Trong kho báu Tử Hoàng Điện, Trương Hằng chậm rãi bước, đi lại trong lĩnh vực không gian của hữu hộ pháp, đôi mắt lấp lánh ánh bạc thi thoảng đảo qua hữu hộ pháp.
- Ngươi muốn làm gì...
Trên mặt hữu hộ pháp rõ ràng hiện ra vẻ kích động:
- Ta cảnh cáo ngươi, đừng bức lão phu quá mức. Nếu không, chỉ cần ta cho nổ lĩnh vực không gian này, đủ cùng ngươi đồng quy vu tận.
Trương Hằng gật gật đầu, dường như rất biết điều nói:
- ừ ừ, Trương mỗ tuyệt sẽ không bức ngươi quá mức.
Nói xong, ánh bạc trong mắt hắn càng tăng lên, một đôi Thần Linh Nhãn bắt đầu nhìn thấu vùng lĩnh vực không gian này.
Hữu hộ pháp chỉ cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, trong lòng chột dạ một hồi, cảm giác hết thảy của mình dường như đều bị đối phương xem thấu.
Rốt cục, đến một lúc ánh bạc trong mắt Trương Hằng run lên, đi tới một góc kho báu, nhấc tay khẽ điểm trong hư không.
- Ngươi ngươi... Làm sao có thể?
Hữu hộ pháp trợn mắt há hốc mồm.
Chỉ thấy trong kho báu chợt lóe hào quang màu xám bạc, lộ ra một cánh cửa gỗ nhỏ màu sắc U ám.
Trương Hằng cách không điểm một chỉ, cánh cửa gỗ nhỏ bị mở ra, bên trong lập tức tản mát ra các loại hào quang, một cỗ khí tức mê người truyền đến.
Đây chính là kho báu nội tầng của Tử Hoàng Điện.
- Ha ha. Tổng cộng mười hai kiện Linh bảo trung phẩm, một kiện Linh bảo thượng phẩm. Những tài liệu, trân bảo khác, Trương mỗ cũng thu luôn.
Trương Hằng vung tay thu toàn bộ số bảo vật này vào nhẫn không gian, bộ dạng nhàn nhã.
Một lần đạt được nhiều bảo vật như vậy, trong lòng Trương Hằng cũng mừng thầm.
- Ngươi... Dừng tay!
Đúng lúc này, một thanh âm tràn ngập uy nghiêm từ phía trên hải vực truyền đến cùng với một cỗ tinh thần uy năng lớn lao khiến cho sắc mặt Trương Hằng hơi đổi.
Người lên tiếng chính là chúa tể Tử Hoàng Phủ - Tử Hoàng!
Toàn thân hắn tử diễm phừng phừng, trong mắt tràn ngập địch ý vô tận, tất cả tinh thần uy năng khóa chặt Trương Hằng.
Trương Hằng cười lạnh, một khu vực bị Âm Dương Lực đen trắng bao phủ biến hóa một hồi.
Thiên địa điên đảo lại bắt đầu vặn vẹo một hồi, đột nhiên biến mất hoàn toàn.
Bảo tháp màu bạc thật lớn lơ lửng trên không Tử Hoàng Điện cũng hư không biến mất.
Ông~
Trương Hằng duỗi tay, trong lòng bàn tay kéo ra một lốc xoáy đen trắng vặn vẹo quấn quanh.
Lốc xoáy đen trắng mở rộng từng chút một, mơ hồ có thể nhìn thấy một cái Thái Cực Âm Dương Đồ tản ra uy lực thần bí khó lường.
Thái Cực Âm Dương Đồ này hiện lên trên đầu của hắn, trong khoảnh khắc ngăn chặn một kích toàn lực linh hồn lực lượng của Tử Hoàng.
Phốc-
Ở một bên khác của Cửu U hải vực khôn cùng, bản tôn Trương Hằng sắc mặt tái nhợt phun ra một búng máu, thân hình trên như không lắc lư một hồi suýt nữa thì ngã xuống biển.
Giờ phút này hắn gần như hao hết pháp lực cùng linh hồn lực lượng.
Trải qua chuyến đi vẫn Đống Bạch Tinh dưới đáy biển, hắn thu hoạch không ít vật dành cho luyện hóa, tu vi tăng tiến vùn vụt, linh hồn cảnh giới đạt tới điểm cao nhất trong lịch sử, chỉ thiếu một bước là có thể bước vào cấp Phủ chủ chân chính.
Phân thân hắn bởi vì linh hồn cùng một nguồn gốc, trong thời gian ngắn linh hồn cũng được tăng lên về chất, đạt tới cấp Chuẩn Phủ chủ.
Nhưng hắn cưỡng chế thi triển Nghịch Chuyển Càn Khôn huyền ảo vô cùng trong Âm Dương Quyết, chẳng những không thành công còn hao hết pháp lực cùng tâm thần. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Nếu không phải vì trong nội không gian ngân diễm không ngừng cắn nuốt chiến lợi phẩm vừa chiếm được mang đến cho hắn sự duy trì cường đại, e là bản tôn Trương Hằng đã sớm không kiên trì được.
Từ đầu chí cuối, Trương Hằng đều chỉ vẻn vẹn sử dụng lực lượng của bản tôn, cho dù bên này có khó khăn thế nào cũng phải khiến cho phân thân bên phía Tử Hoàng Phủ nhìn như bình yên vô sự, không gì không làm được.
- Xem ra ta phải ở trong nội không gian tĩnh dưỡng một đoạn thời gian, chuyện tiếp theo hẳn là phân thân đủ ứng phó được. Đáng tiếc Âm Dương Quyết chung quy chỉ miễn cưỡng thi triển ra, Nghịch Chuyển Càn Khôn chân chính chỉ có thể tạm gác lại sau khi tiến vào công pháp tầng bốn.
Trương Hằng thở dài một tiếng, thân hình biến mất tiến vào nội không gian điều dưỡng.
Trên không Tử Hoàng Điện, Tử Hoàng cùng Quân Thiên Tề đều tuyệt đối không nghĩ tới, bọn họ nhìn thấy không phải ảo thuật mà là một lần Nghịch Chuyển Càn Khôn thất bại và Âm Dương Quyết không quá thành công mà thôi.
Thẳng đến hiện tại bọn họ còn tưởng rằng mình nhìn thấy chẳng qua là ảo thuật.
Ầm~
Toàn bộ Tử Hoàng Phủ rung chuyển dữ dội, Thái Cực Âm Dương Đồ trên đỉnh đầu Trương Hằng cùng tinh thần uy năng vô thượng của Tử Hoàng va chạm cùng một chỗ.
Kết quả cuối cùng là một kích của Tử Hoàng vẫn không tạo thành thương tổn thực chất đối với Trương Hằng, ngược lại tiến thêm một bước đả kích Tử Hoàng Điện, kiến trúc nội điện tầng tầng sụp đổ vỡ tan.
Trương Hằng hít sâu một hơi, Thái Cực Âm Dương Đồ trên đầu biến mất, trên không lòng bàn tay hắn lơ lửng một tòa bảo tháp màu bạc lớn bằng bàn tay.
Trong nháy mắt vừa rồi, hắn mới chân chính kiến thức thực lực của cấp Phủ chủ, linh hồn lực lượng biến thành tinh thần uy năng, một kích toàn lực lại có được thực lực cường đại như vậy.
- Tuy rằng ta có nhiều con bài chưa lật. nhưng tu vi chưa thể chân chính tăng lên, một phân thân ở trước mặt nhân vật phủ chủ không thể kiên trì được lâu.
Trương Hằng rốt cục có một định vị rõ ràng đối với thực lực của mình, tâm lý muốn tấn chức tầng bốn cổ tháp càng mãnh liệt.
- Ồ?
Tử Hoàng đứng trên hải vực. khuôn mặt lộ vẻ kinh ngạc. Dường như hắn không dự đoán được một tu sĩ nhân loại nho nhỏ lại có thể ngăn cản được một kích toàn lực của mình.
Hắn vừa hoảng hốt tỉnh lại, chỉ nghe "Băng" một tiếng, công kích của Hoàng Phủ Lân rốt cục phát ra.
Dây cung Ô Nhật Cung "Băng" một tiếng, một đạo quang tiễn màu vàng rẽ nước biển như tia chớp bắn vào Tử Hoàng Điện.
Mục tiêu: La Sát Mật Ngục!
- Không tốt...
Đám yêu tu trong La Sát Mật Ngục hô hấp khó khăn, khí tức tử vong đập vào mặt mà tới làm cho linh hồn bọn họ run lên nhè nhẹ.
Mục tiêu lần này của Hoàng Phủ Lân không phải là đại điện đầu mối then chốt cũng không phải kho báu mà là lao tù giam giữ nhân vật đặc biệt của Tử Hoàng Phủ - La Sát Mật Ngục!
Điều này quả thật quá ra ngoài dự đoán của mọi người.
Không ai có thể đoán được dụng ý của Hoàng Phủ Lân, trừ một người.
- Chẳng lẽ trời muốn diệt ta...
Trên mặt Thiên cầm lộ ra vẻ tuyệt vọng, thần thức của nàng miễn cưỡng nắm giữ đến quang tiễn màu vàng đột kích.
Thậm chí nàng có một loại ảo giác: Một tiễn vô cùng sắc bén này chính là nhằm vào nàng mà đến!
Quả nhiên khi quang tiễn màu vàng xuyên thủng không gian nơi La Sát Mật Ngục. tất cả tinh thần uy năng và khí thế đều tập trung lên thân thể của nàng.
Một tiễn của Hoàng Phủ Lân này chẳng lẽ muốn lấy tính mạng Thiên cầm?
Kết quả như thế khiến Thiên cầm tuyệt vọng không hiểu.
Cho dù chết, nàng cũng chết không nhắm mắt.
Nàng cùng Hoàng Phủ Lân không cừu không oán, đối phương hoàn toàn không có lý do gì để thương tổn nàng.
Lập tức trong mắt tất cả yêu tu trong La Sát Mật Ngục đều lộ ra vẻ trào phúng, thương hại.
- Tự giết lẫn nhau, không phải là bản tính của nhân loại các ngươi sao?
Lão già khô gầy lộ vẻ châm chọc.
- Dừng tay!
Tử Hoàng nổi giận gầm lên một tiếng.
Khi hắn phát hiện một tiễn này của Hoàng Phủ Lân nhằm vào Thiên cầm thì đã quá muộn.
Quân Thiên Tề thì lộ vẻ kinh ngạc, chẳng lẽ nữ tu này đối với Tử Hoàng có ý nghĩa đặc biệt trọng yếu gì sao?
Đỉnh-
Một tiếng giòn vang quanh quẩn trong La Sát Mật Ngục tối đen vô cùng.
Kim quang chói mắt chiếu cả không gian tối đen sáng rõ mồn một.
Rắc!!!
Tỏa Tiên Kim Liên trói buộc trên người Thiên cầm gãy ra từng khúc.
- Này...
Thiên Cầm khó thể tin nổi, sau đó mặt lộ vẻ mừng như điên.
Nguyên lai Hoàng Phủ Lân cũng không phải muốn giết nàng mà là nghĩ cách cứu vị nữ tu nhân loại nàng.
Sau khi trói buộc của Tỏa Tiên Kim Liên bị phá, tinh thần uy năng cường đại của Thiên cầm lan khắp La Sát Mật Ngục.
Linh khí thiên địa trong không gian điên cuồng vọt về phía nàng hình thành một quang đoàn khổng lồ màu sắc rực rỡ, không nhìn sự hạn chế của Mật Ngục.
Với linh hồn cảnh giới cấp Phủ chủ của nàng hoàn toàn có thể khôi phục vài phần pháp lực trong khoảng thời gian ngắn.
Trạng huống như thế khiến chúng yêu tu trong La Sát Mật Ngục sắc mặt đại biến, đặc biệt là đám yêu tu vừa rồi dùng ngôn ngữ cực đoan vô sỉ làm nhục Thiên Cầm.
Giờ phút này Thiên cầm khôi phục tự do, mặc dù chỉ có hai ba phần lực lượng của thời kỳ toàn thịnh nhưng cũng không phải đám bọn họ có khả năng đối phó.
- Đáng giận.
Tử Hoàng tức giận không thôi, dáng vẻ kiêu ngạo nhất thời biến mất hoàn toàn.
Một tiễn của Hoàng Phủ Lân lại thả ra một nhân vật cấp Phủ chủ.
Giờ phút này Trương Hằng vừa khéo từ trong kho báu đi ra, trên mặt như cười như không.