Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia

Chương 331: Uy Hiếp




CHƯƠNG 331: UY HIẾP
Editor: Luna Wong – hey mọi người, mình quay lại rồi nè, tuy vẫn chưa thi hết nhưng mấy môn sau nhẹ hơn lịch cũng không quá dồn dập nữa nên không ảnh hưởng đến việc up chương mới. Cám ơn mọi người đã đợi và thông cảm cho mình.
Ngọc Quy Trì nghe những lời này, đột nhiên lảo đảo một cái lui lại mấy bước, một bên Ngọc Lăng Phong thấy thế vội vội vàng vàng đỡ hắn: “Cha, ngươi không nên nghe Hiên vương hồ ngôn loạn ngữ, đây đều không phải là thực sự.”
Đột nhiên Ngọc Quy Trì đẩy Ngọc Lăng Phong ra, phảng phất trong sát na hắn già đi rất nhiều, sắc mặt ngạo nghễ đắc ý không còn nữa, ở chỗ sâu trong đôi mắt lộ ra sắc cuộn trào mãnh liệt.
“Vương gia ngươi đến tột cùng muốn cái gì? Nếu ngươi muốn Ngọc gia vạn kiếp bất phục, cũng sẽ không nói cho ta biết chân tướng. Ngươi có thể trình chiết tử cho hoàng thượng, buộc Ngọc gia chúng ta mưu đồ bất chính! Nhưng vương gia không có làm như vậy!”

Tư tự của Ngọc Quy Trì từ từ bình phục lại, đối với dụng tâm này của Dạ Quân Ly, hắn dần dần đoán được một ít.
“Tướng quân cảm thấy mục đích của bổn vương là cái gì chứ?” Dạ Quân Ly khẽ cười, vương giả chỉ phong trên người vưu kì chú mục chói mắt.
Ngọc Quy Trì âm thầm nắm chặt hai tay, ngẩng đầu đón nhận con ngươi yêu dị của Dạ Quân Ly: “Vương gia có tình với Mạnh Cửu Nhi nên muốn bảo vệ nàng?”
“Sai!” Mi phong của Dạ Quân Ly hơi nhướng, trầm giọng nói: “Mặc dù bổn vương có hảo cảm với nàng, nhưng nàng bất quá chỉ là một nữ tử, so sánh với giang sơn xã tắc vạn lý non sông này, ngươi cho là bổn vương sẽ luyến tiếc một nữ tử sao?”
Ngữ khí của hắn vưu kì khinh miệt chẳng đáng, như Mạnh Thanh Hoan với hắn mà nói có cũng được không có cũng được.
Dạ Quân Ly liễm mi, thanh âm khí phách nói: “Bổn vương muốn thái tử vị, Ngọc gia ủng hộ!”
Ngọc Quy Trì và Ngọc Lăng Phong đều là chấn động, hai người song song hiểu ý tứ của Dạ Quân Ly.
“Vương gia là muốn dùng chuyện này uy hiếp cựu thần, buông tha thái tử đến đỡ vương gia? Tuyệt không có khả năng này!” Ngọc Quy Trì từ chối, thái độ kiên quyết!

Noveltown.asia
Dạ Quân Ly khẽ suy một tiếng, thanh âm lạnh lùng nói: “Tướng quân cho là khi thái tử đăng cơ, sẽ tùy ý các ngươi bài bố, cam tâm làm một hoàng đế bù nhìn sao? Hay là nói, các ngươi kỳ thực muốn giang sơn của Dạ gia biến thành Ngọc gia các ngươi?”
Sắc mặt Ngọc Quy Trì hoảng hốt, vội vội vàng vàng cúi đầu, cắn răng nói: “Cựu thần tuyệt không có ý tứ này, vương gia không nên vọng ngôn!”
Dạ Quân Ly mím môi nhìn Ngọc Quy Trì thành hoàng thành khủng, hắn hừ lạnh một tiếng, lại nói: “Bổn vương có thể bảo chứng, ngày sau nếu đăng cơ làm hoàng, tiểu nữ của ngươi tất hoàng hậu của bổn vương, hậu tự hoàng trừ của Dạ Chiêu quốc, tất chảy huyết mạch của Ngọc gia các ngươi! Tướng quân nghĩ như thế nào?”
Mặt Ngọc Quy Trì có vẻ nghi hoặc, tâm trạng vạn phần quấn quýt.
Một bên Ngọc Lăng Phong lại nói: “Cha, ngươi không thể đáp ứng. Kinh thành ai chẳng biết Hiên vương bảo vệ Mạnh Cửu Nhi, ta cũng không tin hắn có thật nỡ bỏ mạng của nàng? Dù Mạnh Cửu Nhi là người Ngọc gia chúng ta, là yêu tinh gì, tin tưởng lấy anh minh của hoàng thượng, cô cô và thái tử ra sức bảo vệ, Ngọc gia chúng ta sẽ không bị liên lụy!”

Sắc mặt Dạ Quân Ly âm hàn liếc Ngọc Lăng Phong một mắt, cười lạnh nói: “Ngọc Lăng Phong, lẽ nào ngươi không có mắt sao? Mạnh phủ hôm nay chính là Ngọc phủ của ngày mai, nếu như chuyện yêu tinh của Ngọc gia bị tiết lộ, người đầu tiên phụ hoàng muốn giết chắc chắn là ngươi! Không tin, chúng ta chờ xem!”
Mông Lung đứng dậy, thu đồ trên bàn vào, quét cha con bọn họ nói: “Nếu như lại thêm một tội danh mưu hại vương gia, nói vậy Ngọc công tử sẽ chết nhanh hơn!”
Khóe môi của Dạ Quân Ly nhộn nhạo tiếu ý, con ngươi sâu thẳm của hắn nhìn Ngọc Quy Trì một mắt, thanh âm nhàn nhạt nói: “Bổn vương liền đi bắt Mạnh Cửu Nhi báo cáo kết quả công tác với phụ hoàng, tướng quân tự giải quyết cho tốt đi!” Hắn vung tú bào lên, xoay người sãi bước đi ra ngoài.
Phía sau đột nhiên truyền đến tiếng la cắn răng nghiến lợi của Ngọc Quy Trì: “Dạ Quân Ly!”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.