Tình Địch Mỗi Ngày Đều Trở Nên Đẹp Hơn

Chương 37:




Nguyệt Quang fan: “Não của mấy người đi chơi rồi à! Tức chết tôi rồi!”
Kim fan: “Tôi thừa nhận bây giờ anh chúng tôi rất ngon miệng, nhưng Bạch Nguyệt Quang? Không chọc nổi, không chọc nổi.”
Khi người trong cơ quan quản lý nghệ sĩ gọi cho anh Uy, hắn đang ngủ bù, phản ứng đầu tiên sau khi nhận được cuộc gọi là: chết tiệt, bú fame.
Nhất thời mềm lòng để Bạch Thanh Tuyền đi ăn tối chung, bị Thẩm Kim Đài bắt lấy cơ hội ké fame rồi.
Hoặc là Trịnh Tư Tề, Quý Phong giải trí bọn họ cũng là một tên tuổi lớn trong làng ké fame.
“Dính vào các tin đồn đồng giới cũng không phải là chuyện tốt, may là bây giờ chưa gây ra chuyện lớn nào. Hiện tại công ty không cần phải đưa ra tuyên bố, nhưng sau này mấy người cần phải cẩn thận hơn.” Cấp trên nói.
Sau khi cúp điện thoại, anh Uy lập tức lên Weibo xem hotsearch.
Gần đây lên hotsearch hơi nhiều.
Cái gọi là hotsearch này, cho dù là ngôi sao cao cấp cũng phải đánh dấu sự tồn tại của bản thân, nếu không sẽ bị lãng quên. Nhưng không thể lên thường xuyên, nếu quá thường xuyên, người qua đường sẽ cảm thấy hí tử ngộ quốc, dễ gây ra sự khó ưa.
*hí tử ngộ quốc: theo một vài người dùng Zhihu, hí tử ngộ quốc có nghĩa là khi diễn viên được coi trọng quá nhiều và lấn áp sang cả những mặt khác của xã hội. Ví dụ một diễn viên nhận được giải thưởng đóng góp xã hội cùng với những nhà khoa học khác, nhiều người cho rằng người đó chỉ là diễn viên giải trí, đóng góp xã hội không lớn, không xứng được nhận giải thưởng. Sự đối xử của công chúng và vị thế của các diễn viên đã vượt xa các nhà nghiên cứu khoa học, những người đóng góp nhiều nhất cho đất nước. Ngày càng nhiều người trẻ sẵn sàng kiếm tiền như các diễn viên, như vậy những tài năng cần thiết nhất cho sự phát triển của đất nước trong tương lai sẽ ngày càng ít đi. (cái này khác với những diễn viên thực sự có đóng góp, mọi người phải phân biệt rõ.)
Đặc biệt hôm nay còn là một hotsearch xã hội.
Hắn ngay lập tức gọi cho Bạch Thanh Tuyền và nói, “Có chuyện gì vậy, không phải đã bảo em chú ý sao?”
Cảm xúc của Bạch Thanh Tuyền rất ổn định, còn nói đùa: “Em luôn đánh giá thấp sự nổi tiếng của mình, cảm thấy thật phiền mà.”
Anh Uy: “… Anh đã nghiêm túc nói với em nhiều lần rồi. Em có thể bán hủ, nhưng không thể hủ thật. Nếu em muốn nếm thử tình trạng của Thẩm Kim Đài trong hai năm qua, em có thể buông thả bản thân.”
Lúc này Bạch Thanh Tuyền mới trở nên nghiêm túc hơn, hắn nói, “Em nghĩ chỉ khi nào là sự thật thì chúng ta mới cần chú ý. Nếu tất cả chỉ là tin đồn, vậy chẳng có vấn đề gì. Dù sao cuối cùng cũng sẽ được chứng minh là sai.”
Hắn cũng đọc được một số bình luận, hắn và Thẩm Kim Đài?
Hắn nhìn chỉ muốn cười.
Làm sao hắn có thể thích Thẩm Kim Đài hoặc có thể trở thành chị em với Thẩm Kim Đài được!
Đụng số rồi!
*Tại Đài Loan, đôi les, gay yêu nhau nếu cả hai bên đều là công/ thụ sẽ được gọi là đụng số. (user Zhidao)
“Đây không phải là sợ Thẩm Kim Đài sẽ kéo em ra hít ké fame sao, dẫu sao tiếp theo còn phải quay phim với nhau lâu như vậy, vai diễn em đóng và Lý Tự có mối quan hệ hơi không rõ ràng, trong trường hợp tương lai có ai ghép cặp, em nói xem em có chịu được không? Em ghét Thẩm Kim Đài đến vậy cơ mà.”
Thật ra thì bây giờ hắn không ghét nhiều như vậy.
Bạch Thanh Tuyền không nói ra miệng, hắn vừa nói phỏng chừng anh Uy cũng không tin.
Trước kia ngày nào hắn cũng mắng Thẩm Kim Đài rất nhiều lần.
Bạch Thanh Tuyền nằm trên giường, viết lại một số cảm hứng nảy ra khi hắn đang diễn thử tại bàn ăn vào kịch bản. Kịch bản của hắn ngày càng có nhiều từ hơn, học theo Thẩm Kim Đài làm bài tập.
Thẩm Kim Đài.
Không ai sẽ thay đổi tính khí của mình mà không có lý do.
Hắn nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy sở dĩ Thẩm Kim Đài lột xác như vậy là vì cuộc sống của cậu ta đã phải chịu quá nhiều áp lực nặng nề.
Lui khỏi vòng giải trí điên cuồng theo đuổi đàn ông mà lại không theo đuổi được, trong nhà còn phát sinh đủ thứ chuyện. Trong giới giải trí, cậu ta cũng là đối tượng chế giễu. Người hâm mộ về cơ bản đã chạy hết sạch.
Muốn yêu mà không được yêu, muốn có tiền mà không có tiền, cho dù là con cưng của trời cũng phải rơi xuống trần gian.
Hắn bất ngờ đồng cảm với Thẩm Kim Đài.
Có phải mình quá hiền lành không, Bạch Thanh Tuyền nghĩ.
Vừa đẹp vừa hiền lành.
Hắn bật camera trước của điện thoại lên nhìn một chút, làm vẻ mặt xấu xí.
Vẫn rất đẹp mắt.
Người có thể khóc lên mà nhìn vẫn rất đẹp thì chỉ có hắn.
Thẩm Kim Đài vẫn chưa thể nghỉ ngơi. Sau khi đưa Bạch Thanh Tuyền trở lại, cậu lại đi đến bên Kim fan.
Mười mấy Kim fan đã chờ đợi lâu thật là lâu.
Cậu ở lại với người hâm mộ nửa giờ rồi mới trở về, khi quay lại khách sạn, trời đã khuya.
Tiểu Đường đặt nước nóng cho cậu, trước khi rời khỏi phòng nói: “Anh, tương lai anh cần cẩn thận với Trịnh Tư Tề.”
Thẩm Kim Đài cởi áo phông, để lộ phần thân trên gầy gò, quay lại hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Tiểu Đường ngây người nhìn cơ thể cậu, trông hơi ngu.
Gần đây cậu ta rất ngạc nhiên bởi vóc người đẹp đẽ của Thẩm Kim Đài.
Vòng eo nhỏ này, dường như bả vai cũng rộng hơn nhiều, đặc biệt ưa nhìn, lại còn rất cao và gợi cảm.
“Hả?” Thẩm Kim Đài cau mày.
Tiểu Đường tỉnh táo lại, hấp tấp nói: “Quý Phong Entertainment rất thích ké fame, bất kể là tin xấu hay tin tốt họ cũng không quan tâm, hotsearch này, nhất định là do công ty họ mua, nếu không sao những người đó có thể chạy đến trước mắt chúng ta.”
Tiểu Đường đã phân tích.
Thẩm Kim Đài không mua, mà Bạch Thanh Tuyền không thể mua loại hotsearch như này.
Khả năng cao là Trịnh Tư Tề bên đó. Họ cũng không phải chưa từng mua, lần trước Thẩm Kim Đài và Trịnh Tư Tề đi ăn tối, công ty của họ đã tạo scandal bằng một câu chuyện tình lãng mạn hư hư thực thực mà.
“Lần này hẳn không phải họ mua.” Thẩm Kim Đài nói: “Là chính Weibo làm.”
Bởi vì hotsearch này không mang tên của Trịnh Tư Tề, thậm chí có một vài báo còn thay bằng “tiểu thịt tươi đẹp trai.”
Đôi khi, mối quan hệ giữa Weibo và những người nổi tiếng là quan hệ lợi dụng lẫn nhau. Có lúc, những người nổi tiếng chủ động mua hotsearch, có lúc lại là Weibo tự mình đưa lên hotsearch. Đối với những nhân vật giải trí có lượt truy cập vào topic cao, Sina cũng muốn đu theo sức nóng, đặc biệt là bây giờ giới truyền thông cạnh tranh nhau khốc liệt đến vậy.
Tiểu Đường không nhịn được liếc nhìn cơ thể của Thẩm Kim Đài một lần nữa. Lưng của Thẩm Kim Đài trông rất đẹp, còn có một rãnh lưng, rãnh vừa nảy lên đã tạo ra một cảm giác linh hoạt mạnh mẽ cho bả vai cậu.
“Được rồi em trở về phòng nghỉ ngơi đi.” Thầm Kim Đài nói.
Lúc này Tiểu Đường mới đóng cửa đi ra ngoài.
Thẩm Kim Đài phát hiện ánh mắt có chút bất ngờ của Tiểu Đường, cho nên cậu liền cởi bỏ quần áo nhìn lại chính mình một chút.
Trước nhìn cái phần thưởng anh đào tháng năm.

Con bà nó.
Não cậu “ầm” một tiếng như sắp vỡ tung ra, chỉ cảm thấy hơi nóng dâng trào.
Tốt…tốt …
Cậu thở ra một hơi, đợi cho đến khi hơi nóng trên mặt biến mất, cậu nhìn xuống eo mình.
Cậu chỉ mới 20 tuổi, một chàng trai 20 tuổi, chỉ cần không phải béo trời sinh là được, cơ thể cậu không cao, hông vốn cũng không to, bây giờ cũng không thấy nhỏ hơn bao nhiêu.
Trọng tâm của phần thưởng này hẳn nên tập trung vào chuyện sáu mươi tuổi cũng sẽ không mập ra chút nào nhỉ.
Mặc dù eo không nhìn thấy được sự thay đổi đáng kể, nhưng về mặt thị giác có vẻ đã tốt hơn rất nhiều. Cậu cảm thấy chỉ cần cậu tập thêm một chút cơ bụng, đây sẽ là một vòng eo tuyệt thế.
“Đinh Đông”, Tiểu Ái bất ngờ online.
“Thân ái.”
Thẩm Kim Đài nói: “Sao mày lại tự ý đi ra?”
“Tôi muốn giải thích cho ngài về phần thưởng của chúng tôi một chút.”
“Mày nói đi.”
“Vòng eo thon của chúng tôi thật ra không chỉ có đặc điểm thon nhỏ và lâu dài bền bỉ mà còn có một chút đặc biệt, đó là tính mềm dẻo và có lực. Phần thưởng của chúng tôi chính là một vòng eo tốt ở mọi phương diện, không chỉ đẹp mà còn thiết thực.”
Thật không?
Vòng eo của một người đàn ông rất quan trọng, động cơ chạy điện đều được điều khiển bởi eo. Cậu nhớ trong <<Mọi người đều yêu thích Bạch Nguyệt Quang>>, Diêm Thu Trì có một vòng eo chó đực vô cùng đỉnh cao.
Không ngờ một ngày nào đó, phúc lợi của nam chủ lại có thể được chia cho cậu, Thẩm Kim Đài có chút hạnh phúc.
“Thật ra thì …” Tiểu Ái nói: “Những thứ khác mà chúng tôi thưởng, chẳng hạn như mông, chẳng hạn như anh đào tháng năm, không chỉ đẹp mắt, tất cả đều là những phần thưởng vừa đẹp vừa thiết thực đó!”
“Được rồi, mày có thể biến mất.” Thẩm Kim Đài nhanh chóng ngăn nó lại.
Tiểu Ái “hí hí” mỉm cười hai lần và nói: “Thân ái, Tiểu Ái muốn xin nghỉ phép ở đây một đoạn thời gian. Trong thời kỳ Tiểu Ái nghỉ ngơi sẽ có đồng nghiệp Tiểu Mỹ của tôi tới phục vụ ngài. Tính cách của bạn ấy khác với Tiểu Ái. Nếu có điều gì không chu đáo, thân ái nhất định phải thông cảm nhé.”
“Mày còn có thể xin nghỉ?”
“Đúng vậy. Thân ái đừng nhớ tôi nhé.” Tiểu Ái nói xong liền offline.
Thẩm Kim Đài đi tắm, cảm nhận sâu sắc những rắc rối của anh đào tháng năm.
Sau này kỳ cọ khỏi cần phải xoa phần thân trên!
Cậu thay đồ ngủ, trèo lên giường, lấy điện thoại di động ra định lướt xem trailer một lần nữa, điện thoại di động vừa sáng lên đã thấy trên đó có mấy cuộc gọi nhỡ.
Mẹ kế Liễu Kỳ của cậu gọi.
Sau khi suy nghĩ một lúc, Thẩm Kim Đài gọi lại một cuộc điện thoại. Bên này vừa thông, bên kia đã nhận: “Kim Đài.”
Thẩm Kim Đài “ừ” một tiếng, nói, “Có chuyện gì vậy?”
“Dì muốn hỏi con một chút, việc quay phim diễn ra như thế nào, có khổ hay không.”
“Bà có chuyện gì thì nói thẳng đi.” Thẩm Kim Đài nằm xuống giường.
Liễu Kỳ mỉm cười một tiếng, có vẻ rất lúng túng, nói: “Không phải em gái con đang học piano sao, giáo viên của em ấy là thầy Ngụy Tư Minh, rất nổi tiếng, thu phí cũng đặc biệt cao, con cũng biết tình hình trong nhà bây giờ như thế nào, mẹ muốn đổi cho cô bé một giáo viên khác, cô bé từ chối, bố con…
“Anh, em không muốn thay đổi giáo viên!” Cậu nghe thấy một cô bé hét lên.
Thẩm Kim Đài trực tiếp hỏi: “Cần bao nhiêu?”
Liễu Kỳ nói: “Trong nhà vẫn còn rất nhiều tiền. Đừng hiểu lầm mẹ. Mẹ gọi điện thoại cho con không phải để xin tiền con. Con bé nghe lời con nhất, con nói chuyện với cô bé một chút nhé.”
“Không cần, tôi có tiền.” Thẩm Kim Đài nói, “Tôi sẽ chuyển cho bà sau.”
“Anh ơi, khi nào anh sẽ quay lại?” Thẩm tiểu muội hỏi.
Thẩm Kim Đài mím môi một cái, nói: “Anh đang quay phim, đoàn làm phim rất bận rộn, không thể đi được. Khi nào rảnh anh sẽ về nhà gặp em. Em phải ngoan đấy.”
Cậu thích trẻ con, nhưng cậu không có kinh nghiệm sống chung với trẻ con, cậu cũng không có tình cảm gì với Thẩm tiểu muội, chẳng qua là có một cảm giác vướng bận, có lẽ là liên quan đến máu mủ, cậu cảm thấy mình hoàn toàn không thể hoàn toàn mặc kệ.
Lại nói trái tim của con người thật kỳ diệu. Hóa ra Thẩm Kim Đài này, đối với mẹ kế và cha mình có mối quan hệ rất tệ, nhưng cậu ta lại dành cho người em gái nhỏ do mẹ kế sinh ra này rất nhiều tình yêu. Hai anh chị em nhà này còn có chung một tính cách, kiêu căng tùy hứng.
Tình yêu của Thẩm Kim Đài cho Diêm Thu Trì, còn tình thân thì cho Thẩm tiểu muội.
Đôi khi cậu rất hạnh phúc vì loại gia đình như nhà họ Thẩm này, nếu gia đình Thẩm là dạng gia đình phụ tử từ hiếu, trong nhà hạnh phúc, cậu thực sự không biết phải sống hòa hợp cùng với những người xa lạ này như nào. Bây giờ hời hợt như vậy cũng tốt vô cùng, bớt được nhiều chuyện, có thể tiêu tiền giải quyết những chuyện muộn phiền không đáng có.
Bây giờ cậu cũng coi như giàu hơn người bình thường. Trong thẻ có hàng triệu, tương lai còn có nhiều tiền hơn. Nếu có tiền, cậu có thể giúp đỡ gia đình kia một chút cho nó yên tĩnh.
Ha ha, quá ít, đổi lấy bình yên cũng được tính là báo ơn cha mẹ. Chỉ cần không quá mức cậu đều có thể làm họ thỏa mãn.
Là một ngôi sao lớn, nếu như bị tuôn ra tin đồn phớt lờ gia đình mình, kệ họ nghèo nàn vất vả, cho dù có cả một lý do đằng sau, cảm tưởng của người qua đường sẽ rất vi diệu.
Cậu cũng không muốn lên hotsearch chỉ vì mâu thuẫn gia đình. Một số ngôi sao đã từng bị cha mẹ buộc tội, làm cho tất cả mọi người đều biết, đó mới là vừa rắc rối vừa phiền lại vừa lúng túng.
Vừa có tiếng tăm một chút, lợi đã đến, Lý Mỹ Lan vui vẻ nói: “Có một thương hiệu liên hệ với chị, nói muốn hợp tác với chúng ta. Em có muốn lấy nó không?”
“Đại diện sao?” Thẩm Kim Đài rất phấn khích.
Cậu cũng có một ngày được làm đại diện!
“Nói là đại diện,” Lý Mỹ Lan nói: “Chẳng qua chỉ là một thương hiệu nhỏ.”
“Sản phẩm gì?”
Lý Mỹ Lan nhìn mông cậu một cái, mỉm cười nói, “Đồ lót.”
Thẩm Kim Đài: “…”
“Không biết có phải là do tấm poster gốc hay không. Thương hiệu đồ lót này thực sự chú ý đến em. Mặc dù nhà bọn họ không phải là một thương hiệu lớn, nhưng hai năm qua cũng khá nổi tiếng. Đồ lót mà chồng chị mặc cũng là của thương hiệu nhà bọn họ, chất lượng rất tốt, giá cả còn không đắt, đặc biệt là cái loại lụa băng, đặc biệt … “
“Dừng lại”, Thẩm Kim Đài nói: “Chị gửi cho em thông tin thương hiệu đó vào điện thoại của em, để em xem.”
Lý Mỹ Lan nhìn ra có triển vọng, lập tức lấy thông tin của thương hiệu đồ lót kia từ điện thoại di động ra: “Chỉ có kẻ nào đen tối mới thấy dâm, em đừng có vừa nghe thấy đó là đại diện đồ lót mà chống đối, em không thấy Dương Lý Chi còn đại diện cho đồ lót và băng vệ sinh sao, không có gì phải xấu hổ cả, đây là thứ mà mọi người đều cần. “
“Thế còn phí đại diện?”
“Nói là có thể thương lượng,” Lý Mỹ Lan nói: “Em có thể yên tâm, ít nhất là ba con số.”
Lý Mỹ Lan duỗi ngón tay ra ra dấu một cái, Thẩm Kim Đài thở ra một hơi, cảm thấy có thể xem xét.
Dẫu sao cùng là diễn viên nhỏ chưa thấu sự đời, cái danh người đại diện này khiến cậu phấn khích.
Cái tên Thẩm Kim Đài này có quá nhiều lịch sử đen tối, sau này cậu có lẽ đã hết duyên với việc đại diện cho những nhãn hàng cao cấp. Cũng may là cậu không quan tâm đến những điều này. Đại diện là để kiếm tiền. Kiếm tiền cũng chỉ để giải quyết vấn đề cơm áo gạo tiền, nếu có tiền, tương lai nhận phim không cần phải xem thù lao của phim nữa, nếu bắt gặp một bộ phim hay, không thu cũng có thể chọn.
Một lần quay của <<Đông cung tới>> chính là hơn nửa năm. Cậu không có hẹn với phim nào, cũng không phải đóng xen kẽ các bộ. Nếu nửa năm nay cậu có thể có một công việc khác vừa không trì hoãn thời gian vừa được trả tiền, cậu cũng có thể thực hiện.
Khi cậu nhìn tên thương hiệu kia, lại tìm tới danh sách người phát ngôn, vẫn có một số ngôi sao lớn.
Không phải là một thương hiệu gà lôi.
*Các thương hiệu nhỏ hiếm khi nghe nói, nhìn thấy và có thông tin khan hiếm trên internet.
Ngày nay, trong vòng ngôi sao của ngành giải trí, ngôi sao nam được đại diện nhiều nhất là Bạch Thanh Tuyền. Hắn có một loạt các lượt đại diện với những thương hiệu xa xỉ cao cấp. Áo phông và dép mà hắn thường mặc cũng đều là của những thương hiệu nổi tiếng. Cả người thanh cao nhã nhặn là một chuyện, đống xa xỉ phẩm trên người hắn càng làm cho cả người hắn tràn đầy ánh hào quang.
Điều này thực sự đáng ghen tị.
Hình tượng của Bạch Thanh Tuyền rất tốt, hắn là người duy nhất không có chút điểm đen nào trong vòng giải trí.
Bạch Thanh Tuyền lại nhận được rất nhiều kịch bản.
“Đều chờ em sắp xếp lịch trình”, anh Uy đưa cho cậu kịch bản: “Em xem xem có ổn không”.
“Vẫn không có phim điện ảnh sao?”
“Có, nhưng đều là những xưởng nhỏ, đều bị anh pass rớt rồi. Bộ phim điện ảnh đầu tiên, em vẫn nêm tìm một đội ngũ sản xuất đáng tin cậy thì hơn.”
Anh Uy là một người quản lý rất lợi hại. Kế hoạch của Bạch Thanh Tuyền cũng rất rõ ràng. Bạch Thanh Tuyền hiện đang ở giai đoạn muốn đi lên màn ảnh rộng, nhưng vòng nghệ sĩ muốn tiến vào vòng điện ảnh đặc biệt khó khăn. Các đạo diễn của vòng điện ảnh chính thống cũng tương đối bài xích những ngôi sao trẻ, mấy đạo diễn lớn thì trực tiếp cho những nam diễn viên kia đảm nhận vai diễn hết vai này đến vai khác.
Bạch Thanh Tuyền không hợp mang trách nhiệm to lớn. Trong trường hợp phim bị flop sẽ gây ra ảnh hưởng vô cùng to lớn đến con đường điện ảnh của hắn. Thích hợp nhất chính là trở thành nam thứ trong một bộ phim lớn, cũng không phải chịu áp lực phòng vé, nếu phòng vé rực cháy, hắn có thể thoải mái nằm xuống thu lợi.
Ví dụ diễn viên Thùy Thùy Thùy đã đóng liên tục nhiều vai nam hai nam ba trong những bộ phim bom tấn, vận may rất tốt, bộ phim liên tục đốt cháy phòng vé, hôm nay đã phát đi thông cáo, cũng có thể coi người đó như minh tinh (có doanh thu phòng vé) mười tỷ.
“Thật ra nếu một tác phẩm nhỏ có một kịch bản hay thì cũng không phải là không thể thử.” Các diễn viên đều muốn được lên màn ảnh rộng, Bạch Thanh Tuyền cũng không ngoại lệ.
“Vậy anh sẽ tìm giúp em một chút. Gần đây có một đạo diễn đang chuẩn bị quay một bộ phim mới, tên gọi là <<Xuân Dạ Hỉ Vũ>>. Đạo diễn phim này cũng đã từng giành giải thưởng. Anh sẽ để công ty giúp em nhìn một chút.”
Cái tên rất đẹp, hẳn là một bộ phim văn nghệ.
Vài ngày trôi qua, Bạch Thanh Tuyền tranh thủ hỏi kết quả, anh Uy nói: “Chiếc bánh này không dành cho em.”
“Thế nào?”
“Nói về tình yêu đồng tính nam, cả nam một và nam hai đều không được thiết lập tốt, nam một kết hôn rồi trật ra khỏi quỹ đạo, nam hai lợi hại hơn, là một nam tiểu tam.”
… Đậu.
Quả thực không dành cho hắn.
Nhưng bộ phim này kích thích như vậy sao, hắn còn muốn xem. Tiêu chuẩn của phim văn nghệ nhất định là rất lớn.
Chiếc xe dừng lại trước tòa nhà của đài truyền hình, anh Uy ghé đầu ra ngoài nhìn: “Nhiều người như vậy.”
Hắn đeo kính râm vào, bảo vệ Bạch Thanh Tuyền xuống xe. Bạch Thanh Tuyền mỉm cười nhẹ nhàng, vẫy tay với những người hâm mộ đang ngồi xổm, khiêm tốn cúi đầu, bước vào hội trường trong tiếng la hét của người hâm mộ.
Hắn đến tham dự lễ chuẩn bị phát sóng của <<Đông cung tới>>.
Bộ phim <<Đông cung tới>> này sắp bắt đầu chiếu rồi.
Khi hắn vừa mới bước vào hội trường đã nghe thấy một tiếng hét ở phía sau. Không có nhiều người, nhưng giọng nói rất lớn.
Hắn quay đầu nhìn lại một cái, hóa ra Thẩm Kim Đài đang tới.
Thẩm Kim Đài đeo kính râm lên ngực, mỉm cười cúi chào người hâm mộ.
“Thẩm Kim Đài, Thẩm Kim Đài!” Có một cô gái béo hét lên với Kim fan.
Thẩm Kim Đài đang thực sự hồi xuân, Bạch Thanh Tuyền đột nhiên nhớ lại hai năm trước, khi hắn và Thẩm Kim Đài đang đi chung cùng nhau, Kim fan tấp nập chạy tới, giơ lên cái bảng hiệu màu vàng, hội tụ vào một đại dương đầy sắc vàng, thế lực cực kỳ to lớn.
Nguyệt Quang fan vốn cũng có thể là màu vàng kim, chẳng qua thời điểm khi thi cuộc tuyển chọn ngôi sao, khi phải đấu chiến màu sắc, họ rốt cuộc vẫn thua Kim fan, trở thành màu trắng.
Màu trắng cũng rất phù hợp với tình thế, nhưng nó luôn không sáng và lóng lánh tươi đẹp như màu vàng. Cũng giống như hắn, nó cũng rất đẹp và rất phổ biến, nhưng nó không rực rỡ và chói mắt như của Thẩm Kim Đài.
Đây chính là số mệnh của vàng và bạc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.