Tôi Dụ Nam Chính Chạy

Chương 1:




"Cô Dung, cô có ổn không? Có nơi nào không thoải mái không?"
"Chỉ là đi WC thôi mà, sao lại có thể bị ngã nghiêm trọng như vậy chứ?"
"Hiện tại nên làm sao bây giờ? Trên mặt cô ấy bị thương rồi"
"Còn năm phút nữa là buổi tiệc đính hôn bắt đầu, thời gian không còn kịp nữa"
Dung Huyên nhất thời cảm thấy bên tai một mảnh ríu rít, như là có vô số con chim chích kêu vậy. Cô chớp mắt , lại chớp mắt, tầm nhìn dần trở nên rõ ràng.
Sau khi tầm nhìn khôi phục, cô nhìn thấy trước mặt có hai người phụ nữ xa lạ vẻ mặt quan tâm nhìn mình. Cô nhớ rõ bản thân vừa rồi còn đang đọc tiểu thuyết, sao chớp mắt liền ở nơi xa lạ này? Cô rất muốn hỏi đã xảy ra chuyện gì nhưng lại đột nhiên phát hiện bản thân nói không lên lời.
Cô há miệng thở dốc, nỗ lực muốn phát ra tiếng nhưng lại vô ích.
Đây là làm sao vậy?
"Cô Dung, cô có ổn không? Nếu ổn thì gật đầu một cái, được không?"
Ngoại trừ trên mặt có chút đau, nói không thành lời thì Dung Huyên cảm thấy bản thân vẫn rất ổn, sau khi nghe người kia nói vậy, theo bản năng liền gật đầu.
Chuyên viên trang điểm Tiểu Mỹ nhìn thấy Dung Huyên gật đầu, cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm. Cô cùng nhà tạo mẫu tóc U U nhanh chóng đỡ Dung Huyên đứng lên.
Nhà tạo mẫu tóc lo lắng nói "Cô Dung, nếu biết được sẽ xảy ra chuyện như vậy thì tôi đã cùng cô đi đến WC ...."
Tiểu Mỹ nhanh chóng đánh gãy lời cô ta nói "Hiện tại nói những lời này cũng không có ích gì, chúng ta được ngài Lục mời đến, cho dù có xảy ra chuyện gì, chúng ta cũng phải xử lý một cách thích đáng"
U U lo âu cắn môi dưới "Hiện tại mặt cô ấy đã thành như vậy, cố gắng vừa rồi của chúng ta đều trở nên vô ích"
Sau khi đi vào phòng hóa trang, Tiểu Mỹ lập tức đem cửa đóng lại. Cô kêu U U đem Dung Huyên đỡ đến ghế sô pha, chính mình lưu loát xoay người tìm đồ vật trong rương trang điểm.
Tiểu Mỹ ngữ khí trấn định "Đừng hoảng hốt, tôi nhớ bản thân có mang khăn trùm đầu màu đỏ lại đây, vừa vặn có thể đem cả khuôn mặt che khuất. Hơn nữa , lễ phục hôm nay cũng là màu đỏ, vừa vặn phù hợp, đợi lát nữa tôi lại lấy mấy bông hoa tươi trang trí thêm cho khăn trùm đầu"
Có thể là sự trấn định của Tiểu Mỹ có sức lây lan, U U cũng thực mau liền bình tĩnh lại.
Tiệc đính hôn ngày hôm nay rất quan trọng, không thể để xuất hiện bất cứ vấn đề gì.
Cô ở trong góc tìm được hòm thuốc, lấy ra cồn cùng tăm bông, động tác cực kỳ lưu loát "Cô Dung , đợi lát nữa khả năng có chút đau, có điều rất nhanh liền tốt. Miệng vết thương của cô cần được xử lý ngay lập tức nếu không cô lớn lên đẹp như vậy, lưu lại sẹo trên mặt thực không tốt"
Dung Huyên vốn còn có chút mờ mịt , nhưng hai người kia nói chuyện ngày càng nhiều, cô ở trong đầu bắt đầu xuất hiện một ý nghĩ.
Cô .... Không phải là đã xuyên sách đó chứ?
Bởi vì cảnh tượng trước mắt quả thực rất giống tình tiết trong cuốn tiểu thuyết cô vừa xem qua .
Trong tiểu thuyết, nữ phụ trùng tên trùng họ với cô, Dung Huyên muốn đào hôn không thành, bị cha Dung phái người bắt trở về. Nhưng nữ phụ cũng không chết tâm, vốn nghĩ muốn từ WC trốn thoát, nhưng không nghĩ tới thời điểm chuồn êm đến cửa WC, liền bị người khác từ phía sau hung hăng đẩy một cái.
Trên mặt sàn WC không biết vì sao lại có rất nhiều nước, lần ngã này của nữ phụ thực sự rất nghiêm trọng, cả khuôn mặt đều bị thương.
Tuy rằng không có chứng cứ xác thực nhưng nữ phụ trực giác cảm thấy lần ngã này của cô ấy là do mẹ kế cùng chị kế gài bẫy, sau khi ý thức được điểm này, cả người cô ấy đều bạo phát. Cô ấy năm nay mới có mười bảy tuổi, vừa mới học lớp 11, xúc động lại dễ giận. Cô ấy không quan tâm người khác khuyên ngăn, bất chấp hậu quả mà mang theo khuôn mặt bị thương đi đến buổi lễ đính hôn, đánh mẹ kế cùng chị kế một trận.
Nữ phụ bởi vì tuổi nhỏ gặp phải kích thích lớn, có chút kháng cự cùng người khác giao lưu, cho nên những năm gần đây cô ấy vẫn luôn không nói được. Cô ấy không thể nói chuyện, không thể thông qua ngôn ngữ biểu đạt bất mãn của bản thân, chỉ có thể dùng hành động để phát tiết cảm xúc, ở buổi lễ kết hôn náo loạn một trận lớn.
Tiệc đính hôn sau đó cũng không bị hủy bỏ. Cuối cùng cô ấy và nam chủ vẫn đính hôn nhưng bởi vì việc này, cô ấy đã triệt triệt để để đắc tội với người Cố gia.
Cố gia là đỉnh cấp hào môn, coi trọng nhất chính là thể diện nhưng cô ấy lại làm trò trước mặt nhiều người như vậy, đem mặt mũi của bọn họ đều quăng đi hết.
Nữ phụ cũng không biết, buổi lễ đính hôn này chính là ông ngoại cô đánh cược hết thảy, lì lợm la liếm vì cô mà giành lấy, muốn cô sau khi ông mất còn có người đáng tin cậy để dựa vào. Đáng tiếc, nữ phụ cũng không hiểu được phần dụng tâm lương khổ này của ông ngoại, chính mình tự tay phá hủy buổi tiệc đính hôn thế kỷ này.
Sau khi nhớ lại một lần cốt truyện tiểu thuyết, Dung Huyên cuối cùng cũng biết hiện tại là cái tình huống gì.
Trước khi xuyên thư cô đã đọc hết cuốn tiểu thuyết này rồi, cho nên cô biết nguyên chủ kỳ thực không có đoán sai. Người đẩy cô ấy ngã chính là chị kế của cô ấy, Dung Di. Cô ta làm như vậy chính là muốn buổi tiệc kết hôn này không thể diễn ra suôn sẻ.
Dung Di thật lâu trước kia đã gặp qua thiếu gia nhà họ Cố, đối với anh vừa gặp đã yêu, đáng tiếc lại chậm chạp không có cơ hội tiếp xúc với anh.
Nguyên chủ có thể cùng Cố Dã kết hôn, Dung Di sau khi biết được liền sinh lòng ghen ghét, cảm thấy chính mình không chiếm được thì nguyên chủ cũng đừng hòng chiếm được. Cô ta biết nguyên chủ dễ xúc động, không khống chế tốt cảm xúc cho nên cô ta mới thiết kế ra một màn này, khiến nguyên chủ tự mình phá hủy buổi lễ đính hôn.
Vừa nghĩ đến đây, Dung Huyên cảm thấy trên mặt truyền đến một trận tê rần.
U U nhẹ giọng xin lỗi "Cô Dung , cô cố chịu đựng một chút" Dung Huyên dung mạo cực kỳ tinh xảo, nhìn giống như một tiểu tinh linh đi lạc xuống nhân gian, linh hoạt lại ưu nhã, đáng tiếc vết thương trên mặt cô hiện tại đã phá hủy toàn bộ gương mặt mỹ lệ.
U U cùng Tiểu Mỹ đều biết cái ngã này có chút kỳ quặc, dù cho có té ngã thì cũng không đồng nghĩa với việc cả người đều lao đến phía trước. Ví dụ như trượt chân, cả người sẽ ngửa về phía sau, trên mặt cũng tuyệt đối sẽ không có vết thương lớn như vậy. Nhưng cũng may Dung Huyên trừ mặt ra thì cũng không có gì không khỏe, hiện tại họ không có thời gian truy cứu những việc này, việc cấp bách phải làm hiện tại chính là làm buổi tiệc đính hôn ngày hôm nay có thể diễn ra thành công tốt đẹp. Những thứ khác, để sau hôm nay rồi tính.
Dung Huyên nháy mắt, động tác của U U kỳ thật rất nhẹ, thời điểm bôi thuốc tuy rằng trên mặt có chút đau nhưng cô vẫn còn có thể chịu được.
U U nhìn Dung Huyên ngoan ngoãn an tĩnh trước mặt, nhất thời có chút kinh ngạc.
Cô nhớ rõ không lâu trước đó trên mặt Dung Huyên còn tràn đầy oán hận, bất mãn, ác độc nhưng giờ phút này, tất cả những cảm xúc ấy đều đã biến mất, chỉ còn lại ôn nhu cùng an tĩnh.
Thật ra trước đó nhìn thấy oán hận trên mặt Dung Huyên, cô không có kinh ngạc, chỉ có đau lòng. Cô cùng Tiểu Mỹ đều là người do ngài Lục mời đến, ngay cả lễ phục cũng là do một tay ngài Lục chuẩn bị, có thể nói, tiệc đính hôn này, người Dung gia căn bản không hề có cơ hội nhúng tay vào.
Cô biết hào môn sâu như biển, nhưng không nghĩ tới sẽ sâu như vậy. Ngài Lục rõ ràng chính là đề phòng người Dung gia, đặc biệt là cha của Dung Huyên, cùng với người vợ hiện tại của ông ta, Kỷ Ngưng.
Nhưng không nghĩ tới, hai người các cô ngàn phòng vạn phòng cũng vẫn để chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Bất quá, còn may, hiện tại vẫn có biện pháp giải quyết.
U U động tác lưu loát giúp Dung Huyên bôi thuốc, trên mặt cuối cùng cũng lộ ra tươi cười "Cô Dung, vết thương này phải mấy ngày nữa mới có thể khỏi, cô sau khi về nhà đừng quên bôi thuốc đúng giờ"
Tiểu Mỹ một bên giúp Dung Huyên đội khăn trùm đầu, nói "Mỗi ngày đều bôi thuốc, chờ sau khi vết thương lành lại, mặt của cô nhất định sẽ trở lại bình thường"
Sau khi giúp Dung Huyên tạo hình xong, Tiểu Mỹ cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra.
Lễ phục trên người Dung Huyên rất đẹp, đây là do ngài Lục mời nhà thiết kế nổi tiếng ở nước ngoài thiết kế, toàn cầu độc nhất vô nhị. Tuy rằng đội cái khăn trùm đầu lên nhìn có chút kỳ quái nhưng hiện tại cũng chỉ có cái biện pháp này. Tiểu Mỹ cảm thấy, tạo hình này của Dung Huyên xuất hiện ở buổi tiệc đính hôn không thành vấn đề.
Lúc này, cửa phòng hóa trang vang lên tiếng gõ cửa.
Tiểu Mỹ vừa rồi thời điểm đi vào có khóa trái cửa, cho nên người bên ngoài không có vào được. Cô kiểm tra lại một lần, đảm bảo tất cả đều thỏa đáng mới đi ra mở cửa.
Ngoài cửa là người phục vụ đêm nay, người phục vụ ngữ khí cung kính "Xin hỏi cô Dung đã chuẩn bị xong chưa?"
Tiểu Mỹ gật đầu "Đã chuẩn bị tốt"
"Vậy xin mời cô Dung đi theo tôi"
Tiểu Mỹ do dự một chút, cuối cùng vẫn khẽ cắn môi đi theo. Cô là chuyên viên trang điểm cho Dung Huyên, cùng cô ấy đến đại sảnh tuy có chút không thích hợp nhưng cũng không phải là không thể. Cô sợ trên đường lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, chỉ có thể da mặt dày bám theo.
Dung Huyên đội khăn trùm đầu, an tĩnh đi theo phía sau người phục vụ. Sau khi biết cốt truyện, đối với việc nói không được cô cũng không hoảng loạn lắm, bởi vì cô biết đây chỉ là tạm thời.
Nguyên chủ không nói được bởi vì trước kia cô ấy đã gặp phải kích thích quá lớn, nội tâm sinh ra kháng cự đối với việc nói chuyện, dần dần liền thực sự nói không ra lời. Nhưng hiện tại đổi lại thành cô, cô trong nội tâm cũng không có kháng cự nói chuyện, loại tình huống này đương nhiên có thể chậm rãi cải thiện.
Cô có thể lại một lần nữa mở miệng nói chuyện, chính là phải cần một chút thời gian.
Cốt truyện, nguyên chủ rốt cuộc đã gặp phải kích thích lớn gì, tác giả cứ mãi chậm chạp không chịu bật mí, khả năng sau này có tiết lộ nhưng Dung Huyên còn chưa có đọc đến đoạn đó. Dung Huyên nội tâm có dự cảm, cảm thấy cái kích thích kia có chút không đơn giản.
Có điều, nghĩ theo một góc độ khác, cô hiện tại cũng coi như là một phú nhị đại, không thiếu tiền. Nếu đã xuyên thư, vậy cũng chỉ có thể đi bước nào hay bước đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.