Tinh Giới

Chương 290: Tái chiến biến dị sinh vật




Nửa tháng trôi qua, đã có tám ức duy giới lực nên Lâm Thiên rời khỏi thế giới Tinh Giới đi ra bên ngoài. Đám Thạch Huyên Hiên vẫn đang tu luyện. Không gian Tinh Giới có thời gian tăng tốc nên đã qua một trăm năm mươi ngày, nhưng tu hành không năm tháng, một trăm năm mươi ngày không là gì. 
Trong hoàn cảnh nguyên khí nồng độ cao hình thành từ giới lực trong một trăm năm mươi ngày thì tốc độ tiến bộ của đám Thạch Huyên Hiên siêu mau. Hiện tại thực lực của Thạch Huyên Hiên tương đương Kim Đan đại viên mãn. Dương Thi, Dương Tuyết có tu vi Kim Đan kỳ. Mộ Dung Tuyết tu luyện lại nên yếu nhất, chỉ cỡ đại viên mãn thiên giai. 
Lâm Thiên khá vừa lòng tốc độ tiến bộ của đám Thạch Huyên Hiên, hắn đi ra không gian Tinh Giới mặt còn lộ rõ nét vui mừng. 
Lâm Thiên vừa bay hướng sa mạc Sahara vừa hỏi: 
- Tiểu Linh, kết nối internet xem có xảy ra chuyện gì không? 
Tiểu Linh nói: 
- Chủ nhân, nói về việc lớn thì rất nhiều, ta nói vài vụ chủ nhân quan tâm đi. Giáo Hoàng, Huyết Đế phát biểu thanh minh, thanh minh nói lần trước quy kết vụ mấy chục vạn người Nhật chết do chủ nhân hoàn toàn là hiểu lầm, bọn họ vô cùng xin lỗi. Các tờ báo lớn cơ bản đều đăng bài thanh minh này. 
- Thứ hai là Nhật Bản đã viết điều lệ mỗi người phải nuôi heo vào hiến pháp Nhật Bản. Pháp luật kỳ lạ này bị vô số người phản đối, nhưng xã hội đen và chính phủ Nhật Bản cùng trấn áp nên thanh âm phản đối đã nhỏ đi. Số người nhật chống đối không chịu chấp hành pháp luật bị bắt nhốt đã đến một vạn năm ngàn người, bọn họ sẽ đối mặt ba năm lao ngục. Xã hội đen Nhật Bản bạo lực hơn chính phủ, dựa theo thống kê không đầy đủ thì có mấy trăm người mất mạng. 
- Châu Mỹ, Châu Âu, Châu Úc, Châu Phi, Châu Á, rất nhiều quốc gia hết sức ủng hộ chấp hành điều luật này của Nhật Bản. Theo thống kê hiện nay heo từ các nước vận chuyển đến Nhật Bản đã nhiều cỡ hai ngàn vạn con, còn gần ba ngàn vạn con heo đang trên đường vận chuyển. 
Lâm Thiên cười to bảo: 
- Hiệu suất làm việc của Giáo Hoàng, Huyết Đế không tệ, Trung Quốc toàn dân tập võ, Nhật Bản toàn dân nuôi heo. Hưm, không tệ, luyện võ cần bổ sung nhiều năng lượng, ăn thịt heo nhiều chút thì tốt. Nhưng cưỡng ép vậy không được, phải để bọn họ chủ động nuôi, đánh một cây gậy phải cho một cục kẹo. Nuôi heo tốt, nuôi nhiều sẽ được địa vị xã hội Nhật Bản cao lên. 
Tiểu Linh cười nói: 
- Chủ nhân xấu quá đi, Tiểu Linh còn phải học hỏi chủ nhân, hi hi. 
- Tiểu Linh bướng bỉnh, nếu có thể học xấu thì Tiểu Linh sớm học theo lão chủ nhân của ngươi rồi. 
Lâm Thiên cười lớn: 
- Tiểu Linh, còn chuyện lớn nào xảy ra không? 
Tiểu Linh nói: 
- Chuyện lớn khác sao? Quanh đài phong ấn sa mạc Sahara rất náo nhiệt, phạm vi mấy trăm dặm tụ tập cao thủ từ toàn cầu, nhiều quân đội quốc gia cũng đến đây. 
- Tuy lúc trước chủ nhân giết đàn sinh vật biến dị nhưng dưới lòng đất còn rất nhiều sinh vật biến dị. Chẳng qua ma khí dưới đất ít hơn, trong thời gian ngắn chưa biến dị quá lớn, đám sinh vật biến dị từ lòng đất chạy tới ngoài 10km. Bây giờ khu vực cách đài phong ấn hai, ba trăm dặm đều có bóng dáng sinh vật biến dị. 
- Long Lăng Thiên đã nhiều lần phát tin đến, nhưng Tiểu Linh thấy chủ nhân đang tu luyện, tình huống còn chưa vượt tầm kiểm soát nên không kêu. 
Lâm Thiên nói: 
- Ừm! Lát nữa bít đường hầm không gian sẽ dễ dàng xử lý bầy sinh vật biến dị. 
Hai tiếng sau, Lâm Thiên từ Trung Quốc đến gần đài phong ấn sa mạc Sahara. 
Lâm Thiên từ trên bầu trời bay qua, hắn cảm thán nhìn tình hình dưới đất: 
- Náo nhiệt thật. 
Ầm! 
Đây là tiếng đạn đạo nổ. 
Bị một phát đạn đạo bắn trúng, một con sâu biến dị không biết tên nổ tung tóe, rớt xuống đất co giật vài cái rồi im re. Con sâu thế này thực lực quá thấp, súng bình thường không gây tổn thương lớn cho chúng nhưng nếu bị đạn đạo đánh trúng thì khó có thể may mắn thoát khỏi. 
Đương nhiên sinh vật biến dị siêu nhanh nhẹn, đạn đạo khó có thể bắn trúng. Đôi khi vài phát đạn đạo không thể bắn trúng một con sinh vật biến dị, khi đó các cao thủ phải hành động. 
Mấy trăm dặm quanh đài phong ấn cùng diễn vở kịch hay nhiều vũ khí công nghệ cao đấu sinh vật biến dị, Võ Giả đấu sinh vật biến dị. 
Lâm Thiên mỉm cười nói: 
- Lần này ta bế quan đã bỏ qua một số cảnh hay. 
Lâm Thiên nhanh chóng bay hướng đài phong ấn, đàn sinh vật biến dị không cần hắn ra tay ngay bây giờ. 
Quanh đài phong ấn, Long Lăng Thiên, Tử Cực Chân Nhân, Kiếm Đế, Ngộ Pháp Chân Nhân, Giáo Hoàng, Huyết Đế, Kim Đế, Lôi Đế, hai cao thủ cấp Nguyên Anh kỳ không biết tên căng thẳng nhìn đài phong ấn. 
Trong vòng hai dặm đài phong ấn có mười con sinh vật biến dị to lớn, mỗi con thực lực đến Nguyên Anh kỳ, phát ra khí thế khiếp người. 
Mười con sinh vật biến dị cấp Nguyên Anh kỳ, hai con sắp đột phá, nên đám người Long Lăng Thiên căng thẳng là phải. Nếu chúng nó giết tới thì bọn họ khó mà ngăn được. 
Tám chọi mười, dù chỉ số thông minh của nhân loại cao hơn chút nhưng muốn ứng đối cũng rất nhức đầu. 
Đương nhiên dù hóc búa thì đám người Long Lăng Thiên vẫn rất hy vọng mười con sinh vật biến dị giết ra. Tuy bầy sinh vật biến dị tăng tiến chậm chút nhưng thực lực vẫn cứ tăng từ từ, qua thêm một thời gian, nêu con bọ cạp dài năm thước, con rắn to dài gần bốn mươi thước đến đỉnh cao Nguyên Anh kỳ mà đột phá thì... 
Hai con sinh vật biến dị tu vi Xuất Khiếu Kỳ, đám người Long Lăng Thiên tuyệt đối không ngăn nổi. Nhưng mười con sinh vật biến dị đã đuổi sinh vật biến dị khác đi, sao chịu rời khỏi quanh đài phong ấn là bảo địa giúp chúng nó tăng tiến tu vi? 
Long Lăng Thiên phát hiện Lâm Thiên nhanh chóng đến gần, mừng rỡ reo lên: 
- Lâm lão đệ rốt cuộc cũng đến! 
Lâm Thiên đến thì bọn họ không cần căng thẳng thần kinh nữa, Lâm Thiên mà giết chóc, bầy sinh vật biến dị chưa có con nào là Xuất Khiếu Kỳ, chỉ số thông minh không cao, sẽ có cách đơn độc giết chúng nó. 
Dù không giết được chúng, nếu có thể đuổi ra rồi mọi người cùng tấn công là có thể chấm dứt mười con sinh vật biến dị. 
Lâm Thiên cười nói: 
- Long lão ca, ta bế quan nửa tháng không ngờ vừa đến đã náo nhiệt thế này. 
Lâm Thiên nhìn quanh đài phong ấn, lòng lạnh lẽo. 
Đàn sinh vật biến dị chỉ số thông minh không cao nhưng cảm giác cực kỳ nhạy bén, Lâm Thiên vừa đến chúng nó liền mẫn cảm biết hắn là kẻ thù lớn nhất. Các sinh vật biến dị xao động, từ xa nhìn Lâm Thiên chằm chằm. 
Long Lăng Thiên mỉm cười nói: 
- Lâm lão đệ thật là có mặt mũi, vừa đến liền bị mười súc sinh nhìn chằm chằm, chúng ta ở đây lâu vậy mà bị chúng phớt lờ. 
Lâm Thiên nói: 
- Ta đi vào giết một lúc, con bọ cạp toàn thân đen nhánh, con rắn to màu đỏ đó sắp đến Xuất Khiếu Kỳ, không thể để chúng tiến hóa nếu không sẽ phải vất vả nhiều. 
Lâm Thiên nói xong đạp pháp bảo Xí Ngầu bay hướng đài phong ấn. 
Khoảng cách mười dặm chỉ vài giây là Lâm Thiên bay tới trên đầu bầy sinh vật biến dị. Đàn sinh vật biến dị có tu vi Nguyên Anh kỳ, lý ra có thể khống chế thiên địa nguyên khí mà bay. Nhưng ai kêu chúng nó chưa có kinh nghiệm bay, nên sinh vật biến dị mới bay lên một chút liền té cái bịch, Lâm Thiên nhìn mà ôm bụng cười. 
Lâm Thiên cười to bảo: 
- Ha ha ha! Bình thường không cố gắng, vào phút then chốt thất bại rồi đi? 
Lâm Thiên vận dụng Mê Tâm Trận, nhưng lần này không đem đến tác dụng gì lớn. Đàn sinh vật biến dị xao động nhưng không công kích lẫn nhau như Lâm Thiên nghĩ. 
Lâm Thiên lẩm bẩm: 
- Thú vị, xem ra thực lực tăng lên thì Mê Tâm Trận không thể mạnh mẽ đối phó các ngươi. 
Hai tay Lâm Thiên nhanh chóng bấm các pháp quyết, các trận pháp nhanh chóng hình thành rớt xuống dưới. 
Lâm Thiên không rành về trận pháp nhưng tính ra cũng học hơn một năm (thời gian trong Tinh Giới), một năm này hắn nắm giữ hai trăm trận pháp. Trong hai trăm trận pháp có một số chẳng có tác dụng công kích nhưng cũng có nhiều trận pháp công kích. 
Liệt hỏa trận, thiên lôi trận, huyễn tâm trận, kim giáp thần nhân trận... Các trận pháp lên sân. Lửa bốc cháy cao ba trượng, từng đợt thiên lôi chính xác đánh vào đầu đàn sinh vật biến dị. Các thần nhân giáp vàng cao cả trượng cầm kiếm to lấp lánh ánh sáng vàng chém vào bầy sinh vật biến dị. 
Vòng ngoài. Đám Long Lăng Thiên trợn mắt há hốc mồm xem. Cách chỗ đám Long Lăng Thiên không xa, Ngụy Phong cũng đến. 
Ngụy Phong thầm rít gào: 
- Mạnh, mạnh quá! Khi nào ta mới có tu vi cường đại như vậy? 
Tả Vân Phi siết chặt nắm tay nói: 
- Lão Ngụy, chúng ta phải cố lên, nếu không còn mặt mũi gì tự xưng là huynh đệ của lão tam? 
Ngụy Phong trầm giọng nói: 
- Lão tứ, bọn họ nói đài phong ấn phong ấn một đường hầm không gian, đối diện thế giới nguy hiểm. Lão tứ nói xem bọn họ nói có đúng không?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.