Tinh Tế Tối Cường Văn Chương Sư

Chương 92: Chó cắn chó




Ngày hôm sau, mọi người trên tinh tế Liên Bang đều biết đến thiên tài Văn Chương Sư chỉ mới 16 tuổi đã xuất thế, hoa văn do cậu chế tác không chỉ có độ thành công cao, mà chất lượng cũng rất tốt, còn có che giấu thuộc tính, lúc chiến đấu có thể phát huy được tác dụng trong thời khắc mấu chốt. Gia tộc của thiếu niên thiên tài này chính là gia tộc Berkeley, sau khi tinh thần lực tiến hóa lần 2, liền tự học dựa vào truyền thừa của gia tộc, trở thành Lancelot.
Mà truyền thừa thần bí của gia tộc Berkeley cũng khiến rất nhiều người chú ý, bởi vì Edmund. Campbell đã lấy thân phận là người giám hộ của Oakland hướng tòa án Liên Bang tố tụng, tố cáo Ivan. Passy đã trộm mất truyền thừa của gia tộc Berkeley, yêu cầu Arnold. Passy trả lại cái mà bọn họ gọi là 'Cuốn ma văn thời thượng cổ do cơ duyên xảo hợp mà có được' ra.
Chuyện này đã khiến rất nhiều người chú ý, Ivan. Passy đã từng chế tác ra hoa văn nguyên tố giống hệt như Oakland trong cuộc thi, sau đó Ivan còn chế tác ra hoa văn hệ ám, lại bị hoa văn nguyên tố Lôi do Oakland chế tác đánh bại, chất lượng hoa văn của Oakland rõ ràng tốt hơn của Ivan một bậc, là ai học trộm truyền thừa của ai, vừa nhìn liền hiểu ngay!
Ivan bởi vì tinh thần lực bị thương nặng nên đã được đưa đến thực dân tinh an dưỡng, việc hắn chỉ bị khiển trách đã là rất tốt rồi, nhưng phụ thân hắn thì không được may mắn như vậy, nghe nói quyển ma văn thượng cổ kia trong tay ông, đã khiến thanh danh mà ông xây dựng bao năm bị ảnh hưởng không nhỏ.
Arnold. Passy bởi vì việc này mà sứt đầu mẻ trán, một nhà Campbell như đỉa không ngừng hút máu ông, sớm muộn gì ông cũng cho bọn họ đẹp mặt!
Còn thằng phế vật Ivan kia! Chỉ có một việc nhỏ như vậy cũng làm không xong! Thật uổng công ông đã nuôi dưỡng nó nhiều năm như vậy!
"Đem ma văn mới này đưa cho Susan, kêu cô ta chuẩn bị thật tốt, phải chế tác hoa văn tốt hơn tiểu tử kia! Nếu cô ta có thể làm được, vị trí phu nhân tướng quân, ta sẽ để lại cho cô ta." Arnold tướng quân lạnh giọng nói với phó quan của mình.
"Vâng, thưa tướng quân." Tên phó quan kia là tâm phúc của tướng quân Arnold, tuy rằng điều kiện mà tướng quân đưa ra có chút khó, nhưng hắn rất nhanh đã điều chỉnh lại biểu tình, nhận mệnh mà đi.
Sau 3 ngày, Oakland đã thành công chế tạo ra 4 khối hoa văn, trong đó chỉ có một lần thất bại, bởi vì cậu đột nhiên muốn đi WC, không thể không dừng lại, nếu như không dừng lại, thì xác xuất thành công 100% của cậu sẽ hù chết một đống người!
Nhưng hiện tại thì xác xuất thành công 80% cũng đã đủ để người người khiếp sợ, hơn nữa mỗi một khối hoa văn đều là cấp B.
Có không ít người đã hỏi cách liên lạc với Oakland, ngay cả người của hiệp hội Văn Chương Sư cũng hỏi thăm tin tức của cậu. Nhưng Oakland vẫn luôn ở trong sân thi đấu, quang não cũng đã đóng, khiến những người muốn liên lạc đều nóng lòng không thôi. Oakland đã xé rách mặt với gia tộc Campbell, cho nên tìm bọn họ cũng không có tác dụng, tìm tới tìm lui, người thân cận với Oakland nhất, chỉ có vị hôn phu của cậu - Hall. Williams.
Nhưng Williams là con của tướng quân, cũng không phải là người dễ đối phó, dù bọn họ có lôi kéo làm quen như thế nào, thì Hall vẫn luôn lanh mặt, khẩu khí có hơi chút không khách khí, đôi khi anh đột nhiên bạo trướng khí thế liền làm người khác phải né xa ba thước. Ba ngày nay Hall vẫn luôn canh giữ ở sân thi đấu, nếu anh muốn nghỉ ngơi, cũng sẽ để bọn Chris canh tiếp.
Mọi người đành phải tạm thời kiềm chế lại tâm tình, lẳng lặng chờ đợi trận đấu kết thúc.
Trong trường học cũng đã nổi lên sóng to gió lớn, sắc mặt của những người cùng lớp với Oakland đều có chút khó coi, cảm thấy mắt mình chắc đã mù rồi, một thiên tài văn chương ở ngay bên người bọn họ, bọn họ lại không phát hiện ra. Có người thấy chột dạ, bởi vì lúc trước đi học đã đắc tội Oakland, hiện giờ không biết còn có cơ hội để đền bù hay không. Có người bóp cổ tay thở dài vì đã bỏ lỡ cơ hội để kết bạn với thiên tài rồi.
Thân là đạo sư của Oakland, Komery cực kỳ khiếp sợ, bất quá khiếp sợ qua đi lại để lại sự mừng rỡ, một hạt giống tốt như vậy cư nhiên là học sinh của hắn! Hơn nữa đứa bé Oakland kia lại rất hiểu chuyện, tuyệt đối không phải là loại trở mặt không nhận người! Thân là lão sư của cậu, sau này ở trường học hắn cũng có chút danh tiếng a!
Chờ đến khi Oakland mang theo bốn khối hoa văn đặc thù cấp B ra khỏi phòng làm việc. Có thể nói tất cả mọi người đã thấy được kết quả của trận đấu này rồi.
Quả nhiên, trong lúc chiến đấu, có hoa văn đặc thù phụ trợ, chiến đội Ngân Dực cũng không cần sử dụng cơ giáp trí năng, vẫn chiến thắng không lùi, một đường quá quan trảm tướng, giành được thắng lợi cuối cùng, còn chiến đội Dylan thì dựa vào cơ giáp trí năng do gia tộc làm ra, dưới tình huống không có hoa văn phụ trợ, cuối cùng cũng giành được hạng 2.
Đứng trên đài nhận thưởng, chiến đội Ngân Dực phấn chấn oai hùng, trên mặt mọi người đều mang vẻ vui cười, mặt của Dylan thì không có biểu tình gì cả, tầm mắt thường quét về phía Oakland, không biết đang suy nghĩ gì.
HẾT CHƯƠNG 90

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.