Tinh Giới

Chương 283: Phong Ấn Thai




Diệu Vân trai chủ nhíu mày nói: 
- Được rồi, Lâm sư điệt, những chuyện này chờ về sau các ngươi bàn luận đi. Mọi người từ xa đến, bây giờ đã giữa trưa, hãy ăn chút thức ăn chay no bụng đã. 
Người là sắt cơm là thép, không ăn một bữa đói nhũn người. Những người tới đây không phải ai cũng tu vi cao sâu, người thậm chí không đến thiên giai thì không thể thiếu ăn được, nên Từ Hàng Tịnh Trai đã chuẩn bị thức ăn chay thượng đẳng. 
Lâm Thiên, Thạch Huyên Hiên, Mộ Dung Tuyết, Tả Vân Phi, Nam Cung Uyển Nhi ngồi một bàn. Thạch Huyên Hiên và Mộ Dung Tuyết ngồi hai bên Lâm Thiên, Tả Vân Phi và Nam Cung Uyển Nhi ngồi phía đối diện. 
Thạch Huyên Hiên mỉm cười gắp thức ăn cho Mộ Dung Tuyết: 
- Mộ Dung, thức ăn chay chỗ chúng ta có hợp khẩu vị không? 
Mộ Dung Tuyết mỉm cười nói: 
- Ăn rất ngon, cảm ơn. 
Lâm Thiên cười nói: 
- Mộ Dung được đãi ngộ tốt quá, hình như ta còn chưa được Huyên Hiên gắp cho bao giờ. 
Thạch Huyên Hiên, Mộ Dung Tuyết nhìn nhau, cùng gắp đồ ăn cho Lâm Thiên: 
- Thiên, ăn đi. 
Tả Vân Phi hắng giọng: 
- Này lão tam, đang trước mắt công chúng, chú ý ảnh hưởng chút. Hai mỹ nhân gắp đồ ăn cho ngươi, không sợ mắt mọi người trừng chết sao? 
Lâm Thiên bĩu môi nói với Nam Cung Uyển Nhi: 
- Nam Cung Uyển Nhi có nghe ra không? Lão tứ đang biểu đạt hai ý. 
Nam Cung Uyển Nhi kinh ngạc hỏi: 
- Hai ý gì? 
- Thứ nhất, hắn hâm mộ ta có hai người gắp đồ ăn cho mà bây giờ hắn chỉ có một mình Nam Cung Uyển Nhi, chắc trong lòng có gì muốn nói. Thứ hai lão tứ đang thầm phê bình Nam Cung Uyển Nhi không gắp đồ ăn cho hắn. 
Lâm Thiên nghiêm túc nói: 
- Đúng không lão tứ? Lão tứ, làm người phải thành thực, ngươi nói thẳng không được sao? Có lẽ Nam Cung Uyển Nhi rộng lượng hiểu lý cho phép lão tứ thêm tỷ muội cho nàng. Dùng ánh mắt giết người nhìn ta làm gì? Nam Cung Uyển Nhi thấy chưa? Ta nói đúng quá... 
Tả Vân Phi cười khổ nói: 
- Đại ca, ngươi là đại ca ruột của ta, làm ơn làm phúc, ta sợ ngươi rồi. 
Eo Tả Vân Phi đã bị Nam Cung Uyển Nhi nhéo. 
- Uyển nhi đừng nghe lão tam nói nhảm, ta rất chung tình, không giống ai đó. 
Lâm Thiên cười tà: 
- Lão tứ nói ai đó là chỉ ai? 
Tả Vân Phi nói: 
- Lão tam, làm ơn đừng nhìn ta bằng ánh mắt đó, hại ta nổi hết da gà da vịt. Ta đang nói đến lão Ngụy, hắn ở trong quân đội nghe nói vào bộ đội đặc chủng, còn làm đội trưởng một tiểu đội. Trong đội của lão Ngụy có nhiều mỹ nữ xinh đẹp. 
Lâm Thiên thầm thở ra: 
- Lão Ngụy... 
Lâm Thiên đã hứa cho Ngụy Phong công pháp nhưng mãi không tìm ra thích hợp. 
Lâm Thiên thầm nghĩ: 
- Xong việc này rồi mặc kệ có chuyện lớn gì phải ưu tiên tìm ra công pháp cho lão Ngụy. 
Tả Vân Phi ngừng cười, trầm giọng hỏi: 
- Lão tam, ta nghe nói tiểu Bạch... 
Lâm Thiên nói: 
- Đã ổn định. Lam Linh vốn thân với tiểu Bạch, với tính cách của tiểu Bạch ước chừng cũng rất có hảo cảm với Lam Linh, không thì hắn muốn chủ động thân thiết với nữ nhân nào cũng khó khăn. Tuy chịu khổ mấy ngày nhưng xem như duyên phận, nếu cứ để tiểu Bạch từ từ thì đến khi tu thành tiên vẫn giữ nguyên tầng cửa sổ giấy. 
Tả Vân Phi gật đầu nói: 
- Nghĩ vậy thì Huyền Minh coi như làm một việc tốt. 
Ăn xong còn nhiều tiết mục khác nhưng Lâm Thiên không thích mấy thứ đó, hắn kéo Thạch Huyên Hiên, Mộ Dung Tuyết vào không gian Tinh Giới. Dương Thi, Dương Tuyết đang tu luyện. 
Lâm Thiên nói: 
- Huyên Hiên kể chuyện của ta cho Mộ Dung nghe đi, ta vào Tinh Giới tu luyện. 
Thạch Huyên Hiên hỏi: 
- Thiên đã là Xuất Khiếu Kỳ, trên Trái Đất không ai lợi hại hơn, tại sao Thiên còn sốt ruột như vậy? 
Mộ Dung Tuyết đứng cạnh Thạch Huyên Hiên ngơ ngác nhìn Lâm Thiên, nàng chưa biết tu vi thật sự của hắn. 
Lâm Thiên ôm, hôn Thạch Huyên Hiên, Mộ Dung Tuyết. 
- Xuất Khiếu Kỳ còn chưa đủ, ta không biết khi nào thì rắc rối tìm tới cửa. Trước khi rắc rối đến phải biến mình mạnh lên, tích tiểu thành đại, tuy thời gian ít ỏi nhưng có thật nhiều thời gian ít ỏi đó đủ tăng cao thực lực mảng lớn. Bây giờ ta đang học trận pháp, Huyên Hiên kể cho Mộ Dung nghe còn ta tranh thủ học tốt mấy trận pháp, ha ha ha ha ha ha! 
Thạch Huyên Hiên nói: 
- Đừng mệt nhọc quá. 
- Ha ha, sao có thể? Đạo trận pháp muôn vàn ảo diệu, trong đó rất thú vị, ta hưởng thụ niềm vui học tập, không mệt. 
Lâm Thiên cười nói: 
- Thôi, ta vào đây. 
Lâm Thiên lòng máy động, đi vào Tàng Tinh tháp trong Tinh Giới. 
Trên mặt đất tầng một Tàng Tinh tháp là các vòng tròn, mỗi khi Lâm Thiên lĩnh ngộ một trận pháp là vòng tròn thiếu đi một, hiện tại đã thiếu mấy chục vòng tròn. Lâm Thiên ước chừng những vòng tròn này cộng lại cỡ vạn cái. 
Hàng vạn vòng tròn tức là vạn trận pháp, nếu Lâm Thiên lĩnh ngộ trọn vẹn vạn vòng tròn tương đương đặt nền móng trận pháp vững chắc. Lâm Thiên không nghĩ nhiều, hắn ngồi xuống xếp bằng tu luyện. 
Trong không gian Tinh Giới. 
Mộ Dung Tuyết hỏi: 
- Thanh Ngưng, Thiên trừ Thanh Ngưng, ta, Dao nhi ra còn có hai tỷ muội Dương Thi, Dương Tuyết? 
Thạch Huyên Hiên gật đầu: 
- Đúng vậy, nếu ngươi không muốn thì... 
Mộ Dung Tuyết nói: 
- Dù chỉ được một phần vạn tình yêu thì ta cũng chịu! 
Ánh mắt Mộ Dung Tuyết kiên quyết làm Thạch Huyên Hiên giật mình. 
Thạch Huyên Hiên nói: 
- Mộ Dung, thật không biết Thiên có gì tốt mà làm Mộ Dung hết lòng hết dạ yêu hắn như vậy. 
Mộ Dung Tuyết nói: 
- Thanh Ngưng ưu tú hơn ta nhiều nhưng cũng một lòng theo hắn. 
*** 
Lâm Thiên về không gian Tinh Giới, Mộ Dung Tuyết, Thạch Huyên Hiên phát hiện ngay, chạy tới. 
Lâm Thiên nhìn Mộ Dung Tuyết: 
- Mộ Dung, có chuyện muốn bàn bạc với nàng. Mộ Dung học công pháp Huyền Nữ quyết, môn công pháp này không tệ nhưng Huyên Hiên, Thi nhi, Tuyết nhi đều tu luyện công pháp tu thần, nếu Mộ Dung tu luyện huyền quyết thì tương lai tu vi kém hơn bọn họ rất nhiều. 
Mộ Dung Tuyết hỏi: 
- Ý của Thiên là? 
- Chuyển sang tu công pháp khác. Thi nhi, Tuyết nhi tu luyện Tinh Nguyệt thần công, càng nhiều người tu luyện thì kết hợp lại phát ra uy lực càng lớn. Không biết Mộ Dung có chịu chuyển sang tu Tinh Nguyệt thần công không? 
Lâm Thiên hỏi: 
- Cái này có lẽ khiến Mộ Dung hơi khó xử. 
Mộ Dung Tuyết nói: 
- Ta không sao, nhưng Huyền Nữ quyết là công pháp của sư môn, tu luyện công pháp khác không khác gì phản bội sư môn, không biết sư phụ nghĩ sao. 
Lâm Thiên nói: 
- Bên Vân Lam cung chủ thì ta sẽ tự đi nói, tin tưởng Vân Lam cung chủ sẽ đồng ý. 
Lâm Thiên giết Bát Kỳ, báo thù lớn giúp Huyền Nữ cung, Vân Lam cung chủ đã có lòng cảm kích hắn. Tuy Mộ Dung Tuyết là đồ đệ của Vân Lam cung chủ, thiên phú không tệ nhưng dù gì tu vi mới là thiên giai, mất một đệ tử thiên giai mà trả lại nhân tình của Lâm Thiên, cũng cho Mộ Dung Tuyết theo đuổi tốt hơn, Vân Lam cung chủ nên đồng ý. 
Mộ Dung Tuyết nói: 
- Mọi chuyện nghe lời Thiên. 
Lâm Thiên nói: 
- Ừm! Chúng ta ra ngoài đi, chắc điển lễ sắp kết thúc rồi. 
Ba người ra khỏi không gian Tinh Giới, quả nhiên điển lễ Từ Hàng Tịnh Trai đã chấm dứt. Đám khách đến Từ Hàng Tịnh Trai lần lượt từ biệt rời đi. 
Long Lăng Thiên thấy bọn họ vội chạy tới hỏi: 
- Lâm lão đệ, ngươi dắt bọn họ đi đâu vậy? 
Lâm Thiên thấy sắc mặt Long Lăng Thiên khác lạ thì nhíu mày hỏi: 
- Long lão ca, xảy ra chuyện gì? 
- Trong sa mạc Sahara phát hiện một đài phong ấn, chìa khóa hình ngôi sao thứ bảy xuất hiện trên đài phong ấn. 
Long Lăng Thiên nói: 
- Đài phong ấn tiết lực lượng ra ngoài, lực lượng đó khá tà ác. Quanh đài phong ấn mười dặm mọi sinh vật đều biến dị. 
Lâm Thiên biến sắc mặt hỏi lại: 
- Biến dị? 
Long Lăng Thiên hít sâu, nói: 
- Đúng vậy, biến dị. Trong sa mạc có bò cạp dài 3cm, 4cm, đoán xem bây giờ nó to cỡ nào? 
Lâm Thiên nói: 
- Đừng nói với ta là đám bò cạp, rắn cát đều thành yêu! 
- Bò cạp nhỏ dài 3cm, 4cm giờ dài ra hai, ba thước. Còn rắn cát thì một con dài hơn mười thước, thực lực chúng nó không yếu. Người Giáo Đình đi qua trước, khoảng mười Đại Tế Ti, hai Bạch Y Giáo Chủ chẳng những không tịnh hóa đám sinh vật biến dị còn bị giết hai Bạch Y Giáo Chủ. Trong mười Đại Tế Ti bị giết gần hết, còn hai người ước chừng bị lực lượng tiết ra từ đài phong ấn ảnh hưởng mà trở nên điên cuồng, bị cao thủ huyết tộc chạy tới sau và cao thủ Giáo Đình khác giết chết. 
Lâm Thiên sắc mặt khó coi nói: 
- Vậy xem ra nguyên thái dương hệ bị phong ấn là vì lực lượng tà ác đó, phong ấn kia vì không để lực lượng tà ác tiết ra ngoài. Phong ấn bên ngoài e rằng để phòng ngừa có người vào Trái Đất phá phong ấn kia. 
Long Lăng Thiên nói: 
- Ta cũng nghĩ vậy, nhưng có một vấn đề không thể giải thích. Tại sao người lúc trước phong ấn để lại bảy chìa khóa hình ngôi sao? Đây chẳng phải là cho người khả năng phá phong ấn sao? 
Lâm Thiên lắc đầu nói: 
- Hiện tại chúng ta khó tìm hiểu được. Long lão, đã có người Long tổ qua bên kia đúng không? Nhất định phải phòng ngừa đám sinh vật biến dị lan tràn bốn phía, ta không mong Trái Đất thành vườn bách thú.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.