Tiểu Tổ Tông Của Sếp

Chương 8:




8,
Dù sao cũng là lần hẹn hò đầu tiên, trước hôm đó tôi bị mất ngủ, trằn trọc mãi cũng không ngủ được, không biết Lục Ngôn có giống tôi không?
Tôi cầm điện thoại lên, xong lại đặt xuống.
Nếu anh ấy ngủ rồi thì sao.
Nhưng anh ấy không hồi hộp sao?
Nếu chỉ mình tôi hồi hộp đến mất ngủ như vậy, cũng quá không công bằng rồi.
Nghĩ một lúc, tôi quyết định nhắn tin cho anh.
“Anh ngủ chưa?”
Đợi một lúc, Lục Ngôn mới trả lời tin nhắn của tôi.
“Chuẩn bị ngủ, còn em? Sao lại thức khuya như vậy?”
Tôi bĩu môi.
Quả nhiên là chỉ có mình tôi hồi hộp!
Không đúng! Chẳng lẽ tên này lại có kinh nghiệm hẹn hò rồi sao? Vậy rốt cuộc anh ấy có mấy người yêu cũ.
Tiếng đồng nghiệp buôn chuyện tự nhiên văng vẳng bên tai tôi: “Một người đàn ông vừa giàu có vừa đẹp trai như Lục Tổng, kinh nghiệm tình trường chắc chắn rất phong phú!”
Tôi cầm điện thoại lên bắt đầu gõ chữ.
“Lục Ngôn, em hỏi anh một câu, anh phải trả lời trung thực.
“Được, em hỏi đi.”
“Trước em, anh đã quen mấy cô bạn gái rồi?”
Vừa gửi tin nhắn đi tôi đã hối hận, đáng ra tôi nên hỏi trước mặt Lục Ngôn, để còn biết anh có nói dối không!
Tôi đặt điện thoại ở trên giường, rất lâu sau cũng không có động tĩnh gì.
Lục Ngôn c h ế t tiệt, chắc chắn là đang nghĩ xem nên nói dối tôi thế nào.
Rõ ràng chỉ cần trả lời một con số mà thôi!
Cần phải nghĩ lâu vậy sao?
Tôi càng nghĩ càng giận, chỉ muốn nhảy ra khỏi phòng, ước gì mình có thể đến nhà của Lục Ngôn ngay lập tức!
Đúng lúc tôi sắp không chịu được nữa…
Ting ting.
Điện thoại cuối cùng cũng rung lên.
Tôi nhảy lên giường, chộp lấy điện thoại.
“20.”
Nhìn xong con số này …????....
Lửa giận bay quanh đỉnh đầu tôi!
Lục Ngôn thế mà có tới 20 người yêu cũ?
Nên nói anh ấy quá ngu, hay là nói anh ấy quá thật lòng với tôi.
Cốc cốc.
Anh tôi ở ngoài cửa nói vọng vào.
“Sao thế? Nửa đêm không ngủ được nên nhảy hiphop à?”
Phòng của anh tôi ngay dưới phòng tôi.
Tôi mở cửa, hậm hực nói: “Anh ơi, anh có mấy cô người yêu cũ?”
Câu hỏi này khiến anh tôi sững sờ.
“Ý em là gì? Em làm sao thế? Sao tự nhiên lại hỏi cái này.”
“Các anh đúng là playboy.”
Anh giơ tay ngăn cản không cho tôi đóng cửa, cười cười nói với tôi: “Em cãi nhau với Lục Ngôn à? Nó có nhiều người yêu cũ lắm sao? Nói anh nghe, anh phân tích giúp em.”
Ngập ngừng một chút, tôi kể hết cho anh.
Anh tôi nói, ai cũng có quá khứ, nhưng Lục Ngôn không lừa dối tôi, cũng được gọi là một ưu điểm rồi.
“Chỉ cần  sau này nó một lòng với em là được.”
Cũng đúng, nhưng chuyện này cứ như cái gai trong lòng tôi, thậm chí tôi còn nghĩ rằng nếu sau này anh gặp được một cô gái nào thú vị thì sẽ đá văng tôi đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.