Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu Thư

Chương 209: Tám mươi vạn lượng




Vân Thiên Vũ đang suy nghĩ, phía trước có người vội vã đi tới, dẫn đầu chính là Đỗ quản sự của phòng đấu giá Huyền Thiên, Vân Thiên Vũ biết hắn.
Hắn ta vừa đi tới, liền cung kính hỏi Vân Thiên Vũ: “Xin hỏi quý nhân đây là muốn bán đan dược sao?”
Đỗ quản sự vừa dứt lời, khiến cho người đã đi tới cửa đại sảnh phòng đấu giá Huyền Thiên thái tử Tiêu Thiên Ngự dừng bước, hai mắt Tiêu Thiên Ngự khẽ nheo lại, ngón tay lặng lẽ nắm thành quyền.
Bán đan dược? Tiêu Thiên Ngự theo bản năng dựng thẳng tai nghe.
Mà đối với cử động của Tiêu Thiên Ngự, Vân Thiên Vũ cũng không có chú ý tới, lực chú ý của nàng đặt ở trên người quản sự trước mặt.
“Đúng vậy, ta muốn bán một chút đan dược, không biết phòng đấu giá Huyền Thiên các người có thu đan dược hay không?”
Đưa tới cửa buôn bán nào có đạo lý không làm, Đỗ quản sự lập tức gật đầu: “Mua, mua.”
Công khai bán đan dược, hơn nữa nhìn dáng vẻ người này không xem trọng đan dược, rất có thể là luyện đan sư, bọn họ cũng không muốn cùng một vị luyện đan sư đối đầu.
Đỗ quản sự vừa nghĩ vừa cẩn thận hỏi: “Xin hỏi ngươi là luyện đan sư sao?”
Vân Thiên Vũ từ chối cho ý kiến nhíu mày, cũng không muốn nhìn lời để nói về đề tài này, mà từ trong ống tay áo lấy ra mấy bình đan dược.
“Tổng cộng là năm bình, mỗi bình hai viên đan dược, một bình là Tăng Linh Đan, Tăng Linh Đan có thể làm cho linh lực tăng đến hai cấp. Một bình là Tụ Linh Đan, Tụ Linh Đan có thể đem linh lực bộc phát đến một giới hạn nào đó, ở thời điểm gặp phải khó khăn, giữ được tính mạng của mình, một bình khác là Huyết Nguyên Đan, Huyết Nguyên Đan là đan dược đại bổ huyết khí, chỉ cần không có máu chảy mà chết, Huyết Nguyên Đan có thể trong nháy mắt bổ sung khí huyết trong thân thể con người. Còn có một bình là Phản Lão Hoàn Đồng Đan, chỉ cần dùng viên thuốc này, có thể làm cho người trong nháy mắt trẻ hơn mười tuổi, tinh lực tràn đầy. Cuối cùng một bình Linh Lôi Đan, đay là đan dược dùng linh lực luyện thành, có thể bùng nổ khiến người có linh lực bị thương, có thể bảo toàn tính mạng.”
Vân Thiên Vũ nói xong, trong đại sảnh, hai mắt Đỗ quản sự đã nóng bỏng, phía sau hắn Hỏa Kế ánh mắt cũng sáng.
Đúng là đồ tốt, hơn nữa cũng không phải đan dược mà luyện đan sư bình thường có thể luyện chế được.
Người này nhất định là đại sư luyện đan.
Nếu như bọn họ cùng luyện đan sư trở thành bằng hữu, sau này muốn bao nhiêu đan dược mà không có a.
Nghĩ như thế, mọi người nóng bỏng nhìn Vân Thiên Vũ.
Ánh mắt nhìn chằm chằm này cũng khiến cho Vân Thiên Vũ ngượng ngùng, nàng hiểu ánh mắt của họ có ý gì, cũng muốn cùng nàng làm bằng hữu, nhưng nàng căn bản không phải luyện đan sư a, nàng bất quá phát hiện rồi tiện tay đem đi bán thôi.
Vân Thiên Vũ vừa nghĩ vừa nói: “Năm bình đan dược tổng cộng là mười viên, mỗi một viên luyện ra đều có đan văn, chính là thượng phẩm đan dược.”
“Đan văn, thượng phẩm đan dược.”
Ánh mắt của Đỗ quản sự càng tha thiết hơn, cũng muốn tiến lên cầm tay Vân Thiên Vũ, bày tỏ hắn đối với nàng vô cùng hoan nghênh.
Đan dược này nếu như bán đấu giá, tuyệt đối sẽ đưa tới oanh động, Tăng Linh Đan và Tụ Linh Đan cũng đã rất tốt rồi, bởi vì lúc trước bọn họ cũng bán đấu giá quá, nhưng Huyết Nguyên Đan cũng tương đối ít thấy, còn có Phản Lão Hoàn Đồng Đan, thử nghĩ thế gian này có ai không muốn phản lão hoàn đồng đây, một viên đan dược là được thỏa mãn nguyện vọng.
Hắn có thể khẳng định đan dược như vậy sẽ tạo ra hiệu ứng oanh động như thế nào.
Hơn nữa còn có Linh Lôi Đan, Linh Lôi Đan có thể nổ thương người có linh lực, đây không phải là đan dược hộ mệnh sao, ai không muốn bảo vệ tính mạng của mình chứ.
Đỗ quản sự có thể tưởng tượng đến bán đấu giá một tháng sau, sẽ náo nhiệt như thế nào.
Hắn nhìn về Vân Thiên Vũ khẩn thiết nói: “Mười viên đan dược, ta cho ngươi tám mươi vạn lượng ngân phiếu, ngươi thấy thế nào?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.