Ngọn lửa màu tím đen tăng vọt, hình thành một con rồng dài khí thế kinh thiên, một luồng lực đạo vô cùng cường đại, Tăng Vân Tung thúc động phá vỡ tất cả khí thế cùng uy áp tinh thần trói buộc của Trương Hằng. ầm ầm bao trùm lấy Vân Dịch.
Một tầng bóng râm rộng lớn như vậy, bao phủ thân thể nhỏ bé của Vân Dịch, lập tức hắn chịu đựng áp lực cùng nguy cơ trước nay chưa từng có. ở trước mặt công kích mênh mông cuồn cuộn mà cường đại như thế. hắn chỉ cảm thấy mình giống như một con kiến, không có một chút lực phản kháng.
Độ Kiếp sơ kỳ thi triển bí thuật thực lực cường đại biết bao, miểu sát một cường giả cấp Phủ chủ đều không thành vấn đề. huống chi Vân Dịch chỉ là tu sĩ chuẩn cấp Phủ chủ.
"Chỉ cần bắt người thiếu niên này. ta có thể toàn thân trở ra!" Trong ánh mắt Tăng Vân Tung lóe ra vẻ tươi cười sắp thực hiện được âm mưu.
- Chấn Áp Quyết!
Đúng lúc này, một lực chấn áp vô thượng từ trên trời giáng xuống, giống như một cự thạch ức vạn cân hung hăng nện trên người hắn.
Chấn áp đến từ linh hồn lại càng đáng sợ hơn khiến cho công kích của Tăng Vân Tung bị cắt đứt.
"Ầm!"
Mặc kệ là khí thế màu tím đen kinh thiên hay là nhân vật Ma quân vô địch, đều bị lực chấn áp vô hình kia đè ép trong hư không, chịu đựng một trọng áp khó có thể tưởng tượng.
"Phốc!"
Tăng Vân Tung phun ra một búng máu, sắc mặt trắng bệch, nhưng thật ra vẫn còn miễn cưỡng chống được.
Thế nhưng lực chấn áp vô thượng trong hư không kia. lại vô cùng vô tận không ngừng vọt tới. khiến hắn không có cơ hội thở dốc.
"Đây là thần thông gì, mà lại đáng sợ như thế!" Tăng Vân Tung lộ vẻ mặt hoàng sợ. hết sức kinh hãi vì loại thần thông khủng bố thần bí này.
Hắn đã sống qua biết bao năm tháng xa xưa, chưa bao giờ thấy qua bất luận kẻ nào lại có thể sử dụng pháp thuật trọng lực đến cảnh giới như thế. không chỉ nhằm vào thân thể. mà còn thi triển công kích cường đại vào linh hồn.
- Chấn Áp Quyết!
Trương Hằng lại quát nhẹ, vẫn chưa sử dụng "Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp", chỉ đơn thuân sử dụng thức thứ nhất cổ tháp, toàn lực thi triển.
Phốc!
Mặc dù có phòng bị. Tăng Vân Tung vẫn như cũ khó có thể chống cự. phun ra một búng máu. thân thể bị đè ép đến máu thịt lẫn lộn không còn hình người.
- A... Nguồn: http://truyenfull.vn
Trong tiếng gào thét, ngọn lửa màu đen tím hình con rồng dài hóa thành một tầng bảo hộ bao phủ trên người hắn.
"Ầm!"
Tăng Vân Tung cuối cùng chống lại được thức thứ nhất cổ tháp toàn lực thi triển, nhưng hắn vẫn chịu thiệt thòi vì trước đó không hề phòng bị. vả lại không có mang theo loại Pháp bảo phòng ngự gì.
- Thần thông của các hạ. Tăng mỗ lĩnh giáo...
Tăng Vân Tung nhìn chòng chọc vào Trương Hằng, sắc mặt âm độc. Thân thể hắn ở dưới lực chấn áp hơi hơi nhích động.
Giờ phút này, hắn đã biết rằng mình muốn chạy thoát khỏi số mệnh đã không có khả năng.
Trương Hằng lạnh nhạt cười:
- Cho dù Trương mỗ không lấy cái mạng khối phân thân này của ngươi, sắp tới tu sĩ Thiên Tinh Đình cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi.
- Thiên Tinh Đình?
Tăng Vân Tung thoáng nao nao, đột nhiên hiểu ra.
Hiện tại hắn đã bại lộ thân phận, ma khí kinh thiên, sao có thể không khiến cho người ta chú ý.
Trương Hằng nhẹ nhàng giơ cao Phá Không Kiếm, thản nhiên nói:
- Có thể chết ở dưới kiếm của ta, ngươi cũng là chết không hối tiếc.
Vừa nghe lời ấy. Tăng Vân Tung đầu tiên là lộ vẻ mặt giận dữ, nhưng ngay sau đó nghĩ đến đối phương có thể có được thân phận cùng thực lực như thế, ngược lại bình tĩnh trở lại:
- Đây chẳng qua là một khối phân thân, nếu có thể chết ở trong tay nhân vật cấm kỵ, đích xác ta cũng không có gì tiếc nuối.
Trương Hằng lắc đầu:
- Trương mỗ hiện tại cũng không phải là nhân vật cấm kỵ thần thoại gì. thực lực cũng không phái mạnh như trong tưởng tượng của ngươi.
Dứt lời, hắn chậm rãi nâng lên Phá Không Kiếm.
- Ý của ngươi là gì...
Tăng Vân Tung có chút khó hiểu.
Trương Hằng cũng lười giải thích cái gì. Phá Không Kiếm "Vèo" một cái. cắt qua hư không như một tia chớp chém trên người Tăng Vân Tung.
Không có khí thế kinh thiên, chỉ là một kiếm bình thường như vậy. vô cùng thoải mái xuyên thủng cổ họng Tăng Vân Tung.
Tăng Vân Tung thất khiếu đồ máu mà chết, còn há to miệng, trên mặt còn chứa đầy vẻ mờ mịt.
Trước khi chết, hắn cảm nhận được một cỗ ý chí.
Một cỗ ý chí không thể ngăn cản!
"Ông!"
Phá Không Kiếm chuyển mình một cái trên hư không rồi bay vụt trở về. truyền đến một dao động tinh thần hưng phấn vui sướng.
Trương Hằng đưa tay chậm rãi vuốt ve Phá Không Kiếm, sau một lát đợi nó bình tĩnh trở lại thu vào trong cơ thể.
Sau đó, Trương Hằng đảo mắt nhìn lướt qua chiến lợi phẩm tại trường, duỗi tay ra thu lấy toàn bộ các thứ Tăng Vân Tung lưu lại.
- Chung quy chỉ là một khối phân thân, trên người cũng không có thứ gì có giá trị lắm...
Trương Hằng thì thào lẩm bẩm, vứt mấy thứ này trong không gian.
- Sư tôn!
- Sư tôn...
Đúng lúc này, từ xa xa bay tới mấy đạo độn quang, bay đến trước nhất đương nhiên là ba đệ tử của Trương Hằng.
Quách Phong trong hốc mắt đầy nước mắt, bay đến trước mặt Trương Hằng, khom người thật sâu chào, thanh âm có chút khàn khàn:
- Sư tôn! Rốt cục đệ tử gặp lại người rồi!
Trương Hằng đỡ hắn đứng lên, vui mừng nói:
- Bốn thầy trò chúng ta cuối cùng lần đầu tiên gặp nhau đầy đủ. đúng rồi, còn có sư mẫu các ngươi.
Vừa dứt lời, Ninh Tuyết Dung nhẹ nhàng như tiên tử hiện ra bên cạnh Trương Hằng, lăng lặng nhìn ba đệ tử của Trương Hằng thu nhận.
- Bái kiến sư mẫu!
Quách Phong lại tiến đến thi lễ.
- Phong nhi đứng lên đi! Nhiều năm không gặp. ngươi đã là một nam tử hắn đỉnh thiên lập địa.
Ninh Tuyết Dung hé miệng cười nói.
Đúng lúc này, Thiên cầm từ cách đó không xa bay tới. hơi hạ thấp người chào Trương Hằng, hàm chứa ý cười nói:
- Từ khi từ biệt ở Tử Hoàng Phủ Cửu U hải vực. không nghĩ tới chúng ta có thể nhanh như vậy gặp lại.
Trương Hằng nói:
- Ngày đó ở La Sát Mật Ngục trong Tử Hoàng Điện. Trương mỗ có chỗ nào đắc tội. còn mong Thiên cầm đạo hữu thứ lỗi!
- Cái này cũng chỉ trách ta đa tâm! Hôm nay được Trương đạo hữu tương trợ. Thiên cầm đã cảm thấy mỹ mãn chỉ có điều... Vì thế lại làm cho đạo hữu đắc tội với cường địch mới.
Thiên Cầm hơi có vẻ hổ thẹn nói.
Trương Hằng hờ hững nói:
- Cũng chỉ là một tu sĩ Độ Kiếp Kỳ mà thôi, không cần quan tâm.
Thiên Cầm lộ vẻ mặt kinh sợ. ngay sau đó khôi phục lại bình tĩnh, nhưng trong lòng nổi lên sóng gió khó có thể yên tâm.
Từ lúc nào thì Trương Hằng đã xem thường không để tu sĩ Độ Kiếp Kỳ ở trong mắt.
Chẳng lẽ hắn thật sự trở thành nhân vật cấm kỵ của nhất giới?
Trương Hằng hơi chút trầm ngâm, rồi sảng khoái lấy ra Linh bảo phòng ngự thượng phẩm "Tàm Ti Thiên Giáp" lấy được từ Băng Liên bà bà.
- Kiện Linh bảo phòng ngự thượng phẩm này tặng cho Thiên cầm đạo hữu, để thực hiện lời hứa hẹn của Trương mỗ lúc trước ở Tử Hoàng Điện.
- Cái này...
Thiên Cầm kinh ngạc đến ngây người, đối phương nhưng lại nhẹ nhàng đưa ra một kiện Linh bảo phòng ngự thượng phẩm như vậy.
Rất nhanh, nàng kịp phản ứng, lắc đầu nói:
- Cái này không được... Thật sự quá quý giá!
Cường giả cấp Phủ chủ bình thường, chính là có một kiện Thông linh Pháp bảo thượng phẩm, nhiều nhất cũng chỉ hai kiện, về phần Linh bảo phòng ngự thượng phẩm, ngay cả muốn cũng không dám nghĩ tới.
- Đạo hữu cứ cầm lấy đi! Mấy thứ này với ta mà nói. đã không ích lợi lắm. Cũng coi như thực hiện lời hứa ngày đó.
Trong giọng nói của Trương Hằng lộ ra vài tia thành ý.
Thiên Cầm đột nhiên nhớ tới hôm đó ở trong La Sát Mật Ngục Tử Hoàng Điện. Trương Hằng từng nói qua: "Ngươi cho rằng Trương mỗ thật sự là hạng người trong lòng chỉ có lợi ích thôi sao? Nếu không phái liên quan tới tánh mạng của mình, ta cũng sẽ không cần. không đến mức không từ thủ đoạn giành bảo vật của ngươi. Nếu tương lai một ngày nào đó gặp lại ngươi, có lẽ Trương mỗ sẽ trả lại cho ngươi một kiện Thông linh Pháp bảo còn tốt hơn..."
Câu nói của Trương Hằng lúc đó còn văng vẳng bên tai.
- Được rồi. kiện bảo vật này ta tạm thời lưu lại! Nếu một ngày nào đó. Trương đạo hữu cần vật ấy, có thể bất cứ lúc nào tới tìm ta lấy lại.
Thiên cầm tiếp nhận "Tàm Ti Thiên Giáp" còn nói với Trương Hằng.
Trương Hằng vừa định lên tiếng, đột nhiên như phát hiện điều gì, vội vàng nói:
- Tu sĩ Thiên Tinh Đình sắp đến đây. chuyện kế tiếp phải giao cho Thiên cầm đạo hữu đi ứng phó rồi. chúng ta đi trước một bước!
"Vù Vù Vù vù!"
Trương Hằng, Ninh Tuyết Dung, sư huynh muội ba người, cộng thêm Băng Liên bà bà cùng nhau bay về phương xa. trong chớp mắt biến mất trong tầm nhìn.
- Các ngươi đây là...
Thiên cầm có phần khó hiểu nói.
Sau một lát, Nàng bắt đầu chỉ huy nhóm tu sĩ ở trên Vân Lan Phong thu thập toàn cục.
- Chúc mừng Phủ chủ đại nhân trở lại ngôi vị Phủ chủ!
Một đại tu sĩ Hợp Thể Kỳ trong đó cung kính nói.
- Chúc mừng Phủ chủ đại nhân!
Các đại tu sĩ trên Vân Lan Phong, cũng đều chạy tới chúc mừng:
- Đều do chúng ta ngu muội bị tu sĩ Ma đạo lợi dụng! May nhờ có Thiên cầm đạo hữu giải cứu. từ nay về sau. chúng ta hoàn toàn thần phục Phủ chủ đại nhân...
Chỉ chốc lát, toàn bộ Vân Lan Phong lại khôi phục tình cảnh an bình hài hòa của một phái.
Thiên Cầm không nhanh không chậm hồi phục, thần thức hơi hướng về Lưu Vũ Tương Kiếm Môn, thông báo cho môn chủ Bạch Vũ Lâm.
Bạch Vũ Lâm biết được việc này, không khỏi mừng rỡ:
- Chúc mừng Đại trưởng lão! Có ngài tọa trân chủ vị Vân Lan Phủ. Lưu Vũ Tương Kiếm Môn ta nhất định sẽ trở thành đại môn phái đệ nhất trong phủ.
- Việc này không phải thuận lợi như trong tưởng tượng của ngươi, nếu không có đồng môn của Quách Phong, cùng với sư tôn của hắn tương trợ. chúng ta có lẽ cũng không có cơ hội còn mạng sống.