Tinh Tế Nam Thần Là Ba Ta

Chương 102: Hủy bỏ tư cách thi đấu




“Ha ha ha ha…… Cổ hội phó, ngượng ngùng, xem ra cơ giáp thi đấu khóa này, Trạc Phong học viện chúng ta đành phải đứng đầu rồi.” Hội trưởng Hội học sinh của Trạc Phong học viện là người đầu tiên đứng lên, xoay người đối với cháu trai lớn cười một cái rất chi là sáng lạn, nói rất khiêm tốn nhưng trong giọng nói tràn đầy ý vị khoe khoang.
“Một trận thi đấu hữu nghị mà thôi, quan trọng là có tham dự.” Sắc mặt Cổ Thư Thành cũng không có gì biến hóa, xác thật cuộc tranh tài giữa các học viện mà thôi, có cái gì hay mà so đo, Đệ nhất Học viện cũng không để ở trong lòng. Chỉ là tên Hội trưởng này nói, làm cho người nghe có chút không thoải mái, nhịn không được lại bỏ thêm một câu, “Dĩ vãng mỗi khóa thi đấu hữu nghị, Đệ nhất Học viện đều lấy hạng nhất. Trạc Phong học viện đều tới cổ động, lúc này rốt cuộc đến lượt các người, thật sự là nên chúc mừng mới phải.”
Hắn vừa thốt ra lời này, vẻ tươi cười của đối phương liền vụt tắt, vẻ mặt xấu hổ. Bởi vì liên quan đến việc Huyết tộc chỉ nhập học vào Đệ nhất Học viện, Trạc Phong học viện vẫn luôn bị gọi là Đệ nhị học viện, vô luận là phương diện dị năng hay là cơ giáp, chất lượng học sinh vẫn luôn không vượt qua Đệ nhất Học viện. Cố tình là học viện của bọn họ thuộc về quân Liên Minh thành lập, có bối cảnh quân sự. Quân nhân mà, lòng háo thắng tự nhiên mạnh hơn một chút, cho nên so với Đệ nhất Học viện ở mọi phương diện đều áp bọn họ một đầu, mỗi năm đều phải làm mấy trận tranh tài muốn áp Đệ nhất học viện xuống. Cố tình là một lần lại một lần bị Đệ nhất Học viện ngược thảm. Năm nay đấu cơ giáp thật vất vả cầm được quán quân, tự nhiên có chút vui đến không phân biệt được nam bắc.
“Ha hả a...” Hội trưởng kia cười cười, có chút không cam lòng nói sang chuyện khác, “Đúng rồi, đã quên nói cho Phó hội trưởng. Nguyên Hàn đồng học trường ta là tân sinh thuộc khóa này, vốn hắn tham gia cơ giáp chúng ta không ôm nhiều hy vọng, không nghĩ tới hắn cầm được quán quân. Nghe nói Dụ đồng học của quý trường đây, đã học hệ cơ giáp 5 năm.”
“Thì ra Nguyên Hàn đồng học ở trường các người chỉ là một tân sinh a.” Cổ Thư Thành thật sự là bị lời nói âm dương quái khí của hắn làm cho có chút bực mình, trực tiếp dỗi lại một câu, “Không nghĩ tới Trạc Phong học viện, tuyển người thi đấu còn phân mới cũ. Ta thật đúng là không nghĩ tới, Đệ nhất Học viện chúng ta từ trước tới này đều dựa vào thực lực nói chuyện. Mặc kệ là học ở học viện bao lâu. Chỉ cần là đồng học cùng trường, cơ hội đều là bình đẳng. Ngươi nhìn Điện hạ của chúng ta xem, học kỳ 1 mới nhập học. Đã trực tiếp bị các bạn học chọn làm Hội trưởng, không có biện pháp, thực lực a!”
“……” Đối phương xem như hoàn toàn bị lời hắn nói làm cho chặn họng, vốn muốn trào phúng học sinh của Đệ nhất Học viện còn không bằng tân sinh của Trạc Phong học viện. Không nghĩ tới lại bị Cổ Thư Thành tráo đổi khái niệm, phản phúng ( trào phúng ngược lại ) bọn họ kì thị người mới. Còn lấy Hội trưởng nhà hắn làm ví dụ, ai không biết Hội trưởng nhà ngươi là Huyết tộc đời thứ năm a! Toàn bộ tinh tế ai dám đè trêи đầu ngài ấy sao?
Cố tình là hắn cũng không dám dỗi trở về, nếu không sẽ không còn là vấn đề giữa hai trường nữa, đám Huyết tộc bệnh thần kinh kia sẽ trực tiếp nhảy lên thành vấn đề chủng tộc.
Trạc Phong hội trưởng đành phải nuốt xuống một ngụm tức giận này, xoay người nhìn về phía người ngồi ở vị trí trung tâm ở đài chủ tịch, cười thành một đóa hoa mở miệng nói, “Diêu hội trưởng, trận chung kết đã so xong rồi, mời Diêu hội trưởng tuyên bố kết quả thi đấu.”
Diêu Tư cũng không chú ý hai người ngầm đấu võ mồm, trực tiếp đứng lên đi về phía trước hai bước, đứng trêи đài chủ tịch phát ngôn. Đây là ngay từ đầu đã được quyết định, thân phận của cô đặc thù, các trường học vì biểu hiện tôn trọng đối với Huyết tộc, cho nên là do cô công bố kết quả thi đấu.”
Cô đi đến giữa đài, vừa đứng ổn, nhất thời ánh đèn trong toàn trường liền sáng lên mấy độ, một dám người vốn còn đang kϊƈɦ động chợt tất cả đều yên tĩnh lại, bóng dáng của cô xuất hiện trêи tất cả quầng sáng của toàn trường. Tuy rằng biết kết quả nhưng vẫn an tĩnh chờ cô công bố.
Diêu Tư nhìn giữa sân liếc mắt một cái, thi đấu kết thúc, đội viên hai bên đều đang từ trong cơ giáp đi ra, chỉ là Dụ Vang từ cơ giáp bị hủy bò ra, mà Nguyên Hàn là chủ động mở cơ giáp khí phách hăng hái đi ra.
“Ta tuyên bố!” Cô hít sâu một hơi, mới lớn tiếng nói với toàn trường, “Nguyên Hàn đồng học của Trạc Phong học viên, bị hủy bỏ tư cách thi đấu lần này, tất cả thành tích lần thi đấu này cũng hủy bỏ.”
“......”
Học sinh vốn chờ hoan hô chúc mừng nhất thời cứng người lại, toàn trường có hai giây yên tĩnh hoàn toàn, giống như còn chưa có phản ứng kịp. Hồi lâu mới nghe thấy một loạt tiếng động lớn cùng âm thanh không thể tin tưởng vang lên tràn ngập toàn trường.
Một mảnh ồ lên.
“Diêu…… Diêu hội trưởng……” Hội trưởng Trạc Phong học viện càng là vẻ mặt ngây ra, “Ngài đây là có ý tứ gì……” Tuy nói Huyết tộc từ trước đến nay bênh vực người mình bá đạo lại không nói lý, nhưng đây chỉ là một trận thi đấu trường học mà thôi, dự thi cũng không phải Huyết tộc, đây là thế nào a.
“Dựa vào cái gì!” Cô còn chưa kịp nói nguyên nhân, Nguyên Hàn phía dưới đã nhịn không được lớn tiếng chất vấn, hắn thẳng tắp nhìn chằm chằm Diêu Tư, ánh lửa trong mắt như muốn bốc ra, “Trận thi đấu này rõ ràng là ta thắng, ngươi dựa vào cái gì hủy bỏ tư cách thi đấu của ta?”
Hắn vừa lên tiếng, hội trường đều yên tĩnh, mang theo chút nghi vấn và bất mãn nhìn về phía cô, đặc biệt là học sinh của Trạc Phong học viện.
“Vì cái gì mà hủy bỏ, ta nghĩ ngươi so với ta càng rõ ràng hơn!” Chính ngươi làm sai cái gì, tâm lý không có chút trở ngại nào sao?
“Ta chỉ biết là ta thắng.” Trêи mặt hắn không có nửa điểm chột dạ khi làm sai, ngược lại hừ lạnh một tiếng nói, “Hừ, kỹ thuật hệ cơ giáp của Đệ nhất Học viện các ngươi không bằng, chẳng lẽ còn trách chúng ta thắng được quá đẹp sao? Cho dù ngươi là Huyết tộc cũng không thể không nói lý như vậy.”
Hắn vừa dứt lời, đám học sinh vốn còn e ngại thân phận của cô, chỉ có chút bất mãn, lúc này bắt đầu sôi nổi nghị luận, mơ hồ còn mang theo một ít ngôn luận bất mãn đối với Huyết tộc, cả trêи đài chủ tịch cũng có thể nghe được, nói linh tinh cái gì mà là Huyết tộc thì không dậy nổi.
Đến, nể mặt còn không biết xấu hổ như vậy, một hai cứ phải bắt người ta nói ra.
“Thi đấu quy định tất cả học sinh dự thi, chỉ có thể tuyển dụng cơ giáp cấp B hoặc dưới cấp đó, mà ngươi vừa sử dụng chính là cơ giáp trêи cấp B. Đây chẳng lẽ không tính là vi phạm sao?”
“Trêи cấp B!” Cô vừa dứt lời, mọi người đồng loạt nhìn về phía cơ giáp màu đen trong sân, vẻ mặt không dám tin.
Tầm mắt toàn trường nhất thời đầu tập trung trêи cơ giáp của hắn, Nguyên Hàn sửng sốt, như theo phản xạ có điều kiện phản bác nói,
“Chuyện này không có khả năng!”
Diêu Tư còn chưa có đáp lời, cháu trai lớn bên cạnh cũng rất cơ trí đem toàn bộ số liệu thi đấu vừa rồi hiển thị lên màn hình lớn, “Đây là số liệu kiểm tra đo lường khi thi đấu vừa rồi, rốt cuộc là cấp bậc cơ giáp gì, xem một chút sẽ biết.”
Không trung xuất hiện biểu đồ đường cong đơn giản hóa hai cơ giáp, một cái là Dụ Vang thua trận, một cái khác là cơ giáp màu đen, số liệu của Dụ Vang rất bình thường, nhưng số liệu cơ giáp của Nguyên Hàn tại một khắc khi hắn lấy ra lưỡi hái, đột nhiên nhảy thẳng lên một giá trị tối cao, phía sau còn đánh dấu hai chữ: cấp S!
“Trời ạ, cấp S, cư nhiên là cơ giáp cấp S, khó trách vừa rồi hắn chuyển bại thành thắng.”
“Dùng cơ giáp cấp S, đương nhiên có thể nhẹ nhàng nghiền áp cơ giáp cấp B. Thật quá đáng, rõ ràng quy định chỉ có thể dùng cơ giáp cấp B.”
“Bất quá... Vừa nãy không phải hắn còn nói cơ giáp là do chính hắn tạo sao? Nghe nói hắn mới nhập học không đến một năm a, đây cũng quá nhanh đúng không? Không hổ là đệ tử của đại sư.”
“Cho dù là đại sư thì năm đó thời điểm đi học, cũng chưa từng làm ra được. Chẳng qua nhân phẩm này thật là....”
Nguyên Hàn lúc này không có biện pháp giảo biện nữa, nhưng trêи mặt lại nửa điểm chột dạ khi bị người chọc thủng cũng không có, ánh mắt chớp một cái, ngược lại đúng lý hợp tình nói, “Không sai, cơ giáp của ta đích thực không phải cấp B, nhưng đây cũng là cơ giáp của chính ta. Học viện các ngươi tài nghệ không bằng người, làm không được, chẳng lẽ còn có thể trách kỹ thuật Trạc Phong học viện chúng ta quá tốt sao?”
Cmn! Thấy qua gian lận, cũng chưa từng thấy ai lừa đảo còn không biết xấu hổ như vậy.
“Dựa vào gian lận giành thắng lợi, ngươi còn không biết xấu hổ mà nói ư.” Lạc Anh bên cạnh vẫn luôn ngồi ngoan ngoãn đã nhịn không được, tựa như viên đạn pháo vọt ra, “Cơ giáp của ngươi là cấp A cũng tốt, cấp S cũng được, thậm chí cấp 3S cũng thế. Gian lận chính là gian lận, thành tích của ngươi vốn dĩ đã không thể tính.”
“Hừ, các ngươi ỷ và thân phận Huyết tộc của mình, muốn làm gì thì làm, có tư cách gì nói những thứ này.” Hắn vẫn mang vẻ mặt như khắp thiên hẹ đầu cô phụ ta, hận ý trong mắt càng đậm, “Trong dĩ vãng nhiều lần thi đấu hữu nghị, Huyết tộc các ngươi ỷ vào ưu thế trời sinh mà thắng cuộc. Dựa vào cái gì các ngươi thắng thì tính, còn ta bằng cơ giáp của mình để thắng liền bị hủy bỏ tư cách.”
“Ngươi....” Lạc Anh tức đến đỏ mặt, “Đấu cơ giáp là đấu cơ giáp, đấu dị năng là đấu dị năng. Sao có thể gộp chung để so.”
“Như thế nào không thể so?” Hắn lạnh lùng hừ một cái, liếc mắt nhìn lướt qua các Huyết tộc trêи đài, trong mắt tràn đầy khinh thường cùng trào phúng, “Thua chính là thua, nói cái gì mà trái với quy tắc, Huyết tộc các ngươi chẳng qua cũng chỉ là lũ tiểu nhân ỷ thế hϊế͙p͙ người mà thôi.
Hắn vừa thốt ra lời đó, không chỉ em gái Lạc Anh bị chọc tức, mà Hội trưởng Trạc Phong học viện bên cạnh cũng sợ hết hồn.
“Nguyên hàn đồng học!” Muốn chết a! Ba hoa thì ba hoa, học viện có bối cảnh quân đội, sao có thể không có chút ngang bướng. Nhưng nhấc lên đề tài chủng tộc là không nên, muốn chết cũng đứng kéo cả học viện theo a.
“Ta có nói sai sao?” Nguyên Hàn vẫn mang vẻ mặt tức giận bất bình phê phán nói, “Toàn bộ tinh tế ai không biết, Huyết tộc bá đạo ngang ngược. Quả thực chính là khối u ác tính trong tinh tế!”
Lời nói vừa dứt, toàn trường đều đồng thời hít vào một hơi. Ngay cả Mộ Huyền cũng theo bản năng nhíu nhíu mày.
“Nguyên Hàn đồng học, không cần nói bậy!” Trạc phong hội trưởng sợ tới mức phát run, không ngừng quay đầu nhìn sắc mặt cô.
“Nguyên Hàn đồng học đúng không!” Diêu Tư cảm giác có chút khôi hài, cô vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy người có thể đem ngụy biện nói đến đường hoàng như thế, “Ý của ngươi là nói, bởi vì cơ giáp là do ngươi tạo, cho nên gian lận cũng có thể không tính sao?”
“Công đạo tự tại nhân tâm, vô luận các ngươi làm cái gì, kết quả thi đấu vừa rồi, chính là sự thật.” Hắn vẫn một bộ dáng ‘Cuộc đời vẫn đục, chỉ mình ta trong sạch’.
“Chiếu theo ngươi nói, chỉ cần dựa vào năng lực của mình để thắng, quá trình có thể xem nhẹ?”
“Không sai!”
Diêu Tư thật sự có chút tức cười, “Vậy...Cho dù chúng ta dùng dị năng thắng ngươi, đấy cũng là thắng?”
“......” Sắc mặt hắn trắng bệch.
Em gái Lạc Anh bên cạnh phốc một cái cười ra tiếng, hoàn toàn không khách khí, trực tiếp bổ một đạo lôi quang xuống, nháy mắt đem cơ giáp bên cạnh hắn bùm một tiếng quỳ xuống.
“Các ngươi....” Vẻ mặt Nguyên Hàn đau như cắt thịt nhìn cơ giáp đã bị chặt đứt một chân, “Quả thực…… Quả thực khinh người quá đáng. Ta tuyệt đối…… Tuyệt đối sẽ không công nhận các ngươi.”
**************************
Sorry vì gần đây tốc độ gần đây của ta hơi chậm, mắt ta gần đây hơi yếu, không thể đăng truyện thường xuyên như trước, có lẽ 2 ngày mới có 1 chương cho các nàng.
Vì thế, nhờ các nàng trong quá trình đọc, xoát lỗi chính tả hộ ta nhé! ^^
Hết chương 102.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.