọc sách báo rất nhiều.
Mặt Thẩm Nghị Sùng nặng nề, nhìn công an: "Đồng chí công an, người đàn ông trong video có ý đồ gây rối đối với bà chủ của tôi, nghe có vẻ như còn có người nội ứng ngoại hợp với anh ta, muốn chuốc thuốc bà chủ tôi vào đêm nay để làm việc xấu."
Công an tới hiện trường lập tức lấy băng ghi hình làm bằng chứng mang đi: "Thẩm tiên sinh, xin ngài hãy yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ truy nã toàn thành phố người bị tình nghi này, mặt chụp rất rõ ràng, còn việc có đồng lõa hay không, chúng tôi cũng sẽ điều tra rõ ràng."
Phó đạo diễn vui mừng gật đầu, không xảy ra việc gì thì thật sự tốt quá.
Tuy nhiên...
"Đồng chí công an, những ngày kế tiếp chúng tôi phải quay vào trọng tâm của chương trình, cho nên không thể dừng được, phí mặt bằng, ăn ở của thí sinh cộng dồn lại đều tổn thất là rất lớn.
Chúng tôi nhất định cố gắng hết khả năng giúp phía công an điều tra, hai đồng chí thấy có được không?"
Có người chuốc thuốc Dư Dao Dao, còn mua dẫn người ngoài vào tận đây đối phó với cô ấy, 90% là người trong chương trình làm.
Một khi thành công, chỉ sợ bây giờ Dư Dao Dao cũng đã hoàn toàn huỷ hoại, hôn nhân, gia đình và danh tiếng, tất cả đều hủy trong một cái chớp mắt.
Hiển nhiên là người đó làm vì lợi ích...
Ánh mắt mọi người sôi nổi chuyển sang trên người Mạnh Hân Nhiễm.

Đêm nay cô ta phản ứng quá kỳ lạ.
Lập tức, phía sau lưng Mạnh Hân Nhiễm lạnh từng đợt, nét mặt cũng thảm không còn chút máu.
"Tôi, không phải tôi...!Tôi chỉ là nhìn ảnh trên hot search, trách lầm Chị Dư...!Tôi sợ chương trình bởi vì việc này, bị tạm dừng, tôi, tôi chỉ muốn, làm chương trình tiếp tục thôi, vì muốn tốt cho mọi người..."
Phó đạo diễn nhíu mày: "Chờ kết quả điều tra từ phía công an rồi nói sau!"
Mạnh Hân Nhiễm lập tức run lên.
Đột nhiên, cảm giác được một tầm mắt lạnh băng dừng lại ở trên người mình, cô ta ngẩng đầu thì nhìn thấy Thẩm Nghị Sùng mặt không cảm xúc nhìn cô.
"Cô, tạm dừng toàn bộ hoạt động kế tiếp.
Trước tiên rút khỏi 《 sân khấu 》." Anh nói xong, mặt Mạnh Hân Nhiễm không còn chút máu, ngã ngồi trên mặt đất.
"Không phải em...!Thật sự, chuyện này không phải em làm!"
Thẩm Nghị Sùng lại như là không nghe thấy, quay đầu nhìn phó đạo diễn gật đầu: "Xin tổ ê-kíp thông cảm, trước khi chưa điều tra rõ ràng, tôi muốn rút nghệ sĩ có có vết nhơ trở về Quang Hâm xử lý."
"Em không có vết nhơ! Em không có!" Mạnh Hân Nhiễm hết lên như điên, nhào vào người Dư Dao Dao.
"Rõ ràng là tại mày..." nhưng cô ta còn chưa có chạm vào một sợi tóc của Dư Dao Dao thì đã bị Thẩm Nghị Sùng một tay ấn đầu lên trên bàn trong phòng điều khiển.
"Chú ý lời nói việc làm của cô, đừng phỉ báng vợ của tôi.
Nếu không, tôi sẽ để luật sư của mình nói rõ cho cô hiểu."
Mạnh Hân Nhiễm giống như bị bóp lấy cổ họng, nhìn vào màn hình theo dõi: "Tại sao..."
*************
"Chủ tịch Thẩm, chúng tôi bảo vệ không nghiêm, cho nên hôm nay mới làm Bà Thẩm bị sợ hãi." Tổng đạo diễn đích thân xin lỗi.
"Chúng tôi sẽ nhanh chóng đặt một phòng tổng thống ở một khách sạn 5 sao gần đây, Thẩm tiên sinh và Bà Thẩm tạm chấp nhận, chúng tôi nhất định sẽ tăng mạnh bảo vệ nơi này, cũng nhất định sẽ phối hợp với công an, cho chủ tịch Thẩm một lời công bằng, cần phải tìm được phần tử phạm pháp kia."
Dư Dao Dao a một tiếng, sờ sờ đầu: "Tôi còn chưa có trả tiền lẩu tự sôi và pudding cho người đó nữa."
Tổ ê-kíp: "..."
"Tôi muốn đêm nay chương trình đăng video bà chủ của tôi đánh phần tử phạm pháp kia lên trang chính thức của chương trình lẫn nhà đài, chứng minh sự trong sạch của bà chủ nhà tôi." Sắc mặt Thẩm Nghị Sùng lạnh băng, lời nói không cho phép cự tuyệt.
Đạo diễn giật mình nhưng khi nhìn vào mắt đối phương, vẫn cố gắng ép bản thân gật đầu.
"Nếu trong quá trình điều tra có yêu cầu gì, tùy thời liên lạc, tôi sẳn sàng hợp tác." Thẩm Nghị Sùng nghe Dư Dao Dao lắm miệng xen chuyện, nhanh chóng ôm rời khỏi nơi này.
Mà trên mạng đang ồn ào huyên náo đầy tiếng gièm pha, thực mau đã bị 《 sân khấu tân sinh 》 tuông ra một video cắt nối biên tập bao trùm.
truyện ngôn tình
# người đàn ông đáng khinh mượn cơm hộp tới cửa, lại bị Dư Dao Dao lấy ipad gõ nằm bò.
#
# một giây rút thành em trai nhỏ, chạy chân mua bữa ăn khuya! #
Dư Dao Dao lại lên hot search!
Bởi vì có video nên tất cả đều rành mạch.
Cô gặp nguy không loạn, thậm chí thấy kẻ phạm tội hai tay trống trơn tức giận, dùng vũ lực bắt đối phương chạy chân mua lẩu tự sôi và pudding làm trừng phạt, một đoạn video ngắn này còn xuất sắc hơn cả phim truyền hình.
Cuối cùng, là hình ảnh xe công an tới chương trình, chứng minh tất cả mọi chuyện không phải kịch bản của chương trình 《 sân khấu tân sinh 》, mà là án dân sự thật sự ngoài đời.
Trên mạng có rất nhiều người đều bị khí thế ngầu lòi và sự dũng cảm của Dư Dao Dao lm thuyết phục.
【 đây là nữ thần quỷ quái xàm xí gí vậy! Tôi quỳ lạy luôn! 】
【 trâu thiệu, sức chiến đấu quá lợi hại rồi đó chị đại? 】
【 dám lừa bà hả con, đồ ăn đâu! Đi mua mau!...!Ha ha ha, cười sml! 】
【 bà đây cho mày một con đường, đi mua thức ăn khuya về cho bà ngay, quá ngầu! 】
Số fans theo dõi trên Wb của cô trực tiếp đột phá năm trăm ngàn, hơn nữa mỗi giờ đều đang không ngừng tăng lên.
Mạnh Hân Nhiễm ở trong phòng ký túc xá chương trình nhìn Weibo, xé hết toàn bộ khăn giấy trong hộp.
"Công an đang theo dấu của tôi, gửi cho tôi thêm 5 triệu, sẽ không khai ra cô." Một dãy số điện thoại ẩn số gửi tin nhắn đến di động của Mạnh Hân Nhiễm
"...!Khốn nạn...!Sao mày không đi ăn cướp đi!" Giờ phút này, trên mặt Mạnh Hân Nhiễm chỉ có ngập trời ghen ghét và thù hận.
Rõ ràng cô đã tự tay bỏ thuốc vào trong ly rượu, cô thấy Dư Dao Dao uống vào, tại sao không hề xảy ra chút phản ứng gì?!
Thẩm Nghị Sùng còn tạm dừng toàn bộ hoạt động của cô.
Cô ta cắn răng xóa dòng tin nhắn này, lại chuyển khoản 5 triệu vào một tài khoản nào đó.
Hít sâu một hơi, móng tay dùng lực bấu chặt màn hình, biểu tình của cô ta không còn xinh xắn nữa, chỉ còn lại vặn vẹo và điên cuồng!
***************************
Còn về phía bên kia, sau khi Nghê Dịch nghe tin cuối cùng cũng chạy đế, suýt nữa dọa mềm chân.
Thẩm Nghị Sùng bảo anh đi theo dõi tiến độ điều tra của công an, bàn lại sự bảo đảm an toàn với chương trình, cùng với đòi tiền bồi thường tinh thần.
Còn anh ấy thì lại trực tiếp áp giải Dư Dao Dao lên xe.
Dư Dao Dao ôm cái túi báu vật của mình, bên trong chứa đầy pudding và que cay, cùng với đám rắn thú cưng, cũng là anh hùng chân chính dọa lui người đàn ông kia.
Cô tung ta tung tăng ngồi vào xe, mới phát hiện bánh bao nhỏ đang nằm ngủ ngon lành ở khu ghế sau.
Bé ôm rắn bông trắng to vào lòng, miệng nhỏ nhẹ nhàng kêu một tiếng mẹ, ngay cả đôi mắt cũng chưa có mở nhưng bé ngửi được mùi hương ngọt ngào trên người mẹ.
Bé lập tức lăn vào sát người mẹ, cằm cọ cọ vào ngực Dư Dao Dao, lại ngủ tiếp.
Hết chương 29.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.