Tình Địch Mỗi Ngày Đều Trở Nên Đẹp Hơn

Chương 74:




Từ sau khi Đông cung kết thúc, nhóm Kim fan cảm giác bản thân thật sự muốn tâm thần phân liệt.
Một mặt, đắm chìm trong bi thương của Lý Tự, một mặt nhìn Thẩm Kim Đài nổi tiếng toàn quốc, làm người hâm mộ kích động hết sức.
“Mọi người phải tiếp tục hỗ trợ cho anh, để nhóm giám khảo nghe được tiếng hô của quần chúng!”
“Anh vẫn luôn là ứng cử viên nổi tiếng nhất, hai ngày trước phần phiên ngoại vừa ra, độ hot lại nổi lên, nhất định là đang tạo thế vì anh chúng ta!”
“Lần này nam diễn viên xuất sắc nhất định không thoát khỏi tay anh ấy!”
“Tôi cảm thấy mọi người nên khiêm tốn thì hơn. Tỷ lệ anh chúng ta trúng giải lớn, nhưng giải thưởng Quốc Hoa năm ngoái không phải không chọn phim hot rồi, cuối cùng chẳng phải là càng nóng càng dễ thua à. Khẩu vị của nhóm giám khảo không dễ đoán, huống chi năm nay là năm phim truyền hình được mùa, cạnh tranh nam chính xuất sắc nhất vẫn rất kịch liệt.”
Càng tới gần buổi lễ ban thưởng, nhóm Kim fan càng căng thẳng.
Yêu cầu Thẩm Kim Đài quá nhiều, gần như toàn dân coi trọng.
Tỷ suất người xem cao, nhân vật nổi tiếng, kỹ năng diễn xuất lại được nhiều người khen thưởng, gần như không có khuyết điểm nào
Xếp hạng thứ hai chính là diễn viên dày dạn kinh nghiệm Trần Phóng. Lần này ông diễn phim niên đại truyền kỳ, cũng là một phim lớn hàng niên. Nhận được một đống giải thưởng nam diễn viên xuất sắc nhất, thuộc về phái thực lực.
*Phim niên đại truyền kỳ là dòng phim Trung Quốc mô tả thời kỳ từ cuối nhà Thanh đến những năm 30 – 40 thế kỷ trước.
Ngoại giới phổ biến cho rằng chủ yếu là hai người bọn họ tranh đoạt vòng nguyệt quế nam diễn viên xuất sắc.
“Em hẳn chỉ là có mặt cho vui.” Bạch Thanh Tuyền một bên thử tạo hình, một bên nói với anh Uy: “Không đúng, em nhất định là như vậy.”
Anh Uy đỡ trán: “Thanh Tuyền, chúng ta tự tin lên.”
Bạch Thanh Tuyền cười nói: “Chẳng qua anh yên tâm, tâm tình em rất tốt. Chỉ cần Kim Đài có thể cầm nam chính xuất sắc nhất, đây chính là thắng lợi của toàn bộ Đông cung chúng ta!”
Anh Uy cảm thấy Bạch Thanh Tuyền từ sau khi quay xong Đông Cung, tính cách cũng thay đổi thật nhiều. Cảm giác trưởng thành lên rất rõ ràng, tâm tính rõ ràng lắng xuống không ít.
Đoán chừng đều là học theo Thẩm Kim Đài.
Nghĩ tới Thẩm Kim Đài, hắn cảm thấy rất quỷ dị.
Giống như trong một đêm biến hẳn thành người vậy. Bây giờ hắn nhìn Thẩm Kim Đài, cũng cảm thấy... Ừ, tốt vô cùng!
Không làm chuyện đồng bóng, kỹ năng diễn xuất vững chắc, làm người thành thật.
《 Đông cung tới 》 lần này là cùng đi thảm đỏ, đây cũng là tổ phim khiến người khác chú ý nhất.
Thẩm Kim Đài, Bạch Thanh Tuyền, Trịnh Tư Tề, dù chỉ là một trong ba người này cũng có thể làm bùng nổ sân khấu đó!
“Mau mau mau mau, mau giúp tôi kéo khóa kéo lên!” Mẹ Diêm quay lưng lại, nói với bà vú.
“Em nói xem em chạy đi làm gì, em là nhân viên không liên quan.” Diêm Thiết Phong cười.
“Sao em không liên quan, hôm nay là ngày Tiểu Kim bắt  cái cúp đầu tiên trong đời diễn viên, em có thể không đi sao. Hơn nữa, con trai anh còn đi đó, đây là phim của con trai anh, anh nói xem có liên quan đến em hay không?”
Mẹ Diêm cầm bọc nhỏ lên, chọn nào đầu Diêm Thiết Phong một chút: “Tối nay ăn một mình, bọn em phải đi tiệc ăn mừng!”
“Cái kiểu này của em, nhỡ Tiểu Kim không nghĩ như vậy thì phải làm sao đây.”
“Anh đi đi, cái đồ miệng quạ đen!”
Mẹ Diêm mặc váy màu đỏ, mặt mày sáng sủa mà ra khỏi nhà. Diêm Thu Trì đi lên đỡ bà, bà khoác cánh tay hắn, nhìn trang phục của Diêm Thu Trì một cái.
Diêm Thu Trì là cái giá quần áo di động. Vai rộng eo thon chân dài, mặc đồ rách cũng rất đẹp mắt. Chẳng qua trang phục hắn mặc hợp nhất vẫn là chính trang, rất phù hợp với khí chất lạnh lùng thanh cao cấm dục của hắn, vừa nghiêm túc vừa có hương vị đàn ông, trông cực kỳ anh tuấn.
Bà khoác cánh tay của Diêm Thu Trì đi xuống, hỏi: “Con nói xem, tỷ lệ Tiểu Kim đạt được giải nam diễn viên xuất sắc nhất có phải rất lớn hay không?”
“Dư luận đã có, cúp chỉ là chuyện thêu hoa trên gấm. Có hay không thật ra cũng không quan trọng, cậu ấy sẽ là người được nhìn chăm chăm nhất tối nay.”
Mẹ Diêm cảm thấy tình cảm của con trai lớn nhà bọn họ thật sự rất được, nói đến mức bà còn thật sự cao hứng.
“Tốt nhất là có cả cúp vàng cúp bạc, dư luận quần chúng, trúng mùa lớn!”
Bà vừa nói xong liền sửng sốt một chút, sau đó kéo ống tay áo của Diêm Thu Trì một chút. Âu phục màu đen, ống tay áo lộ ra làn da trắng, nửa lộ một cái đồng hồ trắng đen không rõ.
“Cái đồng hồ này của con có chút quen thuộc, hình như đã nhìn thấy ở đâu đó thì phải.”
Diêm Thu Trì lãnh đạm nói: “Mua mấy năm rồi, thường xuyên đeo.”
Là nhìn thấy trên cổ tay Diêm Thu Trì sao?
Mẹ Diêm có chút bối rối.
Diêm Thu Trì vốn muốn cùng tổ phim Đông cung đi thảm đỏ, không biết tại sao hắn lại khéo léo từ chối, trực tiếp vào sân. Mẹ Diêm không định đi thảm đỏ, bà chỉ muốn tới hiện trường làm chứng một khắc Thẩm Kim Đài đạt được phần thưởng kia.
Chẳng qua trước khi ngồi vào, bà muốn gặp Thẩm Kim Đài một lần trước.
Diêm Thu Trì lãnh đạm nói: “Đưa mẹ đi phòng khách sạn của cậu ấy trước.”
Diêm Thu Trì đã có một đoạn thời gian rất dài không nhìn thấy Thẩm Kim Đài.
Lần cuối cùng thấy là ở bữa tiệc hơ khô thẻ tre của Đông cung.
Trời mới biết đoạn thời gian này hắn sống như thế nào.
Gần đây may là Thẩm Kim Đài thường xuyên tham gia hoạt động, coi như lộ mặt khá nhiều. Trong thực tế không gặp được, ít nhất cũng thấy thường xuyên trên tin tức, hắn đã dưỡng thành thói quen trước khi đi ngủ tìm kiếm tin tức của Thẩm Kim Đài một chút.
Khó chịu nhất chính là nửa tháng vừa mới hơ khô thẻ tre đó.
Không biết là có phải do nhập vai quá sâu không, Thẩm Kim Đài nửa tháng đó một chút tin tức cũng không có. Hắn bảo mẹ Diêm đi thăm cậu, lúc về mẹ Diêm nói: “Không biết là mệt nhọc hay là thế nào, người nhìn rất chán chường, ngày nào cũng vùi trong khách sạn.”
Mẹ Diêm vốn muốn đón Thẩm Kim Đài về nhà, chẳng qua Thẩm Kim Đài nói cậu muốn ở một mình một đoạn thời gian.
Diêm Thu Trì rất lo lắng Thẩm Kim Đài nhập vai quá sâu không thoát ra được.
Làm đoạn thời gian đó trong lòng hắn cũng rất bực bội, chính là vừa nghĩ tới Thẩm Kim Đài có lẽ rất khó chịu, bản thân bỗng chợt đau lòng.
Sắp phải ngồi xe đi thảm đỏ, Thẩm Kim Đài ngồi ở trước bàn hóa trang, để thợ trang điểm giúp cậu sửa sang đầu tóc.
Tóc giữ lại lâu như vậy, sau khi đột nhiên cắt ngắn, cậu cũng có hơi không thích ứng.
Có thể là do kiểu tóc đột nhiên thay đổi, Lý Mỹ Lan cũng cảm thấy nhìn cậu có chút xa lạ.
Theo lý thuyết, tóc ngắn thì người hẳn sẽ trông càng ổn mới đúng, nhưng sau khi Thẩm Kim Đài cắt tóc ngắn, mái tóc không còn là tiêu điểm khiến người khác chú ý, sự chú ý bỗng đều tập trung ở trên mặt cậu. Ngũ quan đẹp hơn hẳn, đôi mắt cũng không dùng hóa chất, ngay cả mỗi một cây lông mày nhìn cũng rất vừa khéo, sắc môi càng đẹp hơn, sạch sẽ đỏ tươi, cộng thêm thân hình cao gầy đầy đặn, cô cảm giác Thẩm Kim Đài bỗng nảy nở, có một loại anh khí diễm lệ.
“Anh Kim, mẹ Diêm tới, còn có giám đốc Diêm.” Tiểu Đường chạy tới nói.
Hôm nay người đến phòng của hắn có rất nhiều, người của đoàn đội, bao gồm một vài nhân viên công tác ở giải trí Quý Phong nghe nói Diêm Thu Trì muốn tới, trong lòng mấy cô gái cũng chấn động một cái.
Nói thật, làm việc trong vòng giải trí, đẹp trai như thế nào cũng đều gặp cả rồi, chẳng qua khiến các cô động tâm, vẫn là loại bên ngoài đẹp trai bên trong nhiều tiền như Diêm Thu Trì này.
Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một phu nhân và một anh chàng rất đẹp trai nhất định cao hơn một mét chín đi tới. Anh chàng đẹp trai đó đại khái hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi, tướng mạo đoan chính, mặt mày mắt anh khí bức người.
“Tiểu Kim!” Mẹ Diêm giương cánh tay ra.
Thẩm Kim Đài cười ôm lấy mẹ Diêm một chút: “Sao dì lại tới đây?”
“Hôm nay là ngày vui của con, dì dĩ nhiên phải tới rồi.” Mẹ Diêm hưng phấn nói.
Thẩm Kim Đài cười một tiếng, lại nhìn Diêm Thu Trì một cái: “Giám đốc Diêm.”
Diêm Thu Trì “Ừ” một tiếng.
Điện thoại của Diêm Thu Trì đột nhiên vang lên, hắn đi tới bên ngoài sân thượng nghe điện thoại, xoay người. Xuyên thấu qua cửa kính sân thượng nhìn sang, thấy mẹ Diêm và Thẩm Kim Đài đang nói chuyện, trên mặt Thẩm Kim Đài mang theo nụ cười. Toàn thân của cậu là âu phục màu xám tro, áo sơ mi trắng, tóc đen, mặt mày sáng sủa sạch sẽ, môi đỏ mọng, chân dài.
“Giám đốc Diêm, giám đốc Diêm?”
Hắn phục hồi tinh thần lại, “ừ” một tiếng: “Lát nữa anh gọi lại đi, có chút việc.”
Sau khi hắn cúp điện thoại cũng không đi vào. Bên ngoài vừa mới lên đèn, có chút tối, trong phòng trông đặc biệt rõ ràng hơn. Người bên trong đại khái là không thấy rõ hắn, cho nên ánh mắt hắn không chút kiêng kỵ.
Gặp được Thẩm Kim Đài, hắn ngược lại cảm thấy buồn bã như thể mất đi thứ gì đó. Lòng người tham lam không đáy, luôn muốn nhiều hơn, không có được, sẽ cảm thấy không thể có được, cho nên buồn.
Nếu như có một ngày, hắn đến nhìn lâu Thẩm Kim Đài một cái cũng không ức chế nổi thì phải làm sao đây.
Thẩm Kim Đài phải chuẩn bị lên đường.
Hắn bèn đi ra từ sân thượng, thấy Tiểu Đường đưa khối đồng hồ cho Thẩm Kim Đài, Thẩm Kim Đài một bên đeo đồng hồ một bên gật đầu với hắn, ở giữa vòng vây của nhân viên công tác đi ra ngoài.
Thấy cái đồng hồ đó, thất vọng trong lòng Diêm Thu Trì lại lập tức biến mất, nhấp nhấp môi mỏng, tựa như lấy được an ủi.
Giải thưởng Quốc Hoa là giải thượng cao nhất của phim truyền hình, tham dự có rất nhiều quan lớn chính phủ. Năm nay lại là năm giải thưởng Quốc Hoa tròn 50 năm, minh tinh lớn nhỏ tụ tập, gần như ký giả toàn quốc đều tới, máy quay, đều đang phục kích thảm đỏ.
Những tổ phim khác từng bước từng bước đi qua, cũng coi như có chút tiếng tăm, nhưng quan trọng là tổ phim hôm nay bọn họ chờ đợi vẫn là tổ phim Đông cung.
Trong lòng MC thảm đỏ rõ ràng, cho nên lúc tổ phim Đông cung sắp ra sân, hắn cười nhìn truyền thông vây quanh và những người hâm mộ một chút, kết thúc sớm màn phỏng vấn của một minh tinh ở phía trước: “Kế tiếp rất lợi hại, sắp bước vào thảm đỏ chính là...”
Kim fan và Nguyệt Quang fan sớm đã hỏi thăm thứ tự của thảm đỏ, nghe được câu này đã hoan hô, MC cười vung tay lên: “Đông cung, tới!”
Hiện trường trong nháy mắt vang lên tiếng hoan hô như sấm. Ánh sáng huỳnh quang gần như có thể chớp nổ mắt người, ngay cả mấy minh tinh vừa đi thảm đỏ lúc trước cũng quay người lại nhìn sang, chỉ thấy đạo diễn Quách Thụy dẫn đầu, tổ phim Đông cung hùng dũng đi tới thảm đỏ, liếc nhìn lại, tất cả đều là ánh sao tuyệt sắc.
“Trời ạ, trời ạ, không ngờ có một ngày tôi sẽ hưng phấn khi xem livestream như vậy, không hổ là Đông cung, trực tiếp dùng số người nghiền ép!”
“Đề cử nhiều dĩ nhiên là đến nhiều, a a a a, tôi thấy Trịnh Tư Tề!”
“A a a a, Bạch Thanh Tuyền hôm nay thật là đẹp!”
“A a a a a a a a a, Thẩm Kim Đài Thẩm Kim Đài, mẹ yêu con!!!!”
“Thẩm Kim Đài thay đổi thật là lớn, cậu ấy hớt tóc hả, trời ạ, sao cậu ấy dễ nhìn như vậy!”
“Thiếu niên đeo hoa lại xuất hiện nhân gian, đây là mỹ nhân tuyệt sắc nào!”
Thẩm Kim Đài cả người mặc âu phục xa xỉ màu xám tro, tốn lên làn da trắng, giày da màu đen sáng bóng, vẫn là dáng vẻ khiêm tốn, chỉ có trước ngực cắm một cành hoa hồng, thái độ hăng hái. Ở giữa vô số tiếng reo hò, cái tên “Thẩm Kim Đài ” lần đầu tiên vượt qua toàn bộ ngôi sao, vang khắp  thảm đỏ, mà bản thân cậu cũng lần đầu tiên trở thành người khiến người khác chú ý nhất như cũ dù là đi giữa hai anh chàng đẹp trai như Bạch Thanh Tuyền và Trịnh Tư Tề!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.