Băng Thần đi vào Tân Sinh thì chuẩn bị đi làm nhiệm vụ, khác với những lần trước chuẩn bị qua loa thì lần này Băng Thần làm rất nghiêm túc dù cho những tứ này không cần cho lắm, Thiên Thư biết hắn ta bị kích thích thì nói:
"Chủ nhân ngươi không cần kỹ càng như thế đâu, tất cả còn có chúng ta cơ mà."
Hắn ta chỉ mỉm cười rồi nói:
" Thừa còn hơn thiếu, ta không muốn trong chuyện đi này chúng ta gặp thêm cái gì ngoài ý muốn."
Băng Thần sau đó một đường đi ra khỏi thành, hắn ta thậm chí không thèm quay lại nhìn những người đi tiễn mình, theo Băng Thần thì còn rất ít thời gian để chậm trễ bây giờ, hắn ta dù sao cũng phấn đấu vì tương lai của bọn họ.
Chỉ cần hắn đặt chân lên thần giới một khắc thì bọn họ sẽ có vô biên để cùng nhau đi hái hoa ngắm cảnh, chỉ cẫn nghĩ đến những thứ này thì Băng Thần càng trở nên quyết tâm hơn rất nhiều, thời gian trôi qua cũng rất nhanh bởi chớp mắt một cái thì đã một ngày trôi qua.
Sau đó vài ngày nữa trồi qua nhưng Băng Thần vẫn chưa hề thấy Hỏa Hải Chi Sâm đâu cả, dù sao một nơi cháy liên tục như thế chắc chắn phải khói lửa mù mịt chứ không thể nào chẳng nhìn thấy cái gì như bây giờ.
Hắn ta suy nghĩ một chút sau đó quyết định dùng hết tốc lực lao về phía trước, hắn ta có cảm giác thứ gì đó không đúng, chạy hết tốc trong vòng một tiếng nữa thì Băng Thần vẫn chưa thấy Hỏa Hải Chi Sâm ở đâu trông khi bản đồ hiển thị nó ở trước mặt.
Tròng long hắn ta thầm nghĩ: