Băng Thần cười nói:
"Vậy bây giờ ngươi muốn thế nào?"
Hạng Vũ nhìn hắn rồi nói:
"Cho ta nghỉ một chút, không hiểu sao ta thân thể không có chút sức lực nào cả, với lại phía dưới ướt hết rồi."
Băng Thần mỉm cười không nói gì cả, hắn cũng không ngờ cô nàng thể chất lại đặc biệt như thế, nàng nghỉ gần mười phút sau đó mới cùng Băng Thần đi về công hội, khi hắn cũng nàng vừa đi đến văn phòng thì Trịnh Thúy Di cũng vừa nghiên cứu xong hồ sơ liên quan đến Băng Thần.
Thấy Băng Thần đi vào nàng liền vui vẻ cười nói:
"Ta không ngờ Băng Thần công tử lại thăng cấp nhanh như thế đấy, bây giờ ngươi muốn nghỉ ngơi hay đi đánh quái vật thăng cấp?"
Băng Thần nhìn nàng cười nói:
"Thúy Di cô nương là hội trưởng thế nên mọi chuyện tất nhiên do ngươi phân phó rồi."
Trịnh Thúy Di thấy Băng Thần hợp tác như thế thì vui mừng nói:
"Thế thì trước tiên ngươi đi cùng một nhóm người mới đi thám hiểm qua các phó bản từ thấp tới cao, ta biết công tử là người có kinh nghiệm rất nhiều, thế nên nếu có thể công tử hãy ghi ra cách thông quan đơn giản nhất cho từng phó bản mà ngươi có thể nghĩ ra.
Tất nhiên cách thông quan phải dựa trên thực lực của những người có chức nghiệp bình thường ở đẳng cấp thấp thôi, nếu không thì tất cả vô nghĩa hết, đặc biệt ngươi có gắng chỉ những người kia cách chiến đấu làm sao cho hiệu quả nhất.
Quyền hạn ta cho ngươi tương đương với phó hội trưởng để đảm bảo không ai cãi lại ngươi, có chuyện gì ngươi cứ trực tiếp làm, tài nguyên trang bi nếu cần cũng có thể trực tiếp lấy, cuối cùng ta có thể hỏi một câu được hay không?"
Băng Thần gật đầu nói:
"Hội trưởng ngươi cứ hỏi thoải mái."
Trịnh Thúy Di nhìn thẳng vào ánh mắt của hắn rồi hỏi:
"Công tử vì sao muốn vào Vũ Thần Điện, nếu đã chọn U Minh sever chắc chắn ngươi đã nghiên cứu về nó, không ký nào ngươi lại chọn công hội yếu nhất trong ba công hội cả, ngươi có thể cho ta biết lý do có được hay không?"
Băng Thần nhìn thẳng ánh mắt của nàng rồi thâm tình nói:
"Ta đến đây vì nàng."
Trịnh Thúy Di muốn mở miệng nói rằng hắn không nên đùa như thế nhưng không biết tại sao từ ánh mắt của hắn nàng không thấy được một chút gì gọi là gian dối, từ bé đến lớn nàng chưa nhìn sai một ai bao giờ và bây giờ nàng biết hắn ta nói thật về chuyện này, có điều hai người rõ ràng chưa từng gặp nhau bao giờ nhưng sao hắn lại có vẻ thâm tình như thế.
Ánh mắt của hắn nàng chỉ thấy qua khi hai vị tổ tông trong gia đình mình nhìn nhau, nhưng năm nay hai người đã sống chung được cả vài chục vạn năm rồi, nhìn Băng Thần cũng không giống như người nam nhân gặp tiếng sét ai tình.
Băng Thần nhỏ giọng nói:
"Ngươi không cần nghĩ, chỉ cần ngươi biết kiếp này nam nhân của ngươi sẽ là ta."
Giọng nói đầy bá khí cùng thần thái thượng vị giả khiến cho Trịnh Thúy Di muốn há mồm nói một câu cũng không được, Băng Thần sau đó nhẹ giọng nói:
"Ta ra cổng của công hội để chờ đợi, hội trưởng phái người tới là được."
Băng Thần đi ra sau đó cảm giác cả người nhẹ nhàng hơn rất nhiều, dù sao hắn cũng có thể đứng trước mặt nàng nói ra ý định của mình, muốn cưa đổ một nữ nhân thì trước tiên phải gây một dấu ấn đối với họ, mặc kệ xấu tốt nhưng trước tiên họ phải nhớ tới mình cái đã.
Hắn khi nãy đã làm và làm vô cùng thành công, Hạng Vũ đi thay đồ rồi quay lại thì đã không thấy Băng Thần đâu, nàng ngay lập tức hỏi:
"Hắn ta đi đâu rồi?"
Trịnh Thúy Di tay che trán rồi nói:
"Ta cho hắn đi làm nhiệm vụ cùng mấy người mới để những người kia dựa vào con mắt độc đáo của hắn tìm ra cách thông quan một cách nhanh nhất cho các phó bản, ngươi đi ra đóng cửa lại tỷ có chuyện phải nói với ngươi."
Hạng Vũ nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Trịnh Thúy Di thì ngoan ngoãn đi ra đóng cửa sau đó quay lại chờ đợi Trịnh Thúy Di mở lời, hít thật sâu một hơi sau đó Trịnh Thúy Di mới nói:
"Những gì ta nói ra sau đây ngươi nhất định không được kể lại cho Băng Thần càng không được nói cho người khác ngươi nhớ chưa."
Trịnh Thúy Di nghiêm túc khiến cho Hạng Vũ cũng phải nghiêm túc theo, nàng nhìn thẳng vào Trịnh Thúy Di nói:
"Di tỷ cứ yên tâm nhất định ta sẽ kín miệng."
Trịnh Thúy Di lấy ra hồ sơ của Băng Thần rồi nói:
"Ta suy đoán rằng người đang giữ chức nghiệp Đệ Nhất Phù Sư chính là Băng Thần chứ không phải ai khác."
Hạng Vũ há hốc mồm, Trịnh Thúy Di thì bắt đầu kể:
"Trước kia khi bảng xem hạng đẳng cấp bị đóng thì ngay trước lúc đó chỉ vài phút ra đã thấy Băng Thần trở thành hạng nhất của trung cấp thế giới, điều này hoàn toàn không có ai để ý vì con số người xem bảng xếp hạng chỉ còn mình ta.
Đã thế lần trước khi gặp Hồng Hạ ta có nghe nàng kể rằng thông qua tỷ tỷ Hồng Thiên Nữ thì nàng biết được kẻ đứng đầu trung cấp sever có ý che mặt nhưng tóc hắn trắng như tuyết, chưa kể quần áo cũng khá giống kiểu dáng Băng Thần đang mặc bây giờ.
Khả năng bại trận của hắn ta cũng quá thấp thế nên ta dám chắc top 1 chính là hắn, còn chức nghiệp kia thì có lẽ cũng thuộc về hắn ta hoặc người thân cận hắn, nhưng khả năng cao nhất vẫn là chính hắn ta sở hữu cái chức nghiệp kia."
Hạng Vũ nghĩ nghĩ rồi nói:
"Thế thì theo tỷ chúng ta phải làm sao đây?"
Trịnh Thúy Di nói ra suy nghĩ của mình:
"Trước tiên chúng ta sẽ không đả động gì đến vấn đề này trước mặt hắn ta, bởi nếu có thì cũng sẽ là chuyện tốt thôi, nhưng dù hắn có thật hay không thì sẽ đến lúc hắn phải thành thật với hắn ta, tạm thời chưa cần làm gấp nhưng một thời gian nữa ta sẽ sang chỗ ngươi ở để tiện thăm dò hắn.
Một người như vầy mà ta lại không biết chút gì về hắn ta thì làm sao có thể yên tâm giao cho hắn trọng trách lớn hơn, nếu cứ để hắn hữu danh vô thực mãi thì cũng không ổn, năng lực của hắn đáng được hưởng nhiều hơn.
Một thời gian tiếp xúc có lẽ sẽ khiến ta hiểu rõ về hắn hơn, hi vọng hắn ta không phải người xấu, đã thế nếu hắn chịu phối hợp hết sức thì ta tin tưởng chúng ta có thể mang cái tên Vũ Thần Điện một lần nữa trở nên huy hoàng."
Hạng Vũ nghe Trịnh Thúy Di nói thì trong đầu suy nghĩ cái gì cũng chẳng ai biết được, trong khi hai người còn lo tán dóc thì Băng Thần đã cùng tổ đội kia chinh phục hai cái phó bản đồng thời soát mới kỷ lục về thời gian.
Đứng trong một động nhện Băng Thần hơi nhíu mày, một người nhìn hắn ta nghiêm túc hỏi:
"Băng Thần đại ca ngươi đã nghĩ ra cách gì chưa?"
Băng Thần nghĩ thêm vài giây rồi bắt đầu phân phối:
"Xạ thủ lên trước Kỵ Sĩ hai mét pháp sư thì triển Băng hệ Ma Pháp vào năm mét trước khi quái vật tới, kỵ sĩ cố gắng canh chuẩn thời gian buff bất tử cho xạ thủ lui về sau khi họ kéo được cừu hận, quyền sư thì đứng xen kẽ khi quái vừa tới trước mặt liền dặm choáng rồi hất tung lên sau đó nhanh chóng trở về, xạ thủ nhân lúc thấp máu thì xả luôn chiêu bão đạn của mình, sát thủ nhanh chóng hết liễu mục tiêu thấp máu để giảm quân số quái vật các ngươi hiểu chưa."
Mấy người kia đồng thanh nói:
"Đã rõ thưa Thần ca."
Mấy người này ban đầu có chút không phục nhưng sau vài cái phó bản thì họ nhanh chóng thay đổi cách nhìn về Băng Thần, những phó bản dễ qua thì hắn tiết kiệm cho họ kha khá thời gian, còn những phó bản tưởng như không thể qua được nhưng lại thông quan.
Chiến đấu xong xuôi hết mấy người vuốt mồ hôi trên trán rồi nói:
"Xong hết rồi, chúng ta có đi lên phó bản cao hơn không?"
Băng Thần lắc đầu nói:
"Các ngươi đã đến giới hạn rồi, ta mò trang bị nếu có tiến triển thì đi tiếp, nếu không có thì không miễn cưỡng làm gì, dù sao ít ra các ngươi còn có phó bản để đánh, ta trước kia toàn phải đi kiếm quái vật để solo, với lại tổ đội 20 người bớt đi vị trí của ta, cho thêm một hệ cung thủ vào thì rất tốt, tốc độ dọn quái của các ngươi sẽ nhanh hơn nhiều."
Đám người này nghe xong câu này thì thật sự phục Băng Thần, không ngờ hắn lại suy nghĩ đến cả việc bỏ bản thân ra, mấy cô gái ánh mắt lấp lánh ánh sao, ngay từ cái nhìn đầu tiên thì các nàng đã thích Băng Thần khi hắn ta có vẻ ngoài rất đẹp rồi.
Nhưng không chỉ đẹp trai lại còn tài giỏi thì càng khiến ngươi ta khó tự kiềm chế, nói chung Băng Thần mị lực đã hoàn toàn miểu sát cả nam lẫn nữ.