Trương Hằng vừa mới tiến vào trong Lăng Tuyết Trì này hai ba mươi thước đã phát hiện ra Lưu Cát đang hạ cấm chế phong tỏa nước ao bên trên, hoàn toàn ngăn cách không gian của ao này với ngoại giới.
- Người này muốn vây chết ta chắc?
Trương Hằng âm thầm trào phúng. Một cấm chế cường đại của Chân Tiên cấp cao đối với tiên nhân bình thường mà nói đích thực là không gì phá nổi. Nhưng đối với Trương Hằng hắn mà nói thì chẳng có chút tác dụng.
- Cứ cho ngươi kiêu ngạo đắc ý một chút đã. Đợi ta thăm dò được bí mật của Lầng Tuyết Trì này rồi sẽ trở lên chơi với ngươi...
Hạ quyết tâm rồi. Trương Hằng tiếp tục lặn sâu xuống Lăng Tuyết Trì.
Chiều sâu tăng lên, khí tức lạnh lẽo truyền ra từ nước ao càng ngày càng kinh người.
Đến cuối cùng luồng khí tức này hoàn toàn chuyển hóa thành giá lạnh tới đông cứng cả xương tủy.
Càng đi xuống sâu, luồng hàn ý này càng khủng bố.
Hơn nữa Trương Hằng còn phát hiện ra. giá lạnh trong nước ao này không đơn thuần là thuộc tính hàn mà còn tràn ngập sự sắc bén vô cùng. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Điều này làm cho hắn nhớ tới đệ tử Lãnh Nguyệt Môn lúc trước sử dụng nhân kiếm cùng tràn ngập thanh quang lạnh như băng.
- Xem ra Lăng Tuyết Trì này đúng là không đơn giản, tuy rằng không ở trên Ngân Kiếm Phong nhưng vẫn phải phái nhiều nhân thủ tới coi giữ như vậy...
Trương Hằng lại càng hứng thú.
Khi hắn tiến vào sâu trong nước ao vài trăm thước thì luồng khí tức lạnh, như băng và sắc bén kí đã đạt tới cực hạn mà Chân Tiên cấp cao có thể chịu đựng.
Ngay giờ phút này. phía trước liền xuất hiện tầng tầng cấm chế. Một tầng sáng màu bạc bao phủ cả một đại điện mà trắng bạc.
ở phía dưới đại điện kia có một hàn đàm đường kính ba mươi trượng, bên trong có một thứ chất lỏng màu bạc ẩn chứa khí tức rất đáng sợ.
Nguồn gốc của toàn bộ khí lạnh của Lăng Tuyết Trì đều tới từ hàn đàm này.
- Có nên đi xuống xem hạy không?
Trương Hằng hơi do dự rồi liền quyết định tiến vào trong đại điện màu trắng bạc kia xem xét, có lẽ có thể phát hiện ra điều cơ mật của Lãnh Nguyệt Môn cũng không chừng.
Nhưng trước hết hắn triển khai Thần Linh Nhãn ra quan sát cấm chế cường đại trước mặt đã.
Nếu hắn đoán không lầm thì cấm chế này hắn là mới bố trí không lâu. Chủ nhận của nó là một Chân Tiên cấp cao. tu vi tuyệt đối hơn xa tên Lưu Cát gã mờ kia.
Trương Hằng biết thực lực của Chân Tiên cấp cao cũng rất mạnh, ví dụ như Chân Tiên cấp cao đại viên mãn. Bọn họ đã sắp bước vào Tiên Quân cấp một. lĩnh ngộ đối với pháp tắc không gian vượt qua Chân Tiên cấp cao bình thường rất nhiều, thực lực còn mạnh hơn vài lần.
Thông qua quan sát, Trương Hằng đoán chủ nhân bố trí cấm chế này hẳn là một người nổi bật trong Chân Tiên cấp cao. Cường giả như vậy thì không phải là một hộ pháp của Lãnh Nguyệt Môn thì phải là đệ tử của một trưởng lão. thậm chí là đệ tử thân truyền của tông chủ.
Tuy nhiên một tồn tại Chân Tiên cấp cao đại viên mãn thì Trương Hằng vẫn chưa coi vào đâu.
Điều có tính khiêu chiến duy nhất chính là phải thần không biết quỷ không hay mà tiến vào trong đại điện kia.
Trương Hằng phấn chấn tinh thần vận mở Thần Linh Nhãn ra. phân tích pháp tắc không gian ẩn chứa bên trong cấm chế kia. thậm chí còn nhìn ra cả sơ hở trong đó.
Tới một khắc, đột nhiên hắn đi tới trước mặt cấm chế. miệng nói khẽ:
- Đoạn Không Quyết.
Chỉ thấy tay hắn vung lên nhẹ một cái. một tầng sáng màu vàng trong sốt liền lóe lên rồi biến mất nhưng lại không khiến không gian bốn phía sinh ra nhiều biến hóa.
Ngay sau đó, thân thể hắn nhoáng lên liền xuyên qua cấm chế này. Trên thực tế tầng cấm chế này có tác dụng không phải là phòng ngự mà để cảnh báo. Một khi có người xuyên qua nơi này thì chủ nhân của nó sẽ có cảm ứng.
Thức thứ ba của bí quyết trong bảo tháp "Đoạn Không Quyết" đề cập tới chính là pháp tắc không gian. Đối với một thức này. Trương Hằng mới lĩnh ngộ được một chút da lông, trải qua thời gian dài tam đại phân thân tìm hiểu thu hoạch càng ngày càng nhiều.
Tuy nhiên thức thứ tư "Loạn Thì Quyết" thì Trương Hằng mới chỉ có thể hiểu được mông lung, ngay cả lĩnh ngộ chút da lông cũng chưa được, xem ra còn phải cố gắng nhiêu.
Trong lòng Trương Hằng hơi chờ mong, không biết là thức thức năm của bảo tháp sẽ là tồn tại như thế nào. có pháp tắc gì.
Hiển nhiên là pháp tắc thời gian gian nan hơn pháp tắc không gian nhiều. Vậy thì pháp tắc nào sẽ gian nan hơn cả pháp tắc thời gian đây?
Tận lực thu liễm khí tức, Trương Hằng tiến về phía đại điện màu bạc kia.
Chỉ trong chốc lát, hắn đã tới cửa đại điện, phát hiện ra bên trong không có cấm chế.
Nhưng hàn ý khủng bố truyền tới từ Lăng Tuyết Trì kia lại đủ để ngăn Chân Tiên cấp cao ở bên ngoài.
- Người bố trí cấm chế kia không biết là tiến vào trong đại điện này hay là trong đó không có ai.
Trương Hằng không dùng tiếp Thần Linh Nhãn. Nếu ở quá gần, sử đụng Thần Linh Nhãn sẽ sinh ra dao động linh khí rất nhỏ, có thể khiến người trong đại điện này cảnh giác.
Thu liễm khí tức, thi triển pháp thuật ẩn nấp. Trương Hằng chậm rãi tiến vào bên trong đại điện màu bạc.
Không gian của đại điện này cũng không lớn nhưng chất liệu lại cực Kỳ độc đáo. dùng một loại tinh ngọc trong suốt trắng bạch tạo thành.
Trương Hằng có thể đoán được, ở bên trong này tu luyện tối đối có tác dụng tăng phúc rất lớn đối với công pháp của Lãnh Nguyệt Môn.
ở sâu trong đại điện truyền ra một luồng khí tức sắc bén linh hoạt lại lạnh như băng, ẩn hiện một tầng sáng bạc.
Trong tầng sáng kia có một giai nhân mặc tố bào mông lung đang bế quang. Trên người nàng ngẫu nhiên tỏa ra vài kia kiếm ý khiến nước ao bốn phía rung chuyển.
- Bế quan sâu?
Trương Hằng cười khẽ. cẩn thận đánh giá nữ nhân mặc tố bào trước mặt. Người này có vẻ ngoài ước chừng mười sáu mười bảy tuổi. lạnh lẽo mà xinh đẹp. khuôn mặt hoàn mỹ không chút tỳ vết. mũi cao môi đỏ. da thịt trắng như tuyết. mái tóc dài phủ xuống vai. đường cong dịu dàng dưới tố bào lộ ra cặp đùi ngọc trắng bóc.
Giai nhân thế này lại ở trong tầng sáng mông lung màu bạc, nhìn không rõ. mới nhìn còn tưởng là một pho tượng nữ thần.
Trương Hằng liếc nhìn nàng hai cái. cảm thấy nữ nhân rất xinh đẹp nhưng cũng không nghĩ nhiều, lững thững đi đạo quanh đại điện màu bạc này. xem có thể tìm được chút manh mối gì hay không.
Chỉ trong chốc lát hắn đã có thu hoạch. Hắn tìm được trên một ngọc dài bên cạnh nữ nhân kia có mấy ngọc giản và mấy bình tiên đan.
Trương Hằng biết nàng đang bế quan sâu. động tác tất nhiên cũng không cần cẩn thận quá.
Hắn cầm lấy mấy ngọc giản này. dùng thần thức xâm nhập vào bên trong nhìn một chút. Trong đó có rất nhiều bí ẩn về lịch sử của Lãnh Nguyệt Môn. Mấy ngọc giản khác bên trong ghi rất nhiêu công pháp tu luyện và tâm đắc tu luyện.
Trong đó có một ngọc giản đặc thù làm bằng bạch ngọc khiến Trương Hằng chú ý. Tên công pháp trong này không ngờ lại là Lãnh Nguyệt Vô Song. Trương Hằng nhớ không lầm thì công pháp này hẳn là bảo điển tối cao của Lãnh Nguyệt Môn nhưng tu luyện lại cần có ngộ tính phi thường. Tông chủ Lãnh Nguyệt Môn chính bằng vào bộ công pháp này mà đứng đầu Bắc Thần đại lục, hiếm gặp đối thủ.
- ừ. công pháp tốt như vậy ta sẽ nhớ kỹ. Tuy nhiên nữ tử này có thể có được bảo điển tối cao của Lãnh Nguyệt Môn, thân thế tuyệt đối không thấp...
Trương Hằng dùng thần thức rót vào. bắt đầu ghi nhớ nội dung khẩu quyết và tâm đắc của Lãnh Nguyệt Vô Song.
Ngọc giản này rất đặc thù. tin tức bên trong không thể phục chế. chỉ có thể dựa vào trí nhớ nhưng lại không thể làm khó Trương Hằng. Với cảnh giới cấp Tiên Quân của hắn thì ghi nhớ mấy vạn chữ này cũng chẳng cần mấy thời gian.
Nhưng một khắc này, giai nhân bế quan sâu như tĩnh nhược Quan Âm kia đột nhiên mở mắt. đôi môi hé mở. phun ra một quang cầu trắng bạc đánh trúng Trương Hằng.