Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1202: Tiết tấu quen thuộc




Edit & beta: Lá Mùa Thu
Clgt?
Vương Trạch hoang mang style, may mà kịp tỉnh táo lại. Quỹ đạo bay của tia lửa xoáy kia nhìn kiểu gì cũng không thể trúng mình được.
Ai ngờ đúng lúc này, một tiếng súng vang.
Đoàng!
Sau tiếng súng vang là tiếng va đập mạnh, tia lửa xoáy giữa không trung bỗng rung một phát nhưng không tắt, còn bay xuống bằng tốc độ nhanh hơn. Trúng đạn xong, quỹ đạo bay của nó thay đổi rõ rệt, dư sức trúng Caspian.
Ầm!
Tiếng nổ vang vọng khắp bầu trời. Vương Trạch đã biết đây là cái gì, chỉ không ngờ Tô Mộc Tranh có thể thực hiện kỹ thuật siêu đẳng đến vậy. Bị Barrett Bắn Tỉa headshot xong lập tức đoán ra ngay vị trí của Caspian, dưới tình huống cơ thể lảo đảo lại thao tác siêu nhanh, ném bật lửa định vị Nhiệt Cảm Phi Đạn về phía gã, bù thêm một phát đạn đẩy cho bật lửa đi đủ khoảng cách. Không thể không kể đến, vũ khí của Mộc Vũ Tranh Phong là pháo cầm tay chuyên bắn các loại đạn pháo hỏa lực nặng, mà đạn pháo kiểu đó sao dùng để đẩy cái bật lửa nho nhỏ được? Tức là sau khi ném bật lửa, Tô Mộc Tranh còn cho Mộc Vũ Tranh Phong đổi súng nữa...
Tô Mộc Tranh lợi hại thế ư?
Là cựu đồng đội, Vương Trạch cho rằng mình đã nghiên cứu đủ về Tô Mộc Tranh. Gã không ngờ trình Tô Mộc Tranh đã vượt khỏi tầm tưởng tượng.
Nhiệt Cảm Phi Đạn ầm ầm dội xuống, Vương Trạch liều mạng khiển Caspian né cách gì cũng không thoát nổi AoE đám mây hình nấm, bị hất văng vào tường. Hỏa lực từ tháp đồng hồ bắt đầu đổ ập lên gã, Mộc Vũ Tranh Phong rất biết lợi dụng vị trí cao và tầm bắn xa. Tất cả đều là tiết tấu quen thuộc của Tô Mộc Tranh, cũng là tiết tấu trong ấn tượng của Vương Trạch, nhưng giờ đây gã đang là nạn nhân của nó.
Té gấp!
Vương Trạch điên cuồng khiển nhân vật nhào vào một góc chết.
Vô ích!
Kể cả là góc chết, Tô Mộc Tranh vẫn tặng cho khu vực đó đủ các món hỏa lực. Lượng kỹ năng AoE lớn của bậc thầy pháo súng cho phép cô lược bỏ tính chính xác tuyệt đối, chỉ cần nhắm vừa phải là mục tiêu đủ ăn đạn và bị áp chế khỏi ngẩng mặt nhìn đời rồi.
Góc chết không ổn, phải di chuyển...
Chẳng phải đó là cách mọi đối thủ bị Tô Mộc Tranh đánh bại trên bản đồ này sao?
Trong tiếng pháo nổ, Vương Trạch sững sờ. Tính sao giờ? Gã không biết. Đối mặt với tình huống phát sinh khác với kịch bản thủ sẵn, gã chẳng có chút chuẩn bị nào, bởi từ đầu đến chót không hề ngờ rằng Tô Mộc Tranh đoán ngay được vị trí mình chỉ sau một pha tập kích. Một trận đấu mà Vương Trạch đã tính toán thật kỹ để đánh úp, để núp từ xa rỉa máu Mộc Vũ Tranh Phong tới chết, đã lật ngược hoàn toàn từ phát súng đầu tiên. Chỗ núp bị lộ, giờ đây bên tai Vương Trạch toàn là tiếng pháo, trước mắt Vương Trạch toàn là ánh lửa.
Chạy đâu nữa nhỉ?
Tấm bản đồ Vương Trạch cho rằng mình sẽ thắng chắc đang hiện lên trong đầu gã một cách mù mờ, các tuyến đường đan xen lẫn nhau, tìm không ra lối thoát. Nhưng nếu cứ ở mãi một chỗ cũng khác gì đứng nhìn HP bị mài vô tội vạ? Gã bèn khiển Caspian chạy. Chạy luôn hay kiếm nơi khác chơi đôi công nhỉ? Vương Trạch nghĩ không ra, mà cũng chẳng rảnh tay nghĩ ngợi. Tiết tấu tấn công của Tô Mộc Tranh trên Thị Trấn Bỏ Hoang Số 7 vô cùng mượt, mục tiêu trốn hay phản công, cô đều dư khả năng, dư kinh nghiệm xử lý.
Đòn sát thủ?
Vương Trạch có, chẳng lẽ Tô Mộc Tranh không có? Tô Mộc Tranh còn sử dụng y hệt cách của Vương Trạch nữa kìa, cái cách đơn giản dễ hiểu nhất ấy: Hiểu biết. Hiểu biết địa hình, nắm vững nhịp đánh.
Dưới mắt cô, đánh Vương Trạch như đánh trẻ con, quơ tay phát là sml, giơ pháo phát là nát ml. Vương Trạch te tua đến mức không còn giống một người truy cầu thắng lợi, gã chỉ mong giãy dụa sống tiếp giữa làn đạn pháo là tốt lắm rồi...
Mọi gay cấn có thể xảy ra ở trận này đã chấm dứt từ giây phút Caspian để lộ vị trí. Trận solo thứ hai, Hưng Hân thắng.
"Đẹp!!" Trần Quả hồ hởi đón Tô Mộc Tranh thắng lợi quay về.
"Chẳng hiểu bên kia nghĩ gì nữa, chọn tấm bản đồ em thuận tay nhất cho em đánh, ngu đừng hỏi." Chiến thắng đã vào tay, Trần Quả vênh mặt. Là fan cuồng Tô Mộc Tranh, sao cô không biết Tô Mộc Tranh thạo bản đồ nào? Trần Quả quá nhẵn mặt Thị Trấn Bỏ Hoang Số 7 rồi, thậm chí còn từng bắt chước đấu pháp của Tô Mộc Tranh nữa cơ.
"Cậu ta không ngu, nhưng em cũng không." Tô Mộc Tranh cười cười.
"Nói chung người thắng là mình." Trần Quả kiêu hãnh.
Vương Trạch xuống sân với tâm trạng chòng chành. Đã chuẩn bị kỹ càng, tự tin mười phần, kết quả thua tơi tả? Bao nhiêu bố trí chiến lược, chỉ mới thực hiện bước thứ nhất đã bị đối thủ đè ra thồn hành, thồn luôn đến chết...
Hạ Minh và Thân Kiến đều biết rõ Vương Trạch đã dốc công sức cho trận này thế nào, thấy gã hụt hẫng cũng không khỏi buồn dùm. Có điều thể thao là vậy đó, hai bên đều dốc sức cả, cuối cùng vẫn phải có một bên thất bại.
"Tại tui bất cẩn." Vương Trạch gượng cười, "Tự cho rằng hiểu thấu thực lực cổ, tưởng đâu biết cách trị cổ rồi, lại không ngờ cổ đã tiến bộ lúc nào không hay..."
"Quả nhiên Vinh Quang không có giới hạn!" Tổ ba thánh xui cùng nhau bùi ngùi.
Bầu không khí Thần Thoại trở nên nặng nề.
"Đội trưởng, tới em lên!" Tướng solo thứ ba đứng phắt dậy.
Tuyển thủ bậc thầy pháo súng, Quách Thiếu. Một cái tên rất thiếu gia, thuộc về một người từng là át chủ bài của chiến đội Thần Thoại non nớt trước khi ba tuyển thủ Gia Thế nhập hội.
Tên nghe cao sang, vị thế hết hồn, ấy vậy mà Quách Thiếu lại là con người khác hẳn. Thấy có tuyển thủ kinh nghiệm hơn vào đội, cậu liền vui vẻ nhường chiếc ghế át chủ bài kiêm đội trưởng của mình. Nhiệt huyết, sức trẻ, lý tưởng, Quách Thiếu chính là một trong các thiếu niên Vinh Quang trông về giới chuyên nghiệp với ánh mắt hào hứng, phấn khích. Cậu đã bước lên con đường mơ ước, giong buồm ra khơi, bắt đầu chuyến hải trình sẽ đưa cậu đi thật xa.
"Mình sẽ gặp ai đây ta?" Quách Thiếu ngẩng đầu nhìn bảng điện tử. Trước mỗi trận đấu, cậu đều hăng hái tinh thần thế đấy.
Cặp đấu solo thứ ba hiện ra. Tướng Hưng Hân: Diệp Tu, tán nhân Quân Mạc Tiếu.
"Hay quá!" Quách Thiếu mừng rơn.
Đám Hạ Minh nhìn nhau cười khổ. Nhóc con ngây thơ, giới chuyên nghiệp tàn khốc lắm, đáng sợ lắm, chú em chưa biết đâu!
"Cố lên!" Ba người vẫn động viên cậu dù đáy lòng đã vô vọng.
"Tiền bối yên tâm đi!" Quách Thiếu bật ngón cái.
"Lên đi mau lên! Nhất định phải thắng đó!" Ba người nói lời chúc trái lương tâm.
Quách Thiếu cất bước vào phòng thi đấu cùng lúc với Diệp Tu.
Đăng nhập nhân vật, load bản đồ.
"Hay thật, không ngờ em có cơ hội chiến với tiền bối Diệp Tu!" Vừa spawn xong, Quách Thiếu vội vàng phát biểu cảm nghĩ.
"Vậy cố gắng lên!" Diệp Tu cũng không phải thể loại khó giao lưu trong trận.
"Tiền bối yên tâm đi!" Quách Thiếu hớn hở.
Ngoài trận đám Hạ Minh ôm trán lắc đầu. Kêu đối thủ yên tâm là wtf?
Diệp Tu chat một emo mỉm cười, cho Quân Mạc Tiếu bắt đầu di chuyển. Bản đồ Đồng Hoang Số 28 dành riêng 1v1, có chướng ngại địa hình nhất định nhưng không quá phức tạp, rất có lợi cho bậc thầy pháo súng. Cách chọn bản đồ của Quách Thiếu rất bài bản.
Diệp Tu không đi lòng vòng mà xông thẳng về phía trước. Hắn nhanh chóng phát hiện đối thủ cũng làm giống mình.
Rầm rầm!!
Tiếng pháo vang lên. Bậc thầy pháo súng Biqueque của Quách Thiếu tấn công trước ở tầm bắn xa nhất, Diệp Tu né thì được chứ đáp trả thì không. Tuy Quân Mạc Tiếu biết một số chiêu pháo súng cấp thấp, nhưng điều đó không có nghĩa hắn sở hữu tầm bắn xa tương tự. Muốn có tầm bắn siêu xa phải chọn làm bậc thầy pháo súng ở level 20, học chiêu chuyển nghề Khống Chế Hỏa Lực Nặng, tăng tầm bắn và AoE cho tất cả kỹ năng cũng như hit bắn thường.
"Hehe, tay tiền bối không dài bằng bậc thầy pháo súng ha?" Quách Thiếu quởn chân gõ chữ, nhưng hỏa lực từ Biqueque chưa hề gián đoạn.
"Muốn khóa anh ngoài tầm bắn à?" Diệp Tu hỏi.
"Tiền bối nhìn ra nhanh thật."
"Ý đồ quá rõ ràng. Nhưng không dễ vậy đâu!"
Dứt câu, Quân Mạc Tiếu bỗng lao lên. Quách Thiếu lập tức khiển Biqueque nhảy lùi đồng thời dồn hỏa lực diện rộng, ngăn cản Quân Mạc Tiếu xông pha.
"Nổ trúng mà!" Quách Thiếu vui vẻ nhìn hỏa lực như nhấn chìm Quân Mạc Tiếu.
"Nhưng anh đến gần hơn rồi..." Diệp Tu trả lời. Quân Mạc Tiếu phóng ra từ làn lửa đạn, tuy sứt mẻ đôi chút nhưng đã rút ngắn khoảng cách đôi bên.
"Ặc, vậy không được." Biqueque dùng Phi Pháo kéo dài cự ly.
"Chạy không thoát đâu!" Dưới thao tác của Diệp Tu, Quân Mạc Tiếu Trượt Đất một cú, né khỏi quả pháo bay thẳng vào mặt. Vừa nhổm dậy hắn đã bay theo ánh sáng Hồ Quang Thiểm thành vệt dài, thêm một chiêu Xung Phong nhất quyết húc thẳng đến Biqueque, mặc cho cả trời Pháo Hỏa Tiễn đang thả xuống mình.
Ba kỹ năng thực hiện trong tích tắc đều là chiêu tấn công kết hợp di chuyển tốc độ, khoảng cách hai người gần như chỉ còn gang tấc.
"Tiền bối chơi cứng thật!" Quách Thiếu than, cho Biqueque đổi hướng di chuyển.
Thế rồi Quân Mạc Tiếu quơ tay một phát.
"Ý!" Biqueque đột nhiên hết nghe theo chuột, quay đầu xông thẳng về phía Quân Mạc Tiếu.
"Trào Phúng mà cũng chơi được?" Quách Thiếu hét.
Trào Phúng cưỡng chế mục tiêu chạy theo người xài chiêu và tấn công, chỉ được phép tấn công đúng người đã Trào Phúng. Tuy người ấy vẫn bị đánh nhưng tiết tấu đối thủ sẽ gặp rối loạn, rất hữu hiệu trong việc phá hoại nhịp phối hợp của đội bạn.
Vì đang solo nên không có khái niệm nhịp phối hợp, nhưng Biqueque của Quách Thiếu buộc phải dính chặt lấy Quân Mạc Tiếu.
Chém Vỡ Núi!
Quân Mạc Tiếu vung kiếm mạnh mẽ. Quách Thiếu thấy hết cách lùi, bèn ôm pháo lên nhắm Quân Mạc Tiếu luôn. Pháo bay khỏi nòng, Chém Vỡ Núi của Quân Mạc Tiếu bỗng chốc đổi thành Ngân Quang Lạc Nhẫn chém nhanh xuống. Né được pháo, hắn còn cho Biqueque cạp đất. Quách Thiếu vội thao tác Chịu Thân, trạng thái Trào Phúng đã giải trừ nhưng Quân Mạc Tiếu cũng áp sát cậu rồi.
Trượt Đất!
Phản ứng của Quách Thiếu rất nhanh, bất ngờ cho Biqueque xài chiêu thiện xạ. Không cần đạp trúng Quân Mạc Tiếu, chỉ cần kéo dài khoảng cách là ngon. Ai ngờ Quân Mạc Tiếu nhích chân bước qua một bên, chưa kịp nghiêng người đã bước thêm bước nữa về chỗ cũ, đúng lúc Biqueque trượt tới.
Đạp trúng mục tiêu, Ô Thiên Cơ hình thái súng bắn liền cả tràng vào mặt Biqueque.
Kỹ năng thiện xạ: Đạp Bắn.
"Sắp thua rồi đó nha!" Diệp Tu nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.