Tình Địch Mỗi Ngày Đều Trở Nên Đẹp Hơn

Chương 72:




Tác giả có lời muốn nói:
Y gặp được, còn chết ở trên người mình thích nhất. 
Đừng đánh tôi, cái này đã là phiên bản tương đối hoà hoãn rồi! Kết cục BE mọi người cầu, đây cũng chắc chắn là kết cục của y rồi, hu hu hu, A Tự. 
Lý Tự lựa chọn trở về là bởi vì hoàng đế muốn giết y, bản thân y không còn đường sống nên không muốn liên lụy Chu Anh. Sau khi nhìn thấy từ đằng xa liền thản nhiên đi tới cái chết. 
Cuộc sống của Chu Anh luôn là cuộc sống yên ả, hắn cũng không biết Lý Tự đã đầu tóc bạc trắng. 
Kẻ giết Lý Tự chính là kẻ vô danh, là kẻ thù đông đảo của y.
Đông cung kết thúc, phía sau còn có một vài phần việc cuối cùng. 
Tiếp theo là buổi lễ ban thưởng.
—–
Sau khi kết cục của Lý Tự được phát sóng, video biên kịch Mạnh Hiểu Thanh nhận phỏng vấn được lan truyền trên mạng. 
MC nói: “Kết cục mới đây của Lý Tự có thể nói là đã khiến người xem cả nước rớt nước mắt khóc. Rất nhiều người muốn gửi lưỡi dao cho biên kịch, ngài có biết không? ” 
Mạnh Hiểu Thanh gật đầu nói: “Tôi cũng cảm thấy rất áy náy, thật ra sau khi tôi viết ra chương này, chính tôi cũng mất ngủ một đêm. Khóc rất lâu. Ngày hôm sau hỏi đạo diễn Quách có nên quay như vậy hay không, chẳng qua cuối cùng thương lượng một chút, chúng tôi đều cảm thấy kết cục này tốt hơn so với ban đầu. Lý Tự này, chính xác là một nhân vật phản diện. Cho dù là tiểu thuyết nguyên tác hay là cải biên, vận mệnh của y đều sẽ không thể thay đổi. Giống như lời thoại nói trong phim vậy, những người ở đỉnh cao của quyền lực như này tự cho rằng đang thao túng quyền lực, thật ra cuối cùng đều bị quyền lực khống chế. Dưới một tình huống như vậy, chết chắc chắn là kết cục của y. Chết như thế nào, lúc nào chết, thật ra là vấn đề tôi chủ yếu suy nghĩ khi cải biên. Bởi vì có rất nhiều tin đồn liên quan tới số mệnh của y. Nếu như chết rất bình thường thì có cảm giác sẽ mất đi sắc thái mạnh mẽ lại cực đoan của nhân vật này. Cả đời này của y tương đối truyền kỳ, không câu nệ, nên cho y một cái kết khiến người xem ấn tượng mãi. ” 
“Nghe nói ban đầu ngài định để Lý Tự sống sót? ” 
Mạnh Hiểu Thanh gật đầu: “Chúng tôi ban đầu cũng không nghĩ nhân vật Lý Tự này sẽ nổi như vậy, nổi tiếng rồi thì mọi người lại lo lắng. Nói nếu viết y chết, người xem có thể sẽ không chịu nổi, cho nên lúc đó viết một cái kết là Thái tử Chu Anh đón Lý Tự đã điên về nhưng Lý Tự lại không nhận ra hắn. Ban đầu vốn muốn quay kết cục này, bây giờ lại không xác định được có nên quay hay không. ” 
“Cái chết của Lý Tự quá đau lòng. Mọi người cũng từng nghĩ y sẽ chết, nhưng không ngờ y sẽ chết như vậy. Cuối cùng Thái tử cũng không nhận ra y, ngay cả bức thư cũng chẳng đưa được. ” 
“Thật ra đã bôi bỏ một ít, có một bản còn đau khổ hơn cái này. Thái tử không nhận ra y là bởi vì lúc ấy mặt mũi y đã mơ hồ. Ban đầu sau khi viết cái đó, tôi nhìn một cái, không được, không chịu nổi, kích thích quá mạnh, cho nên cuối cùng trên mặt diễn viên chỉ quệt quệt vài vết máu, dẫn đến có rất nhiều cư dân mạng hỏi tại sao Thái tử lại không nhận ra các kiểu. Trong quá trình xử lý cái chết của Lý Tự, chúng tôi đã đơn giản hóa đi. Y cụ thể chết thế nào, không quay. Nói như thế nào đây, ban đầu chúng tôi dự đoán càng đơn giản sẽ càng chấn động, Chính là kiểu một giây trước y xuống xe ngựa, một giây sau đã có một con ngựa kéo thi thể chạy loạn trên thành thị. Sau khi quay xong mọi người cũng rất khó chịu. Thẩm Kim Đài trực tiếp khóc gần chết, cậu ấy nói mình không chịu nổi. Sau đó thật ra đã xử lý dịu dàng hoá một chút, để y chết ở trên lưng người yêu. Trước khi y chết đã nhận ra Chu Anh tới, chúng tôi có đặc tả. Chu Anh thật ra sớm muộn cũng sẽ biết hắn đã ở cạnh Lý Tự một khắc cuối cùng. Bao gồm chữ viết ở mặt sau tấm bia nữa, thật ra văn bia thường sẽ không viết như vậy……” Mạnh Hiểu Thanh trầm mặc một hồi, nói tiếp: “Ban đầu quyết định muốn hạ đao tử, tôi một mặt rất không đành lòng, một mặt lại cảm thấy như vậy là tốt hơn đối với nhân vật này. Tính bi kịch của nhân vật sẽ mạnh hơn, nhân vật càng dễ đi vào lòng người hơn. Kết cục của Lý Tự thật ra cũng là để chôn phục bút trong tương lai giữa đám người Trường An và Tam hoàng tử, Chu Tông và Hạ Lan Bích, ngụ ý cho tính tàn khốc và vòng lặp của tranh đấu quyền lực. ” 
*Phục bút (伏笔/Foreshadowing) là kỹ thuật được người viết sử dụng để cung cấp các manh mối để độc giả có thể đoán trước điều có thể xảy ra sau đó trong câu chuyện. Nói cách khác, nó là một công cụ văn chương được tác giả sử dụng để gợi ý về một tình tiết và những điều có thể xảy ra trong một tương lai gần, hoặc các chiều hướng phát triển của một tình tiết về sau trong câu chuyện.
“Đông cung có ý định quay phần tiếp theo sao? ” 
“Trước mắt thì chưa. Có một phiên ngoại ngoài kết cục, chưa xác định còn quay hay không. Bây giờ tổ phim đã hơ khô thẻ tre, diễn viên cũng tương đối bận rộn, lịch trình không dễ sắp xếp. ” 
Một tập Lý Tự chết này của《 Đông cung tới》, tạo nên kỳ tích tỷ suất người xem phá 8. Bởi vì y chết quá đau đớn, tỷ suất người xem của hai kết cục cuối cùng cũng không rơi xuống.
Mọi người đều đang xem hoàng đế Chu Tông chó chết sẽ chết như thế nào. 
Chẳng qua《 Đông cung tới》 cũng không nói tới chuyện xa xôi như vậy. Chuyện chỉ nói đến phong vân trong tương lai là ngừng. Trường An trở lại trong cung Trường An làm người bên cạnh Tam hoàng tử. Hạ Lan Bích và Chu Tông đã nảy sinh hiềm khích. Dáng vẻ tàn bạo của Chu Tông vừa chớm nở, tương lai huynh đệ tương tàn là không thể tránh khỏi. 
Đại khái tổ phim cũng cảm thấy có lỗi đối với người xem, đoạn phim cuối cùng trên phim chính là cảnh Trường An đi ngoại ô thăm phần mộ của Lý Tự. Đến đó, chỉ thấy trên phần mộ có một gốc tường vi hoang đang nở rộ rực rỡ, trên phần mộ lại có thêm một tấm bia. Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của cậu ta, hiển nhiên đây không phải là do cậu ta dựng. 
Văn bia trên đó cũng không biết là do ai viết, ống kính quét qua, dòng cuối viết: “……Không biết tên họ là gì, chỉ biết là vợ chồng yêu nhau, cùng hợp táng ở nơi này. Ta nghe câu chuyện đó, cảm giác được tình ý của họ, thế là soạn bài văn này. Ô hô thương thay*, kiếp này không thể gặp, kiếp sau ắt sẽ gặp nhau. ” 
*ô hô thương thay; đi đời nhà ma; ô hô ai tai (lời than thở trong văn tế thời xưa, nay thường dùng để nói về cái chết, sự sụp đổ với giọng khôi hài). 
Biên kịch gánh gạch đá lại giúp Thẩm Kim Đài nhận được thành tựu. Nhân dân cả nước đều đang đồng cảm với cậu. Hotsearch “Lý Tự chết” treo trên Weibo cả một tuần. 
Hoạt động Thẩm Kim Đài tham gia, tất cả đều đông nghịt người.
Lý Tự chết là nỗi đau trong lòng tất cả mọi người, lại chỉ có thể tìm một chút an ủi từ trên người Thẩm Kim Đài. Thẩm Kim Đài nháy mắt trở thành ngôi sao quốc dân, phụ nữ và trẻ con đều biết. 
Ngay cả anti fan của cậu cũng ít đi, mọi người đều không đành lòng.
Cũng phải thôi, nhân vật Lý Tự này quá khiến người khác thương xót.
Lý Mỹ Lan nói: “Chị cảm giác biên kịch thật sự yêu em. Một mình gánh gạch đá để em được ngồi tên lửa. ” 
Một nhân vật chết giúp một diễn viên đạt được thành tựu huy hoàng. 
Đại diện thương hiệu của Thẩm Kim Đài nhiều vô số, kịch bản tốt tới dồn dập. Nhất thời, độ phổ biến đạt đến đỉnh cao, đồng nhân văn Kim Đài Quỳnh Anh nhiều vô số kể. 
Tác dụng bùng nổ mãnh liệt, dẫn đến dù bộ phim này đã phát sóng xong mấy tháng, nó vẫn là đề tài tán chuyện hấp dẫn nhất trên đường phố. Giải thưởng Quốc Hoa công bố đề cử, Thẩm Kim Đài trở thành ứng cử viên hot nhất cho giải “nam diễn viên chính xuất sắc”.
“Loại nhân vật nổi tới mức kinh khủng như này quả thực là mười năm mới gặp, lại là toàn dân đau lòng, nếu không cho cậu ta giải “Nam diễn viên chính xuất sắc nhất”, hẳn là giám khảo cũng không dám nhỉ? ” 
“Cũng không phải vậy, Thẩm Kim Đài cũng xứng đáng cái giải thưởng này mà. Kỹ năng diễn xuất của cậu ta thật sự là không có gì để nói. ” 
“Tôi phát hiện khu của cô bây giờ rất ít người gọi cậu ta là Đầu hoa. ” 
“Bây giờ thật sự rất ít có người dám bôi đen cậu ta, có lẽ là không đành lòng, cũng có thể là vì sợ bị Kim fan vây công. Biên kịch ác hay không không biết, nhưng chắc chắn đối với Thẩm Kim Đài là tình yêu thật sự. ” 
“Quả thật, bây giờ tôi vừa nhìn thấy Thẩm Kim Đài đã muốn khóc. Mặc dù biết Thẩm Kim Đài và Lý Tự là hai người. Nhưng Lý Tự quá đáng thương, tất cả tình yêu của tôi đều cho Thẩm Kim Đài. ” 
“Nghe nói bọn họ muốn quay một phiên ngoại độc lập, hèn mọn cầu một cái HE.” 
“Bây giờ tôi chỉ muốn nhìn Thẩm Kim Đài cầm giải thưởng nam diễn viên xuất sắc, sau đó mãi mãi nổi tiếng như vậy. Hạnh phúc và vinh quang Lý Tự không có hy vọng sẽ có thể thực hiện ở trên người y. ” 
Không chỉ cư dân mạng nghĩ như vậy, ngay cả người bên cạnh Thẩm Kim Đài cũng nghĩ như vậy. 
Thẩm Như Hải luôn trầm mặc, thế mà sau khi phim phát sóng hết đã gọi điện thoại cho cậu. Mặc dù không nói thẳng, nhưng trong lời nói bộc lộ sự quan tâm.
Người bình thường có lúc thật sự rất khó để hoàn toàn tách nhân vật và diễn viên ra.
Bạch Thanh Tuyền nặn ra thời gian tới hẹn cơm cùng Thẩm Kim Đài: “Có rảnh không, ăn cơm chung.” 
Bạch Thanh Tuyền là diễn viên, thật ra hắn biết Lý Tự  chỉ là một nhân vật. Trong thực tế Thẩm Kim Đài đã ăn lợi từ độ phổ biến của nhân vật, bây giờ đang rất được yêu thương, nhưng không biết tại sao, hắn lại rất đau lòng Thẩm Kim Đài, cảm thấy cậu  thật thảm. 
Ô ô ô ô, nước mắt của hắn không đáng giá, trời mới biết hắn đã trực tiếp khóc thành chó  ở rạp chiếu phim. Trái tim thiếu nữ của hắn quả thực không thể chấp nhận kết cục tàn khốc như vậy! 
Mẹ Diêm cũng không cần nói, bà luôn hết sức yêu thương Thẩm Kim Đài. 
Còn Diêm Thu Trì. 
Diêm Thu Trì xem xong trực tiếp mất ngủ hai buổi tối. Lăn qua lộn lại đều là khuôn mặt của Thẩm Kim Đài. 
Cũng biết là giả, nhưng lại rất đau lòng, rất muốn ở bên cạnh Thẩm Kim Đài vào loại thời khắc này. 
Chỉ có nhìn cậu hăng hái hứng khởi thì mới có thể chữa lành được. 
Toàn dân cũng đang tâng Thẩm Kim Đài lên trời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.