Tôi Có Thể Thăng Cấp Vật Phẩm

Chương 24: Chương 24





“Lão tam, đến phiên cậu.
”Hứa Triều Dương sau khi hát một bài, đưa micro cho Trịnh Vĩ, sau đó ngồi xuống bên cạnh Lâm Ngữ, người đang im lặng và đờ đẫn uống rượu, chép miệng nhìn những người còn lại: “Mấy tên nhóc này đều bắt tay vào việc rồi, chẳng lẽ cậu còn nhát bọn họ hả?”“Tôi chỉ muốn hỏi chút chuyện thôi, ở đây ồn quá, không thích hợp để hỏi.
” Bị ngắt mất mạch suy nghĩ làm Lâm Ngữ trợn trừng mắt.
“Sợ thì chính là sợ, dài dòng cái gì?”htd bắt đầu nói lảm nhảm, ồn ào chết đi được, sau đó lại đứng lên cướp micro của tv, tắt nhạc rồi lớn tiếng nói: “Lại đây, để tôi giới thiệu một chút, đây là lão tam tên là Lâm Ngữ, bạn cùng ký túc xá với tôi, chủ nhà nổi danh trên BiliBili, có hơn 200.
000 fan hâm mộ…”“Ngừng… Ngừng lại…”Lâm Ngữ nghe mà ngứa hết cả răng, sau đó đứng dậy giật micro của htd.
Ai ngờ htd tránh được, vui vẻ nói tiếp: “Mục tiêu đến đây của lão tam rất rõ ràng, chính là người đẹp Triệu Tiểu Lộc, nhưng mà cậu ấy hơi nhát gan, hai người làm quen với nhau được không?”“Chuyện này còn hỏi gì nữa, lên đây luôn đi!”“Lão tam, sao cậu nhát gan thế?”Chu Kiệt thấy vậy thì cười lớn trêu đùa, ngay cả Lưu Hân và Vương Miêu cũng bắt đầu trêu đùa.
Bị mọi người cười đùa như vậy Lâm Ngữ cảm thấy chuyện này đã định ra, đành bất đắc dĩ cười cười, dứt khoát làm ra quyết định, cầm một ly bia đi đến trước mặt Triệu Tiểu Lộc: “Đừng nghe mấy lời bọn họ nói, anh chỉ muốn hỏi em vài chuyện thôi, có thể nói chuyện chút không? Anh tên Lâm Ngữ.

”“Tất nhiên là được, em là Triệu Tiểu Lộc.
”Triệu Tiểu Lộc cười hì hì, trước kia mặc dù cô chưa từng tham gia mấy loại tiệc này, nhưng tính cách của cô cũng không phải loại quái gỡ, hào sảng cụng ly với Lâm Ngữ rồi một hơi uống sạch.
“Anh vừa muốn hỏi em chuyện gì thế? Tại sao lại là trưng cầu ý kiến?”Sau khi uống xong thì Triệu Tiểu Lộc tò mò hỏi.
“Anh…”Lâm Ngữ chuẩn bị nói, kết quả Chu Kiệt lại bắt đầu ồn ào.
“Aaa!”“Lão Lâm quá trâu bò!”“Đến nào, mở nhạc lên, hát nào!”Nhạc bắt đầu vang lên khắp phòng, Lâm Ngữ định nói đành im lặng luôn.
“Chúng ta ra ngoài được không?” Lâm Ngữ bất đắc dĩ, đi đến trước mặt Triệu Tiểu Lộc rồi lớn tiếng hỏi.

“Hả?” Triệu Tiểu Lộc nghe không rõ.
Lâm Ngữ chỉ chỉ ra cửa của phòng bao.
Quả nhiên hành động bằng cử chỉ vẫn rất tiện lợi, khi vừa chỉ xong thì Triệu Tiểu Lộc đã hiểu ngay, cô gật đầu, sau đó đứng dậy đi theo Lâm Ngữ ra ngoài.
Nhưng mà khi hai người đứng dậy đã vào tầm nhắm của Chu Kiệt, mắt trợn muốn lòi ra luôn.
“Á đù! Tiến triển nhanh thế rồi sao?”“Hai người bọn họ làm gì vậy?”“Uống một chén là hành động nhanh nhẹn hơn rồi?”…“Bây giờ thì nói được rồi đó, trưng cầu ý kiến chuyện gì?”Hai người đi không xa lắm, chỉ đến hành lang gần cửa nói chuyện mà thôi.
Quán Karaoke này cách âm khá tốt, đứng ở hành lang vẫn có thể nghe vài tiếng hát như quỷ gào, nhưng mà âm lượng rất nhỏ.
“Ừm… Chuyện này, anh nghe trước kia em học không giỏi lắm, nhưng dạo gần đây lại học rất giỏi, tạo thành truyền kỳ lội ngược dòng?”Khi chỉ có hai người, Lâm Ngữ cảm thấy khá lúng túng, ngập ngừng một chút rồi mới hỏi.
“Đúng là như vậy, nhưng anh hỏi chuyện này để làm gì?”Triệu Tiểu Lộc nghi ngờ nhìn chăm chú đánh giá ánh mắt của Lâm Ngữ, anh nhìn một chút sau đó mới bắt đầu nói.
“Vừa nãy htd cũng giới thiệu, anh đang làm video trên mạng, vừa hay có một video cần hỏi đến phương diện này, vì vậy anh đến đây hỏi em có điều tâm đắc gì hay kỹ năng gì trong học tập hay không?”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.