Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1385:




Chương 1385

Chị Lệ Na nắm tay anh ta xoay một vòng rồi đặt tay lên vai anh ta, giả vờ không hiểu anh ta hỏi gì: “Minh Viễn, em nói gì thế?”

“Chị Lệ Na, chuyện tới nước này rồi, chúng †a không cần phải giả bộ hồ đồ nữa đâu.

Chị và Phó Kình Hiên cố ý chạy sang nhảy bên cạnh em và Bạch Dương là vì muốn nhân lúc xoay tròn đổi vị trí với Bạch Dương đúng chứ?” Trình Minh Viễn cúi đầu nhìn cô ấy, sắc mặt u ám nói.

Chị Lệ Na nhếch đôi môi đỏ: “Ui trời trời trời, đúng là không qua mắt em được mà.

Chị cũng còn cách nào khác đâu, ai bảo Kình Hiên là em họ chị cơ chứ. Đương nhiên chị phải giúp em ấy giành lại cô gái mình thích thôi.”

“Dù là thế, nhưng cướp người trong tay người khác cũng thiếu đạo đức quá rồi đó.”

Trình Minh Viễn đẩy cô ấy ra, dừng chân không nhảy nữa.

Chị Lệ Na lùi về sau hai bước mới đứng vững lại được. Cô ấy cũng không tức giận mà chỉ xoắn lọn tóc dài, cười nói: “Chị không cảm thấy như thế là thiếu đạo đức 2/1 đâu. Em và Bạch Dương vẫn chưa là gì của nhau nên đây cũng chỉ là cạnh tranh. Chỉ là em thiếu một người giúp đỡ nên mới có vẻ hơi không công bằng thôi. Mà Minh Viễn này, có lẽ em cũng nhận ra Kình Hiên và Bạch Dương yêu nhau đúng không? Không thì em cho rằng chị và Bạch Dương có thể dễ dàng đổi chỗ cho nhau thế được sao?”

Nếu Bạch Dương không có tình cảm gì với Kình Hiên, vậy dù Kình Hiên có kéo Bạch Dương, Bạch Dương cũng sẽ không chịu đi theo Kình Hiên, sợ là sẽ cho Kình Hiên một bạt tai ngay ấy chứ.

Nhưng Bạch Dương không làm thế, mà vừa bị Kình Hiên kéo đi là đi luôn.

Điều này chứng minh cái gì? Chứng tỏ Bạch Dương cũng muốn đi theo Kình Hiên.

Chị Lệ Na có thể nghĩ được như thế, đương nhiên Trình Minh Viễn cũng nghĩ được.

Anh ta hơi ngoái đầu nhìn về phía hai người đang khiêu vũ cách đó không xa.

Siết chặt năm đấm lại, không cam lòng nói: “Đương nhiên em biết hai người họ yêu nhau. Nhưng mà…”

“Nếu họ đã yêu nhau, chúng ta tác hợp cho họ không được sao?” Chị Lệ Na xòe tay nhún vai, cắt ngang lời anh ta: “Chị biết em thích Bạch Dương, nhưng Bạch Dương lại không thích em. Em cần gì phải cố chấp như thế? Đến cuối cùng vừa thương tích đầy mình lại vừa phải nhìn Kình Hiên và Bạch Dương nồng thắm bên nhau nữa.

Cho nên buông tay mới là lựa chọn chính xác duy nhất của em.”

Trình Minh Viễn cúi đầu.

Sao anh ta không biết những lời chị Lệ Na nói đều đúng được chứ.

Nhưng anh ta không cam lòng.

Mặc dù anh ta mang tiếng phong lưu nhưng từ trước đến nay chưa từng yêu người nào.

Đây là lần đầu tiên anh ta động lòng với một người, sao anh ta có thể cam lòng buông tay khi chỉ vừa mới động lòng được?

Thấy Trình Minh Viễn không nói gì, chị Lệ Na tiến lên kéo tay anh ta: “Được rồi được rồi, có gì để lát nữa nói. Minh Viễn, chúng †a nhảy tiếp đi, còn một đoạn nữa là kết thúc rồi.”

“Không được, em không có tâm trạng, chị Lệ Na tự nhảy đi.” Trình Minh Viễn hất tay cô ấy ra rồi quay người rời khỏi sàn nhảy, đi thẳng về phía lối ra sảnh yến hội.

Chị Lệ Na nhìn theo bóng lưng anh ta, le lưỡi nói: “U trời ạ, hình như mình mới làm †ổn tưởng trái tim thiếu niên thuần khiết rồi. Kình Hiên, chị họ vì em mà mang nghiệp nặng rồi đây này.”

Cô nhìn đôi nam nữ đang khiêu vũ, lẩm bẩm nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.