Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 2: Đoàn thể đặc biệt chiêu sinh




Vương Tranh cũng không bởi vì Diệp Tử Tô mà thay đổi kế hoạch huấn luyện của mình, để vận chuyển hết một vòng Quy Nhất Quyết cần phải phốSửai hợp với vận động nóng người, cho thân thể theo kịp công pháp, phối hợp nhịp nhàng.
- Bạn học Tử Tô à! Vương Tranh chắc là át chủ bài của trường trung học Thự Quang phải không?
Lúc này, Trương Sơn không còn biểu cảm kích động như lúc trước nữa, giọng điệu đã trở nên bình tĩnh hơn. Đương nhiên vẻ thưởng thức trong ánh mắt cậu ta vẫn không hề thay đổi.
Diệp Tử Tô khẽ mỉm cười, nói:
- Cậu nghĩ như vậy?
- Ha ha, tớ rất muốn biết một chút, người có thể khiến cho Tiếu Phỉ tiến sĩ thay đổi chủ ý của mình, rốt cuộc mạnh đến cỡ nào thôi!
Lúc nhắc tới Tiếu Phỉ, trong ánh mắt Trương Sơn lộ ra vẻ nóng bỏng cùng sùng bái.
- Cái này chỉ sợ phải làm cậu thất vọng rồi, Vương Tranh học hết bốn năm trung học chỉ luôn vật lộn ở mức trên tiêu chuẩn một chút, ở thời khắc cuối cùng mới bước vào Học Viện Chiến Thần.
- Cái gì?
Trương Sơn cuối cùng cũng mất bình tĩnh, há to miệng nói:
- Điều đó không thể nào được!
- Thật ra thì tớ cũng cảm thấy không thể nào.
Diệp Tử Tô nhìn Vương Tranh đang hưởng thụ chạy bộ chầm chậm, cô cũng có chút không hiểu, thật sự đầu óc của người này chứa cái gì?
- Không cần nóng vội, còn nhiều thời gian, có thể chầm chậm tìm hiểu.
Trương Sơn cười cười, trường học mới, hoàn cảnh mới, chắc chắn sẽ không cô quạnh.
Hai ngày trước khai giảng chính là thời điểm đoàn hội điên cuồng chiêu sinh thành viên mới. Khắp nơi hai bên sân trường đều treo đầy băng rôn, như kịch hội, vũ đạo - nơi tập trung rất nhiều mỹ nữ cũng là các nơi được rất nhiều người quan tâm. Tất nhiên cũng có trường hợp ngoại lệ, ví như xã đoàn chiến thần CT, được ví như là một nhóm nhốn nháo, không có mỹ nữ, chỉ có huynh đệ mà thôi, đây đại khái là một xã đoàn của đàn ông, nơi duy nhất mà đám đàn ông có thể bộc lộ khả năng của mình.
Giống như xã đoàn võ thuật, tự do vật lộn, quyền anh, tuy rằng cũng có người tham gia nhưng nói về quy mô thì không thể nào sánh được với CT.
Tuy nhiên bạn học Vương Tranh trực tiếp bị bỏ quên... Bởi vì huy hiệu của Hệ Vật Lý.
Đối với những trạch nam của Hệ Vật Lý, mọi người đều xin từ chối vì năng lực kém.
Bên CT quá náo nhiệt, thật ra Vương Tranh rất có hứng thú, nhưng ngẫm làm một người bình thường vẫn tốt hơn, nhưng suy cho cùng thì dùng nó cho huấn luyện cũng tương đối tốt, nhưng hoàn toàn biến thành trò chơi giải trí thì có chút hoang phí.
Ăn xong điểm tâm, Vương Tranh liền đi đến hệ thống phục vụ trường học, kết nối với thời khóa biểu cùng với những tài liệu liên quan, điện thoại đang tiếp nhận thông tin, trong số đó có một chút sách, .... mà mấy năm trước Vương Tranh đã nhìn thấy rồi.
Ở phía đối diện xéo với Hệ Vật Lý chính là địa bàn của Hệ Cơ Giáp, sinh viên hệ cơ giáp chuyện trò vui vẻ. Mặc dù nam sinh chiếm đa số, nhưng hàng năm số học sinh muốn trở thành chiến sĩ cơ động vẫn nhiều vô số kể.
Bất luận là bị lừa dối hay là chỉ mộng tưởng làm anh hùng thuở nhỏ, nhưng sự mê hoặc của cơ giáp rất khó có thể ngăn cản được.
Vương Tranh chính là bị cái đó làm rung động, nhìn người khác đang vui vẻ, nước miếng đã sắp rơi ra rồi.
Điện thoại vang lên tiếng tít tít,... lại là của Tiếu Phỉ, muốn gọi Vương Tranh qua đó. Hôm này là ngày khai giảng thứ hai, ngày mai mới chính thức nhập học.
Vừa mới chuẩn bị đi, đoàn người bắt đầu nhốn nháo, một thanh niên mặc đồng phục Hệ Cơ Giáp đi ra, quả thực rất đẹp trai. Đây vẫn là lần đầu tiên Vương Tranh nhìn thấy một tên gia hỏa có thể cùng so sánh với Tạ Vũ Hân, tựa hồ tên đó còn đẹp hơn một chút, khó mà có thể bắt được điểm xấu nào từ hắn. Năm nay có phải đang thịnh hành kiểu đẹp trai nhà giàu không?
- Tên này chính là Masys, đến từ Mặt Trăng phải không?
- Tất nhiên, hiệu trưởng đích thân mời tới đấy, là tinh anh trong tinh anh.
- Choáng váng, vậy hắn còn tới Địa Cầu để làm gì? Ở Mặt Trăng chẳng phải rất tốt sao? Tốt xấu gì thì Mặt Trăng cũng đại biểu cho trình độ cao nhất ở Thái Dương Hệ.
- Có quỷ mới biết, nghe nói tên này đã được bầu là NO.1 trong top nhân vật phong vân mới rồi đấy!
- Chậc chậc, không thể không nói dáng vẻ cái tên này quả thật không tệ.
Masys như hoàn toàn không nghe được những lời bình luận xung quanh, trên mặt trước sau vẫn lộ vẻ mỉm cười. Đây chính là điểm làm cho hắn có vẻ thân thiện hơn nhiều so với Tạ Vũ Hân. Cái tên Vũ Hân này chỉ khi ở cùng với cậu và Nghiêm Tiểu Tô mới tương đối tùy ý một chút thôi.
Lúc này, trong đám người lại truyền đến một trận tiếng động nhốn nháo lớn hơn, một đầu tóc đỏ tương đối chói mắt, miệng ngậm kẹo cao su, vẻ kiêu ngạo bất tuân viết rõ trên mặt cậu ta.
Mái tóc này hiển nhiên không phải là nhuộm, mà chính là mái tóc đỏ riêng biệt của người Sao Hỏa. Cậu ta tên là Carew, dáng dấp khá cao to, khí khái bức người, nhưng đôi môi dày rộng, dưới con mắt sắc bén càng tăng thêm vẻ đôn hậu, không đến mức từ chối người ngàn dặm.
- Masys, tớ đã nói rồi chúng ta sẽ còn gặp lại nhau mà.
Khóe miệng Carew dâng lên một tia khiêu khích.
Ngược lại, Maysys mỉm cười dịu dàng lên tiếng:
- Không ngờ lại gặp cậu ở chỗ này.
- Ha ha, cậu tưởng rằng lão già Cổ Đặc có năng lực lớn như vậy sao, tớ chính là vì cậu mới tới, nhưng mà ngược lại tớ rất muốn biết lý do vì sao cậu lại từ chối lời mời của Atlan để đến nơi này.
Carew liếm môi một cái, tràn đầy hứng thú, lần này cậu không cần phải gấp, bởi vì ở trường học có rất nhiều thời gian để giao thủ, muốn tránh cũng không thể tránh được.
Lấy tư cách là người nổi bậc ở trường trung học Thái Dương Hệ, bọn họ thật ra rất quen thuộc với nhau.
Masys mỉm cười nói:
- Cổ Đặc hiệu trưởng rất có thành ý.
- Chó má, cái nơi quỷ quái này ngoại trừ con gái còn tương đối có điểm đặc sắc, cũng chỉ còn lại những di tích cổ kia thôi, thật thà một chút cũng không chết đâu.
Trong thế hệ học sinh trung học Thái Dương Hệ, Masys đã đàn áp Carew hai năm. Cậu ta tuyệt đối không tin cái tên tâm cao khí ngạo đó có thể vì thành ý của người khác mà tới cái nơi quỷ quái này.
Masys vẫn cười cười, không có trả lời Carew, lúc này điện thoại đã download hoàn tất.
- Địa cầu cũng có điểm đặc sắc của địa cầu, học kỳ mới chúng ta hãy lấy thừa bù thiếu đi.
Carew đẩy tay của Masys ra.
- Thời điểm tớ chiến thắng cậu cũng chính là lúc tớ rời khỏi nơi quỷ quái này.
Nói xong, hoàn toàn không để ý đến mọi người xung quanh mà phát tát lửa giận trong lòng, cái tên này hoàn toàn không ý thức được, hắn đang ở địa cầu chứ không phải ở trên sao Hỏa.
Có thể nói là sự cuồng dã của người sao hỏa biểu hiện vô cùng sâu sắc trên người của Carew.
- Tiểu tử, cậu chắc là Carew rồi, Học Viện Chiến Thần cũng là một trong ba học viện lớn nhất ở địa cầu, cũng rất có tiếng ở Thái Dương Hệ. Nếu không phải nhìn thấy cậu cũng là một tân sinh viên thì anh đã đánh cậu từ lâu rồi.
Một sinh viên năm ba của hệ cơ giáp nhịn không được bộ dáng quá kiêu ngạo của Carew nên đã đứng dậy.
Carew thu hồi bộ dáng tươi cười, nói:
- Dường như người địa cầu rất thích dùng miệng để nói, khó trách chỉ biết nói thôi, hiện tại quân đội ở địa cầu chỉ có cái miệng.
- Muốn chết sao?
Học trưởng Hệ Cơ Giáp nhịn không được dùng một quyền đánh tới, trực tiếp đấm lên mặt Carew.
Carew xoa xoa mặt:
- Người anh em, sữa còn chưa có uống xong đâu.
Một cước liền đá tới, nam sinh bị đá trúng bay ra ngoài hơn năm thước, té trên mặt đất không nhúc nhích.
- Quá kém cỏi, toàn bộ đều là vườn rau xanh, cậu cảm thấy ở đây có thể học được cái gì chứ?
Đây chính là sân nhà của Học Viện Chiến Thần, làm sao có thể chịu được đả kích như thế chứ? Một đám người lập tức xông lại.
- Như thế nào, muốn quần đấu sao? Đám rác rưởi các ngươi, dù có đến bao nhiêu cũng vô dụng.
Trong nháy mắt đã có năm sáu người bị đánh ngã, hoàn toàn không phải là người cùng cấp độ. Cái tên Carew này căn bản không có kiêng nể gì cả, nghe đâu sinh viên học viện quân sự Sao Hỏa vốn là loại người có tác phong ngang tàng bạo ngược như vậy, làm gì có chút văn minh nào chứ?
Hà tất gì lại dùng ở học viện quân sự chứ?
Masys cũng không có ra tay, chỉ đứng lẳng lặng nhìn, trong ánh mắt cũng có chút thất vọng, hắn biết mấy năm nay địa cầu đã rất suy yếu, nhưng không ngờ lại hỏng bét đến tình trạng này.
Cuộc sống của sinh viên trôi qua rất thư thái, mấu chốt chính là không cầu phát triển.
- Bịch....
Tay của Carew bị chặn lại, mặt của Tạ Vũ Hân vẫn lạnh như băng, nói:
- Carew, nơi này không phải là Sao Hỏa, đừng có quá phận.
- Ha ha, ta cứ tưởng là ai, đây không phải là Tạ Vũ Hân sao? Ta còn tưởng rằng ngươi đã đến Aslan đế quốc rồi chứ. Chậc chậc, lần này càng thú vị rồi, hôm nay ta sẽ nể mặt ngươi, không thèm so đo với đám người vô dụng này.
Carew đẩy Tạ Vũ Hân ra, chỉnh sửa lại quần áo một chút, nói:
- Năm nay, ta nhất định sẽ đánh bại hai người các ngươi, sau đó rời khỏi cái nơi quỷ quái này!
Aslan đế quốc có học viện quân sự tốt nhất trong hệ Ngân Hà, đồng thời cũng đại biểu cho trình độ cao nhất, người giống như Masys, Carew, Tạ Vũ Hân đều có tư cách này.
Thế nhưng Học Viện Quân Sự Aslan đế quốc chẳng những rất khó vào, để được lưu lại cũng rất khó. Mấy năm nay, số lượng sinh viên Thái Dương Hệ bị trả về cũng không phải là một hai người. Những người đó ở Thái Dương Hệ đều là người xuất sắc, thế nhưng lúc trở lại mặt mày đều như đưa đám, đối với những chuyện đã trải qua ở nơi đó đều ngậm miệng không nói gì.
Carew dĩ nhiên muốn đi, nhưng ít nhất phải trở thành không địch thủ ở Thaí Dương Hệ mới nắm chắc phần thắng hơn.
Tạ Vũ Hân không thèm để ý tới Carew, tính cách của tên này vốn kiêu ngạo, ngược lại nhìn thấy Vương Tranh khiến cậu cảm thấy rất cao hứng. Đúng lúc này, Carew thình lình tung cước đá tới Tạ Vũ Hân
Toàn trường xôn xao, chẳng ai ngờ người có danh tiếng như Carew lại đi đánh lén.
Tạ Vũ Hân cũng không ngờ, theo bản năng lùi lại phía sau, nhưng cước thứ hai đã đá tới chính giữa bụng. Tuy rằng Tạ Vũ Hân đã ngăn cản, nhưng thân thể cũng mất thăng bằng bay ra ngoài. Nhưng Carew lại không buông tha ý định, hai chân sải bước trong nháy mắt theo sau, một cùi chỏ hung ác liền ập tới.
Ở Hỏa Tinh, đánh nhau quả thật là chuyện cơm bữa, muốn luyện tập theo câu nói binh bất yếm trá, đây cũng là truyền thống của Hỏa Tinh.
Một bóng người chợt xuất hiện trong sân, đỡ Tạ Vũ Hân, đồng thời tiếp lấy cùi chỏ hung mãnh của Carew.
- Cơn bực tức của bạn học cũng không nhỏ, muốn so tài có rất nhiều cơ hội.
Tay trái của Vương Tranh bắt được cùi chỏ phải của Carew.
Carew thình thình phát lực, lại phát hiện đối thủ của mình không hề nhúc nhích, chõ phải vừa chuyển một cái tránh thoát khỏi tay Vương Tranh.
Dùng ánh mắt hứng thú đánh giá Vương Trạnh,... Hệ Vật Lý.....
Tạ Vũ Hân lôi kéo Vương Tranh.
- Đi thôi, tên này giống hệt chó điên.
Tạ Vũ Hân ngược lại không phải là một người dễ kích động, cho nên cậu ta thích hợp học Hệ Chỉ Huy hơn.
- Thật ra thì tớ cảm thấy tên này có chút thú vị.
Dọc đường, Vương Tranh nói. Cậu cũng không cảm thấy đánh lén có gì không đúng, huống chi một người đối mặt với đám người vây công, thực lực không đủ cũng không thể viện cớ khác được.
- Carew là người xuất sắc của Hỏa Tinh lần này, chuyện hắn với Masys đến Học Viện Chiến Thần quả thật có chút kỳ lạ. Ông ngoại mời rất nhiều người, cuối cùng chỉ có hai người bọn họ đáp ứng thôi, nói thật trong lòng ông ngoại không hề có chút chuẩn bị nào cả.
Tạ Vũ Hân nói, đánh nhau không phải là sở trường của cậu, cho dù có đánh thật thì cậu cũng không phải là đối thủ của Carew, nhưng tên đó thật sự là người không thể đắc tội. Học Viện Chiến Thần rất có tiếng ở trên địa cầu nhưng ở bên ngoài đã lụn bại rất nhiều rồi, có thể thu hút Carew cùng với Masys đến quả thật đã là kỳ tích rồi. Cậu cũng không tiện đánh nhau, nếu không cũng không đơn giản là đánh không lại.
- Đánh bại tên đó thì tớ thật sự có thể vào Hệ Cơ Giáp không?
Đột nhiên hai mắt của bạn học Vương Tranh lóe lên kim quang.
- ... Việc này, nếu cậu có thể biểu hiện xuất sắc nhất ở kỳ huấn luyện quân sự thì tớ có thể đề xuất chuyện này. Nhưng vừa rồi tên này chỉ mới vận năm phần lực, người Hỏa Tinh ở bên ngoài đều là quái vật!
Tạ Vũ Hân lắc lắc đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.