Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 483: Địa bàn của ta, ta làm chủ




- Đây là Lĩnh vực không gian?!
Tinh Nguyệt nữ thần thất sắc, nhìn về hư ảnh nam nhân trước mắt tràn đầy sợ hãi.
Nguyên linh Trương Hằng vẻ mặt đạm mạc, di chuyển trong động phủ tràn ngập hương thơm và tiếng chim hót, lẳng lặng cảm thụ sự chưởng khống tuyệt đối của mình đối với phiến Lĩnh vực không gian này, thở nhẹ nói:
- Địa bàn của ta, ta làm chủ!
Giờ khắc này, hắn thậm chí sinh ra một chút ảo giác: Trong phiến Lĩnh vực không gian này, chính hắn không có gì là không làm được! Đương nhiên đây cũng Chỉ là một loại ảo giác! Ngay cả những người đại thần thông lợi hại cũng không dám tự xưng là vạn năng.
Lĩnh vực mà Trương Hằng có được rất đặc biệt, cùng loại với một kiện pháp bảo cấp nghịch thiên. Bình thường, nó như dung hợp vào không gian Đông Vân đại lục, người ngoài cũng không thể cảm nhận được sự tồn tại của nó.
Một khi Trương Hằng triển khai Lĩnh vực không gian có thể vô tình khiến địch nhân đi vào, trừ khi đối phương cũng đã đạt tới trình độ lĩnh ngộ sự ảo diệu của không gian, nếu không rất khó thoát ra.
Tuy nhiên, giờ phút này điều tiếc nuối chính là Lĩnh vực không gian mà Trương Hằng có lại còn rất nhỏ, chỉ như một động phủ di động, không thể cất chứa những vật thể quá lớn. Nếu đối mặt với những đại yêu thú Thiết Sa Vương, Phệ Thiên Mãng thỉ Lĩnh vực không gian này cũng không đủ giắt răng đối phương.
- Ngươi rốt cục là ai?! Sao có thể nắm được Lĩnh vực không gian?! Toàn bộ Chu Vương Triều, người có thể đạt tới cảnh giới này đều Chỉ đếm được trên đầu ngón tay!
Mặc dù lâm vào Lĩnh vực không gian của đối phương, Tinh Nguyệt nữ thần vẫn rất nhanh khôi phục bình tĩnh, đột nhiên tò mò với thân phận của Trương Hằng.
Trương Hằng không khỏi kinh ngạc, Chẳng lẽ Chu Vương Triều cũng tồn tại tu chân giả có được Lĩnh vực sao?!
- Ngươi đoán xem?
Trương Hằng vừa động, ra vẻ thần bí khố lường, cười dài nói với nữ nhân thánh khiết thoát ly trần thế ở đối diện.
- Nơi này là hải vực của Chu Vương Triều... Ngài rốt cục là vị Tán tiên nào của Tam Tiên Đảo hay là Huyền Long Đại Vương của Cửu U hải vực?
Ngữ khí của Tinh Nguyệt nữ thần mang theo một cỗ rung động rất nhỏ. Khi đề cập tới mấy vị đại nhân vật này, trên mặt nàng không tự chủ được phải hiện lên vài tia sợ hãi phát ra từ tận nội tâm.
Trương Hằng cũng có được hiểu biết nhất định về Chu Vương Triều.
Nghe nói ở trong Cửu U thâm hải có một thủ lĩnh Yêu tộc mạnh nhất, cũng là vô địch Đông Vân đại lục - Huyền Long Đại Vương.
Mà ở trong Tam Tiên Đảo, nghe nói có tồn tại ba vị Tán tiên sông ngàn vạn năm, thực lực sâu không lường được, đủ dể kháng cự với yêu thú mạnh nhất ở sâu trong đáy biển Huyền Long Đại Vương.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là nói ở hải vực Chu Vương Triều mà thôi. Trên Đông Vân đại lục cũng có rất nhiều nhân vật cấp truyền thuyết như vậy!
- Không phải!
Trương Hằng lắc đầu, quyết định thử thêm một chút!
- Vậy ngài là Thiên Tinh Đình Thánh quân hay là Thiên Ma Uyên Ma Tôn bệ hạ?
Giọng điệu của Tinh Nguyệt nữ thần càng lúc càng trở nên kính sợ. Ngay cả khi nàng ở thời kỳ toàn thịnh, những nhân vật nàng vừa nhắc tới đều như cấm kỵ, chưa nói chống lại, ngay cả dũng khí tiếp xúc cũng không có.
- Cũng không phải!
Trương Hằng lại lắc đầu, nhưng theo phản ứng của Tinh Nguyệt nữ thần, hắn cũng đại khái đoán ra được thực lực đối phương.
Theo Trương Hằng biết, Chu Vương Triều hẳn không có nhân vật nào vượt qua Đại Thừa Kỳ, ngay cả Tán tiên nếu so với Tiên nhân chân chính thì cũng có chênh lệch nhất định, có thể xếp vào cảnh giới Bán Tiên.
Như vậy xem ra khi Tinh Nguyệt nữ thần này ở thời kỳ toàn thịnh, tu vi cũng không vượt qua Độ kiếp kỳ.
- Vậy ngài là vị đại nhân vật nào?! Ta là Đại thánh nữ đời thứ một trăm lẻ tư của Tinh Nguyệt Môn, cũng là Tinh Nguyệt nữ thần của mười vạn năm trước. Không biết tiền bối đã từng nghe qua?!
Khi đề cập tới danh xưng của chính mình, trên mặt nữ nhân tuyệt sắc rất giống Tú Ninh này hiện ra một chút tươi cười, bộ dáng dường như rất tự tin.
- Chưa từng nghe qua!
Trương Hằng vô cùng khẳng định nói, khóe miệng hiện lên một chút tươi cười ngẫm nghĩ, lại nói thêm một câu:
- Mười vạn năm trước, Trương mỗ còn chưa sinh ra đâu!
- Vậy ngài là...
Tinh Nguyệt nữ thần rốt cục cảm thấy có chút không thích hợp. Đôi mắt thâm thúy lần đầu tiên cận thận đánh giá hư ảnh thanh niên đối diện.
- Bản nhân chính là một tán tu vô danh, tu sĩ Hóa Thần Kỳ Trương Hằng!
Rốt cục Trương Hằng nói ra danh xưng thật sự của mình, vẻ tươi cười càng lúc càng sáng lạn.
Thần sắc Tinh Nguyệt nữ thần đại biến, khó tin nhìn Trương Hằng.
Hóa Thần Kỳ?
Điều này sao có thể?!
Ở trong trí nhớ của Tinh Nguyệt nữ thần, Lĩnh vực không gian không phải là thứ mà đại thần thông giả mới có thể có được. Hơn nữa, phàm là tu sĩ lĩnh ngộ thần thông này, tu vi ít nhất cũng phải từ Độ kiếp kỳ trở lên.
- Tốt lắm, nói cả nửa ngày, hiện tại ngươi nên thúc thủ chịu trói rồi!
Cuối cùng, ánh mắt Trương Hằng sáng quắc lên nhìn Tinh Nguyệt nữ thần, thu liễm vẻ tươi cười, trên người đột nhiên hiện lên một cỗ sát khí.
Đối với sát khi đột nhiên hiện lên, khuôn mặt Tinh Nguyệt nữ thần đột nhiên ngưng trọng, lạnh lùng nói:
- Ngươi Chỉ là một tu sĩ Hóa Thần Kỳ, dưới cơ duyên xảo hợp mới có Lĩnh vực không gian, cũng đừng mơ tường uy hiếp được ta!
Chỉ thấy hư ảnh linh thể Tinh Nguyệt nữ thần hiện lên một cỗ lực lượng mờ mịt, nhiều điểm tinh quang trở nên ngưng thực hơn, đôi mắt hiện lên vài phần cơ trí, quét nhìn không gian bốn phía.
Trương Hằng để mặc nàng hành động, thật lâu sau mới lạnh nhạt nói:
- Ngươi có thể đoán được tương lai của mình không?
Đồng thời, Trương Hằng mở ra Thần Linh Nhãn, hai mắt lóe lên ngân quang, phút chốc tiến vào cảnh giới vô cùng kỳ diệu, coi như nắm giữ được quỹ tích vận mệnh trong thiên địa.
Ông
Trong Lĩnh vực không gian, hai cỗ lực lượng đặc biệt va chạm với nhau.
Sắc mặt Tinh Nguyệt nữ thần trắng bệch:
- Ngươi rốt cuộc là ai... Sao có thể phá hỏng kỳ cục Tinh Nguyệt Môn bố trí cả mười vạn năm qua!? Còn nữa, ngươi sao lại có được thần thông Thiên Nhãn trong truyền thuyết?!
- Bớt sàm ngôn đi! Khai ra mục đích của ngươi đi!
Trương Hằng rốt cục có chút không kiên nhẫn, duỗi tay ra, Lĩnh vực không gian đột nhiên truyền ra một cỗ áp lực khó hiểu.
Dưới áp lực vô hình này, Tinh Nguyệt nữ thần bị hạn chế hành động vô cùng.
- Đây là ngươi bức ta...
Tinh Nguyệt nữ thần lộ ra nụ cười sầu thảm, đang ở trạng thái linh thể giống như thuấn di, toàn thân bốc lên một mảnh tinh quang hoa mỹ đánh về phía Trương Hằng.
Nàng hiểu được rằng thân ở trong phiến Linh vực không gian này, không thể thoát ra ngoài. Chỉ có thể giết chết Trương Hằng, chủ nhân không gian này mà thôi!
Đối mặt với thủ đoạn ngọc thạch câu phần của Tinh Nguyệt nữ thần, Trương Hằng cảm nhận được một cỗ nguy cơ.
Tuy nhiên, Trương Hằng ngay sau đó lại hiện lên vẻ cười lạnh, thân hình nhoáng lên, biến mất tại chỗ. Hắn xuất hiện trước mặt Tú Ninh, kéo lấy tay nàng rồi thuấn di, né tránh sự công kích của Tinh Nguyệt nữ thần. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Trong Lĩnh vực không gian của Trương Hằng, Tinh Nguyệt nữ thần không thể thuấn di trong khi Trương Hằng lại có thể.
Tuy công kích về mặt linh hồn có tốc độ cực nhanh, cũng không thua kém thuấn di nhưng trong Linh vực của địch nhân cũng phải chịu hạn chế cực nhiều, không thể phát huy được một nửa tốc độ và uy lực.
- Sư phụ...
Tú Ninh bối rối nhìn Trương Hằng.
Trương Hằng vừa nhẹ nhàng tránh né công kích của Tinh Nguyệt nữ thần vừa nói với Tú Ninh:
- Tú Ninh, nếu Tinh Nguyệt nữ thần muốn cắn nuốt linh hồn ngươi, xóa bỏ ý thức của ngươi, ngươi có nguyện ý không?
- Sư phụ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Vẻ mặt Tú Ninh khẩn trương, trong mắt hiện lên vài tia sợ hãi đối với tương lai. Nàng cũng không ngờ được, Tinh Nguyệt nữ thần trong truyền thuyết Tinh Nguyệt Môn lại xuống tay đối với nàng.
- Nếu ta đoán không sai thì ngươi và nàng là một, tuy nhiên lại có quan hệ chủ hồn và phân hồn. Bởi vì một nguyên nhân nào đó, phân hồn ngươi lại có được ý thức độc lập, cũng thoát ly khỏi sự khống chế của chủ hồn...
Trương Hằng nói ra phòng đoán của mình.
Nói tới đây, trong lòng hắn cũng nhảy dựng lên. Có thể hay không đến một ngày, phân thân của mình cũng sẽ thoát ly khỏi sự khống chế của mình?!
Tuy nhiên, trong lòng hắn lại cười cười. Dưới lạc ấn đặc biệt của Hư Không Hỏa Diễm, phân thân của hắn hoàn toàn bất đồng với người khác, tuyệt đối không thể phản bội hoặc vượt ra khỏi sự khống chế của bản tôn.
Nhưng những phân thân của Tu chân giới còn có hạn chế nhất định. Nếu vì một nguyên nhân nào đó khiến thực lực của phân thân vượt qua bản tôn, hoặc tu vi bản tôn bị giáng cấp thì phân thân rất có thể biến thành bản tôn.
Tinh Nguyệt nữ thần ở trong Lĩnh vực không gian, phát động mười mấy lần công kích mãnh liệt đối với Trương Hằng nhưng đều thất bại.
Trương Hằng cũng vốn không định đánh bừa với nàng ta. Chiến đấu với một kẻ liều mình thì có ý nghĩa gì!?
Rốt cục, Tinh Nguyệt nữ thần từ bỏ không kích, tỉnh táo lại hỏi:
- Phải như thế nào ngươi mới bằng lòng để ta và nàng dung hợp? Ngươi có thể ra điều kiện!
Trương Hằng không khỏi khinh bỉ. Muốn cậy mạnh không được liền muốn đàm phán điều kiện sao?!
- Tú Ninh là đồ đệ của ta, ngay cả ngươi có thể xuất ra Thông linh pháp bảo cực phẩm, ta cũng không cho ngươi được như ý!
Trương Hằng không chút do dự cự tuyệt yêu cầu của đối phương.
- Đồ đệ?!
Tinh Nguyệt nữ thần sửng sốt, ánh mắt nhìn về phía Tú Ninh.
Đối diện với ánh mắt của Tinh Nguyệt nữ thần, Tú Ninh có một loại cảm giác cực kỳ thân thiết, như đối phương chính là tỷ muội ruột thịt hay mẫu thân của mình vậy!
Trong lòng nàng không khỏi sinh ra một tia không đành lòng:
- Sư phụ là đại thần thông giả cực kỳ hiếm thấy, chẳng những giúp Tú Ninh báo thù, giết chế những tên đồ tể từng hủy diệt Tinh Nguyệt Môn, lại giải trừ Tất Tử Huyết Chú kéo dài cả mười vạn năm của Phàm Vân Đảo, khiến cho ngàn vạn tu sĩ được tự do! Tú Ninh tin tưởng làm môn hạ của sư phụ sẽ có một ngày có thể trọng chấn Tinh Nguyệt Môn!
Tinh Nguyệt nữ thần trầm mặc, đôi mắt dần trở nên ảm đạm, trên mặt lộ ra vẻ mệt mỏi vô tận, thấp giọng nói:
- Tinh Nguyệt Môn chung quy không thể thoát khỏi đại kiếp nạn này! Ta cũng mệt chết mất...
Tinh quang trên linh thể nàng đột nhiên được thu liễm, cười cười nhìn Tú Ninh:
- Một khi đã như vậy... thì số mệnh vô tận sẽ giao cho ngươi đi... Ha ha ha, ngươi nghĩ rằng ta và ngươi phải gánh vác hết thảy sao?!
Tinh Nguyệt nữ thần càng lúc càng trở nên mặt mỏi, cuối cùng nhìn Trương Hằng với ánh mắt phức tạp:
- Được rồi, ta từ bỏ ý định hủy diệt ý thức của nàng nhưng ta cũng có một thỉnh cầu cuối cùng.
Ngân quang lóe lên trong mắt Trương Hằng, nắm giữ mọi nguyện trong lòng tay, lạnh nhạt nói:
- Thinh cầu gì?
- Ta và nàng vốn là nhất thể. Ngươi đã không muốn ta cắn nuốt nàng thì có thể để nàng cắn nuốt ta chứ?
Tinh Nguyệt nữ thần đột nhiên tươi cười như hoa:
- Ngươi sẽ không mạnh mẽ tách ta và nàng ra chứ?
Trương Hằng và Tú Ninh đều sửng sốt.
Tinh Nguyệt nữ thần sao lại lựa chọn để phân hồn cắn nuốt!? Điều này cũng quá cổ quái.
- Tú Ninh, ngươi thấy sao?
Trương Hằng hỏi.
Tú Ninh do dự hồi lâu, trong lòng vẫn có chút không đành lòng:
- Sư phụ, không bằng để ta và nàng dung hợp...
Vừa nghe lời này, ánh mắt Tinh Nguyệt nữ thần sáng bừng lên, bộ dáng dường như có chút tâm động.
Trương Hằng lắc đầu:
- Không được, nếu ngươi lựa chọn dung hợp với nàng thì ngươi sẽ không còn là Tú Ninh ban đầu, cũng không phải là đồ đệ của ta...
- Sư phụ...
Vẻ mặt Tú Ninh đầy vẻ cầu khẩn, bộ dáng vô cùng đáng yêu.
Trương Hằng lắc đầu, lạnh lùng không nói.
- Được rồi, Tú Ninh, ngươi đồng ý với sư phụ của ngươi đi... Ngươi và ta đều là nhất thể, ai cắn nuốt ai cũng Chỉ là nắm quyền chủ đạo mà thôi! Chỉ mong ngươi sau khi cắn nuốt ta rồi có thể gánh vách trách nhiệm về số mệnh của Tinh Nguyệt Môn!
Tinh Nguyệt nữ thần nở một nụ cười, thần thái có chút bất đắc dĩ, cũng có chút thương tiếc nhưng nhiều hơn là vẻ uể oải, như muốn lập tức được ngủ say!
- Được!
Tú Ninh gật đầu, đôi mắt lại ngân ngấn nước.
Tuy rằng Tinh Nguyệt nữ thần chưa từng gặp mặt mình nhưng trong tiềm thức, đối phương khiến nàng có cảm giác như thân nhân của mình.
- Bắt đầu đi!
Tinh Nguyệt nữ thần khẽ thở dài, nhắm hai mắt lại, không nhúc nhích.
- Tú Ninh, ngươi đi tới đi...
Trương Hằng nói với Tú Ninh ở bên cạnh.
- Vâng, sư phụ!
Tú Ninh chậm rãi đi về phía Tinh Nguyệt nữ thần, cảm giác chính mình bị một cỗ triệu hoán mãnh liệt.
- Ngươi tốt nhất không nên có âm mưu gì!
Trương Hằng lạnh lùng nhìn Tinh Nguyệt nữ thần, vô cùng tự tin nói:
- Đây là Lĩnh vực không gian của ta, Chỉ cần ta nguyện ý thì với trạng thái hiện tại của ngươi, Trương mỗ cũng có thể nháy mắt tiêu diệt ngươi, cũng có thể ngăn cản bất cứ hành động làm loạn nào của ngươi!
- Điều này ta biết...
Tinh Nguyệt nữ thần cười nhẹ, cũng không phủ nhận, hơi mở mắt nhìn Trương Hằng rồi nói tiếp:
- Tuy nhiên, nếu ở thời kỳ toàn thịnh, ta nếu tiến vào Lĩnh vực không gian này, ngươi chỉ sợ cũng không làm gì được ta! Tuy rằng có Lĩnh vực của mình nhưng Chung quy cảnh giới vẫn không đủ...
Ngân quang trong mắt Trương Hằng dần nhạt đi, trong lòng có chút không phục, lại cười lạnh nói:
- Không biết ở trạng thái toàn thịnh thì ngươi có tu vi như thể nào? Đại Thừa Kỳ? Hay là Tán tiên?
Ngay cả yêu thú Hợp thể trung kỳ cũng có thể đánh bại, thậm chí còn chưa sử dụng tới Lĩnh vực không gian, có gì mà phải sợ hãi một nữ tu nhân loại!?
Tinh Nguyệt nữ thần hơi trào phúng nói:
- Xem ra ngươi cũng không biết được cường giả chân chính của Chu Vương Triều rồi! Không cần nói Huyền Long Đại Vương, ba Tán tiên tung hoành Đông Vân đại lục kia, giờ phút này ngay cả một gã tu sĩ Hợp thể đại viên mãn cũng cũng dễ dàng kháng cự, thậm chí đột phá Lĩnh vực không gian ở hình thức sơ khai của ngươi rồi! Tu vi của tiểu nữ ở thời kỳ toàn thịnh cũng không cao, Độ Kiếp sơ kỳ!
Thần thái Tinh Nguyệt nữ thần có chút hồi tưởng.
Độ Kiếp sơ kỳ!
Sắc mặt Trương Hằng đại biến, ánh mắt nhìn nữ tu trước mặt liền thay đổi.
Tuy nhiên Trương Hằng lúc trước cũng từng gặp qua tu sĩ Độ kiếp kỳ, lại là Độ kiếp kỳ đỉnh phong Lạc Hà, cho nên nhanh chóng khôi phục lại bình tĩnh, hơi bất ngờ nói:
- Thật đúng là vượt ra khỏi dự đoán của Trương mỗ, không ngờ trong ức vạn tu sĩ Chu Vương Triều lại có thể gặp một vị đại tu sĩ từng đạt tới Độ kiếp kỳ!
- Nếu tiểu nữ nguyện ý thì ngay cả lúc này, dù lực lượng linh hồn không bằng một phần mười thời kỳ đỉnh phong, vô cùng suy nhược nhưng nếu muốn liều mạng thì cũng đủ cùng hủy diệt với phiến Lĩnh vực không gian này.
Tinh Nguyệt nữ thần đột nhiên trừng mắt nhìn Trương Hằng.
Mà lúc này, Tú Ninh cũng đi tới bên cạnh Tinh Nguyệt nữ thần, chăm chú nhìn nàng.
Hai người nhìn nhau một hồi thật lâu, Tinh Nguyệt nữ thần hơi chuyển mắt nhìn sang Trương Hằng, khẽ thở dài nói:
- Có một chuyện ta muốn khuyến cáo ngươi. Khối thân thể này của Tú Ninh có tư chất tuyệt hảo, chính là thích hợp nhất để kế thừa Ngọc Nữ Thánh Quyết của Tinh Nguyệt Môn, Chỉ cần không phát sinh điều gì bất ngờ, ngày sau nàng nhất định có thể trở thành một đời Tinh Nguyệt Thánh nữ mới.
- Cho nên, trước khi đạt tới Hợp thể kỳ, ngươi tốt nhất không nên cướp đi tấm thân xử nữ của nàng...
Tinh Nguyệt nữ thần nhìn chằm chằm Trương Hằng, đôi mắt hiện lên vài tia thâm ý.
Tú Ninh vừa nghe lời này lập tức xấu hổ tới độ mặt đỏ bừng, hung hăng nhìn Tinh Nguyệt nữ thần một cái. Bất kể là linh thể hay thân thể trong đại điện, bộ dáng nàng đều vô cùng xấu hổ.
- Hừ... Không ngờ ngươi là một đời Thánh nữ mà nói ra những lời như vậy! Tú Ninh là đệ tử của Trương mỗ, ta sao có thể làm việc như vậy?!
Trương Hằng giận giữ nâng tay lên, toàn bộ không gian lền truyền ra một cỗ áp lực còn mạnh hơn lúc trước, trong vô hình như có một bàn tay nắm lấy cổ của Tinh Nguyệt nữ thần.
Tinh Nguyệt nữ thần kêu lên một tiếng, khuôn mặt đỏ bừng, lại cười nói:
- Nếu đáy lòng quả thật bình thản thì ngươi sao phải có phản ứng mạnh như vậy chứ!?
Trương Hằng vừa muốn chuẩn bị ra tay giáo huấn thì ngân quang trong hai mắt lóe ra, cảnh giới Linh Tâm Thông Minh khiến hắn nắm bắt được một tia dấu hiệu:
- Ngươi không phải là muốn khiến ta có tâm ma sao?!
Tinh Nguyệt nữ thần khẽ thở dài:
- Kỳ thật sau khi Tú Ninh đạt tới Hợp thể kỳ thì ngươi chiếm thân thể nàng, không kể là với ngươi hay với nàng đều có rất nhiều chỗ tốt...
- Câm miệng!
Trương Hằng vung tay lên, một cỗ lực lượng vô hình đột nhiên đánh thẳng vào mặt Tinh Nguyệt nữ thần.
- Tú Ninh, nếu ngươi còn không động thủ thì vi sư sẽ lập tức loại bỏ nàng!
Trương Hằng lạnh lùng nói, ánh mắt nhìn Tinh Nguyệt nữ thần đã hiện lên sát khí.
Tinh Nguyệt nữ thần rốt cục không nói gì, khuôn mặt hơi ngẩng lên, tràn đầy vẻ đoan trang, hơi mỉm cười liền lộ ra thánh huy vô hạn, làm cho người ta cảm giác siêu phàm thoát tục!
Khí chất như vậy khiến Trương Hằng nao nao, ngay sau đó liền khoanh tay lạnh lùng nhìn hai người.
Dưới con mắt chăm chú của Trương Hằng, Tú Ninh đưa tay ra nắm lấy tay Tinh Nguyệt nữ thần, trên cánh tay trong suốt nổi lên một mảnh quang điểm hoàn mỹ, trong đó mang theo một ít tinh quang, bao phủ lấy Tinh Nguyệt nữ thần.
Tinh Nguyệt nữ thần vẫn hơi mỉm cười như cũ, vẻ mặt trang trọng, thánh huy nở rộ, không hề phản kháng. Khi Tú Ninh cắn nuốt mình từng chút một, đôi mắt cơ trí của nàng ta vẫn chăm chú nhìn Trương Hằng, như phổ độ chúng sinh, nhân thiện bác ái.
Hai mắt Trương Hằng nở rộ ngân huy, chống cự lại đôi mắt đầy mỵ lực này.
Nếu ở trạng thái bình thường, Trương Hằng thậm chí còn hoài nghi không biết mình có nảy sinh ý niệm quỳ bái trong đầu nữa không!?
Đôi mắt vượt qua tầm thường này đang nhìn nhau trong không gian nho nhỏ này, ai cũng không chịu nhận thua.
Đây là một hồi giao phong vượt qua lẽ thường, cũng vượt qua phạm trù chiến đấu, đạt tới một trình tự khác.
Trương Hằng đột nhiên cảm thấy một cỗ áp lực lớn lao. Đôi mắt của Tinh Nguyệt nữ thần ẩn chứa sự chấp nhất và ý nguyện cuối cùng trước khi chết, chẳng những vô cùng mị lực mà cũng có cảm ứng ý niệm tương giao.
Xuyên qua đôi mắt đầy sắc thái thần bí này, Trương Hằng cảm giác được một loạt hình ảnh về một đời người nhanh chóng chớp động, có mừng vui, có bi thương, cũng có trách nhiệm và mệt mỏi...
Cuộc sống mười vạn năm trước ở trong đôi mắt đầy mị lực này nháy mắt lóe lên khiến cho Trương Hằng tâm sinh cảm xúc.
Trong nhất thời, thần sắc trên mặt hắn vội vàng Biến Hóa, khi thì vui mừng, khi lại ưu thương, khi lại thống khổ vô cùng. Đồng thời đủ loại cảm ngộ mạnh mẽ tiến vào trong đầu hắn.
Trong vô tình, trên mặt hắn thậm chí còn chảy ra vài giọt nước mắt.
Rốt cục, đôi mắt Tinh Nguyệt nữ thần dần ảm đạm nhưng trên mặt nàng cũng toát ra vài tia vui mừng.
Trương Hằng hít một hơi thật sâu, đột nhiên hướng về phía nàng ta cúi đầu:
- Cảm ơn ngươi đã chia sẻ...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.