Tiên Võ Đế Vương

Chương 41:




Chương 41

Vả lại bị giọng nói ở phương xa nghiêm lệnh dạy dỗ như vậy, Cát Hồng cũng bình tĩnh trở lại, ông ta chắc chắn rằng lúc này nếu mình ra tay thì không quá một giờ nữa, ông ta cũng sẽ lên đường cùng Diệp Thành.

Huống hồ vì dạy dỗ Triệu Long, ông ta đã bỏ ra quá nhiều tâm sức, nếu phải chết cùng Diệp Thành thì quả thực là sự mất mát quá lớn.

Nghĩ đi nghĩ lại, Cát Hồng vẫn lựa chọn kiềm chế cơn phẫn nộ, ông ta rút ra một túi đựng đồ rồi ném về phía Diệp Thành.

Thấy túi đựng đồ bay tới, Diệp Thành không giơ tay nắm lấy mà chém ngang thanh kiếm chặn nó lại vì hắn có thể cảm nhận được sức mạnh khủng khiếp bên trong cái túi đó, nếu như mạo hiểm tóm lấy cái túi thì chắc chắn sẽ bị trọng thương.

“Giảo hoạt nham hiểm”, Diệp Thành thầm lên tiếng.

Túi đựng đồ kia chạm vào thanh Thiên Khuyết và phát ra âm thanh như tiếng kim loại va vào nhau.

Mặc dù vậy nhưng Diệp Thành vẫn bị ảnh hưởng đến mức ói ra máu và lùi về sau.

“Ngươi sẽ phải hối hận vì hành động ngày hôm nay, ngươi phải trả giá đau đớn”, Cát Hồng đến như một cơn gió và đi cũng nhanh như một cơn gió. Triệu Long cũng được đưa đi cùng, trong không trung vang vọng lại giọng nói lạnh lùng hồi lâu không dứt.

“Ta đợi”, nghe giọng nói lạnh lùng của Cát Hồng, Diệp Thành nhếch miệng cười tôi độc.

Một trận quyết chiến cuối cùng cũng kết thúc, vốn tưởng rằng sẽ là một trận chiến chẳng phút giây hồi hộp thì kết cục lại thành trận chiến đặc sắc vô cùng. Một tên đệ tử thực tập không những đánh bại đệ tử của Địa Dương Phong mà còn ngang nhiên khiêu khích Cát Hồng khiến cả Địa Dương Phong mất mặt.

Cuộc chiến này khiến Diệp Thành nổi danh trong Hằng Nhạc Tông và hắn cũng trở thành chủ đề bàn tán trong những bữa trà dư tửu hậu.

“Các ngươi không thấy gì sao? Triệu Long suýt chút nữa thì bị Diệp Thành dùng một kiếm chém chết”.

“Thủ toạ Địa Dương Phong tức đến mức định giết người ngay lập tức, ngươi không thấy mặt ông ta thế nào đâu”.

“Bất ngờ đấy”, trên Thiên Dương Phong, Chung Lão Đạo nằm đầy cả cái ghế, nghe đệ tử bẩm báo thì giật mình ngồi dậy, khuôn mặt béo phệ mang theo vẻ hoài nghi.

“Triệu Long thua rồi?”, trên Nhân Dương Phong, Thanh Dương Chân Nhân đang ngồi thiền, vừa nghe lời bẩm báo của Tô Tâm Nguyệt thì trợn tròn mắt nhìn, kết cục khác hoàn toàn với dự liệu của ông ta.

So với Thiên Dương Phong và Nhân Dương Phong, giọng nói đầy phẫn nộ của Cát Hồng vang vọng khắp đỉnh núi.

“Đồ ăn hại, ăn hại hết”, khuôn mặt tối sầm, Cát Hồng không nhịn được mà lên tiếng mắng chửi: “Thể diện của Địa Dương Phong ta đều bị các ngươi làm mất cả rồi”.

Bên dưới, các đệ tử của Địa Dương Phong nhất loạt quỳ xuống, thấy Cát Hồng nổi trận lôi đình, không ai dám thở to.

Lúc này, Diệp Thành sau khi gây ra cơn phong ba bão táp thì đang ẩn náu trong khu rừng sau núi kiểm đếm chiến lợi phẩm.

Cái gọi là chiến lợi phẩm đương nhiên là túi đựng đồ mà Cát Hồng đưa cho hắn.

Bên trong túi đựng đồ này chất đầy từng viên đá sáng long lanh, bên kia là linh thạch, chính là loại tiền thông dụng mà tu sĩ dùng, bên trong còn phong ấn linh khí mãnh liệt, có thể dùng để mua đồ, cũng có thể dùng để tu luyện.

“Năm trăm linh thạch”, đếm kỹ số lượng linh thạch bên trong túi đựng đồ, Diệp Thành vẫn thấy lâng lâng, hắn thầm nhủ Cát Hồng thật là giàu có.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.