Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1284:




Chương 1284

Bạch Dương nhìn điện thoại, trong lòng vừa tức vừa ấm ức.

Anh có ý gì, đột nhiên đối xử lạnh lùng với cô như vậy, còn nói không cần cô chăm sóc, cô đâu có chỗ nào đắc tội với anh chứ?

Bạch Dương siết chặt lòng bàn tay, bắt đầu gắng sức suy nghĩ trong đầu, hai ngày nay cô rốt cuộc có từng đắc tội với Phó Kình Hiên không.

Nhưng suy nghĩ một hồi cô phát hiện không hề có chỗ nào đắc tội với anh.

Mà Phó Kình Hiên biến thành như vậy, bắt đầu từ tối qua.

Cũng tức là, rất có khả năng là tối qua Phó Kình Hiên nhìn thấy cô và Trình Minh Viễn cùng nhau ăn cơm, cho nên mới thay đổi thái độ?

Không, cũng không đúng.

Phó Kình Hiên quả thật rất nhỏ nhen, nhưng cũng không đến mức như vậy.

Dù sao trước đây Phó Kình Hiên cũng từng nhìn thấy cô và đám Khởi, Tiểu Triết qua lại gần gũi, cũng chưa từng có thay đổi thái độ lớn, vậy nên nhất định còn có nguyên nhân gì khác nữa.

Nhưng mặc kệ là nguyên nhân gì, cũng không thể ngăn cản cô trả ơn.

Anh có thể lạnh lùng đối với cô, chán ghét cô, nhưng cô không để tâm.

Nhưng ngăn chặn cô chăm sóc anh để trả ơn, điều đó là không được.

Cô không muốn cứ giữ ân tình ở trong tay, càng nợ càng nhiều.

Nhìn chiếc cặp lồng giữ nhiệt ở bên cạnh, Bạch Dương hít một hơi rồi đứng dậy, chuẩn bị rời khỏi bệnh viện, đi tới tập đoàn Phó Thị một chuyến.

Khi cô xách cặp lồng giữ nhiệt, vừ đi tới lối ra của hoa viên thì nghe thấy một âm thanh quen thuộc.

Đây là… bà Cố?

Bạch Dương vô thức đi chậm lại, quay đầu nhìn sang bên phải, quả nhiên nhìn thấy bà Cố ở đằng sau một bồn hoa.

Bà Cố quay lưng với cô, trong tay cầm điện thoại, rõ ràng là đang nói chuyện điện thoại với ai đó.

“Làm ơn đi giáo sư Tô, làm phiền các anh liên hệ một chút, nhất định phải giúp chồng tôi tìm được thận phù hợp, chồng của tôi hôm nay lại đau tới ngất đi rồi, cứ như vậy, sợ rằng không bao lâu nữa thì buộc phải nằm viện lâu dài.” Bà Cố khịt mũi, trong giọng nói nghẹn ngào mang theo sự van xin.

Bạch Dương nhíu mày.

Cô nghe hiểu rồi.

Bà Cố là đang bảo người ở đầu dây bên kia, giúp Cố Việt Bân tìm thận phù hợp.

Rất nhanh, giọng nói của bà Cố lại vang lên, lân này trong sự nghẹn ngào mang theo sự kích động và vui mừng: “Tốt quá rồi, cảm ơn giáo sĩ Tô, được được được, tôi sẽ kiên nhãn đợi.”

Bạch Dương nheo mắt lại.

Ổ?

Người ở đầu dây bên kia đồng ý giúp Cố Việt Bân tìm thận rồi sao?

Xem ra mối quan hệ của Cố Việt Bân vẫn khá rộng.

Chỉ là không biết, giáo sư Tô này là ai.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.