Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu Thư

Chương 1299: Một trốn một đuổi




Cung chủ của Phù Vân Cung giơ tay lên, một đạo linh lực đánh về phía Diệt Yêu Tháp này.
Bởi vì hắn là ngũ tinh Linh Hoàng, Vân Thiên Vũ là tam tinh Linh Hoàng, cho nên sau khi linh lực của hắn đánh về phía Diệt Yêu Tháp, Diệt Yêu Tháp bị đánh bay ra ngoài, Vân Thiên Vũ khoát tay kích phát uy áp của linh lực.
Hai người lại thông qua một tòa Diệt Yêu Tháp đấu với nhau. 
Mà một nhóm người của Phù Vân Cung đã lao lên trên Thiên Nhận Phong.
Vân Thiên Vũ nhìn thấy những người đã xông đến cửa sơn đạo của Thiên Nhận Phong.
Nàng đột nhiên giơ tay thu Diệt Yêu Tháp lại. Nàng khoát tay bắn một viên đạn tín hiệu lên trên không trung. 
Tín hiệu vừa lên, chỗ đầu sơn đạo của Thiên Nhận Phong bỗng nhiên vang lên những tiếng động ầm ầm ầm, vô số tiếng động vang lên.
Đất rung núi chuyển, toàn bộ Thiên Nhận Phong hình như cũng muốn lắc lư vậy.
Mà ở trong những tiếng động như vậy, những người của Phù Vân Cung lại liên tục vang lên những tiếng kêu thảm thiết. 
Rõ ràng bọn họ đã trúng phải ám toán.
Khóe miệng Vân Thiên Vũ cong lên, nàng chính là cười lạnh.
Lúc trước nàng bảo Tiêu Cửu Uyên xếp đặt một tòa đại trận trợ giúp, trong trận bố trí vô số linh lôi đan. 
Đợi đến khi những người này xông lên, nàng cho đệ tử của Đấu Long Tông cấp bậc Linh Tướng sử dụng linh lực kích phát linh đan lôi trong đại trận, kể từ đó, linh đan lôi này mang đến uy lực không thể so sánh được.
Đây chính là một số linh đan lôi mà thôi.
Ở đây, tâm thần của người Đấu Long Tông đại chấn, một phía khác người của Phù Vân Cung lại vô cùng tức giận lớn hét lên. 
"A a, Đấu Long Tông, ngươi tự nhiên dám cả gan sử dụng lừa gạt."
Vân Thiên Vũ tiếp lời: "Không lừa gạt, lẽ nào chờ chết sao? Các ngươi cho rằng có kẻ ngu như vậy sao?”
Nàng vừa nói, cung chủ của Phù Vân Cung ở đối diện đã lao về phía Vân Thiên Vũ nhảy qua. 
Vân Thiên Vũ giơ tay lên, một đạo linh lực tuôn trào ra ngoài, nàng và cung chủ của Phù Vân Cung lại tiếp tục chiến đấu.
Rõ ràng tu vi linh lực của Vân Thiên Vũ không bằng cung chủ của Phù Vân Cung, cung chủ Phù Vân Cung chính là thực lực ngũ tinh Linh Hoàng.
Cho nên linh lực của Vân Thiên Vũ rất nhanh bị nghiền ép tới đáy, cung chủ Phù Vân Cung cười lạnh một tiếng, ầm một tiếng hắn lấy ra công kích linh lực của mình: "Phá Thiên Huyết Ma Chưởng." 
Một bàn tay cực lớn đỏ như máu đánh thẳng về phía Vân Thiên Vũ.
Trên lòng bàn tay cực lớn này hiện lên màu đỏ tươi yêu dị, đặc biệt dọa người.
Cách đó không xa, đám người Quân Hạo Thiên nhìn thấy được cung chủ Phù Vân Cung đánh ra một chiêu với khí thế cường đại như vậy, bọn họ không khỏi kinh sợ kêu lên: "Tông chủ." 
Tiêu Cửu Uyên cảm thấy tim cũng muốn rơi xuống, hắn giận dữ gầm thét lên: "Vũ Nhi."
Vân Thiên Vũ nhanh chóng giơ tay lên: "Liệt Địa Quyền."
Một quyền của nàng va chạm vào chưởng của cung chủ Phù Vân Cung. 
Ầm một tiếng, bàn tay đỏ như máu và nắm đấm thật lớn hung hăng va chạm.
Lực lượng của cung chủ Phù Vân Cung rõ ràng cao hơn Vân Thiên Vũ.
Cho nên một quyền đấu với một chưởng qua đi, thân hình của Vân Thiên Vũ trực tiếp bị đánh bay ra ngoài. 
Vèo một tiếng, nàng bay về sau này, trong miệng có một tia huyết khí phun ra.
Xung quanh có không ít người kinh sợ kêu lên: "Tông chủ."
Tiêu Cửu Uyên thoát khỏi đám người vây khốn mình, lại nhảy qua. 
Trong lòng của hắn khẩn trương đến mức cũng sắp quên của hít thở, khóe mắt đỏ bừng.
Cung chủ Phù Vân Cung nhìn thấy Tiêu Cửu Uyên sắp nhảy qua, hắn hét lớn: "Ngăn cản hắn lại, hôm nay ta phải giết chết con tiểu tiện nhân này."
Phù Vân Cung bị thương vong nặng như vậy, nguyên nhân cũng là bởi vì tiểu tiện nhân này, cho nên hôm nay hắn nhất định phải giết chết nàng. 
Hắn ngược lại muốn xem thử, sau khi hắn giết chết tông chủ của Đấu Long Tông, Đấu Long Tông bọn họ còn tính là cái gì.
Không là gì cả.
Cung chủ Phù Vân Cung vừa nói dứt lời, hắn đã nhìn thấy có mấy bóng người lóe lên, ngăn cản Tiêu Cửu Uyên. 
Những người khác cũng bị thủ hạ của Phù Vân Cung vây khốn.
Cung chủ Phù Vân Cung lại hung hăng đánh một chưởng về phía Vân Thiên Vũ.
Vân Thiên Vũ bị thương, không dám cứng rắn chống đỡ, lắc mình tránh đi. 
Phía sau, một chưởng của cung chủ Phù Vân Cung lại rơi vào khoảng không, hắn không bỏ qua, vẫn tiếp tục đuổi theo.
Cứ như vậy, hai người lại hình thành một trốn một đuổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.