Trên đường trở về, Tiết Trạch Nam cố gắng nói cái gì đó, nhưng đều bị Hạ Lâm lạnh nhạt đáp lại.
Tính cách Hạ Lâm luôn ôn nhu, hiện tại lại kiên quyết bảo trì khoảng cách, tuyệt đối không giữ sắc mặt tốt với Tiết Trạch Nam.
Thế giới là gốc rễ của ta: Cậu đang là được sủng mà kiêu!
Hạ Lâm không phải Lâm Hạ: Cút đi! Cho hắn hy vọng là tự tìm đường chết!
Phát tình đều là kẻ ngốc: Ai da, trên đời lại có thêm một Alpha cầu mà không được, viết lại thành kịch bản khiến người xem giả rơi lệ.
Hạ Lâm không phải Lâm Hạ: Tiết Trạch Nam vai nam chính Alpha, vai nữ chính Omega chọn tùy tiện, đúng là tác phẩm lưu danh ngàn năm có một không hai. Trương Thiên Khoa, còn không mau chạy ra đây nhận tội!
Thế giới là gốc rễ của ta: Lời này không phải cậu nên hỏi chính mình?
"Khoa học kỹ thuật ba đường sao?"
Hạ Lâm đang lo nói chuyện bị Tiết Trạch Nam hỏi liền giật mình, ngẩng đầu lên. Ngoài cửa xe là khung cảnh đường phố quen thuộc, mỗi ngày cậu xuất phát đi làm đều đi từ trạm xe buýt công cộng phía trước.
"Dừng lại!" Cậu như muốn vỗ cửa hô to tài xế dừng xe, vẫn còn nhớ ngồi bên tài xế là người lãnh đạo trực tiếp, "Tiết tổng, nhà tôi ở đây!"
Tiết Trạch Nam đem xe chậm rãi dừng bên đường, nói: "Tôi đưa em đến trước cửa nhà."
"A?" Hạ Lâm bị lời nói của sếp tổng làm cho bối rối không hiểu gì, sao có thể tùy ý tới nhà tôi chứ, hận không thể bày ra bộ mặt người dân nhỏ bé xin vị Alpha này giơ cao đánh khẽ, không cần khách khí hay tôn kính nữa.
Hắn nói: Thôi bỏ đi, tôi đi qua ngõ nhỏ này nhanh nhưng xe đi vào không được. Hẹn gặp lại!"
Hạ Lâm xuống xe nhanh tay đóng cửa chạy trốn, cả bóng lưng cũng không thèm để lại.
Cậu muốn tìm Trương Thiên Khoa tính sổ, còn muốn viết đơn xin điều động nhân sự. Tóm lại, Hạ Lâm rất bận, không rảnh chơi trò yêu đương với tổng giám đốc.
Phòng nhân sự hôm nay vẫn bận rộn, trong văn phòng tiến hành phỏng vấn ngắn gọn, Hạ Lâm trực tiếp tới tìm Lâm Na trình đơn xin điều động nhân sự.
Chị đại này sơn móng tay thời gian dài dẫn đến móng nhiễm đỏ như máu, cầm đơn xin khó xử cau mày: "Hạ Lâm, cậu bị trúng tà à? Cậu có biết cả công ty có bao nhiêu người ngưỡng một vận may của cậu không?"
Ở toàn bộ phân công ty, Hạ Lâm may mắn nhất, vừa bắt đầu đã được Khải Ân mang theo, ôn nhu săn sóc anh tuấn nhiều tiền, nếu từng đó ưu điểm còn không khiến người động lòng, như vậy việc "Tuyệt đối không tăng ca này" cũng đủ làm cho mọi người trong công ty phát điên.
Tại thị trường tư bản, có thể không tăng ca là điều tuyệt vời còn hơn cả việc hoàn thành xong công việc, đúng là thế giới của nam chính.
Mà Hạ Lâm, không chỉ có thể trở thành trợ lý bên người nam chính, còn có được một đoạn tình cảm ngắn ngủi, nói ra tràn ngập hồi ức lãng mạn khiến người ta thẫn thờ, nhiều ít các phần tử tà đạo tin tưởng tình yêu một lần nữa chạy xoát couple cho rằng Alpha đi với Alpha mới là chân ái
Tuy rằng bọn họ tỏ vẻ buồn bã vì chuyện Khải Ân bắt cá hai tay, thế nhưng không liên quan, Tiết Trạch Nam xuất hiện quả thực là đại chiến đương nhiệm PK tiền nhiệm, bao nhiêu người cảnh giác cao độ chờ một chiến trường máu me rối loạn đến, vậy mà hiện tại, vai chính lại muốn xuống sân khấu.
Đây nhất định là một câu chuyện tình yêu lãng mạn có khúc mắc đang tiến vào giai đoạn truy đuổi ái tình.
Lâm Na làm nhân vật thủ lĩnh, bắt đầu bán đi an toàn cùng lợi ích của Tiết Trạch Nam, cô nói: "Đầu năm nay có thể có Alpha làm tổng giám đốc là điều không hề dễ, trước mắt không nói tới những chuyện kia, cúng ta tán gẫu một chút về Tiết tổng."
"Hắn năm nay 23, tuổi trẻ tài tài cao, nghe nói là thái tử gia của một tổng công ty, cậu không chạy theo học tập kinh nghiệm làm việc tìm cơ hội thăng chức tăng lương mà còn muốn đi điều động là thế nào?"
Hạ Lâm cũng bất đắc dĩ, đổi lại ngày thường, có lãnh đạo như vậy cũng bớt việc, không muốn cầu mong gì khác, thế nhưng nói đến tình cảm, toàn bộ đều là mây bay. Cậu nói: "Tôi cảm thấy, tôi không thể yêu Alpha."
"Bởi vì sẽ nghĩ đến Khải Ân?" Mạch não của Lâm Na không chấp nhận lý do này, "Những tên ngu ngốc đó đi rồi, đừng canh cánh trong lòng nữa. Tiết Trạch Nam tuổi trẻ còn phù hợp với thẩm mỹ của người châu Á, cậu nên cân nhắc việc tiếp nhận tình cảm mới."
"Tình cảm..." Hạ Lâm cảm thấy, với loại chuyện như vậy, tại sao bọn họ lại đồng lòng chọt trúng chỗ yếu của cậu. Nhưng, cậu nhất định sẽ không chấp nhận Tiết Trạch Nam.
Chỉ bằng cái thể chất "Làm Alpha gặp được Omega định mệnh" nhiều năm không đổi của cậu, đời này cậu không thể có suy nghĩ tốt với Alpha trở lại được.
"Khụ, là đồng nghiệp." Lâm Na thấy sắc mặt Hạ Lâm khó coi thì biết mình nói lỡ.
Chuyện tình cảm như vậy, dù người xung quanh có sốt ruột cỡ nào cũng không thể giúp bọn họ quyết định được.
Cô chỉ có thể cứng nhắc nói: "Theo quy định, điều động phải có xác nhận của lãnh đạo, nghĩa là Tiết Trạch Nam phải biết."
"Ừm." Hạ Lâm mang theo kỳ vọng đổi chỗ ôm nhưng lại bị tuyệt tình như thế, Tiết Trạch Nam phải làm một người thông minh, kéo được khoảng cách hai bên.
Nhưng mà, Hạ Lâm đánh giá thấp sự chấp nhất của Alpha đối với Omega, cũng đánh giá thấp thủ đoạn của Tiết Trạch Nam.
Sáng ngày hôm sau cậu đứng dưới mái hiên chật hẹp, trông thấy xe của Tiết Trạch Nam, Hạ Lâm tính lờ đi người đàn ông này, kiên quyết không rời khỏi trạm xe buýt, cũng sẽ đến công ty cùng thời gian với Tiết Trạch Nam.
Giờ tan làm, Tiết tổng biến mất khỏi văn phòng trước mười phút, thừa dịp Hạ Lâm đi ra nhìn thấy chiếc xe có quen biết kia ở cửa công ty, đồng thời dùng danh nghĩa tăng ca lừa cậu lên xe, sau đó bình an vô sự đưa cậu đến trạm xe buýt.
"Thật ra..." Hạ Lâm cuối cùng nhịn không được, "Nếu lái xe đi vào sẽ lấp kín cửa ra vào..."
Hạ Lâm thuê trọ cũng không hài lòng với giao thông ở đây, xe hơi có thể đi vừa với độ rộng của con đường, nhưng khi đó chỉ xe đạp mới có thể lách vào trong.
Hiện tại, xe của Tiết Trạch Nam rất đáng giá, từ kính chiếu hậu đến lốp xe đều tỏa ra khí chất sang trọng, hoàn toàn không xứng với nhà trọ bình dân.
"Không sao, nếu chặn đường tôi sẽ gọi người đến kéo." Không hề tự giác, là phong độ của tổng tài bá đạo.
Ánh mắt Hạ Lâm nhìn hắn thay đổi, loại chuyện phi gian tức đạo này, ngoại trừ làm Hạ Lâm thấy Alpha cố chấp thì cũng không có ý nghĩa gì.
Cậu nói: "Tiết tổng, hình như ngài quên rằng, tôi có bạn trai."
Tiết Trạch Nam: "Hai ngày liên tục không đưa em đi làm, tên bạn trai đó không có tồn tại."
Nói thật, Trương Thiên Khoa hằng ngày vẫn ở trên diễn đàn tán nhảm, Hạ Lâm nghĩ vấn đề này để tính sau, cũng chưa bắt Trương Thiên Khoa chịu tội.
Từ những bức ảnh trên vòng bạn bè, đoán chắc kẻ này còn sinh long hoạt hổ đi vào hộp đêm cả tuần, sinh hoạt thoải mái không ai quấy rầy, vừa nhắc tới chuyện này, Trương Thiên Khoa liền khiển trách hắn không biết hưởng thụ, phí phạm của trời.
Lão tử đẹp hơn Omega: Tôi có thể làm gì bây giờ, tôi cũng rất tuyệt vọng đó, trông Tiết tổng cứ như đang muốn đánh tôi, không lẽ cậu nhẫn tâm nhìn một Beta mảnh mai như tôi bị đánh cho không bò dậy nổi?
Hạ Lâm không phải Lâm Hạ:...Cậu vất vả rồi, mau quỳ tiếp đi.
Lão tử đẹp hơn Omega: Này, Tiết Trạch Nam rất tốt, gương mặt vóc dáng khí chất giới tính đều là cực phẩm, bảo bối cậu thử xem, trước tiên thoát khỏi cảnh cô đơn.
Hạ Lâm không phải Lâm Hạ: Đi dạo hộp đêm của cậu thôi bảo bối...
Hạ Lâm không phải kiểu người nhìn bề ngoài nói chuyện.
Coi như hiện thực bị đánh hỏng, nội tâm vẫn tin sẽ có hoàng tử bạch mã đạp mây cầu vồng đến yêu đương với mình.
Có chút ngây thơ, còn có chút lãng mạn.
Hoàn toàn không giống như đang đắm chìm trong thế giới lợi ích tư bản của người trưởng thành.
Lúc Hạ Lâm thở dài lần thứ ba, Chu Tả không nhịn được nói: "Gần đây có chuyện buồn phiền gì, thử nói ra xem tôi có giúp được cậu không?"
"Thật ra..." Hạ Lâm muốn nói, nhưng không biết phải nói như thế nào, chuyện bị Alpha theo đuổi nói ra cứ như đang tự luyến, giống như nằm mơ giữa ban ngày, "Không có gì."
"Ồ~" Chu Tả kéo dài âm thanh, "Tôi đoán, chắc không phải chuyện tình cảm, mà là chuyện công việc?"
"Đúng, tôi nghĩ đến việc điều động công tác."
Chu Tả: "Thật là, cậu cũng suy nghĩ quá nhiều vì Tiết tổng!"
Hạ Lâm:???
"Xác định điều động công tác, phải nói cho mọi người biết, đỡ bị đâm thọc."
Hạ Lâm thấy không đúng lắm: "Sao phải nói?"
Chu Tả: "Toàn bộ công ty đều biết cậu với Tiết tổng đang tính chuyện yêu đương."
Tâm lý Hạ Lâm nhảy dựng: "WTF, sao tôi lại không biết!"
Hạ Lâm không phải Lâm Hạ: Nghe nói tôi đang có người yêu, vậy mà tôi lại là người cuối cùng được biết, thế giới này còn có nhân quyền à!
Phát tình đều là kẻ ngốc: Lợi hại, nhà tư bản thắng, nói chuyện yêu đương không cần cậu đồng ý.
Thế giới là gốc rễ của ta: Sếp tổng của cậu thật lợi hại, cưỡng đoạt như vậy lợi hại hơn Khải Ân nhiều.
Hạ Lâm không phải Lâm Hạ: Trương Thiên Khoa! Trương Thiên Khoa!
Lão tử đẹp hơn Omega:...Tôi đây, bảo bối.
Hạ Lâm cảm thấy, tất cả chuyện này là lỗi của Trương Thiên Khoa! Nếu hắn không để Tiết Trạch Nam mang mình đi lúc mình đang say thì sẽ không phát sinh sự việc khủng bố này!
Hạ Lâm không phải Lâm Hạ: Tất cả là tại cậu!
Lão tử đẹp hơn Omega: Một Beta như tôi, làm sao cứu được cậu từ tay một Alpha, năng lực trên giường của Alpha được công nhận là số một thế giới, cậu nên hưởng thụ đi.
Hạ Lâm không phải Lâm Hạ: Hưởng thụ cái *beep*! Cậu mau ra đây cho tôi! Phải giải quyết chuyện này! Tôi muốn đánh chết cậu!
Hạ Lâm dường như muốn nổ tung.
Cậu nhất định phải giài quyết mối họa lớn Tiết Trạch Nam này!