- Chẳng lẽ người này là đại tu sĩ Hợp thể hậu Kỳ?
Trương Hằng trong lòng thất kinh, không khỏi suy đoán.
Ở Tu chân giới Chu Vương Triều, một khi tu vi đạt tới Hợp thể kỳ. là có thể được xưng là cao thủ, mà mỗi một giai đoạn trong Hợp thể kỳ đều có sự chênh lệch rất lớn. Trong đó, bắt đầu từ Hợp thể hậu kỳ trở đi. thực lực sẽ phát sinh sự tăng vọt rất lớn.
Cho nên, tu sĩ Bắt đầu từ Hợp thể hậu kỳ trở đi đều tiến vào nhóm đại tu sĩ được rất nhiều tu sĩ kính ngưỡng.
Còn về phần những tu sĩ Hợp thể hậu Kỳ mạnh như thế nào thì cũng có Nguyên nhân như sau:
Bởi vì trên Hợp thể kỳ là cảnh giới ác mộng trong những cảnh giới tu chân Độ kiếp kỳ!
Độ kiếp kỳ sẽ gặp phải thiên kiếp mà mỗi người nghe thấy đều phải khiếp đảm! Đây cũng là thách thức lớn nhất mà mỗi người tu chân đều phải đối mặt.
Cho nên, bắt đầu từ Hợp thể kỳ là giai đoạn mà thực lực của tu sĩ tăng lên tới đỉnh điểm. Hết thảy chuyện này đều là chuẩn bị cho thử thách lớn nhất gặp phải ở Độ kiếp kỳ, mà sự tăng vọt thực lực của Hợp thể kỳ chủ yếu lại thể hiện ở hai cảnh giới hậu kỳ. đại viên mãn.
Theo như công bố của những tu sĩ đỉnh cao. sự chênh, lệch thực lực giữa Hợp thể đại viên mãn và Độ kiếp kỳ lại không lớn như trong tưởng tượng, chủ yếu là sự lột xác của cảnh giới tinh thần.
Lúc này, thanh niên khôi ngô trên không trung với thực lực vô biên một tiễn đã bắn chết trụng niên bỉ ổi Hợp thể sơ kỳ kia. uy lực này hoàn toàn vượt quá sự dự liệu của Trương Hằng.
Giết người cùng cấp!
Đây là sự bễ nghễ oai hùng như thế nào?
Xôn xao!
Những tu sĩ trên đảo tĩnh lặng một hồi. rồi cuối cùng bùng nổ lên.
- Kia không phải là công tử của của đại đảo chủ Hoàng Phủ Phách sao?
- Một nhân tài kiệt xuất trong thế hệ trẻ đời nay của Lam Tinh Đảo. Hoàng Phủ Phách!
Một tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ hít một hơi khí lạnh.
- Khó trách... Cây cung trong tay hắn chính là thông linh pháp bảo tiếng tăm lừng lẫy Kinh Huyền Cung, nhìn vừa rồi hình như còn chưa sử dụng toàn lực đâu.
Một tu sĩ Hợp thể kỳ vẻ mặt kinh hãi nói vô cùng kính sợ nhìn nam tử ngạo nghễ như Ma Thần đang đứng ở trên bầu trời kia.
Rất nhanh đã có rất nhiều người nhận ra thân phận của thanh niên khôi ngô trên không trung này.
Con của đại đảo chủ Lam Tinh Đảo, Hoàng Phủ Phách.
Trương Hằng đứng yên tại chỗ, khôi phục lại sự bình tĩnh, lạnh nhạt đáng giá nam tử cao ngạo bất phàm đang đứng giữa hư không kia.
Từ khí tức trên người của Hoàng Phủ Phách tản ra. Trương Hằng phát hiện ra Dường như hắn chưa tiến vào Hợp thể hậu Kỳ. Chỉ là một tu sĩ Hợp thể sơ kỳ mà thôi.
- Hợp thể sơ Kỳ?!
Kết quả này nằm ngoài dự liệu của Trương Hằng!
Nói cách khác, tu vi của Hoàng Phủ Phách so với trung niên bỉ ổi kia cũng không có gì hơn. Sở dĩ hắn có thể thủ thắng đó là dựa vào ưu thế về công pháp và pháp bảo, cùng với ưu thế vể sự hiểu biết trong chiến đấu.
Là một công tử của người đứng đầu một đảo cấp hai. những công pháp mà hắn tu luyện khẳng định là mạnh hơn tu sĩ bình thường rất nhiều.
Kinh Huyền Cung trong tay Hoàng Phủ Phách cũng là một kiện thông linh pháp bảo trung phẩm. nhưng lại là một thông linh pháp bảo chuyên công kích có lực sát thương rất lớn. lực công kích rất mạnh, thậm chí so với Phá Không Kiếm của Trương Hằng cũng không kém hơn mấy.
Trong lúc chiến đấu, Hoàng Phủ Phách tiên hạ thủ vi cường, thậm chí còn không ngại đánh lén, mà trung niên bỉ ổi kia lúc đó còn đang đặt tâm trí ở Nơi khác.
Theo cảm giác của Trương Hằng, thực lực mà Hoàng Phủ Phách vừa rồi biểu hiện ra thậm chí còn không kém hơn yêu thú Thiết Sa Vương Hợp thể trung kỳ, có lẽ hai người là những cao thủ cùng cấp bậc.
Tổng kết lại thì Hoàng Phủ Phách vừa rồi có thể trong nháy mắt giết chết tu sĩ đồng cấp cũng là một chuyện hợp lý.
Trong đám yêu thú có phân biệt yêu thú bình thường và Thần thú. trong tu sĩ loài người cũng có sự phân biệt giữa tu sĩ bình thường và tu sĩ tinh anh.
Nếu Phệ Thiên Mãng là Thần thú trong đám yêu thú bình thường, thì Hoàng Phủ Phách chính là tu sĩ tinh anh trong đám tu sĩ loài người đồng cấp.
- Hừ. nơi này tuy không phải là Lam Tinh Đảo. nhưng vẫn nằm trọng phạm vi thế lực của Lam Tinh Đảo ta, vô sỉ như vậy là hạng người mà Hoàng Phủ Phách ta gặp một giết một, gặp hai giết cả hai.
Hoàng Phủ Phách ngạo nghễ đứng trên không trung, Thanh âm lãnh đạm tràn ngập khí phách vang lên khắp toàn bộ hòn đảo nhỏ này. khiến cho những tu sĩ vừa rồi vốn có cùng suy nghĩ với trung niên bỉ ổi kia tâm thần sụp đổ, âm thầm cảm thấy may mắn.
Cầm trong tay Kinh Huyền Cung và Thanh Linh Tiễn vừa mới thu hồi lại. thần thức của Hoàng Phủ Phách tiếp tục quét một lượt, cuối cùng dừng lại trên khuôn mặt của Tú Ninh như Thánh nữ giáng trần kia.
Một dung nhan thanh nhã khuynh thành, đôi mắt khép hờ. lông mi run rẩy, khuôn mặt long lanh trong suốt, không một chút Tỷ vết, ở bên dưới những điểm tinh quang và đám linh khí bảy màu trên đỉnh đầu. tỏa ra khí tức thanh khiết, tao nhã và hào phóng, đoan trang và điềm tĩnh.
Với đủ những thứ phụ trợ này, lúc này Tú Ninh tuyệt đối là một nữ tử có khí chất mỹ lệ nhất mà Hoàng Phủ Phách từng nhìn thấy, rung động lòng người như vậy.
Bất giác, trong mắt hắn cùng hiện lên một vẻ đam mê, nhưng trong khoảnh khắc đã tiêu tan, khôi phục lại khuôn mặt kiên nghị, uy vũ.
Vù một tiếng, Hoàng Phủ Phách từ trên không trung thuấn di xuống dưới, đi tới bên cạnh đám người Trương Hằng, tới gần nhìn chăm chú vào Tú Ninh đang trong trạng thái cấp bách, trong lòng vẫn như trước bất giác sinh, ra một cảm giác kinh hãi.
- Đáng tiếc Chỉ là Trúc cơ kỳ...
Hoàng Phủ Phách lẩm bẩm trong lòng.
- Tuy nhiên, tuổi của nàng Dường như còn rất nhỏ. còn có khả năng thăng tiến rất lớn.
Ánh mắt hắn nhìn quét qua tất cả những tu sĩ xung quanh, trong mắt lóe lên tinh quang, mười phân khách khí nói:
- Những tu sĩ trên hòn đảo này hãy mau rời khỏi đi, không được làm phiền vị tiểu thư này thăng cấp.
Vừa dứt lời, những tu sĩ trên hòn đảo này từ thực lực kém Kết Đan Nguyên Anh, đến tu sĩ có Hóa Thần Hợp thể có địa vị đều rầm một tiếng, đạp lên độn quang, hoặc khống chế pháp bảo, với tốc độ nhanh nhất rời khỏi hòn đảo nhỏ này.
Những tu sĩ này sao đám trái lời công tử của đại đảo chủ Lam Tinh Đảo, hơn nữa bản thân Hoàng Phủ Phách lại có thực lực như vậy, cho dù đổi lại có một thân phận bình thường thì cũng có thể khiến cho bọn họ phải lui.
Đối với phản ứng của những tu sĩ kia, Hoàng Phủ Phách rất vừa lòng, nhìn mọi người dần dần rời khỏi đảo, gật gật đầu.
Tuy nhiên, khi ánh mắt hắn nhìn tới mấy người Trương Hằng ở bên cạnh, sắc mặt lập tức biến đổi, trở nên sa sầm xuống. Mấy người này không ngờ lại không nghe theo mệnh lệnh của hắn, không rời khỏi đảo.
Sau khi Hoàng Phủ Phách nói ra những lời kia, những người này hoàn toàn thờ ơ.
- Mấy người các ngươi, rốt cuộc là có ý gì. sao lại không nghe lệnh của Hoàng Phủ Phách ta?
Trong mắt Hoàng Phủ Phách lóe lên lệ quang sắc bén như đao, nhìn chăm chú mấy người còn lại, phát hiện ra trong số họ người có tu vi cao nhất cũng Chỉ tới Hóa Thần đại viên mãn mà Nhan Hồng Ngọc lại còn là nữ tu.
- Vị tiền bối này. nàng là sư muội của ta. lúc này đang là lúc mấu chốt khi thăng cấp. chúng ta sao có thể không để ý tới an nguy của nàng mà rời khỏi Nơi này?
Vân Dịch vội vàng hướng về phía Hoàng Phủ Phách giải thích, giọng điệu có chút cận thận, khách khí, vẻ mặt cung kính nhìn Hoàng Phủ Phách.
Vừa rồi, một tiễn kinh thiên của Hoàng Phủ Phách dĩ nhiên đã khiến hắn cảm phục, trong lòng sinh ra một sự kính ngưỡng.
Hoàng Phủ Phách vừa nghe thấy Vân Dịch giải thích, trong mắt hiện lên một vẻ kỳ dị. sắc mặt dịu xuống, hỏi:
- Vị cô nương này là sư muội của ngươi sao? Xin hỏi tên của nàng là gì.
Hoàng Phủ Phách không hỏi tên Vân Dịch, mà ngược lại trực tiếp tìm hiểu tên sư muội của đối phương, điều này quả thực là quái dị.
Nhưng Vân Dịch e ngại thực lực cường đại của đối phương, nhất thời cũng không nghĩ Được nhiều, bất giác đáp:
- Nàng là Tú Ninh, sư muội của ta, chúng ta cùng theo sư tôn đi tới Lam Tinh Đảo, không ngờ lại gặp thời điểm mấu chốt thăng cấp vào Lúc này, may mà có tiên bối ra tay hóa giải nguy cơ.
- Tú Ninh? Cái tên không tồi.
Hoàng Phủ Phách gật đầu. trên mặt hiện lên một nụ cười, ánh mắt dò xét mấy người, dừng lại trên mặt Nhan Hồng Ngọc:
- Nói như vậy. ngươi chính là sư tôn của Tú Ninh sao?
Trong mấy người Trương Hằng, về mặt tu vi thì Nhan Hồng Ngọc là cao nhất, Hóa Thần đại viên mãn.
Cho nên Hoàng Phủ Phách mới tướng nhầm Nhan Hồng Ngọc là sư tôn của Tú Ninh.
- Không không...
Nhan Hồng Ngọc thất sắc, liên tục giải thích nói:
- Ta không phải là sư tôn... Hồng Ngọc Chỉ là một người hầu mà thôi.
- Người hầu?
Hoàng Phủ Phách cảm thấy không ngờ. khó có thể tin được nhìn Nhan Hồng Ngọc.
Nhan Hồng Ngọc thân là tu sĩ Hóa Thần đại viên mãn, lại có dung nhan tuyệt đẹp và khí chất phi phàm, hắn là một giai nhân khiến cho tu sĩ đồng cấp phải ước mơ tha thiết.
Không ngờ một nữ tu như vậy sao có thể là một người hầu ti tiện?
Ngay cả phụ thân của Hoàng Phủ Phách hắn, đại đảo chủ của Lam Tinh Đảo cũng không có một người hầu xuất sắc như vậy.
Nhìn thấy Hoàng Phủ Phách có chút không tin. Nhan Hồng Ngọc khẩn thiết nói:
- Thưa tiền bối. ta quả thật là một người hầu.
Hoàng Phủ Phách hít sâu một hơi, khiến cho mình tạm thời có thể tin được chuyện này là thật, ánh mắt đảo qua người Trương Hằng, lãnh, đạm hỏi:
- Nếu như vậy. thì hắn lại là sư tôn của các ngươi sao?
Khi nói ra những lời này, trên mặt Hoàng Phủ Phách hiện rõ lên một vẻ khinh miệt, trực tiếp bỏ qua Trương Hằng, tùy tiện nói một câu.
Ngay cả nữ tu tuyệt đẹp Hóa Thần đại viên mãn mà cũng Chỉ là phận người hầu thì tu sĩ Hóa Thần sơ Kỳ này sao có tư cách làm sư tôn?
Vân Dịch cùng Nhan Hồng Ngọc vừa chuẩn bị lên tiếng thì Trương Hằng khoát tay ngăn cản bọn họ.
Trong mắt Hoàng Phủ Phách chợt lóe tinh quang, hơi híp mắt nhìn Trương Hằng. Rốt cục hắn phát hiện thanh niên trước mắt có chút không giống người thường.
- Các hạ nói đúng. Ta chính là sư tôn bọn họ, cũng là chủ nhân của nữ phó này.
Trương Hằng nhàn nhã bước lên một bước, khí tức trên người xảy ra biến hóa mịt mờ.
Tuy rằng nhìn qua vẫn là Hóa Thần sơ kỳ nhưng sự rung động mang đến cho Hoàng Phủ Phách lại khó thể tả bằng lời.
Chỉ một bước tùy ý như vậy dường như vừa vặn đạp lên trên tâm huyền của Hoàng Phủ Phách khiến tâm thần hắn chấn động.
Trong lòng hắn có một ý niệm kỳ quái: Có lẽ thanh niên trước mắt có thực lực đánh cùng mình một trận.
Tuy nhiên ý niệm này trong nháy mắt bị hắn gạt đi.
Hay nói giỡn, Một tu sĩ Hóa Thần sơ kỳ làm sao có thể chiến thắng một tu sĩ nhân loại tinh anh Hợp thể sơ kỳ như hắn?
Hắn tự nhận là bất kể công pháp tu luyện hay là Pháp bảo, ý thức chiến đấu. đối phương đều không có khả năng hơn mình.
- Ha ha. Thoạt nhìn ngươi không đơn giản.
Hoàng Phủ Phách thu hồi ánh mắt của mình, chắp tay đi vài bước, nhìn Tú Ninh ở trên không trung, nói với Trương Hằng:
- Ngươi thu một nữ đệ tử không tồi.
Nói xong câu đó, Hoàng Phủ Phách hơi thâm ý liếc mắt nhìn Trương Hằng một cái sau đó một lời cũng không nói.
Trương Hằng âm thầm cười lạnh, ý tứ của Hoàng Phủ Phách đã rất rõ ràng: Ngươi thu một nữ đệ tử không tồi, ta nhìn trúng. Đem nàng tặng cho ta, tự nhiên không thiếu chỗ tốt cho ngươi.
- Mỗi một đệ tử ta thu đều là cực kỳ ưu tú.
Trương Hằng thản nhiên cười. hắn cũng không muốn là địch với tu sĩ thân phận đặc thù mà thực lực không tầm thường này của Lam Tinh Đảo. Tạm thời nói dối cho qua. chờ sau khi Tú Ninh thành công Kết Đan rồi tính.
Đúng lúc này, Tú Ninh lơ lửng giữa không trung. khí tức trên người đột nhiên biến đổi. Trong cơ thể những điểm tinh quang ở đan điền dần ngưng kết thành một Kim Đan hình thức ban đầu.
Kim Đan?
Trương Hằng kinh ngạc: Cũng quá nhanh chứ hả?
Mới vừa đột phá không được bao lâu liền từ Trúc Cơ đại viên mãn tăng lên tới Kết Đan Kỳ.
Tú Ninh giống như tiên tử thánh khiết rốt cục mở cặp mắt đẹp, đôi mắt giống như ẩn chứa ngôi sao trong đêm, tràn ngập thần bí và mị lực vô tận rất dễ dàng làm cho người ta hãm sâu khó thể kiềm chế.
Tâm thần Hoàng Phủ Phách chấn động. Vào giờ khắc này hắn rốt cục xác nhận mình đã thích vị nữ tu tuyệt sắc này mặc dù tu vi đối phương thấp như thế.
Tú Ninh không nói gì, đoàn linh khí lốc xoáy rực rỡ trên đỉnh đầu nàng lại vẫn còn đang điên cuồng tăng vọt.
Đôi mày liễu như vầng trăng khẽ nhíu, Tú Ninh chậm rãi khai thông linh khí trong lốc xoáy rực rỡ khủng bố này khiến chúng nó nhanh chóng ngưng kết Kim Đan.
Cứ như vậy, với tốc độ mắt thường có thể thấy được Kim Đan từ hình thức ban đầu bắt đầu lớn mạnh từng chút một...
Ước chừng nửa ngày, Kim Đan trong cơ thể Tú Ninh trở nên vô cùng ngưng thật, khó có thể lớn mạnh thêm một bước nữa. Nguồn: http://truyenfull.vn
Rất hiển nhiên, Kim Đan này đã đạt tới đỉnh điểm!
Điều này cũng ý nghĩa tu vi của Tú Ninh đã tăng lên tới cảnh giới Kết Đan đại viên mãn.
Từ Trúc cơ kỳ đại viên mãn đến Kết Đan Kỳ đại viên mãn còn không mất đến một ngày.
Đây là tốc độ gì? Quá là kinh người!
Vân Dịch, Nhan Hồng Ngọc và cả Hoàng Phủ Phách đều lộ vẻ khiếp sợ.
Chỉ có Trương Hằng còn có thể giữ được trấn định cơ bản nhưng trên mặt vẫn có vẻ kinh dị.
Tú Ninh có được cảnh giới linh hồn Hợp thể kỳ đại viên mãn, tốc độ tụ tập linh khí thiên địa là khủng bố cỡ nào?
Tu sĩ Hợp thể kỳ đại viên mãn đặt ở Chu Vương Triều cũng là nhân vật đứng ở đỉnh, đủ để danh chấn một phương.
Có được cảnh giới như vậy cộng thêm linh khí nơi đây cực kỳ dư thừa mới có thể khiến cho Tú Ninh thông suốt một lần tiến vào Kết Đan Kỳ đại viên mãn.
Ông~
Lốc xoáy rực rỡ trên đỉnh đầu Tú Ninh đã mở rộng đến đường kính hai trượng, ẩn chứa linh khí khủng bố ngay cả Hoàng Phủ Phách, Trương Hằng đều cảm thấy run sợ.
- Tú Ninh, không nên tiếp tục dẫn đường linh khí thiên địa nữa.
Trương Hằng ở một bên nhắc nhở.
- Sư tôn... Ta không có...
Tú Ninh thật vô tội nhìn Trương Hằng một cái, bộ dạng rất đáng thương.
Bởi vì cảnh giới của Tú Ninh quá cao, tốc độ đột phá quá nhanh khiến cho tốc độ linh khí thiên địa tụ tập lúc thăng cấp quá mạnh mới tạo thành đoàn linh khí khó thể khống chế như hiện nay.
- Được rồi. Ngươi tận lực ngăn cản linh khí thiên địa tụ tập, nếu có thể hấp thu linh khí trong quang đoàn linh khí này, nhất cử đột phá Nguyên Anh Kỳ, nhưng tốc độ phải kìm chậm một chút.
Trương Hằng cũng rất bất đắc dĩ đành phải nghĩ ra một phương pháp điều hòa như vậy.
Tú Ninh cũng không rảnh đáp lời Trương Hằng, lại nhắm mắt, ý đồ đánh vào đại quan Nguyên Anh Kỳ.
Nhưng quá trình xung kích Nguyên anh kỳvẫn thông suốt, nguyên thần Tú Ninh dần dần lột xác giao hòa tương dung với Kim Đan trong cơ thể, đang bắt đầu kết anh.
Trương Hằng lộ vẻ cổ quái, Từ khi nào thì kết anh trở nên dễ dàng như vậy?
Lần này Tú Ninh giảm tốc độ đánh vào Nguyên Anh Kỳ, tránh cho việc dẫn tới linh khí thiên địa điên cuồng tụ tập.
Nhưng dù vậy, nàng Chỉ mất bốn năm ngày liền thành công tiến vào Nguyên Anh Kỳ, mà tu sĩ bình thường, từ Kết Đan Kỳ đến Nguyên anh kỳcần ít nhất là hai tháng.
Sau khi tiến vào Nguyên Anh Kỳ, tốc độ tăng trưởng tu vi của Tú Ninh mới chậm lại bởi vì cố ý ngăn cản linh khí thiên địa gia nhập. Lại mất ba ngày, linh khí trong lốc xoáy rực rỡ trên đỉnh đầu rốt cục bị Tú Ninh hấp thu toàn bộ.
Mà cứ như vậy, tu vi của Tú Ninh cũng tăng lên đến Nguyên Anh trung kỳ.
Tổng cộng chín ngày từ Trúc Cơ đại viên mãn đến Nguyên Anh trung kỳ. Tốc độ như thế quả thật chưa từng nghe qua.
- Chúc mừng sư muội!
Vân Dịch đứng ở mặt đất hướng về Tú Ninh chúc mừng.
Tú Ninh lơ lửng giữa không trung, hấp thu một tia linh khí cuối cùng trong lốc xoáy linh khí, tinh quang vờn quanh thân dần ảm đạm, thu vào cơ thể. Thiên địa dị tượng bốn phía cũng nhanh chóng biến mất.
Nàng mở đôi mắt giống như ngôi sao sáng trong trời đêm, thâm thúy, cơ trí, thần bí ẩn chứa mị lực vô cùng.
Nàng nhẹ nhàng đảo qua mấy người tại đây, mặt ngọc cười nhợt nhạt. Điềm tĩnh tao nhã, siêu phàm thoát tục không giống nữ nhân của nhân gian.
Mọi người bị ánh mắt của nàng đảo qua, có một loại ảo giác như lọt vào mắt xanh của nữ thần.
- Sư tôn, Tú Ninh thành công rồi.
Tú Ninh vô cùng chân thành nhìn vào Trương Hằng, cười tươi như hoa, cỗ ý cảnh đặc thù trong mắt đột nhiên biến mất, thay vào đó là vài tia hưng phấn.
Từ trên bầu trời hạ xuống, Tú Ninh đi tới trước người Trương Hằng, khẽ gọi một tiếng "Sư tôn", không kìm nổi nhào vào trong lòng ngực của hắn, trong mắt lộ ra một tầng hơi nước.
Nửa tháng ngắn ngủi, nàng từ một nữ tu Trúc cơ kỳ tấn chức Nguyên Anh trung kỳ. Thành tựu như thế khiến nàng mừng rỡ như điên.
Ôm trong lòng nhuyễn ngọc ôn hương, mũi ngửi được một mùi thơm nữ nhân ngào ngạt, đáy lòng Trương Hằng vừa có một tia tạp niệm lại biến mất trong khoảnh khắc.
Vào giờ khắc này, được ôm trong lòng ngực hắn chỉ vẻn vẹn là một nữ đồ nhi còn chưa trưởng thành.
Trong lòng không chút tạp niệm, đưa tay vỗ vai Tú Ninh, vén vài lọn tóc bên thái dương nàng, Trương Hằng cười nói:
- Tú Ninh, vi sư chúc mừng ngươi.
- Tạ ơn sư tôn. Nếu không có ngài, Tú Ninh không có khả năng lấy được thành tựu như thế.
Vừa rồi Tú Ninh mừng rỡ như điên, trong cơn hưng phấn nhào vào lòng Trương Hằng, giờ phút này đột nhiên khôi phục lý trí, cảm nhận được khí tức nam nhân trên người sư tôn, khuôn mặt lập tức ửng đô, ngượng ngùng không thôi.
Trương Hằng đúng thời điểm đầy nàng ra, sắc mặt lạnh nhạt nói:
- Tú Ninh, ngươi dã không còn là một đứa nhỏ nữa.
Trong lòng Tú Ninh hơi có một tia mất mát lại rất nhanh khôi phục vẻ như thường, tò mò hỏi:
- Sư tôn hy vọng Tú Ninh trở thành nữ nhân như thế nào?
- Sẽ có một ngày ngươi có thể giương cánh bay lượn, không cần sư tôn chăm sóc. Đến lúc đó, ngươi có thể tự quyết định cuộc sống của mình, có thể gả cho người thương... Không có bất kỳ kẻ nào có thể hạn chế tự do của ngươi.
Trương Hằng nói không chút do dự, trên mặt mang theo vài tia quan ái. Thân ở giới tu chân này, ở trong mắt hắn tự do là thứ trọng yếu nhất.
Vào giờ khắc này Trương Hằng đột nhiên nhớ tới Quách Phong ở Tam Tinh Vực xa xôi, tên đệ tử đồng dạng được hắn quan ái và chờ mong rất nhiều.
Ráng đỏ và lúm đồng tiền động lòng người trên mặt Tú Ninh rút đi, dung nhan đoan trang thánh khiết, hơi hạ thấp người hướng Trương Hằng:
- Đồ nhi sẽ không phụ kỳ vọng của sư tôn.
Trương Hằng cười gật gật đầu.
- Hừ. Hai thầy trò các ngươi tâm sự đã đủ chưa?
Đúng lúc này một thanh âm lộ vẻ âm lãnh, trào phúng truyền đến, nhấn mạnh hai chữ "Thầy trò".
Trương Hằng thản nhiên nhìn hắn:
- Hoàng Phủ đạo hữu có việc gì?
Hoàng Phủ Phách cười lạnh nói:
- Hoàng Phủ Phách ta không muốn dùng sức mạnh, ngươi trực tiếp đưa ra điều kiện. Muốn như thế nào mới bằng lòng tặng nữ đệ tử này của ngươi cho ta!