Thú Tu Thành Thần

Chương 614: Phá hoại




Ông lão kia rất lâu sau đó mới để ý đến nét cười của Băng Thần thì mới nhẹ giọng hỏi:
"Lương hộ pháp có chuyện gì sao?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Ta chỉ nghĩ đến tương lai có khi nào mình cũng sẽ thoát được chức hộ pháp phân bộ giống như ngài tung hoành trong tổng bộ."
Người kia thấy Băng Thần nịnh bợ mình thì vui vẻ nói:
"Chỉ cần ngươi tín ngưỡng giáo chủ tận trung với giáo phái thì ngày sẽ đến vấn đề chỉ là sớm hay muộn thôi, các ngươi còn trẻ thời gian còn rất dài thế nên không cần phải lo lắng về chuyện thăng tiến, ngước lại ta thì có lẽ leo lên đến hộ pháp đã là đỉnh cao rồi."
Hắn thở dài một hơi rồi nói:
"Thôi được rồi ngay mai còn nhiều việc mọi người nhanh chóng nghỉ ngơi, nếu có chuyện gì không như ý xảy ra vào ngày mai thì chúng ta đừng nói thăng chức mạng cũng khó giữ."
Một đám ngươi nghe hắn nói thế thì lại nhớ đến Hồng Hắc tàn nhẫn, tất cả đều rùng mình một cái sau đó nhanh chóng tản ra ai làm việc người đấy, kẻ cần đi ngủ thì đi ngủ, kẻ cần đi làm thì đi làm, nói chung cứ nhắc đến Hồng Hắc thì vui vẻ gì cũng tan biến cả.
Băng Thần đi ra ngoài thì mấy người nam nhân vịn hắn lại hỏi:
"Lương hộ pháp ngươi chinh phục được tiểu thư rồi sao?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Nào có chuyện đó, nhưng nói chung cũng có tiến triển một ít, chỉ rất ít thôi."
Một người chép miệng nói:
"Hồng Nhị tiểu thư cả đám chúng ta mong nhớ nào ngò lại tiện tay tiểu tử ngươi, xong việc ngày mai nhớ phải chiêu đãi chúng ta đó nhá."
Chờ đám người tản ra hết thì Băng Thần mới nhanh chóng đi về một hướng, nơi mà hắn ta hướng tới chính là chỗ Lương hộ pháp phụ trách, nhà ăn của học viện lúc này đã rất ít người, tuy nhiên do học sinh quá nhiều thế nên đồ ăn đã được những người làm ca đêm chuẩn bị rồi.
Ngày mai món chính rõ ràng là cháo, những nồi cháo không mấy thơm ngon nhưng cũng khiến Băng Thần khá hoài niệm về quãng thời gian khi còn đi học tại trường cấp hai tại Trái Đất, một người đàn ông khi thấy Băng Thần đi tới thì liền chạy lại nói:
"Hộ pháp kiểm tra xem đồ ăn đã đầy đủ chưa, nếu chưa đủ chúng ta sẽ chuẩn bị thêm?"
Băng Thần vui vẻ nói:
"Như mọi khi là được, sau đó các ngươi đi nghỉ ngơi đi, ngày mai lại bận rộn nhiều đấy."
Mấy người nghe thế thì không khỏi quá đỗi vui mừng, bọn họ vốn hiền lương nếu không bị bắt ép thì làm sao lại đi nấu những món ăn hạ độc học sinh mỗi ngày như thế, nhưng chống trả thì không chỉ họ còn có người thân của họ cũng sẽ gặp nguy hiểm.
Nhưng ít ra không tận mắt chứng kiến Lương hộ pháp hạ độc vào món ăn cũng đã rất tốt rồi, Băng Thần thấy đám ngươi đã đi thì mới nhẹ hít một hơi rồi nói:
"Bọn họ làm đồ ăn cho heo ăn hay sao, như thế này nếu có học sinh bỏ bữa nên không ăn được thuốc giải thì không tốt, bây giờ mình chế biến nhẹ lại một chút đã."
Băng Thần xắn tay áo lên bắt đầu cải tạo những nồi cháo này, thuốc giải được đổ vào sau đó, xong xuôi Băng Thần nhanh chóng đi sang sáu ngôi trường khác, hắn cũng không bị nghi ngờ gì bởi đây chính là công việc của Lương hộ pháp.
Có điều trước khi rời vì đi Băng Thần đã tiện thể cuỗm luôn trái bom trong ngôi trường, nếu để nó tồn tại thì ngay mai làm cái gì cũng khó, tất nhiên để không lộ tẩy hắn ta còn để lại một trái giả, những người canh gác thì hoàn toàn không biết mấy trái bom đã bị tráo đổi.
Bảy ngôi trường được Băng Thần đi qua mọi chuyện được giải quyết hết sức gọn gàng, hắn ta sau đó đi về ngôi trường đầu tiên, khi hắn ta vừa vào trong phòng thì Hồng Nhị liền vui vẻ hỏi:
"Mọi chuyện thế nào rồi?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Yên tâm ta đã ra tay thì không có gì phải lo lắng cả, sáng mai các học sinh đều sẽ được giải độc, bom cũng sẽ không bao giờ nổ, còn chuyện ngươi làm thế nào rồi?"
Hồng Mị lấy ra một tờ giấy rồi nói:
"Đây là bản đồ dẫn tới trụ sở phân bộ của Hắc Nguyệt giáo, chắc chắn trong tuần này họ sẽ không rời đi nơi đó."
Hai ngươi trò chuyện được một lúc thì Âm Thiên Tân cũng đẩy cửa đi vào vui vẻ nói:
"Ta đã thông báo cho Lý hiệu trưởng, ngài ấy nói ngày mai sẽ có cả Nguyệt Nga giáo chủ, ba vị thái thượng, Ngạo Vương cùng rất nhiều Hư Vô giáo viện lẫn cung phụng của hoàng gia đến để giúp chúng ta bắt cá."
Băng Thần thở ra một hơi vui vẻ nói:
"Bây giờ chỉ cần chờ đợi nữa thôi, không biết bên kia bọn họ đã chuẩn bị kĩ càng hết chưa."
Hồng Nhị vui vẻ nói:
"Ta nghĩ mọi người con cảm giác việc này quan trọng hơn cả chúng ta, dù sao kẻ thù thấy nhau nhất định sẽ đỏ mắt, Thiên Vương học viện cùng Nguyệt Quang giáo bị cài nội gián ra nhiều gián điệp như thế chắn chắn lúc này rất muốn lấy lại danh dự, còn hoàng gia thì Hoàng Hậu qua đời hoàng đế hấp hối, không cho Hắc Nguyệt giáo một đòn phản công đủ nặng thì mặt mũi họ thả ở đâu, chúng ta lại cho họ cơ hội thế nên chắc chắn bọn họ sẽ liều mạng."
Hắc Nguyệt giáo tổng đám
Hồng Hắc nhìn mấy cá nhân đang quỳ ở dưới rồi nói:
"Lần này với lực lượng vượt trội các ngươi không lấy được đầu của Lý Thiên Vương mang về đây thì tự mang đầu về gặp ta."
Những người ở dưới sống lưng lạnh toát những vẫn nghiêm túc đáp lại:
"Vâng thưa giáo chủ."
Ngay sau đó hơn một trăm người kia như chưa từng xuất hiện, cả đại điện chỉ còn lại một mình Hồng Hắc, hắn ta nhỏ giọng thì thầm:"
"Tình hình có vẻ không được tốt cho lắm nhưng vẫn chưa ảnh hưởng đến kế hoạch chính."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.