Cố Mạn đi lại gần mỉm cười nói:
"Ta nói thật chứ nói dối để cho huynh giận hay sao? "
Băng Thần mỉm cười nói:
"Ta nào có nhỏ mọn như thế, nếu nàng có nói dối thì chắc cũng chỉ nói đùa cho vui thôi chứ cũng không có ý dối gạt ta làm gì đâu đúng không."
Cố Mạn nhóe mũi hắn một cái rồi nói:
"Ta sẽ cho huynh biết cách để biết được tu vi của Hồng Hắc nhưng huynh phải nhanh nhanh giúp ta vào Tân Sinh nghe chưa."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Trước do ta tham gia sự kiện thôi nếu không thì một ngày sau nàng muốn vào Tân Sinh luôn cũng được, ta chỉ còn thiếu một chút thời gian nữa thì Nguyệt Nga cũng sẽ vào được trong Tân Sinh, nàng ta vừa xong thì sẽ tới nàng.
Ta biết chỗ để không mất nhiều thời gian nhưng cũng đủ giúp nàng đi vào trong Tân Sinh, nhưng quan trọng ta sẽ phải kiếm trang bị giúp nàng ngụy trang nếu không bị nhận ra ngay lúc này thì rất phiền phức."
Cố Mạn gật đầu cười nói:
"Ta đã chờ lâu ngày rồi thế nên chờ thêm vài ngày chắc không sao đâu."
Băng Thần gật đầu nói:
"Chuẩn bị kỹ lưỡng một tý cũng không có nhiều vấn đề phát sinh về sau, khi đó trải nghiệm của nàng sẽ rốt hơn rất nhiều, bây giờ nàng nói cho ta nghe cách để phát hiện thực lực thực sự của Hồng Hắc đi."
Cố Mạn cười nói:
"Thực ra mọi chuyện bắt đầu từ ông chồng cũ của ta, hoàng thật luôn luôn có chôn một vài món đồ mà chỉ có hoàng đế có thể biết vị trí, nhưng trong một lần say rượu hắn ta đã nói ra cho ta vị trí chôn một món trong số đó.
Thứ đó này nếu nhỏ máu của người thân của một người sau đó đọc tên người còn lại thì chỉ cần là thành viên trong gia đình thì tu vi sẽ được hiện lên bằng một làn khói màu trắng, ta đã thử rồi và rất thành công.
Nó tên gọi là Huyết Ngọc Lư thế nên đúng như tên gọi nó là một cái lư nhỏ xíu làm từ huyết ngọc đơn thuần, nhìn nhó rất đẹp nhưng khi nằm trong bóng tối của hốc cây thì hoàn toàn chẳng thấy gì cả, huống chi trong đó còn đặt một tấm kính gần trong suốt để lừa người."
Băng Thần cười sáng khoái, ở nhà có cả Hồng Phất Nữ cùng Hồng Nhị thì Hồng Hắc chạy trời không khỏi nắng, hắn ta tuổi gì thoát được nhưng một lúc sau hắn mới nhớ Hồng Nhị do huyết mạch khác tạo ra chứ không phải do Hồng Hắc cùng mẹ của Phất Nữ.
Nhưng không sao vẫn còn Hồng Nhị, Băng Thần cười nói:
"Bây giờ chúng ta đi lấy thứ đó ngay kẻo đêm dài lắm mộng."
Cố Mạn lắc đầu nói:
"Ta nghĩ nếu Hắc Nguyệt giáo đã ra tay với Cố gia thì tạm thời huynh không lấy được thứ đó đâu."
Băng Thần ngạc nhiên hỏi:
"Tại sao thế?"
Cố Mạn thở dài nói:
"Tiểu muội bị tấn công thế nên Cố gia giờ chắc rất nguy hiểm khi sẽ còn thành viên của Hắc Nguyệt giáo lảng vảng ở gần, còn thứ kia thì nằm trong một cái hốc cây trong một cây đại thụ đối diện phòng của Khuynh Thành."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Yên tâm ta sẽ có cách để xử lý, nàng không biết chứ ta vừa vô địch giải thì đấu cấp vũ trụ trong Tân Sinh, để đạt giải nhất ta đã bước qua bao nhiêu người dăm ba con tép trong Hắc Nguyệt giáo ta sợ gì.
Nếu có lo lắng thì cũng chỉ có hơi ngán ngẩm một chút nếu gặp phải Hồng Hắc còn mấy kẻ khác gặp bao nhiêu ta xử lý bấy nhiêu, chuyện nắm bắt được thông tin tu vi của Hồng Hắc quan trọng hơn, thế nên nếu vị trí đã dễ dành như thế tự ta đi cũng được.
Mạn nhi ở trong đây nghỉ ngơi khi nào ta định vị vào nàng thì sẽ đi tìm nàng còn Khuynh Thành thì đi ra ngoài với ta không mọi người lại lo lắng mãi không thôi, mấy cô nàng kia thấy nàng có chuyện thì buồn lắm đấy."
Cố Khuynh Thành mỉm cười nói:
"Chúng ta là bạn tốt mà, các nàng ấy mà tỏ ra dửng dưng thì ta sẽ giận lắm."
Băng Thần cùng Cố Khuynh Thành đi ra ngoài thì mấy người đang chờ đợi ở ngoài ngay lập tức vỡ òa cảm xúc, Nguyệt Lung Linh cười hỏi:
"Muội cảm thấy trong người ổn hết chưa Khuynh Thành?"
Cố Khuynh Thần mỉm cười nói:
"Bây giờ thì khỏe hoàn toàn rồi, tu vi của ta cũng đã khôi phục toàn bộ rồi."
Nguyệt Lung Linh mỉm cười nói:
"Thế thì tốt rồi, mọi người trong ban quản lý chuẩn bị vào trong Tân Sinh đi sắp đến giờ rồi, chúng ta phải làm gương cho mọi người."
Băng Thần cười nói:
"Các nàng vào trong Tân Sinh chút, Hồng Nhị ở lại đây với ta có chuyện cần nhờ nàng giúp, chuyện cực kỳ quan trong luôn, những người khác cứ vào Tân Sinh ta xong việc thì sẽ đi vào trong Tần Sinh ngay để tụ họp với các nàng."
Nguyệt Lung Linh nhíu mày nói:
"Chuyện quan trọng gì thế có cần chúng ta giúp gì không?"
Băng Thần lắc đầu nói:
"Các nàng không ai giúp được gì đâu, với thực lực của các nàng bây giờ thì hoàn toàn chưa được sẽ chỉ cản đường ta thôi."
Nguyệt Lung Linh nghe hắn nói thế thì mới giật mình hỏi:
"Huynh tu vi gì rồi?"
Nàng không nhìn thấy tu vi của Băng Thần thế nhưng hắn chỉ cười rồi biến mất trong không khí chỉ đọng lại hai chữ:
"Đoán xem "
Băng Thần lướt nhanh qua các dãy phố, chỉ khoảng mười năm phút hắn ta đã đi tới được Cố gia, thận trọng quan sát xung quanh thì Băng Thần thấy khá nhiều người đang chắn ở cổng, đám người này khoác lớp quần áo ăn mày chứ hắn không tin họ ăn mày thật.
Ánh mắt của họ rất sắc bén tràn đầy vẻ lạnh lẽo quan sát khắp xung quanh, Băng Thần cũng không ngu đi bằng cổng chính, che giấu đi khí tức sau đó hắn chậm rãi cảm nhận xung quanh.
Khi phát hiện một lỗ hổng trong giám sát hắn ta liền lẻn vào cực nhanh mũi hơi nhảy một cái, hắn ta đánh hơi phòng của Cố Khuynh Thành nằm ở đâu, những cô gái rất thơm như nàng thì tìm là dễ.
Băng Thần chảy thẳng một mạch né qua vài người đi đến trước khoảng sân trong biệt viện dành riêng cho Cố Khuynh Thành, quả nhiên đúng như Cố Khuynh Thành cùng Cố Mạn miêu tả cho hắn.
Một khảng sân lớn được lát gạch đá tảng rất đẹp đẽ với một chiếc đại thụ to lớn treo một chiếc xích đu với hai sợi dây được trên trên cành cây lớn nhất, xung quanh gốc cây lại có một khoảng trống rất lớn toàn đất chứ không có tý đá nào.
Băng Thần chậm rãi đi tới sau đó cánh tay đấm mạnh vào trong hốc cay đen ngòm.
"Xoảng "
Kính vỡ sau đó Băng Thần mới nắm ra một cái Lư Hương màu đỏ như máu, hắn ta không kiềm chế được cười nói:
"Cuối cùng Huyết Ngọc Lư cũng đã về tay ta, bây giờ chỉ cần chờ ngày Hồng Hắc lộ diện những thứ khác nữa thôi, đã có thể chắc chắn về tu vi của Hồng Hắc thì chỉ cần hắn không cao quá thì có thể chuẩn bị một số bài tẩy rồi đi giết hắn cũng được.
Còn nếu Hồng Hắc xuất ra bài gì thì mình sẽ tuy cơ ứng biến thôi, mình vẫn thế nên bây giờ nếu có thời cơ thì nhất định phải chớp lấy, để xem ngươi có oách như lời đồn không nhé Hồng Hắc."
Hắn ta không còn lo lắng quá nhiều về những chuyện như thế nữa, càng biết nhiều thứ Băng Thần càng tự tin mình có thể thông chết được tên khốn khiếp Hồng Hắc kia. Băng Thần sau đó ngay lập tức rời đi, nhưng hắn ta không biết rằng mình đập phá quá ồn ào tiếng kính vỡ đã thu hút một người.
Người kia tuy ở hơi xa nhưng khi tới thì mày nheo chặt lại hỏi:
"Hóa ra có đồ giấu trong hốc cây này, không biết ai đã lấy và lấy thứ gì nhỉ."