Thú Tu Thành Thần

Chương 611: Cả thế giới




Băng Thần cùng các nàng thong thả qua một đêm, đến rạng sáng Băng Thần đi vào trong Kim Long Trù Phòng, Hồng Nhị một đêm rồi không ngủ một chút nào, đúng như Băng Thần dự đoán nàng ta đã bị viễn cảnh do Hoàng Hậu vẽ ra hù sợ.
Hắn ta đi vào liên cười nói:
"Hồng Nhị cô nương ta có chuyện cần nhờ ngươi rồi đây." 
Hồng Nhị nhìn hắn thản nhiên nói:
"Ngươi muốn lấy đi vật kia từ tay ta đúng không?"
Băng Thần gật đầu nói:
"Đúng thế, chỉ có khi nào ta giữ nó trong tay thì ta mới cảm giác nó được an toàn, ngươi có đồng ý giao nó cho ta không?"
Hồng Nhị nhìn hắn hơi do dự một chút rồi nói:
"Ngươi không sợ ta vào Tân Sinh sau đó sẽ ngay lập tức thông báo cho người của Hắc Nguyệt giáo hay sao?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Ngươi có thể thử ta đâu có ép ngươi cái gì."
Hồng Nhị lúc này gương mặt sợ hãi, thứ duy nhất nàng lo lắng chính là cô em gái m có một người cha vô tình khiến cho nàng có ý nghĩ rằng đàn ông quá ham muốn quyền lực cùng những thứ như vật chất, chính vì thế Cố Mạn nói rất nhiều thứ nhưng nàng lại sợ hắn làm hại Hồng Phất Nữ.
Đã thế dù cho có vào trong Tân Sinh thì không thể nào không ra ngoài, nếu ra ngoài sau đó thì mình vẫn còn bị hắn ta không chế, Hư Vô cao thủ bây giờ lại bị một cái Tái Tạo tiểu bối ức hiếp đến mức độ này, nếu không phải có hoàng hậu Cố Mạn chung hoàn cảnh chắc nàng khóc chết mất.
Hồng Nhị bị Băng Thần lôi ra ngoài sau đó hắn ta đi thẳng vào trong Tân Sinh, nhìn căn phòng không khóa cửa, cửa sổ thì cũng mở toang, nàng có thể chạy trốn được thế nhưng Băng Thần không quan tâm nắm thì phải.
Thở dài một hơi nàng thì thầm:
"Hi vọng mọi chuyện sẽ ổn."
Nàng đi vào trong Tân Sinh, khi vừa xuất hiện thì nàng đã thấy thông báo kết bạn hiển thị trên màn hình, nhấp vào trong thì nàng đã thấy Băng Thần liên lạc với mình, đặt chiếc bùa kia vào ấn nút chuyển cho Băng Thần thì nàng cả người nhẹ nhõm.
Nàng bỗng suy nghĩ đến cái gì rồi nhắn:
"Ta biến mất lâu thế này không biết bọn họ có nghi ngờ hay không nữa."
Băng Thần thản nhiên trả lời:
"Ngươi cứ yên tâm bọn họ chắn chắn còn lâu mới phát hiện ra chuyện ngươi đã rời đi, nhớ hình nhân có máu độc cùng mảnh vỡ phong ấn linh hồn ta lấy của ngươi chứ?" 
Hồng Nhị nhắn lại:
"Ngươi đừng nói với ta vì thứ đó mà những người trong Hắc Nguyệt giáo sẽ không phát hiện ra ta biến mất."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Tại sao không khi chính nó cũng không biết rằng nó chỉ là một hình nhân, bây giờ nó có cả tu vi khả năng chiến đấu, máu độc cùng phong ấn cũng còn thế nên dù cho Hồng Hắc trực tiếp tới kiểm tra thì cũng vô ích.
Ngươi nhanh chóng đi ra ngoài đừng để cho ngươi khác thấy kỳ lạ, hình nhân kia dù ngươi đi vào trong Tân Sinh mà nó vẫn ở ngoài thực tại thì sẽ làm ngươi ta nghi ngờ, nếu mọi chuyện đổ bể thì không ai trong chúng ta sẽ co kết cục tốt đâu."
Hồng Nhị nhanh chóng thoát khỏi Tân Sinh, Băng Thần kiểm hàng sau đó cũng đi ra ngoài Tân Sinh, Hồng Nhìn hắn nghiêm túc nói:
"Một tuần nữa ta nhất định phải sử dụng nó, trong thời gian này ngươi phải phá giải hết nguy cơ trong Thiên Vương thành, một tuần sau ta không vào Tân Sinh thì họ cũng chắc chắn sẽ nghi ngờ."
Băng Thần thu nàng vào trong Kim Long Trù Phòng rồi nhỏ giọng nói:
"Ngươi không cần lo, không quá một tuần chúng ta sẽ khiến cho mọi kế hoạch đổ bể còn những kẻ làm ra những chuyện này cũng sẽ sống không yên đâu, còn ngươi ngoan ngoãn ở trong này, nếu thành công ta sẽ nói tốt cho ngươi trước mặt Phất Nữ để hai người nhận thân."
Hồng Nhị mắt sáng lên rồi nói:
"Ngươi là nam nhân nói thì phải giữ lấy lời."
Băng Thần đi lại gần nàng cười nhạt nói:
"Chỉ có kế hoạch này thành công với sự trợ giúp của ngươi thì mọi hiềm nghi về ngươi cũng sẽ được tẩy trắng, ta không muốn ngươi lộ diện trước mặt nàng ta trong thân phận kẻ thù, ngươi hiểu được những gì ta nói chứ?"
Hồng Nhị gật đầu nhẹ giọng nói:
"Ta hiểu rồi cám ơn ngươi."
Băng Thần cười nói:
"Nếu ngươi muốn thì có thể cám ơn ta bất cứ lúc nào."
Hồng Nhị cười khổ nói:
"Ta bây giờ còn cái gì nữa đâu, trên người cũng như trong giới chỉ cũng chỉ toàn những món đồ lặt vặt, trong Tân Sinh thì thứ quý giá nhất vừa giao cho ngươi xong rồi đấy thôi."
Băng Thần liềm môi cười nói: 
"Ngươi nhớ hôm qua khi ta nhìn thân thể người thông qua hình nhân không, khi ấy ngươi cũng đã biết thứ quý giá nhất của mình là gì rối đấy."
Hồng Nhị lui về đắng sau nhưng được vài bước thì nàng dừng lại, trong không gian của hắn tan nàng muốn chạy thì cũng không thể nào thoát được, nếu hắn muốn làm bậy thì cũng đã có thể làm từ hôm qua rồi.
Nàng nhỏ giọng nói:
"Hôm qua ngươi đã không đụng ta cớ sao hôm nay lại có ý định đó?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Từ khi nào ta lại không có ý định chiếm lấy ngươi thế, chỉ là ta không muốn trong lòng người oán hận ta thôi, bây giờ để công bằng ngươi có thể ra một điều kiện, nếu ta hoàn thành nó thì ngươi sẽ là của ta, bất cứ điều gì ngươi có thể nghĩ được và ta có thể làm được."
Hồng Nhị nhìn hắn một cách chăm chú, nàng ngốc nhưng nàng vẫn thừa sức hiểu rằng nam nhân này bá đạo đến mức nào, muốn có được thân thể lẫn tâm hồn của nàng, ngươi này rất giống nhưng cũng rất giống Hồng Hắc.
Nàng nhìn hắn thở ra một hơi rồi nói:
"Nếu ngươi đã nói như thế thì ta cũng không ngại ngùng làm gì, nhưng chuyện ta muốn có đến tận hai, thứ nhất ngươi muốn thể xác của ta thì phải để Hồng Phất Nữ nàng ấy chân tâm gọi ta hai tiếng tỷ tỷ, khi đó thân thể này sẽ là của ngươi.
Thứ hai nếu ngươi cầm được đầu của Hồng Hắc đặt trước mộ của mẹ ta thì cùng Phất Nữ thì ta Hồng Nhị thể cả đời này sẽ trung thành với ngươi, suốt kiếp chỉ có ngươi một người nam nhân, nếu sai lời thì chịu thiên đao vạn quả, thiên đạo tru diệt đánh tan hồn phách mãi mãi không được siêu sinh."
Băng Thần chợt mỉm cười nói:
"Ta bỗng nhiên rất muốn gặp Hồng Hắc để xem xem người mà khiến bao nhiêu kẻ muốn giết chết, thậm chí hai cô con gái cũng muốn lấy thủ cấp của hắn ta trong như thế nào, điều kiện của ngươi giống với Phất Nữ thế nên ta nhất định sẽ làm, còn điều kiện đầu tiên thì sẽ nhanh thôi.Với lại có thể cho ta biết rằng mộ của mẹ người cùng Phất Nữ ở đâu có được hay không?"
Hồng Nhị nhìn hắn rồi nói:
"Sâu trong khi rừng của Thiên Vương học viện có hai nấm mồ vô danh, tuy bị Hồng Hắc đánh tan xác nhưng vẫn có ngươi mang cho ta hai mảnh đất chứa thân xác của họ, hai người bị Hồng Hắc bắt trong rừng.
Nghe nói trước kia bọn họ cũng rất yêu rừng cây thế nên ta mới chôn cất họ tại đó, tháng nào ta cũng đến đó để chăm sóc dọn dẹp nơi họ an nghỉ, để cho bọn họ không cảm thấy cô đơn ta cũng hay đến kể cho họ nghe về những thứ ta đã trải qua."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Thế ngươi khi nào muốn nghe tiếng gọi tỷ tỷ của Phất Nữ?"
Hồng Nhị thở dài một hởi cười khổ nói:
"Chưa có giây phút nào ta không muốn cả, bây giờ cả thế giới của ta ngoài thù hận thì chỉ có nàng thôi."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.