Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 176: Chiêu số vô lại (2)




Tô Tín đứng lại, hắn dùng Du Long Kiếm vẽ một vòng tròn dưới chân.
“Được rồi, Niếp huynh, ngươi có thể ra tay.”
“Ta cũng không khách khí.”
Bỗng nhiên hai tay Niếp Phương sinh ra màu đỏ như lửa, nhiệt lực nóng bỏng cực kỳ đáng sợ.
Đây chính là tuyệt kỹ Luyện Thiết Thủ thành danh của Niếp Phương, đao kiếm bình thường bị hắn chạm vào sẽ đứt gãy.
Thời điểm lên phong vân lôi Niếp Phương luôn đánh gãy binh khí của đối phương, cũng không phải chỉ vì làm sinh ý, mà là hắn không muốn thật liều chết với đối phương.
Nếu không một khi đánh thật, một kích Luyện Thiết Thủ của hắn có uy lực cực kỳ khủng bố, có khả năng đánh chết đối thủ.
Niếp Phương đánh một chưởng về phía Tô Tín, nhiệt lực Luyện Thiết Thủ không khác gì lò rèn nóng bỏng nện vào ngực Tô TÍn.
Nhưng Tô Tín lại không chút hoang mang, Du Long Kiếm trong tay đâm ra, lực lượng nặng nề đánh lên Luyện Thiết Thủ của Niếp Phương, hoa lửa bắn tung tóe, vị trí bàn tay và mũi kiếm tương giao còn sinh ra tiếng nổ lớn.
Sau khi tiếp một kiếm này, Niếp Phương cảm giác được có lực lượng đáng sợ ập tới, hắn cảm thấy đối phương không phải dùng kêếm mau lẹ tấn công hắn, mà là một thanh đại đao nặng nền oanh kích.
Tô Tín mỉm cười vui vẻ, Long Tượng Bàn Nhược Công của hắn tiếp cận tầng hai.
Lực lượng của hắn không phải không lớn, chỉ có điều Tô Tín vẫn thờ phụn tín điều xuất ra khí lực nhỏ nhất tạo thành tổn thương lớn nhất.
Nếu có thể công kích vào nhược điểm của đối phương, hết lần này tới lần khác lại chính diện đón đỡ đối phương công kích, lựa chọn cứng đối cứng, đó không phải là cương mãnh, là ngươi có bệnh.
Lực lượng của Tô Tín hiện tại thừa sức cứng đối cứng.
Một kích của Niếp Phương không đắc thủ, hắn không ngừng vung song chưởng, phạm vi vài bước quanh hắn 8nóng bỏng như lò lửa, Luyện Thiết Thủ công kích mang theo sóng nhiệt rất mạnh, thậm chí còn có hoa lửa bắn ra ngoài dọa đám học đồ nhanh chóng dời các khoáng thạch trân quý ra xa.
Nếu làm tổn hại những bảo bối này, sư phó có thể lột da bọn họ, mặc dù nói đây là Niếp Phương tạo thành.
Tô Tín không có nửa phần né tránh, Du Long Kiếm bộc phát kiếm quang sáng ngời, động tác nhìn như chậm chạp đâu ra a, mỗi một kiếm cũng có thể đánh thẳng vào Luyện Thiết Thủ của Niếp Phương, làm cho chưởng của đối phương không tới gần mình ba bước, thiếu chút nữa làm Niếp Phương nghẹn thổ huyết.
Kỳ thật Tô Tín xem ra Niếp Phương có ưu điểm và nhược điểm rõ ràng.
Ưu điểm chính là Luyện Thiết Thủ có uy lực khủng bố.
Tô Tín ỷ vào lực lượng của Long Tượng Bàn Nhược Công mới dám cứng đối cứng với hắn.
Hơn nữa Du Long Kiếm trong tay hắn cũng chiếm đại tiện nghi, nếu không phải Tô Tín sử dụng Du Long Kiếm mà là binh khí nào khác đã không ngăn được Luyện Thiết Thủ oanh kích.
Nhược điểm của Niếp Phương cũng nằm trong Luyện Thiết Thủ.
Cái gọi là Luyện Thiết Thủ alfm Tô Tín cảm giác nó là phương bản tiến hóa của Thiết Sa Chưởng, hơn nữa Niếp Phương quá mức chú trọng vào tu luyện hai tay làm thân pháp, chưởng pháp của hắn vô cùng bình thường, thậm chí còn không tinh diệu bằng võ giả Hậu Thiên.
Niếp Phương càng đánh càng đổ mồ hôi, Phương Hạo lúc này hô to: “Đã đến mười chiêu! Mười chiêu đã qua, đã là mười ba chiêu.
Niếp Phương uể oải dừng tay, mười chiêu đã qua nhưng hắn không có làm Tô Tín di động nửa bước.
Lúc này hắn sững sờ nhìn Du Long Kiếm trong tay Tô Tín, thất thanh nói: “Kiếm của ngươi là binh khí hoàng cấp?”
Vừa rồi khi tỷ thí hắn không chú ý, hiện tại hắn hắn nhớ tới binh khí bình thường khẳng định không thể nào ngăn cản mười chưởng của hắn.
“Kêếm trong tay ta đúng là binh khí hoàng cấp.”
Tô Tín nhìn Niếp Phương, không rõ vì sao hắn kích động như thế.
Hai mắt Niếp Phương tỏa sáng nhìn Du Long Kiếm trong tay Tô Tín: “Mạnh công tử, chỉ cần ngươi đáp ứng cho ta mượn kiếm trong tay nghiên cứu vài ngày, ta không nói hai lời sẽ đi theo ngươi.”
Tô Tín sững sờ, nói: “Cho ngươi nghiên cứu vài ngày đương nhiên không có vấn đề, ngươi mượn Du Long Kiếm của ta làm gì?”
Niếp Phương hưng phấn nói: “Đương nhiên là nghiên cứu phương thức rẻn thanh kiếm này, nghiên cứu vì sao đại sư luyện chế nó có thể rèn ra Du Long Kiếm.”
“Ta đã từng thử qua vô số lần rèn binh khí hoàng cấp, đáng tiếc lúc nào cũng thất bại, cho nên ta vẫn muốn quan sát binh khí hoàng cấp một cách trực tiếp, rốt cuộc hôm nay cũng có cơ hội.”
Nhiếp Viễn muốn đạt được một thanh binh khí hoàng cấp nghiên cứu trong thời gian dài, đáng tiếc hắn vẫn không tìm được.
Trong binh khí có phẩm cấp, cho dù binh khí hoàng cấp là cấp thấp nhất,nhưng cũng không phải dễ có được như thế.
Chỉ có luyện khí đại sư mới có thể luyện chế ra binh khí có phẩm cấp, mỗi một kiện đều là độc nhất vô nhị, sản lượng hàng năm cực thấp, cho dù là luyện khí đại sư luyện chế số lượng cao nhất, tác phẩm hàng năm tuyệt đối không vượt qua ba kiện.
Huống hồ muốn luyện chế binh khí huyền cấp, địa cấp hay thiên cấp, bọn họ càng hao phí thời gian dài hơn, ngươi còn phải tìm kiếm tài liệu, một vị luyện khí đại sư thậm chí có thể hao phí thời gian cả đời cho tác phẩm của mình.
Cho nên trên giang hồ hàng năm có sản lượng binh khí có phẩm cấp ít tới mức đáng thương, đại bộ phận binh khí của mọi người là truyền thừa.
Dù sao người sẽ chết nhưng binh khí trong tình huống bình thường sẽ không hư hao.
Trong cả thành Thương Sơn, chỉ có thành chủ Yến Hoàng Cửu có một thanh binh khí huyền cấp thượng pâẩm.
Thế lực võ lâm Tương Nam truyền thừa hơn trăm năm, binh khí hoàng cấp của bọn họ không nhiều nhưng tuyệt đối không ít, đáng tiếc Niếp Phương không có quan hệ gì với bọn họ nên không thể mượn được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.