Vừa nghe thấy lời nói mang theo vẻ hồi ức của Trương Hằng, thân thể mềm mại dường như được bao phủ trong sương mù của Nghê Thường tán tiên cứng đờ lại. dưới tấm mạng che mặt màu trăng gần như trong suốt mơ hồ hiện ra một dung nhan tuyệt thế tịch mịch không màng danh lợi.
Một đôi mắt trong vắt như hồ nước xuyên thấu qua tấm mạng che mặt màu trắng, nhìn lại Trương Hằng.
Cùng lúc đó, một khí tức tự nhiên tươi mắt truyền khắp khu vực này. hương hoa thoang thoáng tỏa khắp bên cạnh Trương Hằng, khiến cho tâm thần hắn run lên. tất cả lỗ chân lông toàn thân đều sáng khoái đến tột cùng.
Vù!
Tấm mạng che mặt màu trắng kia từ trên gương mặt mỉm cười của Nghê Thường tán tiên bay xuống bàn tay của nàng.
Rốt cuộc nhân vật Tán tiên thần bí nhất của Chu Vương Triều cũng đã bỏ tấm mạng che mặt thần bí của nàng xuống.
Giờ phút này, ngay cả Trương Hằng cũng có chút kích động, bởi vì bản thân hắn cũng không nắm chắc mười phần thân phận thật sự của Nghê Thường tán tiên này.
Tuy nhiên, sau khi tấm mạng che mặt thần bí kia được bỏ xuống, trong lòng Trương Hằng mới bình tĩnh trở lại.
Đúng như vậy, nữ tử này chính là Triều Tịch Nguyệt mà hắn đã từng gặp một lần ở Tam Tinh Vực.
Triệu Tịch Nguyệt phất nhẹ tấm mạng che mặt màu trắng ở trên tay. ánh mắt sáng ngời nhìn về phía Trương Hằng, nói sâu xa:
- Tấm mạng che mặt màu trắng này của ta chính là Tiên bảo Vân Vụ Tiên Sa của thượng giới, công hiệu vô cùng thần kỳ, có thể ngăn cản hầu hết những thần thông Thiên Nhãn trên thế gian. Cho dù Kiếm tiên Từ Trường Phong thực lực áp đảo như vừa rồi cũng không thể nhìn thấy dung mạo thật sự của ta.
Nhưng nó vẫn không giấu được ánh mắt của ngươi.
Triệu Tịch Nguyệt nhẹ nhàng giơ bàn tay trắng như ngọc lên. tấm mạng che mặt màu trắng lại trở lại trên khuôn mặt.
Trong phút chốc, toàn thân nàng lại khiến cho người ta rơi vào một ý cảnh mông lung như mây mù mịt mờ. khí tức thần bí đến tột cùng, ngay cả tu vi cũng bị che giấu mơ hồ bất định.
Tiên bảo phụ trợ Vân Vụ Tiên Sa!
Trương Hằng nao nao, chăm chú nhìn Vân Vụ Tiên Sa, lộ ra một vẻ suy tư.
- Không biết Trương đạo hữu ngươi làm thế nào có thể nhìn ra thân phận của tiểu nữ?
Thanh âm của Triệu Tịch Nguyệt nhẹ nhàng ngọt ngào, dưới tác dụng của Vân Vụ Tiên Sa mang tới cho Trương Hằng một cảm giác mây mù mông lung.
- Ha haaa... Vân Vụ Tiên Sa của ngươi quá thực là cường đại. vừa rồi Trương mỗ cũng không nắm chắc được nhiều, chỉ thử một chút, không ngờ Triệu tiểu thư ngươi lại bị lừa.
Trương Hằng nói xong lời này. không khỏi cười sang sảng, trên mặt lộ ra vẻ đắc ý.
Đối với nữ tử tên là Triệu Tịch Nguyệt này. hắn có một chút cảm tình, lúc trước khi ở Bồng Lai Đảo hay thậm chí Phàm Vân Đảo đều đã nghe Ninh Tuyết Dung đề cập qua.
Khi Vũ Vô Cực để Ninh Tuyết Dung lại nhân gian Tiên Cảnh. Triệu Tịch Nguyệt cũng là tỷ muội tốt của Ninh Tuyết Dung.
Triệu Tịch Nguyệt hé miệng cười:
- Trương đạo hữu không hổ là bậc toàn năng có trí tuệ rộng lớn nhất giới này, tiểu nữ đã bị lừa rồi. hiện giờ lại còn bị chê cười đến vậy.
Lúc này nàng không còn là Nghê Thường tán tiên thần bí cao cao tại thượng kia nữa. mà rất giống một tiểu nữ hàng xóm, khiến cho người ta có một cảm giác thoải mái tự nhiên.
- Có thể lừa được một bậc tán tiên trong nhân gian như ngươi. Trương mỗ cũng thỏa mãn lắm rồi.
Ngược lại Trương Hằng lại càng cười sảng khoái hơn. cũng không để ý tới câu nói đùa thiện ý của Triệu Tịch Nguyệt.
Hai người nhìn nhau, ánh mất đột nhiên nhìn lên hai con Kỳ Lân bằng thủy tinh đang bay xuống.
- Không biết lần này Triệu tiểu thư vào động phủ có mục đích gì? Nếu như không có nhiều xung đột lợi ích. thì Trương mỗ sẽ không ngại hợp tác với ngươi,
Trương Hằng trầm ngâm nói. cũng không lập tức tới thăm dò hai con Kỳ Lân thủy tinh dẫn vào tầng bí mật bên trong động phủ.
Triệu Tịch Nguyệt khôi phục lại sự bình tĩnh, nói:
- Tiểu nữ đến động phủ chủ cũng chỉ vì một vật, những bảo vật khác chỉ là thứ yếu.
- Động phủ chủ vạn phần nguy hiểm, vận khí, thực lực, mưu kế, những nhân tố này đều sẽ ảnh hưởng tới vận mệnh sau này của chúng ta, Triệu tiểu thư cùng thật là tự tin. chỉ muốn một vật, Như vậy vật mà ngươi muốn tìm chắc chắn là trọng bảo mà ngay cả cường giả thượng giới cũng phải muốn đến đỏ mắt.
Trương Hằng phản đối nói.
Theo hắn nghĩ, mỗi người sau khi tiến vào động phủ chủ. có thể trở ra hay không vẫn còn là một điều chưa chắc chắn, huống chi là một kiện trọng bảo được xác định.
- Không, vật mà ta muốn vô cùng kỳ lạ. cho dù là rơi vào trong tay Tiên đế cũng không có nhiều tác dụng. Tịch Nguyệt chẳng qua là thay mặt phụ thân tới đây tìm kiếm vật kia. có được hay không cũng không bắt buộc.
Triệu Tịch Nguyệt thở dài nói.
Trương Hằng lộ ra vẻ kinh ngạc, không ngờ mục đích của Triệu Tịch Nguyệt tới động phủ chủ Huyết Sát này lại quái dị như vậy.
- Tiểu nữ có chút tò mò. Trương đạo hữu tại sao lại không đuổi theo Phục Yêu Tháp?
Triệu Tịch Nguyệt hỏi ra nghi vấn trong lòng.
- Chuyện này... Trương mỗ không biết Phục Yêu Tháp này có tác dụng gì. nên mới bỏ qua.
Trương Hằng hơi cười xấu hổ. ánh mắt lóe lên nhìn Kỳ Lân thủy tinh.
Triệu Tịch Nguyệt như cười như không cười nói:
- Chỉ sợ là không phải như vậy? Tuy nhiên Trương đạo hữu nếu đã không biết thần thông của Phục Yêu Tháp này. vậy thì để cho Tiểu nữ nói cho ngài biết một vài điều. Chỉ mong sau khi Trương đạo hữu nghe xong sẽ không phải hối hận.
- Hối hận sao? Tuyệt đối sẽ không đâu!
Trương Hằng nói với vẻ kiên nghị.
- Phục Yêu Tháp này chính là trân bảo thượng giới, là Tiên bảo lục phẩm. uy lực lớn vô cùng, tiên nhân bình thường cùng khó có thể nắm trong tay. Đặc điểm lớn nhất của Phục Yêu Tháp đó là khắc chế yêu tu trong thiên hạ. chỉ cần Tiên Nhân thượng giới nắm bảo vật này trong tay thì hoàn toàn có thể thoái mái hàng phục yêu tu đồng cấp. thu chúng vào trong Phục Yêu Tháp này. Một đặc điểm lớn khác của trân bảo này đó là tu sĩ nắm giữ Phục Yêu Tháp chỉ cần có công lực nhất định thì sẽ có thể triệu hồi yêu tu ở trong Phục Yêu Tháp để sử dụng.
Đương nhiên, nếu Phục Yêu Tháp rơi vào trong tay yêu tu thì sẽ có thể mượn yêu khí vô biên của những yêu tu bị hàng phục bên trong để sử dụng, chấn nhiếp thiên hạ. phát huy ra uy lực khó tin.
Triệu Tịch Nguyệt thuộc như lòng bàn tay, đem đặc điểm và công hiệu của Phục Yêu Tháp nói ra.
- Uy lực của Phục Yêu Tháp này đáng sợ như vậy sao?
Trương Hằng hít vào một hơi khí lạnh, ngay sau đó giật mình nói:
- Nếu Phục Yêu Tháp này rơi vào trong tay ta, ngay cả nếu không thể thu phục được Huyền Long Đại Vương thì cùng có thể chấn nhiếp trận doanh của Yêu tộc. ép bọn chúng rơi vào thế hạ phong.
Tu sĩ cùng cấp nếu có được Phục Yêu Tháp hoàn toàn có thể thoải mái hàng phục yêu tu cùng cấp, Thậm chí có thể tùy ý khống chế.
- Khó trách Huyền Long Đại Vương vừa rồi lại liều mạng như vậy!
Khi Trương Hằng thật sự hiểu được uy lực của Phục Yêu Tháp, trong lòng quả thật cùng có vài phân hối hận.
Tuy nhiên, đột nhiên hắn nhớ tới gợi ý của Kiếm tiên tử Trượng Phong trước khi đi:
- Tầng ngoài của động phủ lợi ích rất nhỏ. không cần cưỡng cầu.
- Đây cũng chỉ là tầng ngoài của động phủ mà thôi... Tạm thời ta bỏ qua cái lợi nhỏ. chờ tới thời điểm then chốt cuối cùng... Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Trương Hằng suy xét trong lòng, cuối cùng hít sâu một hơi, nén sự xúc động muốn đuổi theo tranh đoạt Phục Yêu Tháp xuống.
- Sao vậy? Trương đạo hữu hối hận rồi sao?
Triệu Tịch Nguyệt cười dài nói.
Trương Hằng khôi phục lại vẻ bình tĩnh, ánh mắt càng thêm kiên định, nói:
- Tầng ngoài của động phủ cái lợi rất nhỏ. thứ Trương mỗ muốn chính là thắng lợi cuối cùng.
Triệu Tịch Nguyệt nghe thấy vậy. trong lòng âm thầm khen ngợi, nhẹ nhàng nói:
- Phục Yêu Tháp kia có linh tính rất mạnh, sẽ không bị Huyền Long Đại Vương đoạt được dễ dàng đâu. Trương đạo hữu vẫn nên khám phá bí mật của hai con Kỳ Lân thủy tinh này trước đi.
Trương Hằng gật đầu. ánh mắt nhìn lên hai con KỲ Lần thủy tinh, từng bước đi về phía chúng.