Băng Thần nhìn nàng mỉm cười nói:
"Thế bây giờ cô nương đã hiểu tại sao ta phải bắt tất cả mọi người đều phải thề như thế rồi chứ."
Tô Như gật đầu nói:
"Chức nghiệp của công tử thật sự quá đáng sợ, nếu bị người phát hiện ra thì mấy lão quái vật sẽ săn lùng ngươi đến chết mới thôi, nhưng ta có thể hỏi ngươi một điều có được hay không?"
Băng Thần gật đầu nói:
"Ngươi cứ việc hỏi "
Tô Như nhìn hắn rồi hỏi:
"Có phải lợi ích ta nhận được sau khi thề là sẽ được sử dụng những thứ này có đúng hay không?"
Băng Thần cười nói:
"Đúng như thế, bây giờ chỉ cần có nương hết thì có thể nói cho ta, ta sẽ cung cấp thêm cho cô nương, thế nhưng ta có vài vấn đề phải lưu ý với ngươi."
Tô Như gật đầu nói:
"Công tử cứ nói đi ta đang nghe đây."
Băng Thần thấy cô nàng này hiểu chuyện thì cực kỳ vui mừng, hắn nhìn nàng rồi nói:
"Tuy cô nương thề thì ta có thể tin tưởng ngươi sẽ không nói bậy ra ngoài thế nhưng nếu bị người điều tra ra thì cũng như không thế nên ngươi phải có vài biện pháp để phòng tránh tai mắt của người khác."
Tô Như gật đầu nói:
"Công tử có thể nói ra một cách cụ thể hơn hay không, ta biết ngươi đã nghiên cứu kỹ càng mấy vấn đề phất sinh rồi."
Băng Thần gật đầu cười nói:
"Thứ nhất là vấn đề thời gian, nếu cô nương xài bùa tăng thời gian trong Tân Sinh thì tất nhiên phải tìm cách che giấu thì chắc chắn ngươi cũng hiểu mà đúng không?"
Tô Như gật đầu nói:
"Đúng như thế."
Băng Thần cười nhạt hỏi:
"Thế nếu thân nhân của ngươi thấy ngươi cả ngày đều không ra khỏi Tân Sinh thì ngươi làm sao để giải thích?"
Tô Như nghe đến đây thì giật mình nói:
"Cái này ta chưa nghĩ tới."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Thế thì cô nương bắt đầu nghĩ đi, ta sẽ ngồi nghe biện pháp của ngươi."
Tô Như bắt đầu trầm tư, tất nhiên chuyện này rất khó nghĩ bởi muốn qua mặt cha mẹ nàng thì không phải chuyện dễ, sau hơn nửa tiếng suy nghĩ thì nàng bỗng nảy ra một ý tưởng hợp lý nhất, nàng cười nói:
"Nếu ta xin qua nhà của Trịnh tỷ ở thì ba mẹ ta sẽ vừa yên tâm, Trịnh gia người chắc cũng sẽ không tự tiện đi vào phòng của khách nhân đâu, cứ mỗi ngày ta đi ra ăn cơm chung với Trịnh tỷ một bữa cho người ngoài thấy là được rồi, còn khoảng thời gian khác chỉ cần viện cớ chuyên tâm tu luyện là được."
Băng Thần gật gù nói:
"Cô nương sáng kiến không tệ nhưng vẫn còn một vấn đề khác cần dặn dò."
Tô Như mỉm cười nói:
"Ta đang nghe đây, công tử nói đi."
Băng Thần cười nói:
"Thực ra cũng không có gì quá quan trọng, chỉ là cô nương dùng bùa tăng tỷ lệ may mắn thì phải chú ý trước mặt người khác, nếu ngươi đi cùng người ta mà may mắn nghịch thiên quá thì sớm muộn gì cũng bị nghi ngờ."
Tô Như gật gù nói:
"Ta đã biết rồi, ngoài hai vấn đề này thì còn cái gì khác không?"
Băng Thần lắc đầu nói:
"Không còn, bùa tăng sức mạnh thì có quá nhiều lý do để biện mình rồi, cô nương cứ tự bịa ra là được, ta cũng không cần phải nghe thử xem cô bịa cái gì."
Tô Như vui vẻ nói:
"Nếu đã xong rồi thì ta xin phép ra ngoài để thông báo cho gia đình ta biết, tối nay ta sẽ chuyển sang nhà của Thúy Di tỷ, tất nhiên đó là nếu không có gì đặc biệt xảy ra, còn nếu có thì ta sẽ đi vào trong Tân Sinh thông báo sớm cho mọi người."
Băng Thần gật đầu cười nói:
"Ta hi vọng sẽ sớm nghe được tin vui từ phía cô nương."
Tô Như nhanh chóng xoay nhẫn đi ra ngoài thực tại, Trịnh Thúy Di lúc này mới đi lại gần Băng Thần, tay nàng cầm một tập hồ sơ đặt lên bàn, Băng Thần kéo nàng vào lòng mình rồi hỏi:
"Lần này bỗng nhiên khiến cho phần trung tâm của công hội gần như biến mất nàng có cảm thấy buồn không?"
Trịnh Thúy Di hôn vào má hắn một cái rồi nói:
"Chuyện này ta không buồn, tính ra huynh đã giúp ta lật tẩy bộ mặt dối trá của kha khá kẻ, bọn họ vốn đã muốn chuyển qua công hội khác rồi nhưng chỉ là chưa có lý do thôi, may mà có dịp này để ta thanh trừ đám người này."
Băng Thần cười nhếch mép nói:
"Ta chỉ hi vọng sau này họ nhìn thấy thành quả của công hội chúng ta thì sẽ không cảm thấy nuối tiếc vì đã rồi đi, với lại ta cảm thấy đám người này khi rời đi chắc chắn sẽ không đi một mình mà còn kéo theo cả tâm phúc của họ đi theo."
Trịnh Thúy Di gật đầu cười nói:
"Ta cũng đang nhận liên tục những thông báo rời công hội, nhưng không sao ta cần tinh nhuệ chứ không cần số lượng."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Đợi qua hết ngày hôm nay ta sẽ gửi một nhóm trang bị lớn vào trong kho của công hội, ai kiên trì ở lại thì sẽ nhận được những thứ này với giác cực rẻ, còn những người ra đi ta sẽ cho họ tức ói máu."
Trịnh Thúy Di ngạc nhiên hỏi:
"Huynh lấy đâu ra nhiều trang bị?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Nàng đã coi xem ta cấp độ bao nhiêu chưa?"
Trịnh Thúy Di bây giờ mới đế ý Băng Thần đã tấn thăng đến tận cấp 3085, nàng suy nghĩ một chút rồi hỏi:
"Huynh có thể cho ta xem bảng chỉ số của huynh có được hay không?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Nàng có coi thì cũng vô ích thôi bởi chỉ số của ta phần lớn đều là chỉ số ẩn, ví dụ như may mắn của ta cực kì cao thế nên đánh quái hiện giờ rớt ra trang bị kim cương hay thánh cấp là chuyện bình thường luôn."
Trịnh Thúy Di suy nghĩ một chút rồi nói:
"Kim cương và thánh cấp tuy phần lớn những người cấp cao không cần thế nhưng bỏ vào kho dùng để lôi kéo ngươi mới cũng không tệ lắm."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Đó là ta còn cấp thấp, theo như tính toàn của ta thì khoảng hơn một tuần nữa nếu ta thăng cấp cật lực thì có thể sẽ lên được cấp độ gần hai trăm, thế nhưng ta chỉ tiếc là không có nơi nào quái vật cuồn cuộn không dứt để ta có thể đánh thoải mái, chứ cứ đánh một khu vực xong lại phải đổi địa điểm thì thật mất công."
Trịnh Thúy Di nghe hắn nói thế thì mới kể ra:
"Thực ra có một địa phương quái cuồn cuộn không dứt thế nhưng nơi đó quá hà khắc, không có ai nguyện ý đi vào nơi đó bao giờ."
Băng Thần nghe thế thì không khỏi nổi lên hứng thú, hắn nhẹ giọng nói:
"Nàng cứ nói ra cho ta nghe xem nào."