Tình Địch Mỗi Ngày Đều Trở Nên Đẹp Hơn

Chương 67:




Mùng hai năm mới, ba người Bạch Thanh Tuyền, Thẩm Kim Đài và Trịnh Tư Tề cùng đám người biên kịch Mạnh Hiểu Thanh ăn chung bữa cơm.
Cơm còn chưa bắt đầu ăn, ảnh người đi đường chụp lén đã truyền đi trên mạng.
Ba người bọn họ lần này cũng vô cùng rộng rãi. Lúc nhận ra bị quay, Bạch Thanh Tuyền còn cười một tiếng về phía ống kính, kêu: “Chụp chúng tôi đẹp trai một chút.”
Thẩm Kim Đài cười một tiếng, vỗ Trịnh Tư Tề bên cạnh một cái, Trịnh Tư Tề liền quơ tay về phía ống kính bên này một chút.
“Đầu hoa và Bạch Nguyệt Quang, hai người này bây giờ là bạn rồi? Trong ấn tượng của tôi, đây không phải là lần đầu tiên hai người bọn họ ăn cơm bị chụo nhỉ?”
“Hai người bọn họ thành bạn hay không thì không biết, Kim fan và Nguyệt Quang fan bây giờ rõ ràng đã hoà hợp một khối.”
“Muốn gây xích mích à. Rõ ràng là tổ phim ăn chung, một đống người ở đó, tại sao lại chỉ nói hai người bọn họ.”
“Đúng vậy, tôi hình như còn nhìn thấy thái tử Chu Anh.”
“Trong Đông cung, ba người bọn họ là đẹp nhất rồi, không ngờ tạo hình hiện đại càng bổ mắt hơn.”
“Mặc áo nỉ và quần jean là Đầu hoa sao? Vóc người của cậu ta cũng quá tốt rồi.”
“Vóc người của Đầu hoa là tuyệt nhất trong vòng giải trí, nhìn cậu ta sau cái quảng cáo quần lót đó, cô vẫn chưa tỉnh ngộ à?”
“Ba người bọn họ nhìn thật sự quá khác biệt. Thái tử anh khí nhẹ nhàng khoan khoái, Bạch Nguyệt Quang xinh đẹp dịu dàng, Đầu hoa mặt đẹp dáng đẹp, ba bọn họ tới lúc nào mới có thể cùng nhau quay một phim hiện đại chứ.”
“Quay phim hiện đại gì, trước cho Kim Đài Quỳnh Anh một cái HE được không?”
“Đối với tổ phim này, tôi thật sự vừa yêu vừa hận. Kim Đài Quỳnh Anh là BE hay là HE, rốt cuộc có thể cho một lời chính xác được không.”
“Tôi cảm thấy, xem phỏng vấn của nhóm chủ sản xuất gần đây, hẳn là HE.”
“Tôi cũng cảm thấy là HE, ảnh hơ khô thẻ tre của Bạch Thanh Tuyền cũng ra rồi, Trịnh Tư Tề vẫn chưa ra, hiển nhiên còn có phân cảnh.”
“Đường không đủ ăn, tôi vừa mới đến web XX tìm đồng nhân văn của Kim Đài Quỳnh Anh, tôi nhất định phải chia sẻ cùng các chị em. Thịt của Thái tử và Lý Tự thật sự quá thơm!”
“Muốn xem thịt hai người bọn họ còn phải dùng đồng nhân văn à? Nguyên tác không phải viết rất sốc sao?”
“Không dối mọi người, lúc tôi xem mấy đoạn trong nguyên tác, tự bổ não tưởng tượng thành Đầu hoa và Trịnh Tư Tề, má ơi, chảy máu mũi, che mặt bay đi!”
“Đầu hoa không phải muốn quay 《 Xuân Dạ Hỉ Vũ 》 sao. Phim này tiêu chuẩn hẳn rất lớn, Đầu hoa muốn khoe thân, xoa tay.”
Đề tài cư dân mạng quan tâm, trùng hợp cũng là đề tài trò chuyện lúc bọn họ tụ họp.
Đều là người trong vòng, lúc ăn cơm, nội dung nói chuyện phiếm của bọn họ cũng không thể rời bỏ công việc. Đám người Thẩm Kim Đài tò mò nhất chính là kết cục của Lý Tự.
“Còn tôi, ” Trịnh Tư Tề nói: “Thầy Mạnh, rốt cuộc tôi có còn cảnh hay không.”
“Bản thân cậu cũng không biết?” Bạch Thanh Tuyền giật mình hỏi.
Trịnh Tư Tề cười nói: “Tôi không biết, chị Văn nói còn đang chờ tổ phim quyết định mà.”
“Tôi còn tưởng cậu biết cơ.”
“Tôi cũng cho rằng cậu biết, ” Thẩm Kim Đài cười nhìn về phía Mạnh Hiểu Thanh: “Tư Tề hẳn còn phân cảnh nhỉ?”
Mạnh Hiểu Thanh đốt điếu thuốc, cười nói: “Nói thật, kết cục của những người khác đều đã định. Lý Tự vẫn chưa có kết quả chắc chắn sau cùng. Có thể sẽ, tôi nói là có thể sẽ đấy, có thể sẽ quay hai phiên bản.”
“Buồn hay vui?”
Mạnh Hiểu Thanh không trả lời thẳng, cười nói: “Tổ phim nói kết cục này phải giữ bí mật nghiêm khắc hơn, một đoạn cuối cùng kia tôi cứ sửa mãi, bản thân cũng chưa có quyết định hoàn toàn chắc chắn. Tôi chỉ có thể nói cho các cậu biết, nhìn trước mắt, Thái tử quả thật còn phân cảnh.”
Trừ cái này ra, ông không chịu tiết lộ một chút nào nữa.
Chẳng qua có thể khẳng định là, Trịnh Tư Tề cho dù có còn phân cảnh cũng sẽ không quá nhiều. Bởi vì cậu ta tiếp theo đã nhận một chương trình tạp kỹ, thời gian trống không còn quá nhiều để tới quay Đông cung.
Sau Tết nguyên tiêu, Bạch Thanh Tuyền cũng phải vào tổ quay bộ phim mới.
Đông cung nổi như vậy, mang đến lợi ích cho  mỗi một diễn viên đóng nó. Mọi người cơ bản đều có tác phẩm tiếp theo rồi, chỉ có Thẩm Kim Đài vẫn chưa quyết định.
“Cậu thật sự muốn quay《 Xuân Dạ Hỉ Vũ 》sao?” Bạch Thanh Tuyền hỏi: “Nói thật, lúc tôi nghe nói có lẽ cậu sẽ nhận, tôi cảm thấy rất bất ngờ. Kịch bản này tôi đã từng nghe qua, cốt truyện quá mang tính tranh cãi.”
“Không phải cốt chuyện truyền trên mạng đâu ” Thẩm Kim Đài nói: “Hóa ra cốt chuyện kia không hề có tính tranh cãi, cũng không hề có vấn đề gì về tư tưởng, có điều đạo diễn Cừu cho tôi nhìn câu chuyện phiên bản đầu tiên, tôi cảm thấy xem được. Cốt chuyện bản đầu này quá bình thản, quay ra cũng chỉ là một phim nghệ thuật, kiếm không ra tiền, mãi không lôi kéo được đầu tư.”
Phim điện ảnh《 Xuân Dạ Hỉ Vũ 》 này dường như có xu hướng phải mắc cạn. Chủ công ty ban đầu Cừu Hồng tiếp xúc vẫn kiên trì quay phiên bản đầu tiên, liên lạc Thẩm Kim Đài, Thẩm Kim Đài rõ ràng bày tỏ sẽ không nhận.
Thật ra cũng có thể hiểu được, bây giờ cậu là minh tinh, phải cẩn thận khi tiếp xúc với loại phim điện ảnh này.
Trừ cái này, thật ra cũng có không ít phim truyền hình tiếp xúc với cậu, chẳng qua đều là phim cổ trang, hơn nữa bất kể là bàn về kích thước hay là thành viên nòng cốt cũng không thể nào so sánh được với Đông cung.
Mắt dòm Đông cung đã sắp hơ khô thẻ tre rồi, minh tinh không thể không có tác phẩm gì quá lâu*, cậu cũng đã lúc làm ra quyết định.
*Khu cước: từ mạng, sử dụng trong vòng giải trí, chỉ nghệ sĩ trong một thời gian ngắn không có bất kỳ hoạt động gì hoặc là tuyên bố sản phẩm nhưng không công chúng cũng không thấy được, hình dung rất nhàm chán.
Chẳng qua Thẩm Kim Đài thật sự rất thích cốt truyện 《 Xuân Dạ Hỉ Vũ 》 này. Lần đầu tiên nhìn đã rất xúc động, hai ngày nghỉ ngơi này cậu cứ nhìn đi nhìn lại cái kịch bản này, Cừu Hồng cũng liên lạc với cậu tương đối thường xuyên.
Cừu Hồng thật sự rất yêu quý cậu, như thể phim này không có cậu là không thể khai máy vậy.
“Tôi vừa nhìn thấy cậu đã cực kỳ có linh cảm.” Cừu Hồng nói: “Tôi cảm thấy trên người cậu có loại cảm giác tôi muốn đó.”
Thẩm Kim Đài cảm giác lời nói này có vẻ như là nịnh hót, cũng ngại hỏi hắn rốt cuộc là cảm giác gì.
“Tác phẩm mới của con?” Mẹ Diêm chờ cậu cúp điện thoại xong, hỏi.
Thẩm Kim Đài nói: “Còn chưa có quyết định sau cùng, có lẽ không quay được.”
“Tại sao?”
“Đạo diễn mãi không kéo được đầu tư.”
“Câu chuyện như thế nào?”
Thẩm Kim Đài nhìn ý kia của mẹ Diêm, hiển nhiên có loại xa hoa “cốt truyện tốt mới là quan trọng nhất, tiền không là vấn đề”.
Cậu liền cho mẹ Diêm xem kịch bản một lần.
Mẹ Diêm trước kia cũng là một người phụ nữ mạnh mẽ, hai năm nay thân thể không tốt mới làm toàn chức thái thái. Bà có cả trình độ văn hóa lẫn hứng thú thẩm mỹ, sau khi xem xong kịch bản  《 Xuân Dạ Hỉ Vũ 》 cũng cảm khái nói: “Cốt truyện tốt như vậy mà còn không kéo được đầu tư?”
*Toàn chức thái thái là để chỉ người phụ nữ không có công việc hoặc từ đi công tác chuyển thành chỉ ở trong nhà chăm sóc cuộc sống thường ngày cho gia đình, gọi là bà chủ gia đình. 
“Nhìn một cái cũng biết là không kiếm được tiền. Đối tượng bộ phim này hướng tới thật ra không phải người hâm mộ của con, phòng vé con có thể mang tới đoán chừng cũng có hạn.”
“Chuyện phòng vé có lúc cũng phải xem cách công ty tuyên truyền và vận may. Chẳng qua dì cảm thấy phim này quay xong sẽ có thể nhận được phần thưởng.” Bà nhìn Thẩm Kim Đài một cái, nói: “Con muốn làm ngôi sao lớn thì cả độ nổi tiếng lẫn giải thưởng cũng đều không thể có ít.”
Bà cau mày suy nghĩ một hồi, hỏi: “Con cho Thu Trì xem qua chưa?”
Thẩm Kim Đài sửng sốt một chút, nói: “Không.”
“Con có thể cho nó nhìn một chút.” Mẹ Diêm nói: “Không sao, cái thằng này luôn là người công tư rõ ràng, con chỉ cần đưa cho nó nhìn một cái, có muốn đầu tư hay không, nó là ông chủ sẽ tự có quyết định của mình. Thử một chút đi.”
Nói vậy khiến Thẩm Kim Đài rục rịch.
Làm việc công, đưa cho Diêm Thu Trì nhìn một chút hình như cũng không vấn đề gì.
Bây giờ quan hệ giữa cậu và Diêm Thu Trì không lạnh không nhạt, Diêm Thu Trì khẳng định sẽ không vì cậu mà thiên vị, như vậy cũng không sợ thiếu ân tình.
“Nó ở trên lầu đó.” Mẹ Diêm nói: “Nếu không, dì giúp con cầm lên đưa cho nó?”
“Con vẫn nên tự mình đi thì hơn.” Thẩm Kim Đài cười nói.
Cậu cầm kịch bản đi lên lầu, gõ cửa một hồi lâu vẫn không có ai trả lời, đang lúc muốn xuống tầng, khi đi tới cửa cầu thang, cửa phòng mở ra.
Diêm Thu Trì lau tóc nhìn cậu, vừa thấy là cậu, lập tức kéo áo choàng tắm một chút: “Cậu tìm tôi?”
Thẩm Kim Đài nhanh chóng lại trở lại: “Làm phiền anh.”
“Vừa mới tắm xong.” Diêm Thu Trì giật giật cổ họng, nhìn Thẩm Kim Đài một cái, nói: “Vào đây nói đi.”
Hôm nay Thẩm Kim Đài mặc chiếc áo len rất đẹp, màu vỏ quýt, khá lỏng lẻo, cả người trông  rạng rỡ động lòng người. Cậu vì Đông cung mà nuôi tóc mãi, bây giờ tóc đã rất dài, hiện tại còn tùy ý dùng dây thun buộc một chút, khuôn mặt trông trắng hơn, nhỏ hơn, nhưng ngũ quan rất lập thể, là khuôn mặt diễn viên tiêu chuẩn.
Mới đầu nhìn một cái, có hơi giống một người phụ nữ ăn mặc gọn gàng.
Chỉ là cao hơn một cái đầu so với phụ nữ thông thường, mắt cũng rất sáng, mang theo anh khí. Yết hầu nhô ra, đẹp mắt vô cùng.
Thẩm Kim Đài ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng trên người Diêm Thu Trì, mang hơi ẩm ấm áp sau khi tắm. Cậu nhìn trong phòng một cái, phòng rất lớn, mặc dù bày nhiều đồ trong phòng nhưng nhìn vẫn rất rộng rãi, đơn giản và sạch sẽ.
“Cậu chờ một chút, tôi thay quần áo.” Diêm Thu Trì nói.
Diêm Thu Trì vừa nói vừa kéo cửa phòng để đồ ra tiến vào, Thẩm Kim Đài cách cửa trong suốt hơi hé mơ hồ thấy Diêm Thu Trì cởi áo choàng tắm, bóng lưng trắng bóc rộng rãi lờ mờ lộ ra, cậu nhanh chóng quay đầu đi chỗ khác.
“Cậu cứ ngồi thoải mái.” Diêm Thu Trì ở trong phòng để đồ nói.
Thẩm Kim Đài ngồi xuống bàn uống trà nhỏ cạnh cửa sổ sát đất, trên bàn uống trà có một cái bình sứ màu chàm, bên trong cắm một cành mai trắng.
Cậu lại nhìn trong phòng một chút, cách đó không xa, tựa vào cửa sổ chính là một cái giường lớn, khăn trải giường và vỏ chăn đều là màu xám đậm, một góc đầu giường có để một quyển tạp chí.
Nếu như chỉ là tạp chí bình thường, cậu nhất định sẽ không chú ý, chẳng qua là mặt bìa tạp chí kia trông rất quen mắt, là tạp chí Bazaar cậu chụp.
Đây là tạp chí tên tuổi lớn nhất cậu chụp rồi. Nhiếp ảnh gia là ngôi sao lớn trong giới, chụp tốt vô cùng, mặt bìa đẹp mắt, trang bên trong  cũng rất bổ mắt.
Tạp chí của cậu xuất hiện ở trên đầu giường của Diêm Thu Trì khiến cậu cứ cảm thấy có chút xa lạ.
Gian phòng này quá chỉnh tề, hết thảy cũng như cảm giác Diêm Thu Trì này mang đến cho mọi người vậy. Chặt chẽ cẩn thận, thanh đạm mà gọn gàng ngăn nắp. Giống như lúc đầu vào phòng trong khách sạn vậy, gần như không có dấu vết ai từng ở.
editor: cuuvoiHchayquadocmadocamat

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.