Tinh Tế Nam Thần Là Ba Ta

Chương 12: Trường mầm non




Diêu Tư tới Hồng tinh đã vài ngày rồi, cô nhìn thấy Diêm Hiên cũng chỉ có ngày hôm qua hắn mang theo một bác sĩ tới lấy mẫu máu, kiểm tra đo lường huyết thống của cô. Chờ hắn xuất hiện ở trước mặt cô lần nữa, đã là ngày thứ năm cô tới Huyết tộc.
“Bảo bảo, không phải là muốn đi học sao?” Diêm Hiên vỗ vỗ vai của cô, “Hôm nay thúc thúc dẫn con đi trường học làm quen vài bạn mới có được hay không?”
Trường học! Ánh mắt Diêu Tư sáng lên.
Không nghĩ tới thời đại tinh tế cũng có giáo ɖu͙ƈ bắt buộc, làm một bảo bảo mù chữ cái này rất cần thiết a, quả thật cần đi trường học tiếp thu thường thức.
“Cám ơn Diêm thúc.”
Diêm Hiên cười đến vẻ mặt vui mừng, đối với thái độ chăm chỉ hiếu học của cô tỏ vẻ khen thưởng, cũng không trì hoãn nắm tay cô đi ra cửa. So với lúc đi tới Hồng tinh bằng ngự kiếm phi hành, lúc này Diêm Hiên lựa chọn là đồ công nghệ cao gần gũi.
Hắn trực tiếp dẫn cô tới bên cạnh một con đường không rõ, để cho cô cùng đứng ở trêи một cái chữ thập màu trắng, vừa đứng lên trêи chữ thập kia mặt đất liền sáng lên, tựa hồ còn có thể nghe được âm thanh chuyển động. Cả mặt đất đung đưa một trận, khoảng 2m mặt đất chỗ các cô đang đứng đột nhiên bay lên, giống như là thang máy, chẳng qua là tốc độ nhanh hơn rất nhiều, thoạt nhìn giống như là mình đang đi trêи mặt đất về phía trước.
Quả nhiên là tương lai công nghệ cao a.
Diêu Tư còn chưa kịp cảm thán, bọn họ đã đi vào quảng trường, lúc này cô mới thấy ven đường còn có rất nhiều người khác, cùng bọn họ giống nhau chẳng qua là phương hướng bất đồng. Không biết có phải cố ý làm cho cô hiểu rõ tinh cầu này hơn hay không, so với tốc độ ánh sáng của người khác. Bọn họ di chuyển quả thực chính là con rùa, Diêm Hiên vừa lúc nói cho cô các loại giới thiệu.
Đây là tòa thị chính, bên kia là sở kiểm tra đo lường, một đầu khác là cảng tinh tế…, cơ hồ là đem tất cả những gì nhìn thấy được trêи đường đều giới thiệu cho cô. Diêu Tư càng nghe càng thấy thần kỳ, cho tới bây giờ cô mới biết thế giới tinh tế và phim khoa học viễn tưởng hoàn toàn khác nhau, có một chút hiểu biết mơ hồ. Nhìn từng dãy kiến trúc không thể tưởng tượng nổi lướt qua, cô từ lúc bắt đầu kinh ngạc, về sau càng kinh hãi, sau đó...... thành thói quen!
Dù sao cũng không hiểu nổi. ╮(╯﹏╰)╭ 
Cho đến khi, một tòa lâu đài khổng lồ màu xanh biếc lơ lửng giữa không trung xuất hiện trong tầm mắt, khác với những kiến trúc hình thù kì quái xung quanh, tòa lâu đài này toàn thân che phủ bởi lớp thực vật màu xanh, phòng ở cũng là phong cách cao tầng mà cô quen thuộc ở Địa Cầu.
“Đây là nơi nào?” Cũng không biết có phải bởi vì phong cách quen thuộc hay không, cô nhìn chỗ này lại có một cảm giác thân thiết kỳ lạ, làm cho cô nhịn được muốn đi tới xem.
Diêm Hiên theo phương hướng cô chỉ nhìn thoáng qua, “Đây chính là Huyền Anh điện, nơi Bệ hạ ngủ say.”
Bệ hạ?
Diêu Tư sửng sốt, Huyết tộc không phải là đã sớm tiến vào thời đại tinh tế  tự do dân chủ sao? Chẳng lẽ vẫn còn giữ lại chế độ quân chủ lập hiến! Đang muốn tiếp tục tìm hiểu một chút, mặt đất phi hành lại đột nhiên ngừng lại.
“Tới rồi!” Diêm Hiên chân dài bước một bước đã ra ngoài.
Diêu Tư không thể làm gì khác hơn là đè nghi vấn xuống đáy lòng, dù sao những kiến thức này, cô ở trường học khẳng định cũng sẽ học được, về kiến thức tinh tế cô còn phải bắt đầu học lại từ đầu. Vì vậy đi theo hắn ra ngoài, đi theo Diêm Hiên cùng nhau dừng ở trước một cánh cửa lớn.
Cô theo bản năng ngẩng đầu nhìn tên trường học, nhất thời cứng đờ tại chỗ.
Khóe miệng vừa mở, chỉ cảm thấy trong lòng trào ra một vạn câu ** gào thét.
Chỉ thấy trêи đó viết bảy chữ cực lớn đỏ tươi.
——Nhà trẻ Huyết tộc hoàng gia! (血族皇家幼儿园!)
Diêu Tư nhất thời có loại xúc động muốn đem bằng tốt nghiệp đại học ném tới trêи mặt Diêm Hiên, gì mà bắt đầu lại từ đầu, đây là quá đầu rồi! Cho dù cô vốn chỉ mù chữ, nhưng tốt xấu cũng đủ tư cách bước vào lớp một, đem cô trực tiếp đưa đến nhà trẻ làm cái quỷ gì?
“Diêm Bộ trưởng, ngài đã tới.” Bên trong cánh cửa, một người thoạt nhìn bốn mươi năm mươi tuổi bước ra, hết sức khách khí tiến lên đón. Nghiêng đầu nhìn cô một cái, lập tức nở một nụ cười ôn nhu đến chảy nước, khẽ nghiêng thân, “Vị này chính là bảo bảo mới nhập học hôm nay phải không?”
“Đúng vậy, hiệu trưởng Úc.” Diêm Hiên tránh ra bên cạnh một bước, để cô tiến lên, “Đây là từ trạm không gian 333 đào lên.”
“Bảo bảo con khỏe.” Úc hiệu trưởng vẻ mặt càng thêm ôn nhu, đến gần một chút, đưa tay sờ sờ đầu của cô, dùng âm điệu rõ ràng giới thiệu, “Cô họ Úc, bảo bảo gọi cô giáo Úc là được.”
Diêu Tư một đầu hắc tuyến, đây là giọng nói chuyên dùng cho trẻ nhỏ.
Cô trực tiếp đưa tay cầm lấy tay đối phương đang muốn hướng về phía đỉnh đầu mình, “Cô khỏe, hiệu trưởng Úc, rất hân hạnh được biết cô, tôi tên là Diêu Tư.” Phải sửa đúng, nếu không cô thật sự sẽ trở thành bảo bảo.
Úc Tĩnh sửng sốt, tựa hồ bị phản ứng của cô làm kinh sợ, quay đầu nghi hoặc nhìn về phía Diêm Hiên.
“Có thể là tỉnh lại quá sớm, nên giữ lại một phần gen kí ức, còn chưa biến mất.” Diêm Hiên giải thích.
Úc hiệu trưởng hiểu rõ, chẳng qua là ánh mắt nhìn cô đột nhiên tràn đầy thương hại, giống như là ngay lập tức sẽ khóc lên, “Thật là đứa trẻ đáng thương, Bộ trưởng chuyện này ngài cần phải hỏi trạm không gian thật rõ, phải cho chúng ta một cái công đạo.”
“Yên tâm, đã giải quyết.” Diêm Hiên cười đến mắt híp lại thành một đường.
Diêu Tư không nhịn được dưới đáy lòng yên lặng thắp cho người nào đó ngọn nến, anh Lục, tôi tận lực!
“Kiểm tra đo lường huyết thống còn chưa có kết quả.” Diêm Hiên tiếp tục giải thích tình huống cho Úc hiệu trưởng, “Tất cả tư liệu thành viên Huyết tộc đang ngủ say, đặc biệt là các Người dẫn đường có con nối dõi đều điều tra, tạm thời còn chưa phát hiện Người dẫn đường của nàng là ai, cho nên có thể còn cần mấy ngày. Trong khoảng thời gian này liền làm phiền hiệu trưởng.”
“Yên tâm đi Bộ trưởng.” Úc hiệu trưởng gật đầu, nhìn cô một cái, “Chúng tôi sẽ chiếu cố nàng thật tốt.”
Diêm Hiên nói xong vừa quay đầu nhìn về phía cô, có chút không yên lòng nói, “Bảo bảo phải ngoan, ở chỗ này có thể có rất nhiều bạn mới, chờ con đến giờ nghỉ, thúc thúc lại tới đón con được không?”
Đây là muốn trọ ở trường sao? Diêu Tư mất một giây đồng hồ nhớ lại gian phòng đầy màu hường phấn đã ở năm ngày, dùng sức gật đầu.
“Ngoan!” Diêm Hiên vẫn là có chút không yên lòng, nhìn cô từ trêи xuống dưới một lần, vẻ mặt cha hiền lưu luyến không rời, lát sau mới từ bên người móc ra một vật giống như vòng tay, kéo tay cô qua vừa đeo vào vừa giải thích, “Đây là loại hình quang nãomới nhất, số liên lạc của ta đã thêm vào, vạn nhất nếu là nhớ Diêm thúc thúc, dùng cái này tìm ta được không?”
Diêu Tư cả kinh, ngay từ lúc ở trạm không gian, cô cũng có chút tò mò, vật kia chức năng cường đại, cơ hồ là trêи tay ai cũng có một quang não. Nhưng không nghĩ tới, Diêm Hiên sẽ cho cô một cái.
Đáy lòng cô không khỏi ấm áp, nhìn nhìn ánh mắt ôn hòa củaDiêm Hiên, nhất thời cảm thấy mũi có chút cay. Diêm Hiên mặc dù luôn xem cô thành một đứa nhỏ, nhưng đối với cô là thật tốt. Cùng cô không quen không biết, hắn thân là một quan chức chính trị cấp cao của Huyết tộc lại đi trạm không gian đón cô trở lại, an bài cho cô tất cả, mặc dù không có gì lớn lao. Nhưng mọi chuyện đều tự tay làm lấy, thân thuộc như người nhà, vậy thì không ngừng lại ở chỗ chức trách mà thôi, chớ nói chi là quang não này, phải biết rằng hiện tại cô là một người nghèo trắng tay. Theo cô biết, vật này cũng không rẻ, công dân Huyết tộc dù phúc lợi cao tới đâu, cũng không tùy tiện đưa quang não.
******************
Hôm nay có chút bận, chỉ 1 chương thôi.
Hết chương 12.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.