Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1455: Chặn đường sống




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dịch bởi Lá Mùa Thu
63%.
Đó là lượng HP còn lại của Dạ Vũ Thanh Phiền. Hàn Yên Nhu dùng 69% HP mình đổi lấy 37% HP địch.
Trao đổi không có lời, nhưng nếu đánh theo tiết tấu ban đầu của Hoàng Thiếu Thiên, chỉ e còn không tồn tại cái gọi là trao đổi. Vậy mà Đường Nhu đã dùng phong cách quen thuộc của mình, phá vỡ tiết tấu thành lập bởi Hoàng Thiếu Thiên.
Đường Nhu vẫn là Đường Nhu, thích cứng, không thích nhùn.
Anh dắt mũi tôi, bắt đánh nhanh? Được, tôi đánh nhanh cho anh xem.
Anh hết muốn tôi đánh nhanh rồi? Xin lỗi, tôi vẫn cứ thích tăng tốc đấy.
Đơn giản, cứng rắn, bất chấp mọi thứ.
Từ ngày đầu tiên Đường Nhu tiến vào giới chuyên nghiệp, đây chính là phong cách chiến đấu mọi người nhìn thấy ở cô gái này. Vô số người ghét cô, mong cô vấp ngã, nhưng suốt cả vòng bảng, cô vẫn giữ phong cách đó. Đối đầu với Hoàng Thiếu Thiên, tuy thua, cô vẫn giành về thứ mà mình muốn.
Nhưng chỉ thế thôi mà Hưng Hân đòi thắng?
Kết quả Đường Nhu để lại vẫn làm nhiều người ngờ vực trong lòng.
Dạ Vũ Thanh Phiền còn hơn nửa cây máu, với trình Hoàng Thiếu Thiên, chưa chắc không thắng nổi.
Mà quan trọng là, Hưng Hân sẽ phái ai ra trận kế tiếp?
Tô Mộc Tranh? Kiều Nhất Phàm? Bao Vinh Hưng? Ngụy Sâm?
Những khả năng trên đều được Phan Lâm và Lý Nghệ Bác tranh thủ phân tích giữa trận. Tô Mộc Tranh trông có vẻ là người đáng tin cậy nhất, nhưng có điều, bản đồ này rất bất lợi cho bậc thầy pháo súng. Ưu thế tầm bắn cực xa của họ không thể phát huy dược.
"Nếu Hưng Hân biết trước Lam Vũ chọn bản đồ này, tôi nghĩ Tô Mộc Tranh chắc chắn sẽ không nằm trong đội hình lôi đài đêm nay." Lý Nghệ Bác nói. Hắn đang ám chỉ khả năng Tô Mộc Tranh làm tướng cuối Hưng Hân khá cao. Đội hình này rất hợp lý, mỗi tội bị phá bởi bản đồ.
"Đây chắc chắn là một dụng ý khác của cách Lam Vũ chọn bản đồ: Phế Tô Mộc Tranh!" Lý Nghệ Bác nói.
Ai sẽ là tướng cuối Hưng Hân?
Khán giả trong nhà thi đấu và trước tivi đều hồi hộp, như thể chỉ cần biết tên tuổi người này là rõ luôn thắng thua vậy.
Dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả, một người đứng dậy khỏi hàng ghế tuyển thủ Hưng Hân, đi về phía sàn đấu, tóc dài phấp phới theo từng bước chân.
Fan Lam Vũ thấy thế mừng rỡ tột độ, fan Hưng Hân thì như bị tuyên án tử.
Tô Mộc Tranh.
Đúng là Tô Mộc Tranh rồi.
Bầu không khí nhà thi đấu xôn xao hẳn lên, fan Lam Vũ vốn đang ỉu xìu vì bị dẫn trước, lúc này như thấy được ánh sáng hi vọng chiếu rọi xuống mình.
"Tô Mộc Tranh thật!" Phan Lâm nói trong tiếc nuối.
"Thì đấy!" Lý Nghệ Bác cũng thổn thức muôn vàn.
Bản đồ chọn bởi Lam Vũ đêm nay đã bố trí tầng tầng lớp lớp khó khăn thử thách cho Hưng Hân. Hưng Hân vượt từng ải một, gian nan đến được ải cuối với tỉ số dẫn trước, cuối cùng lại vướng phải chướng ngại lớn hơn hết thảy.
Bậc thầy pháo súng.
Tầm bắn chí ít 40 ô dĩ nhiên không đổi trên bản đồ này, nhưng ở một nơi mà tầm nhìn chỉ 20 - 25 ô, tầm bắn siêu xa trở nên thật vô nghĩa. 20 - 25 ô cũng tính là tầm xa, nhưng với bậc thầy pháo súng thì hơi bị gần quá, vì kỹ năng của nghề này chuyên về dame to, AoE rộng, thời gian ra chiêu dài, nếu ở khoảng cách gần sẽ dễ bị ngắt phá. Mà đối thủ của Tô Mộc Tranh hiện tại là ai? Vua cơ hội Hoàng Thiếu Thiên!
Nghĩ đến đây, fan Lam Vũ như thể nhìn thấy thắng lợi trước mắt. Họ vô cùng phấn khởi, cởi bỏ toàn bộ tâm trạng bí bách trước đó.
"Chúng ta không biết tướng cuối Hưng Hân là Tô Mộc Tranh, nhưng Đường Nhu ắt phải biết chứ! Giao lại phần thắng cho Tô Mộc Tranh trên bản đồ này, có phải thiếu thỏa đáng không?" Phan Lâm bỗng cất tiếng.
"Cô ấy còn cách nào khác?" Lý Nghệ Bác nói, "Nếu có thể đánh bại Hoàng Thiếu Thiên, anh nghĩ cô ấy sẽ không làm? Chính vì không tìm thấy cơ hội, cô ấy mới phải liều mạng. Bản đồ này hơi khó cho Tô Mộc Tranh, nhưng Tô Mộc Tranh là một tuyển thủ chuyên nghiệp, tôi nghĩ cô ấy sẽ xem niềm tin Đường Nhu dành cho mình là động lực chứ không phải áp lực."
"Hi vọng là thế!" Phan Lâm nói.
Một người đi lên một người đi xuống, hai tuyển thủ nữ Hưng Hân gặp nhau giữa đường.
Bốp!
Hai cô không hề nói gì, chỉ hào sảng vươn tay đập một tiếng rõ to khi lướt qua nhau như thực hiện một nghi thức trao gửi nào đó. Không ai trong hai cô quay đầu, mỗi người tiếp tục bước về phía trước.

Đường Nhu về chỗ ngồi.
Tô Mộc Tranh lên sân, vào phòng đấu.
Trần Quả lo lắng vô cùng. Tấm lòng cô dành cho Tô Mộc Tranh luôn trên mức bình thường. Nó bao gồm cả sự sùng bái đối với thần tượng và quan tâm đối với bạn tốt, cả hai thứ tình cảm này đều rất mãnh liệt.
"Ê!" Cô gọi Diệp Tu.
"Hả?" Diệp Tu quay đầu.
"Thấy sao?" Trần Quả hỏi.
Diệp Tu hiểu cô muốn hỏi gì. Hắn trả lời với sắc mặt không tốt cho lắm: "Bậc thầy pháo súng hơi khó đánh."
"Vậy làm sao giờ?" Trần Quả nói.
"Khó đánh cũng phải đánh." Diệp Tu nói.
"Nhảm nhí." Trần Quả lườm. Tuy vậy, lời hắn là sự thật. Trong thi đấu có vô số trận khó đánh, không biết làm sao đánh, hoặc chẳng có tia hi vọng thắng nào, người ta vẫn phải tìm cách mà đánh. Bỏ cuộc, lo sợ hay nhụt chí không phải cách giải quyết vấn đề.
Sẽ thắng!
Trần Quả chỉ đành tự nhủ lòng.
Cùng lúc, trận đấu chính thức bắt đầu.
"Ái chà buồn ghê, xui cho bà, vớ trúng cái bản đồ này." Vừa spawn ra, máy hát mang tên Hoàng Thiếu Thiên liền hoạt động. Hắn lắm lời chứ không phải tự kỷ nên rất muốn có người nghe và đáp lại. Những khi gặp nhầm kiểu đối thủ như Mạc Phàm, Hoàng Thiếu Thiên một mình lấp bảng chat cũng chán. Thế là hễ gặp người quen, hắn vui lắm vì có thể tán gẫu đôi câu, chứ không phải một mình lảm nhảm.
Có điều vừa vào game đã phang thẳng vào chỗ yếu người ta, nên chẳng nhận được trả lời.
"Sao không lên tiếng? Áp lực lớn lắm hả? Ha ha ha." Hoàng Thiếu Thiên chat tiếp.
"Bà di chuyển sao đây? Giữ khoảng cách 20 - 25 ô, đi vòng hai cánh?" Hoàng Thiếu Thiên phỏng đoán.
"Tui thấy chắc bà không ngây thơ vậy đâu ha, 20 - 25 ô đủ cho bà giăng tuyến hỏa lực à?"
"Không đủ đúng không, bà nên nhớ tui bứt qua khoảng cách đó dễ như bỡn."
Hoàng Thiếu Thiên lải nhải không ngừng. Bàn về tuyến hỏa lực, ai cũng biết khoảng cách càng gần càng khó giăng, vì tiết tấu ra chiêu của bậc thầy pháo súng khá thấp, rất cần khoảng cách để bù đắp. Ở cự ly 20 - 25 ô, muốn giăng tuyến hỏa lực thì buộc phải bắn cực chuẩn. Chỉ có liên tục bắn trúng, mới duy trì nổi thế tấn công liền mạch.
Đối đầu với một người như Hoàng Thiếu Thiên, ai dám cam đoan trăm phát trăm trúng?
Cả Hoàng Thiếu Thiên còn không dám nữa là.
Trận trước bị Hàn Yên Nhu kéo mất 37% HP ngoài dự tính, hắn có hơi chột dạ. Thắng chắc 100% là điều không ai có thể vỗ ngực tự xưng, nhất là khi HP không đầy. Trong lòng Hoàng Thiếu Thiên vốn thấp thỏm cho trận lôi đài cuối cùng này, nhưng khi nhìn thấy đối thủ là Tô Mộc Tranh thì hắn an tâm hơn nhiều.
Phân tích của Lý Nghệ Bác không hề sai. Bản đồ Rừng Sương Mù là một lựa chọn chặn đường sống của Tô Mộc Tranh. Tô Mộc Tranh kinh nghiệm dày dặn, trình lại đỉnh, còn cầm trong tay nhân vật Mộc Vũ Tranh Phong mạnh mẽ, mức độ cậy nhờ dĩ nhiên phải hơn đám tân binh Hưng Hân. Hưng Hân không lường được việc Lam Vũ chọn bản đồ này, nên khả năng loại Tô Mộc Tranh khỏi đội hình rất thấp.
Và giờ Tô Mộc Tranh bước lên thật rồi, còn là trận quyết chiến cuối cùng nữa chứ. Dạ Vũ Thanh Phiền với 63% HP vẫn nắm phần thắng cao hơn trong mắt mọi người. Hoàng Thiếu Thiên không lảng tránh điều này, chỉ riêng lời chat đã nghiễm nhiên tỏ ý dùng bản đồ bắt nạt Tô Mộc Tranh. Dạ Vũ Thanh Phiền không đi vòng mà tiến thẳng trung lộ, vừa chạy vừa lảm nhảm, ai ngờ chạm mặt Mộc Vũ Tranh Phong ngay giữa bản đồ.
"Cái bà này!"
Hoàng Thiếu Thiên trố mắt. Khán giả bên ngoài nhìn thấy từ đầu, còn hắn đến giờ mới biết Tô Mộc Tranh cũng đi thẳng như mình. Cô muốn đối kháng chính diện? Bằng một bậc thầy pháo súng đã bị bản đồ hủy mất ưu thế vốn có?
23 ô.
Đây là khoảng cách khi hai bên phát hiện nhau giữa làn sương mù. Nếu đổi thành tình huống khác, bậc thầy pháo súng sẽ cảm thấy bị đe dọa, sẽ bức thiết muốn kéo giãn cự ly. Nhưng hiện tại, Tô Mộc Tranh chỉ có thể đánh ở khoảng cách này.
Hoàng Thiếu Thiên hơi bất ngờ, nhưng cũng không nghĩ ngợi nhiều.
Bản đồ được chọn để chặn đường sống của Tô Mộc Tranh, có thể thấy Lam Vũ đã chuẩn bị cho việc đối phó với cô. Họ không vì bậc thầy pháo súng gặp khó khăn trên bản đồ mà khinh thường cô. Bị khắc chế, Tô Mộc Tranh sẽ đánh thế nào? Lam Vũ nghiên cứu rất kỹ. Lúc này đứng cách nhau 23 ô, Hoàng Thiếu Thiên không cho rằng Tô Mộc Tranh có thủ đoạn gì làm khó được hắn. Ngược lại, cô sẽ bị hắn áp sát quyết liệt mà ức chế tột độ.
Bậc thầy pháo súng rất sợ bị áp sát. Trọng lượng giáp nặng và pháo cầm tay dẫn đến hành động thiếu linh hoạt, họ lại không sở hữu các kỹ năng cận chiến như thiện xạ. Bậc thầy pháo súng nếu bị áp sát phải tìm mọi cách thoát thân, nếu không thì coi như nghỉ đánh.
"Kiếm tới đây!" Hoàng Thiếu Thiên tiếp tục bắn rap. Từ lúc phát hiện Mộc Vũ Tranh Phong, bảng chat chưa từng yên tĩnh. Dạ Vũ Thanh Phiền xông lên, ánh kiếm để lại những đường lam nhạt trong sương, lưỡi kiếm sáng loáng đâm về phía Mộc Vũ Tranh Phong.
Ầm ầm ầm!
Lửa cháy, ba quả pháo bay ra.
Là kỹ năng cấp thấp, Pháo Chống Tăng ra chiêu rất nhanh. Tuy vậy, Hoàng Thiếu Thiên há lại là kẻ mà Pháo Chống Tăng cản được?
Vệt sáng màu lam lóe lên giữa sương mù, cơ thể Dạ Vũ Thanh Phiền hơi nghiêng, né khỏi những quả pháo bay tới mặt. Tốc độ không giảm, hắn vẫn lao đi băng băng.
Mộc Vũ Tranh Phong lại mượn phản lực từ Pháo Chống Tăng bay ngược về sau. Có thế nào đi nữa, khoảng cách vẫn cần duy trì.
"Chạy thoát được chắc?" Hoàng Thiếu Thiên nói. Đúng lúc này, bầu trời đột nhiên vang lên một tiếng nổ chát chúa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.