Chụp xong hình thì mỗi người nhanh chóng chia ra để giữ làm kỷ niệm, khỏi phải nói mọi người đều khá thoải mái, Dịch Thiên Ca ôm lấy cánh tay của Băng Thần nũng nịu hỏi:
"Huynh xem xem chúng ta tiếp theo lên làm thế nào?"
Băng Thần nghĩ một chút rồi mỉm cười nói:
"Tất nhiên là tiến về đằng trước, vòng an toàn tiếp theo dù có gần đây thì vần lên đi về đằng trước, theo như ta thấy trên bản đồ thì vòng thứ nhất chỉ thu một chút thôi, các vọng sau sẽ thu gọn nhanh hơn trên phạm vi lớn hơn.
Đến cuối cùng ta nghĩ chúng ra sẽ phải chiến đấu với những người khác trong khu vực nhỏ nhất, không biết đến lúc đó phải làm thế nào nữa, ta lo lắng nhất là chúng ta gặp mấy chủng tộc như Long hay Phượng.
Không gian nhỏ hẹp đó chẳng khác nào thiên đường với bọn họ, chỉ cần quẫy một cái thì người cũng đã chết như rạ rồi, đánh đấm như thế có chút tuyệt vọng, mọi người hiểu được cảnh tượng đó chứ, có lẽ ta thì còn có cách nhưng ba người thì hơi khó, cái này là ta nói thật."
Ba người thật sự ảm đạm đi một chút, ưu thế của Yêu tộc khi cấp độ còn thấp quá lớn, cứ như Băng Thần chẳng hạn, hắn ta giết người chẳng khác nào thái rau, nếu mà đụng lấy Long tộc thì có lẽ họ đành an phận chịu thôi chứ biết sao.
Nhưng cũng chính vì lý do này mà bọn họ càng kiên định vào việc đẩy hết tài nguyên cho Băng Thần, lúc này hắn ta tu vi tạm thời đạt Vũ Hoàng Ngũ Trọng đã có thể coi là rất cao rồi, nếu cứ tiếp tục như thế này thì hắn sẽ càng mạnh, đến vùng cuối cùng thì có khả năng tranh một xuất thật sự.
Dịch Thiên Ca nhìn Băng Thần với vẻ mặt nghiêm túc nói:
"Sự thật chính là như thế, thế nên chúng ta ngay từ đầu đã nghĩ đến chuyện dồn hết các mục tiêu cho huynh, như thế tu vi của huynh sẽ cao hết mức có thể, chỉ cấn có huynh thì cơ hội của chúng ta vẫn còn.
Lý do thì chắc huynh cũng đã nghĩ rõ trong lòng, hai tỷ muội chúng ta cùng Hải Tuấn nhiều nhất chỉ có tác dụng đến một lúc nào đó thôi, sau đó chúng ta sẽ hoàn toàn vô hại, giống như huynh nói nếu gặp phải Long tộc thì đúng là chịu thật."
Băng Thần nghĩ một chút rồi nói:
"Nhưng còn điểm số, ta biết các muội rất cần chúng bởi tu vi còn nhỏ chỉ cần lãnh được một con số đủ lớn thì hai người có thể làm lên rất nhiều thứ."
Dịch Thiên Hậu cười nói:
"Huynh nghĩ xem chỉ cần huynh giết đến cuối cùng thì không phải chúng ta sẽ được thưởng cực kì lớn hay sao? Vì một chút điểm thưởng trước mắt mà bỏ đi nhiều thứ có giá trị lớn hơn thì quá là ngu ngốc, huống hồ tu vi của huynh theo ta đoán đã rất cao thế nên mới khó khăn trong việc thăng cấp như thế này."
Băng Thần cũng không tiện chém gió làm gì, trên đầu hắn đã có hơn 800 triệu điểm vã vẫn chưa thăng cấp mà các nàng không nhận ra mới là lạ đấy, nghĩ đến đây hắn ta cũng không tiện từ chối mà thản nhiên nói:
"Ta hiểu ý mọi người rồi, lần này nhất định ta sẽ không để mọi người thất vọng."
Mọi người nghe Băng Thần cam đoan thì không biết được tới đâu nhưng vui vẻ là chính cơ mà, Băng Thần khẽ cười nói:
"Lần trước ở trung cấp vi diện người dành hạng nhất chính là ta, các ngươi vui vẻ lên đi."
Dịch Thiên Ca và Dịch Thiên Hậu nghe hắn nói như thế thì không khỏi vui vẻ, theo thông tin các nàng biết thì người đứng thứ nhất tại trung cấp vi diện trong sự kiện đầu tiên đang bị truy lùng, nghe nói người này mang một chức nghiệp cấm.
Nhưng các nàng không ngờ được rằng hắn ta lại dám nói chuyện đó cho hai nàng, nếu không phải Băng Thần ngốc thì chỉ có thể là do hắn ta rất tin tưởng các nàng, Hải Tuấn thì càng điên cuồng hơn trong lòng âm thầm thề:
"Bang chủ đã tin tưởng ta như thế thì dù chết cũng phải bảo thủ bí mật này cho bằng được."
Thực ra Băng Thần không ngốc, hắn ta đã sống đủ lâu để có thể chỉ cần thông qua một cái liếc mắt có thể thấy rõ bản chất cho một người, ba người này hắn ta có thể tin được,nói ra bí mật này thực chất cũng chẳng ảnh hưởng gì nữa rồi.
Băng Thần tu vi đã đạt chuẩn, cố gắng xử lý thêm vấn đề tu vi trong Tân Sinh thì hắn ta sẽ phi thăng lên Siêu Cấp thế giới, đến đó hắn ta có cả trăm cách để che giấu thân phận của mình, chuyện đó dễ như ăn cháo gà vậy.
Hai mục đích của Băng Thần khi nói ra chuyện kia cuối cùng cũng hoàn thành, thứ nhất khiến cho ba người yên tâm hơn một chút, thứ hai khiến cho bọn họ cảm động cũng hoàn thành, dù chuyện thứ hai có chút thừa nhưng không sao, người ta hay có câu thừa còn hơn thiếu.
Quãng đường tiếp theo mọi người phối hợp với nhau để tiêu diệt những tổ đội gặp phải, ba người kia muốn dùng chiến thuật để khiến hắn ta đủ mạnh để gánh đội, Băng Thần tôn trọng quyết định của bọn họ, huống chi hắn nghĩ mình cần phải thăng tiến càng nhanh càng tốt.
Đi vào khu vực trung tâm nhỡ gặp người hơn hắn hẳn một hai đại cảnh thì cũng không tốt lắm, nhất là những chủng tộc thuộc thú tộc thì sẽ càng phiền phức hơn nữa, theo Băng Thần nếu thua một đại cảnh còn dễ chứ hai đại cảnh thì quá khó.
Băng Thần sau đó đưa ra quyết sách gì thì nó cũng hiểu quả cả, mọi người hợp lực thế nên vừa dụ vừa lùa người khiến Băng Thần giết được càng lúc càng nhiều, chẳng mấy chốc Băng Thần đã trở thành Vũ Tông ngũ trọng.
Cứ một tổ đội mới tăng một tiểu cảnh đã đủ chứng minh cho năng lực của Băng Thần, có điều do một biến cố thế nên Hải Tuấn và hai chị em Dịch gia đã trọng thương, một đội ngũ gồm bốn giống loài thần thú hợp thành đã phục kích ngược lại bọn họ.
Mọi thứ quá thuận lời khiến cho Dịch Thiên Ca và Dịch Thiên Hậu có chút lơ là, ngậm một ngụm máu tươi trong mồm Dịch Thiên Ca khẽ giọng nói:
"Muội xin lỗi, không ngờ bọn muội lại ngã xuống sớm như thế, đã thế còn liên lụy Hải Tuấn, huynh muốn mắng thì cứ mắng đi."
Băng Thần thở dài nói:
"Mắng muội thì có ích gì, từ mai phải nhớ kỹ nhất định phải chú ý chuyện an toàn của mình, lần này ta cũng sẽ không cứu bọn muội, dù sao ta nghĩ mình có thể chiếm lấy giải thưởng cho tổ đội chúng ta rồi, các muội quá non nớt để ở đây nên tốt nhất đi về Tân Sinh xem ta thể hiện."
Dịch Thiên Ca mỉm cười nói:
"Thế thì nhất định huynh phải thực hiện lời hứa của mình đấy."
Nàng nhổm người lên mổ nhẹ vào khóe môi hắn ta, cảm thấy vị mặn và tăng của máu tươi Băng Thần khẽ cười khổ nói:
"Cô nàng này không biết máu tươi như thế sẽ phá hư nụ hôn đầu ư."
Dịch Thiên Ca xuất hiện một lần nữa trong Tân Sinh thì trên mặt nàng vẫn còn treo nụ cười mãn nguyện, em gái nàng Dịch Thiên Hậu thấy thế thì hỏi:
"Bị chết vô duyên như thế chẳng nhẽ tỷ vẫn còn thấy vui."
Dịch Thiên Ca mỉm cười nói:
"Cái này là do chúng ta sai trước, với lại công nhận đám kia ân thân kĩ thật, nhưng không sao ta vẫn rất vui."
Dịch Thiên Hậu nhìn nàng rồi nói:
"Tỷ điên rồi, bị giết mà vẫn vui được."
Dịch Thiên Ca chỉ miệng mình rồi nói:
"Ta và Băng Thần đã...."
Nói đến đây thôi thì Dịch Thiên Hậu đã hiểu, nàng trợn mắt nói:
"Sao tỷ có thể làm chuyện đó sau lưng muội, với lại tỷ hôn huynh ấy khi mồm đầy máu chắc huynh ấy sẽ sợ tới già mất, chuyện đó khác gì khi chúng ta tới tháng."
Dịch Thiên Ca nghe Dịch Thiên Hậu nói một tràng thì có chút suy nghĩ, nhưng được một lúc thì nàng bỏ lại chuyện đó sau đầu, mở ra trực tiếp của sự kiện các nang trực thiếp nhập tên Băng Thần sau đó tìm kiếm.
Khi họ quan sát thì Băng Thần vẫn chăm chú vào việc của mình, lúc này đã tự do, hắn ta đã có thể sự dụng hết năng lực của mình rồi.