Tối Cường Âm Dương Đại Tông Chủ

Chương 13: Địa ngục hình thức, chính thức mở ra.




“Vậy nàng là ai của ngươi.” Hạ San San hỏi.
“Không là ai cả.”
“Vậy sao ngươi phải chờ nàng.”
“Là vì trước đó không lâu, ta gặp được một vị tiền bối, hắn dùng thần thông của mình cho ta nhìn trước tương lai, mà Hạ San San cái tên đó, chính là nữ nhân tương lai của ta.” Lâm Thiên cười nhạt.
“Nhìn trước tương lai, Thiên Cơ Môn …” Nàng kinh hãi, trong đầu nàng liên quan đến tiên tri chỉ có Thiên Cơ Môn có khả năng làm được, họ là cao cao tại thượng Tứ Tinh Tông Môn, dù là nàng cũng không có tư cách tiếp xúc.
Nhưng mà quan trọng hơn là, nàng tương lai lại là nữ nhân của hắn.
“Không thể nào.” Hạ San San giật mình đứng dậy, khuôn mặt hỏa hồng như ớt nhỏ, con mắt loạn chuyện không dám tiếp nhận chuyện này.
“Ngươi, ngươi … chính là vì nàng, mà chờ đợi bảy ngày bảy đêm.” Nàng càng lúc càng xấu hổ, hỏi hắn.
“Vâng, ta nghe tiền bối nói, nàng bảy ngày sau sẽ đi ngang Hoang Cổ Sơn Lâm, nếu đã có tiên duyên, tất nhiên sẽ gặp, đáng tiếc … a. Có lẽ đó chỉ là một giấc mộng ngu muội của ta.” Hắn buồn bã nói.
“Không, nàng có thật.” Hạ San San lúc này chả biết thần sai quỷ khiến, đột nhiên mở miệng nói, sau đó kinh ngạc bụm miệng, xấu hổ chạy ra khỏi phòng.
“A, cô nương, ngươi biết nàng ở đâu sao, mau nói cho ta biết.” Lâm Thiên vẫn tiếp tục trêu chọc, nhìn bóng lưng nàng dân khuất, hắn mới không nhịn được cười ôm bụng.
Ở bên ngoài phòng Hạ San San vẫn chưa chạy đi xa, nghe thấy hắn nói như thế liền thầm mắng: “Đồ ngốc, ở trước mặt ngươi đây.”
“A, tiểu muội, ngươi bệnh à.”
Hạ Linh nhìn tiểu muội mặt đỏ như hỏa thiêu, còn tưởng rằng nàng bị bệnh, quan tâm hỏi.
“Ta là Linh Nguyên cảnh, làm sao bị bệnh được tỷ tỷ ngốc.”
“Nha, hôm nay dám mắng tỷ tỷ của ngươi luôn, gan qua ta.” Hạ Linh cũng tự hiểu Linh Nguyên tu sĩ thân thể mạnh mẽ hơn người thường quá nhiều, làm sao có khả năng xuất hiện bệnh tật, nàng chỉ đơn thuần là quan tâm hỏi mà thôi.
“Ai, không nói chuyện đó, tỷ có điều tra hắn có phải là người Vũ Thành không.” Hạ San San lúc này có chút gấp, tựa như chờ mong cái gì đó, hỏi tỷ tỷ của nàng.
“Không, theo qua điều tra thì hắn chưa từng xuất hiện ở Vũ Thành hay các thành thị khác, rất cao là người của các trấn nhỏ gần đây, rất ít khả năng là kẻ thù cài vào.” Hạ Linh nhìn về căn phòng Lâm Thiên nghỉ dưỡng, bình thản nói.
Thật ra nàng không có nói hết, dù là kẻ thù cài vào nàng cũng không sợ, chỉ một cái Tôi Thể Đỉnh có thể làm nên trò trống gì.
Đương nhiên đấy là do nàng chưa biết tiểu muội của nàng bị hắn trêu chọc tim đập như hươu chạy, nếu không, lấy tính cách hộ muội cuồng ma của nàng, không làm thịt Lâm Thiên đó mới là chuyện lạ đời.
“Không, không phải người của Vũ Thành …” Hạ San San không nghe hết câu nói đã không có tâm tình nghe tiếp.
Phải biết tỷ tỷ nàng bảo hộ nàng như báo vật, bình thường ngay cả Vũ Thành cũng rất ít người biết được sự tồn tại của nàng chớ nói chi là người ngoài trấn nhỏ, cho nên nàng càng thêm tin tưởng Lâm Thiên, có lẽ, tương lai nàng thực sự trở thành nữ nhân của hắn.
“Không nghĩ nữa, không được suy nghĩ nữa, Hạ San San ngươi là đồ ngốc.”
Nàng nói một câu chỉ một mình nàng hiểu, sau đó chạy đi, để lại Hạ Linh mộng bức đứng đó.
“Tiểu muội hôm nay lạ vậy, chẳng lẽ... ”
Nàng suy nghĩ đến một người, lập tức hai mắt tỏa ra sát khí, đường tưởng rằng bình thường nàng sống rất có quy củ, nhưng một khi đụng đến tiểu muội của nàng, dù có là ông trời nàng cũng giết cho mà xem.
..........................
“Hệ thống, ta ngủ mấy ngày rồi.”
“Ba ngày.”
“Lâu vậy.”Lâm Thiên thầm than.
Sau đó hắn vận công điều tức, lập tức liền kinh hỉ.
“Ta luyện ra kiếm ý rồi.”
Nhìn trong thể nội một thanh tiểu kiếm có chút mờ ảo, tựa như tùy thời có thể vỡ nát, hắn điều nhịn không được cười lớn.
Kiếm ý này mặc dù mới ngưng thực chỉ là một thành kiếm ý, nhưng mà tùy tiện miểu sát tất cả Tôi Thể, dù Linh Nguyên Nhất Trọng không đề phòng cũng có thể một kích tất sát. Nếu trước kia hắn có kiếm ý này, có thể Lâm Vô Khuyết đã chết dưới tay hắn.
“Hừ, là Chấn Thiên Kiếm Khí trọng thương mà ra, bây giờ nhiễm thêm một chút Âm Dương pháp tắc, như vậy thì gọi là Âm Dương Kiếm Ý đi.”
Mặc dù bây giờ chỉ là một thành kiếm kiếm ý, nhưng đừng quên hắn có tư chất Vô Cực đệ nhất thế giới này, mai sao trở thành thập thành kiếm ý thậm chí cao cấp hơn điều có thể được, hắn có niềm tin đó.
“Đinh, bảy ngày làm quen Thần Huyền Đại Lục sắp trôi qua, bắt đầu khởi động mô bản Địa Ngục.”
“Đinh, Thời Không Chi Môn đã khởi động.”
“Đinh, Vũ Trụ Tinh Thể đã khởi động.”
“Ký chủ còn 18 giờ trước khi xuyên toa phó bản, sau đó thời gian sẽ chênh lệch 1 ngày Thần Huyền = 365 ngày phó bản.”
“Đậu bây giờ mới bắt đầu sao.” Hắn luôn cảm giác Địa Ngục cấp độ làm sao cảm thấy có chút dễ dễ, thì ra là Thần Huyền Đại Lục chỉ là nơi nghỉ chân của hắn mà thôi, phó bản mới là thứ quan trọng hắn cần quan tâm.
“Bà mẹ nó, phải nhanh tăng lên Linh Nguyên mới được.”
Ở Lâm gia hắn vơ vét không ít, có thẻ vì Lâm gia đang định bồi dưỡng Đan Sư, cho nên trong kho bảo tồn khá nhiều dược liệu từ Nhất Phẩm đến Tam Phẩm, thậm chí còn có một cái đỉnh lô, tuy rằng đỉnh lô bề ngoài lâu năm nhưng luyện chế một chút đan dược vẫn không sao.
Ngoài đó ra, còn kiếm thêm được 50 vạn kim tệ cùng hai trăm Tinh Thạch. Cả hai điều là tiền tệ của thế giới này, chỉ khác là kim tệ thường dùng cho cấp bậc thấp tu sĩ còn Tinh Thạch là tiền tệ của tu sĩ cấp cao hơn. Tinh Thạch thậm chí còn có thể đem ra tu luyện, đương nhiên rất ít người có thể xa xỉ như vậy.
Mở lò, lấy dược liệu ra, dựa theo đan phương mà điều chế, kết đan các bước, Lâm Thiên làm vô cùng thành thục, tựa như đã là Đan Sư lâu năm, không một chút sai lầm nào có thể bắt lỗi.
Hắn sau khi đột phá Tôi Thể Đỉnh Phong, phụ trợ chức nghiệp cũng đã khai mở Nhị Phẩm giai đoạn, luyện chế Nhị Phẩm: Phá Linh Đan không có một chút khó khăn.
Duy chỉ có lửa, hắn còn không có chân chính làm ra, chỉ có thể nhờ hệ thống mà thôi, đương nhiên là tốn Tinh Thạch, mỗi giờ mười viên. Phải biết một Tinh Thạch tương đương 10 vạn Kim Tệ, 10 vạn Kim Tệ nha, đủ cho một gia đình bình dân cả đời ăn sung mặc sướng không lo.
Lúc này hắn lại nhớ đến Đấu Phá Thương Khung, bên trong hình như có rất nhiều Dị Hỏa. Lâm Thiên suy nghĩ có nên hay không, lần sau lựa chọn Đấu Phá thử một phát, xem có thu được một đóa Dị Hỏa nào không.
Đương nhiên, sau khi nghĩ lại Viêm Đế dùng Dị Hỏa thiêu đốt cả tinh vực, hắn lại có chút suy nghĩ khác.
“Hay là, ta cũng thử làm một lần Viêm Đế nhỉ.”
( Tác: tới phần Đồng Nhân rồi, ha ha:)))

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.