Tối Cường Hệ Thống

Chương 58: Kiệt tác hoàn mỹ nhất Huyền Hoàng giới




Dịch & biên: †Ares†
oOo
Khi exp của Xoay Chuyển Càn Khôn tăng tới một nửa, Lâm Phàm ngừng lại. Thời gian cũng qua kha khá rồi, ai biết viện trưởng học viện Thiên Phủ sẽ tới lúc nào.
Mà đũng quần Yến hoàng cũng đã sưng tướng lên, muốn xé rách vải mà chui ra.
Nếu đây là người bình thường, Lâm Phàm tuyệt đối sẽ trỗi dậy lương tâm, dừng tay ở đây. Nhưng đây là Yến hoàng, Lâm Phàm sẽ không cho qua chuyện đơn giản như vậy.
Được, tạm thời tha cho ngươi một mạng, lại bắt hoàng hậu của ngươi khai đao.
Lâm Phàm cầm lấy thần khí Cửu Ngũ Đại Hồng Chuyên vỗ bốp bốp hai cái lên đầu hai người, sau đó ngoáy ngoáy mũi, đi tới trước mặt hoàng hậu.
- Ừm, đúng là một mỹ nhân, người thương hoa tiếc ngọc như ca làm sao nhẫn tâm ra tay được đây? Thật sự là tội lỗi!
Lâm Phàm cũng không phải người mù, tự nhiên nhìn ra hoàng hậu trước mắt này thật sự rất được.
Xinh đẹp tới trình độ này hiếm thấy a, chỉ là trước mặt với sau lưng cùng một dạng, thật sự quá đáng tiếc.
Lâm Phàm nắm lấy bàn tay mềm mại không xương của hoàng hậu, nhéo nhéo mấy cái, thật sự là trơn nhẵn vô cùng.
- Ài, bảo sao, bàn tay nhỏ bé này đúng là thích hợp với quả ớt chỉ thiên của Yến hoàng, quả thật là trời sinh một đôi.
Lâm Phàm nhìn nhìn tay hoàng hậu, sau đó cười gian.
- Thân làm mẫu nghi một nước, đáng lẽ ngực cũng phải to vang thiên hạ, hai quả cau nho nhỏ này nhất định là chưa đủ. Nhưng cũng tốt, hôm nay gặp gia gia ta coi như phúc khí của ngươi, để gia gia giúp ngươi cân đối lại dáng người, tìm về chân thiện mỹ của nữ nhân.
Lâm Phàm hít sâu một hơi, sau đó bẻ bẻ tay khởi động.
- Ca đào…
- Hắc Hổ Đào Tâm.
"Đinh, chúc mừng Hắc Hổ Đào Tâm exp + 80.000."
Lâm Phàm thấy exp Hắc Hổ Đào Tâm tăng nhiều như thế thì rất vui vẻ. Lần trước lấy Nghê Mạn Thiên thăng exp, muội tử đó đến phút cuối lại không tiếp thêm exp cho mình nữa, làm Lâm Phàm rất bứt rứt.
Còn tưởng rằng ngay cả cau nhỏ của cao thủ Nhập Thần cũng không thể tăng exp cho Hắc Hổ Đào Tâm nữa, hiện giờ xem ra là chính mình suy nghĩ nhiều.
Theo Hắc Hổ Đào Tâm không ngừng xâm nhập nghiên cứu, Lâm Phàm cũng học xong kỹ xảo ‘cận chiến hai tay’.
Lúc ‘đào’ Nghê Mạn Thiên chỉ có thể dùng một tay, cuối cùng làm cho một bên lớn một bên nhỏ, hiện giờ vấn đề này đã được giải quyết, hoàng hậu này xem như người được lợi.
- Hắc Hổ Đào Tâm.
"Đinh, chúc mừng Hắc Hổ Đào Tâm exp + 80.000."
Theo hai quả cau của hoàng hậu càng ngày càng khổng lồ, Lâm Phàm tự nhiên cũng càng ngày càng có cảm giác thành tựu.
Dù sao từ xưa đến nay, làm gì có vị đại sư nào có thể vừa giúp người phẫu thuật chỉnh hình vừa nâng cao tay nghề như ca chứ.
Chờ sau này già rồi, quy ẩn núi rừng, Lâm Phàm thật đúng là muốn mở một phòng khám bệnh.
Tạo phúc cho mọi người, tạo phúc cho toàn bộ Huyền Hoàng giới.
"Đinh, chúc mừng Hắc Hổ Đào Tâm thăng cấp."
"Đinh, Hắc Hổ Đào Tâm tầng 19, exp (0/1.500.000)."
Lâm Phàm thấy Hắc Hổ Đào Tâm chỉ còn cách tầng 20 một bước thì vui sướng vô cùng, không chừng ngay hôm nay còn có thể tiến giai ấy chứ.
Hiện giờ hai quả cau của hoàng hậu đã thăng cấp bánh bao lớn, thế nhưng còn chưa đủ, vì Hắc Hổ Đào Tâm mới thăng một cấp.
- Hắc Hổ Đào Tâm.
"Đinh, chúc mừng Hắc Hổ Đào Tâm exp +60.000."
Quả nhiên, Hắc Hổ Đào Tâm lên tầng 19 thì exp thu được cũng ít đi, nhưng không sao, chỉ cần còn exp là Lâm Phàm còn động lực.
Tiếp đó, Lâm Phàm điên cuồng mà đào. Hắc Hổ Đào Tâm tuy chỉ có một chiêu, nhưng nhờ thế càng khiến Lâm Phàm sử dụng thuần thục đến độ ra tay chỉ nhìn thấy bóng.
"Đinh, chúc mừng Hắc Hổ Đào Tâm exp +1."
Mà vừa lúc này, Lâm Phàm đột nhiên dừng lại, vẻ mặt rất kinh ngạc.
Hình như không khoa học.
Lại chuyện gì đây?
Tình huống hiện giờ giống hệt như lần ‘giúp’ Nghê Mạn Thiên, exp đột nhiên không tăng thêm.
Lâm Phàm suy nghĩ một hồi, lại nhìn bộ ngực của hoàng hậu, cuối cùng hiểu ra.
Đây nhất định là bởi vì đã to tới giới hạn, Hắc Hổ Đào Tâm không còn tác dụng gì nữa, bởi vậy không tăng exp. Nhất định là như vậy, không cũng chẳng còn lý do nào để giải thích.
- Ài…
Lâm Phàm thở dài một tiếng, nếu còn có thể thêm exp một lúc nữa thì có phải Hắc Hổ Đào Tâm tiến giai không!
Nhìn hai cái bánh bao muốn nhảy ra khỏi lồng ngực của hoàng hậu, Lâm Phàm cũng chỉ biết bó tay.
Thế nhưng hắn đột nhiên nảy ra một ý, nhìn về phía Yến hoàng.
Không biết Hắc Hổ Đào Tâm có tác dụng với Yến hoàng không nhỉ?
Lâm Phàm vừa nghĩ tới, lập tức hành động.
- Hắc Hổ Đào Tâm.
Lần này, đối tượng là Yến hoàng.
Thế nhưng đáng tiếc là Hắc Hổ Đào Tâm cũng không có tăng exp, có điều ngực Yến hoàng cũng hơi hơi sưng lên.
Xem ra không tăng exp nhưng hiệu quả vẫn còn đó.
Lâm Phàm cười gian, ngày hôm nay coi như ngươi xui xẻo.
....
Một lúc sau, Lâm Phàm dừng tay lại, nhìn ngực của Yến hoàng cùng hoàng hậu, rất là thỏa mãn gật gật đầu, kiệt tác của mình rất không tồi.
Mặc kệ là nam hay là nữ, Hắc Hổ Đào Tâm đều có hiệu quả.
Lâm Phàm xem giờ, đã không còn sớm nữa, nếu tiếp tục lưu lại, có người đi tới thì sợ là mình chạy không nổi.
Có điều trước khi đi, Lâm Phàm cũng sẽ không buông tha hai kẻ này đơn giản như vậy. Không làm hoành tráng một chút thì thật xin lỗi công mạo hiểm lớn thế này rồi.
Ha ha, phản bội Thánh Ma Tông của gia gia, gia gia sẽ cho tâm linh của các ngươi một nỗi sỉ nhục vĩnh cửu.
Sau đó Lâm Phàm lột sạch quần áo của Yến hoàng, lại để cho y chống hai tay cùng hai gối lên mặt đất, nằm chổng mông lên trời.
Lâm Phàm cười như điên trong bụng, lại khiêng hoàng hậu đến, để ả nửa quỳ phía sau Yến hoàng, một tay nắm lấy bả vai Yến hoàng.
Một chiêu ‘lão hán đẩy xe’ cải thành ‘lão hậu đẩy hoàng’.
Lâm Phàm lui về sau mấy bước, lấy ánh mắt của nghệ thuật gia mà đánh giá, lắc lắc đầu, vẫn cảm giác còn thiếu thứ gì đó.
Đúng rồi, thiếu một chút cuồng dã.
Lâm Phàm vội lấy từ túi chứa đồ ra một thanh trường đao hạ phẩm bỏ vào trên tay phải của hoàng hậu.
Vừa nhìn, đúng là khác hẳn, có một loại cảm giác thúc ngựa chạy chồm.
Lâm Phàm lại lui về phía sau vài bước, so với lúc trước đã tốt hơn rất nhiều, nghệ thuật hơn rất nhiều, nhưng vẫn còn chưa đủ, chưa hoàn mỹ.
Lâm Phàm cúi đầu không nói, trong đầu nhớ lại mấy bộ phim ‘nghệ thuật nhân sinh’ Nhật Bản từng xem.
Đúng rồi, Yến hoàng còn cần có thêm một vài vật phẩm nữa.
Lâm Phàm tìm kiếm khắp nơi, đột nhiên thấy trên xà nhà có một viên Dạ Minh Châu, trong lòng vui vẻ, vội lấy xuống, sau đó ngưng tụ chân nguyên thành châm, chọc ra hơn mười cái lỗ trên viên minh châu.
Tiếp đến, lại tìm một cái dây nhỏ mà xỏ nó vào.
Nhìn tác phẩm trong tay, Lâm Phàm rất là thỏa mãn gật gật đầu, kiệt tác hoàn mỹ a.
Tiến đến Lâm Phàm nhét viên minh châu vào miệng Yến hoàng, sau đó buộc dây qua đầu y thì mới thỏa mãn phủi phủi tay.
Tác phẩm vĩ đại và hoàn mỹ nhất Huyền Hoàng giới, cuối cùng thành công, nhất định sẽ được ghi vào sử sách, để vạn người truyền bá.
Lâm Phàm cảm giác thời gian không còn sớm, lại phang thêm mấy chục phát gạch lên đầu hai người rồi hít sâu một hơi, tiến nhập trạng thái ẩn thân.
- Có thích khách…
Lâm Phàm gân cổ hét lớn một tiếng.
Giờ khắc này, trời muốn sập rồi…
-----oo0oo-----

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.