Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia

Chương 368: Nguy Tinh Phạm Cung





CHƯƠNG 368: NGUY TINH PHẠM CUNG

Editor: Luna Wong

Dạ Quân Ly nhìn bóng đêm an tĩnh một mảnh xa xa, hắn đưa tay lôi kéo tay của Mạnh Thanh Hoan thấp giọng nói: “Ngày mai ta đi hỏi Linh Hư một chút, nàng đừng lo lắng. Ngày hôm nay mệt nhọc một ngày, thời gian không còn sớm, đi ngủ sớm một chút đi!”

Mạnh Thanh Hoan thu hồi tâm tư, gật đầu, chợt cùng Dạ Quân Ly xuống quan cảnh đài về tới phòng.

Dạ Quân Ly bồi nàng một đêm, thẳng đến hừng đông ngày kế, hắn liền lặng yên không tiếng động rời đi.

Sáng sớm, Dạ Quân Ly đạp sương lộ liền đi tới quốc sư quốc sư kinh thành, đây là trạch tử sau khi Linh Hư tiếp nhận chức vụ quốc sư, hoàng thượng ban thưởng.

Bởi vì Linh Hư thích tĩnh, bởi vậy trong quốc sư phủ không có bao nhiêu hạ nhân, Dạ Quân Ly khinh xa thục lộ đi tới căn phòng của Linh Hư ở, đẩy cửa phòng ra chỉ thấy Linh Hư ngồi xếp bằng.

Nghe thanh âm, mí mắt của Linh Hư cũng không không, thanh âm sâu kín hỏi: “Sáng sớm tới tìm ta không biết có chuyện gì?”


Dạ Quân Ly ngồi xuống ghế, nói chuyện đêm qua với hắn, Linh Hư nghe xong đột nhiên mở mắt, hỏi hắn: “Các ngươi ở Thánh Dương quốc có từng gặp được chuyện như vậy?”

Con ngươi yêu dị của Dạ Quân Ly nhoáng lên, nghĩ tới một chuyện vội nói: “Ta nhớ ra rồi, Thương Minh từng nói với ta, nói có người dùng oán chú khôi lỗi thuật điều tra thông linh ngọc trên người ta.”

“Oán chú khôi lỗi thuật?” Mi phong của Linh Hư khươi một cái có chút ngoài ý muốn, trầm giọng nói: “Chẳng lẽ là nàng?”

“Ai?” Dạ Quân Ly nhìn chằm chằm Linh Hư hỏi.

Linh Hư đứng dậy, ngồi ở đối diện Dạ Quân Ly, thanh âm chậm rãi nói: “Nhiều năm trước, ta ly khai sư phụ một thân một mình du lịch bên ngoài, từng ở nơi man di, gặp phải một nữ tử thần bí dùng khăn sa che mặt, nàng biết phương pháp ngự hồn khống hồn, điều khiển vong linh trên đời này vì nàng sở dụng, cung nàng khu sử.”

“Bực pháp thuật tai hoạ này hại người rất nặng, thế nhưng ta lúc đó đạo hạnh không đủ, để cho nàng chạy thoát, từ đó về sau liền chưa từng gặp nàng nữa. Ta chỉ nàng tên Mị Nguyệt, tựa hồ có chút quan hệ với Thiên Linh quốc.”

Bookwaves.com
Nhớ lại chuyện cũ, thần sắc của Linh Hư có chút buồn bã tịch mịch, mâu trầm trầm thâm thúy lại đen tối.

“Lại là Thiên Linh quốc, Dạ Quân Ly khó tránh khỏi nhớ tới Thượng Uyên, bạn tốt mười lăm năm, cũng là mật thám của Thiên Linh quốc, mỗi khi trong đêm khuya hắn nhớ tới việc này đều đã cảm thấy vô cùng đau đớn.

Mặc kệ thế nào, đều phải đều phải diệt trừ thế lực uy hiếp này!

“Huyền linh xuất hiện ở Ngọc gia, có lẽ là phía sau có người điều khiển, đêm qua ta quan thiên tướng, phát hiện bên người Thanh Hoan có nguy tinh phạm cung. Ngươi nhắc nhở nàng cẩn thận một ít là được.”

Mặc dù là nguy tinh phạm cung, nhưng thật là hiểm trung đái quý.

Linh Hư phát hiện, tinh tượng của Mạnh Thanh Hoan phá lệ đặc thù, không hổ là quý tinh chuyển thế, bên người nàng luôn luôn nguy hiểm trọng trọng, nhưng lại đều có thể bình yên né qua.

Ngoại trừ. . .

Dạ Quân Ly thấy Linh Hư nói tùy ý như vậy, liền biết nguy tinh này không tạo được tổn thương gì với Mạnh Thanh Hoan, hắn âm thầm thở phào nhẹ nhõm nói: “Ta đã biết, hai ngày sau cầu phúc đại điển, ngươi chuẩn bị như thế nào?”

“Yên tâm, tất cả thuận lợi!” Linh Hư kéo khóe môi lên, trên mặt tràn đầy tự tin.

Dạ Quân Ly tự nhiên là tin hắn, hắn đứng dậy mâu lóng lánh nhìn hắn: “Ta đây mỏi mắt mong chờ.”

Hắn cười, xoay người sái nhiên lãng dật đi ra ngoài.

Sau khi Dạ Quân Ly rời khỏi quốc sư phủ, liền trở về vương phủ, chỉ là còn chưa chờ hắn bước vào cửa phủ, phía sau truyền đến một đạo thanh âm quen thuộc: “Vương gia, đã lâu không gặp!”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.